Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

: Dung nhập huyết mạch

Tiểu thuyết gốc · 1524 chữ

Chương 33: Dung nhập huyết mạch

Ba người Vân Khuynh Nhan nhìn tấm gương, ai lấy không nói gì đều đỏ bừng mặt nhìn nhau.

Liên Mị hỏi Hoàng Long. “Có phải một năm trước anh là người đã bảo vệ hai cô ca sĩ đấy không?”

Hoàng Long gật đầu. “Phải, nói thật, thà cho anh ra chiến trường giết dị thú không gian còn thống khoái hơn là đi bảo vệ hai cái nữ minh tinh này, nhiều lúc chỉ muốn bắn cho mấy kẻ đó một phát cho rảnh nợ.”

“Hai cô ca sĩ đó danh tiếng rất tốt mà, nhìn họ cũng không giống người xấu.” Vân Khuynh Nhan tuy là nhà khoa học nhưng đối với những người nổi tiếng trong vũ trụ vẫn tìm hiểu một chút.

“Hai cô nàng đó thì chẳng có gì để nói, hai đóa hoa của gia chủ Mộng Thiên Dư.” Hoàng Long nhìn sắc mặt của các nàng có vẻ đang hiểu nhầm, hắn giải thích rõ hơn. “ Mộng Hà và Mộng Sương là con của gia chủ Mộng Thiên Dư, mà Mộng gia là một trong những gia tộc có thực lực mạnh nhất trong vũ trụ.

Thế nên cái đám người làm của Mộng gia cực kỳ hách dịch với người khác, trước anh một tướng quân nhận đã bị họ giết chết chỉ vì anh ta để cho một con gián vào phòng của hai cô gái kia làm cho họ hoảng sợ, nói chung là còn mệt mỏi hơn chiến đấu, bọn anh phải liên tục đi kiểm tra từng ngóc ngách để bắt mấy con côn trùng nhỏ, mà phải làm liên tục trong mười ngày liên tiếp.”

Ba người phụ nữ bật cười. “Thế thì thảm thật.”

Hoàng Long gật đầu, hắn chợt thấy mặt mình nhớt nhớt, hắn khẽ đưa tay vuốt xuống, một đám dịch đen dính trên tay hắn, hắn vuốt lại lần nữa lại thấy da mình dường như rất mịn màng, hắn nhìn Vân Khuynh Nhan. “Em lại nghịch gì nữa đây?”

Vân Khuynh Nhan đẩy hắn ra dòng sông. “Anh đi tắm đi sẽ rõ.”

Hoàng Long thấy cả người dính bẩn cũng đành nghe theo nhảy xuống dòng sông, chẳng cần hắn phải kỳ cọ gì, sau ba lần ngụp lặn dưới dòng nước chảy xiết, dòng nước đã giúp hắn tự cuốn trôi hết dịch bẩn trên người.

Hoàng Long nhảy lên bờ quấn một chiếc khăn tắm vào hạ bộ.

Đang đi đến chỗ ba người thì Vân Khuynh Nhan quay chiếc gương về phía hắn, Hoàng Long choáng váng nhìn mình trong gương, hắn không khỏi bất mãn. “Muội cho ta uống thứ gì để ta trở lên như này?”

Ba người phụ nữ nhìn hắn cười nghiêng ngả. “Cốc nước anh vừa uống là Thủy Linh Hoa đó.”

Hoàng Long buồn bực. “Giờ thì hay rồi, tóc dài, da trắng, môi đỏ nhìn trông có khác gì là con gái không?”

Vân Khuynh Nhan kéo lấy tay hắn. “Chẳng phải thế này dễ nhìn hơn sao, với lại với bộ dáng này sẽ không ai nhận ra anh nữa, như vậy anh có thể tiện đi lên chiến trường.”

Hoàng Long thấy nàng nói cũng có lý, nước Minh thì hiện giờ hắn không sợ nhưng người cai quản nước Minh lại có nguồn gốc sâu xa với người của hành tinh cấp 4, tránh voi chẳng xấu mặt nào, hắn cầm mái tóc dài đến ngang lưng. “Tóc dài quá, cần cắt đi.”

“Hi, hi, không cần cắt hết, để em giúp anh sửa lại một chút, nào ngồi xuống, hai người mau đến giúp ta một chút.” Vân Khuynh Nhan từ trong khối lập phương không gian lấy cây kéo cắt tỉa xung quanh mái tóc Hoàng Long, để những đường tóc bám về đằng sau nhìn Hoàng Long vừa có phần hoang dã, lại cũng có phần lãng tử.

Vân Khuynh Nhan soi hắn trong gương, nàng không khỏi mỉm cười. “Đẹp trai thật, nhưng mấy bộ quần áo cũ rích của anh mau vứt đi, ngày mai chúng ta đi mua quần áo mới.”

Hoàng Long nhìn mình trong gương hoàn toàn như người khác, hắn có chút không quen. “Đừng, quần áo vẫn mặc tốt, không cần phải mua.”

Vân Khuynh Nhan nghiêm mặt. “Cơ thể anh bây giờ thuộc quyền quản lý của em, anh không có quyền lựa chọn.”

