Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dung nhập thành công

Tiểu thuyết gốc · 1513 chữ

Chương 34: Dung nhập thành công

Huyết mạch long nhân vừa nhập xuống, thì huyết mạch dị thú không gian lại đẩy ra, cả hai cứ như thế truyền qua truyền lại.

Hoàng Long bên ngoài cũng không dễ chịu, hắn đầu lấm tấm mồ hôi, toàn thân đỏ bừng như một con tôm luộc, thi thoảng trên thân lại còn xuất hiện những tia lôi điện chạy dọc thân thể, thấy mình đã không thể sử dụng sức mạnh thân thể để chịu đựng được nữa, hắn liền sử dụng sức mạnh tinh quang từ trong ba viên ngọc để dung hòa huyết mạch bên trong cơ thể.

Nhưng huyết mạch Ứng Long dường như không chịu chấp thuận, nó liên tục phản kháng lại sức mạnh tinh quang của Hoàng Long khiến cho hắn tốn rất nhiều sức mạnh tinh quang để trấn áp nó yên tĩnh trở lại.

Chỉ là huyết mạch long nhân vừa đi xuống, Huyết mạch Ứng Long lại phản ứng kịch liệt trở lại, nó giống như một cơn sốt dai dẳng, không chịu chấp nhận số phận của mình.

Hoàng Long không muốn tốn sức thêm, hắn cần một lượng lớn sức mạnh tinh quang để trấn áp hoàn toàn huyết mạch Ứng Long, lấy một củ nhân sâm lớn bằng bắp đùi đã chuẩn bị sẵn ra.

Hoàng Long không hề tiếc rẻ mà cắn một ngụm hết một phần ba cây, hắn nhai ngấu nghiến củ nhân sâm trong miệng, nước của nó có vị đăng đắng cùng vị ngọt tràn đầy trong miệng hắn, hai lần tiếp theo cắn xuống, củ nhân sâm chỉ còn lại một cọng dây trên đầu.

Bốn viên ngọc của Hoàng Long như bốn cái máy hút, chúng điên cuồng hút dược lực từ củ nhân sâm trong bụng hắn, chỉ trong vài hơi thở dược lực từ củ nhân sâm đã chuyển hóa thành sức mạnh tinh quang trong bốn viên ngọc.

Hoàng Long không vội vàng dùng số sức mạnh tinh quang ấy ngay, hắn liền lấy ra một củ nhân sâm không thua kém gì củ nhân sâm trước, một hơi lại ăn hết toàn bộ củ nhân sâm mới bỏ ra.

Bốn viên ngọc lại lần nữa hấp thu củ nhân sâm phía dưới bụng hắn, có vẻ như củ nhân sâm này chưa thể làm chúng no bụng, Hoàng Long lại bỏ ra thêm một củ nhân sâm khác ra, nhờ có thần tích phía dưới, hiện giờ thứ hắn thừa thãi nhất chính là nhân sâm, mà đều là nhân sâm vương cực lớn.

Hoàng Long sau khi ăn hết củ nhân sâm thứ ba, hắn thấy viên ngọc thứ tư vẫn còn sức chứa thêm sức mạnh tinh quang, hắn liền biến thành hình dạng dị thú không gian, những cái xác của dị thú không gian bên trong không gian lập phương được đổ ra, hắn chỉ đơn giản hút chúng vào trong miệng một cách vô cùng dễ dàng.

Khối không gian lập phương ngừng lại, Hoàng Long thấy bên trong người hắn hiện giờ có ba cỗ lực lượng đang bùng phát, hai cỗ đến từ hai thứ huyết mạch trong người, một cỗ còn lại chính là sức mạnh của bốn viên ngọc trong người hắn.

Hoàng Long chậm rãi buông lỏng việc kiềm chế bốn viên ngọc, hắn để chúng như nước tràn đê, ngập ra toàn bộ cơ thể, hai huyết đang sôi sục trong người hắn lập tức bị lượng sức mạnh tinh quang khổng lồ chấn áp.

Dù huyết mạch Ứng Long không cam lòng dung nhập với huyết mạch long nhân nhưng có Hoàng Long ra tay trấn áp, hai dòng huyết mạch chầm chậm hòa vào với nhau, cơ thể của Hoàng Long bên ngoài dần thay đổi.

Từ trên đỉnh đầu hắn hai chiếc sừng màu tím dần nhô lên, chúng to lên một cách nhanh chóng theo hình uốn nhẹ về đằng sau, thân thể dị thú không gian của hắn cũng lại to lên một vòng, viên ngọc thứ tư của hắn cũng lại sáng lên một phần, sức mạnh tinh quang trong cơ thể hắn không chỉ giúp hắn dung hòa huyết mạch mà còn giúp hắn đột phá lên lãnh chủ nhị tinh.