Hoàng Long lần đầu thấy nàng bá đạo như vậy, hắn kéo nàng vào lòng, hắn hôn nàng thật sâu. “Sao đây, em muốn tạo phản hả?”

Vân Khuynh Nhan như một cô bé phụng phịu.

Hoàng Long nhìn người ngọc trong người cũng đành bất lực. “Được rồi, tùy em.”

Vân Khuynh Nhan thấy hắn đầu hàng, nàng vuốt ve khuôn mặt hắn. “Như vậy mới ngoan, tối nay em sẽ thưởng cho anh.”

Hoàng Long lắc đầu. “Chỉ sợ không được, tối nay tinh huyết long nhân trong người anh kích phát, cần nghiêm túc hấp thu nếu không hậu quả khôn lường.”

Vân Khuynh Nhan gật đầu. “Có cần chúng em giúp gì không?”

Vân Khuynh Nhan biết rõ mình chẳng hiểu biết về mấy chuyện tu luyện này, mỗi lần Hoàng Long làm gì nàng chỉ có thể hỏi hắn như vậy, tuy trong lòng có chút buồn song nó lại như mây trôi qua mất.

Hoàng Long vuốt ve bàn tay nàng. “Không cần đâu, anh chuẩn bị một số dược vật là đủ.”

Liên Mị thấy trời sắp tối, nàng đứng dậy nói. “Trời cũng sắp tối, em cũng nên về chỗ Mộc Anh, tránh để cho các nàng lo lắng.”

Hoàng Long gật đầu ôm Liên Mị vào lòng, chỉ vài cái chớp mắt hai người đã đứng ngoài dinh thự.

Liên Mị ôm lấy Hoàng Long, nàng nhỏ nhẹ nói. “Long, Mộc Linh và Mộc Anh là người tốt, anh đừng chấp chuyện trước đây với họ.”

Hoàng Long mỉm cười vuốt ve gương mặt nàng. “Nếu anh ghét họ, thì họ đã không còn sống.”

“Mộc Linh hy vọng anh có thể đến bảo vệ họ.” Liên Mị nói.

“Để nói sau đi, em thấy đấy, hiện tại còn có Khuynh Nhan với Diễm Hà theo anh, ở nhà người ta không còn hợp nữa, có việc cứ gọi cho anh là được.” Hoàng Long hôn khẽ lên môi nàng liền quay người bay đi.

Liên Mị chỉ có thể thở dài đi vào trong dinh thự, cô nhìn Mộc Linh và Mộc Anh đang ngồi ghế chờ mình. “Nếu có thể cô nên làm thế này…”

Mộc Linh nghe lời của Liên Mị, trên mặt đầy vẻ cảm kích.

Diễm Hà nhìn Hoàng Long bay lơ lửng giữa không trung, nàng lo lắng hỏi Vân Khuynh Nhan. “Mẹ, liệu thầy có ổn không?”

Vân Khuynh Nhan mỉm cười. “Con phải có lòng tin với người đàn ông của mình, con cũng tu luyện đi trở về tu luyện đi, mau chóng đột phá đấu tướng, đừng để Long thất vọng.”

Diễm Hà nghe lời mẹ, nàng chọn một điểm rộng rãi cạnh bờ sông mà ngồi tu luyện, thân mình đón lấy ánh sáng mặt trăng nhờ đó dẫn dắt sức mạnh tinh quang dẫn vào trong người như Hoàng Long đã hướng dẫn trước đó.

Vân Khuynh Nhan trầm tư nhìn hai người, nàng quyết định tiếp tục nghiên cứu về ưng máy 3, trước khi đi vào lều, Vân Khuynh Nhan không quên thả ra vài con chó máy canh chừng xung quanh.

Hoàng Long tập trung vào hai giọt tinh huyết bên trong cơ thể mình, hai giọt tinh huyết có một màu vàng kim khác hẳn so với máu huyết của người bình thường.

Mặt trăng vừa lên tới đỉnh, hai giọt tinh huyết lập tức dao động, chúng kịch liệt phản ứng khi sức mạnh tinh quang đang được Hoàng Long dẫn vào trong ba viên ngọc.

Hai giọt tinh huyết theo sức mạnh tinh quang hòa nhập vào trong máu của Hoàng Long, một dòng máu mới vừa muốn dung nhập vào bên trong thân thể Hoàng Long lập tức bị dòng máu của Ứng Long phản ứng mạnh mẽ, nó muốn đẩy hai giọt tinh huyết của long nhân ra khỏi người hắn.

Hoàng Long cảm nhận máu bên trong cơ thể sôi sục, hắn không vội sức mạnh tinh quang để đàn áp mà để mặc chúng tự đấu đá lẫn nhau, nếu trấn áp quá sớm, hắn lại không cảm nhận được sức mạnh của hai loại huyết mạch này.

Huyết mạch long nhân giống như một ngọn lửa nóng rực còn huyết mạch dị thú không gian Ứng Long lại cuồng bạo như lôi điên và cuồng phong, còn huyết mạch của người hành tinh số no.7 của hắn lại trầm tĩnh như nước, vốn trước đó huyết mạch Ứng Long và hành tinh số no.7 đang sống yên bình, chợt tiểu tam huyết mạch long nhân xuất hiện khiến cả ba xảy ra tranh chấp kịch liệt.

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.