Hoàng Long nhịn không được muốn hét lên trên trời song hắn vẫn kìm lại được, nhìn bản thân trong hình dáng này dưới mặt nước, Hoàng Long không khỏi mỉm cười. “So với thân thể của long tộc chắc đã mạnh hơn hẳn, Long Minh Thiên, tôi thật muốn so tài với cậu lần nữa.”

Thân thể Hoàng Long dần thu nhỏ lại trở về hình dáng người. “Như này hoạt động vẫn thuận tiện hơn.”

Hắn bay về phía lều, thấy đèn bên trong vẫn thắp sáng, Vân Khuynh Nhan đang một mình trầm tư ngồi trên bàn xem bản vẽ của ưng máy 3.

Hắn từ đằng sau ôm lấy nàng. “Chưa ngủ sao?”

Vân Khuynh Nhan bị hắn bất ngờ ôm có chút giật mình, nàng quay đầu nhìn mái tóc hắn đã hóa thành màu trắng hoàn toàn, không khỏi cầm lấy mái tóc hắn đưa đến ánh đèn mà nhìn. “Anh thành công dung nhập huyết mạch rồi?”

“Ừ, tương đối thuận lợi, Diễm Hà đi ngủ rồi sao? Con bé lại lười nhác tu luyện sao? Thật đáng đánh đòn!” Hoàng Long nhìn thân ảnh đang đắp chăn phía dưới, hắn đưa tay xuống ngực của Vân Khuynh Nhan nắn bóp.

Vân Khuynh Nhan nhẹ đánh vào tay hắn. “Anh tưởng hiện tại vẫn là bảy ngày hôm trước sao?”

Hoàng Long kinh ngạc. “Đã qua bảy ngày?”

“Phải, hôm nay là ngày thứ bảy rồi, anh nhìn xem bên dưới là ai kia.” Vân Khuynh Nhan chỉ vào người nằm bên dưới.

“Không phải là Diễm Hà sao?” Hoàng Long cúi người xuống vén tóc của người đang đắp chăn ra, khuôn mặt không quá quen thuộc cũng chẳng quá thân thiết xuất hiện trước mắt hắn.

“Sao cô ta lại ở đây?”

Vân Khuynh Nhan xoa xoa hai vầng thái dương. “Liên Mị nói, cô bạn này cầu xin chỗ ở của anh từ chỗ Liên Mị, rồi một thân một mình tới đây để cầu xin anh đến anh, đúng lúc anh đang dung hợp huyết mạch, cô ấy liền quỳ xuống bên cạnh anh mấy ngày liền, không ăn không ngủ, hai ngày trước mưa thì đổ gục, trong miệng vẫn cầu xin anh cứu mẹ con cô ấy.

Em không đành lòng bảo Diễm Hà mang theo vài con ưng máy đến đấy bảo hộ, còn mình thì chăm sóc cô ấy, cũng chờ xem anh giải quyết thế nào?”

Hoàng Long sờ lên trán của Mộc Linh đã bớt nóng, hắn quay đầu hỏi Vân Khuynh Nhan. “Ý em thế nào?”

Vân Khuynh Nhan ngồi xuống cạnh Hoàng Long. “Hoàn cảnh của em trước đây từng giống cô ấy, những lúc như này luôn cần một người có bờ vai vững chãi.”

Hoàng Long mỉm cười. “Anh là đến bảo vệ người ta, đâu phải đến cưới người ta đâu mà em nói thế?”

Vân Khuynh Nhan không để ý, nàng nói. “Về sau anh sẽ hiểu, ngày mai chúng ta nên dọn đến dinh thự thôi, nếu để cô ấy quỳ thêm lần nữa chắc mất đi luôn nửa cái mạng mất.”

Hoàng Long lấy một miếng sâm cho vào miệng Mộc Linh, rồi hắn thuận tay ôm lấy Vân Khuynh Nhan sang một bên, hắn vừa đặt nàng xuống liền lột chiếc váy trắng của nàng ra để lộ bộ nội y ren màu trắng bên trong.

Hoàng Long khẽ kéo một bên áo ngực xuống, hắn liền đưa miệng ngậm lấy hạt đậu đỏ bên trên, miệng hắn liên tục làm động tác day day đùa nghịch.

Vân Khuynh Nhan không nhịn nổi, nàng nhỏ giọng nói. “Mộc Linh bên kia…”

“Kệ cô ta, có lẽ mệt mỏi chẳng dậy nổi đâu, còn em nên để anh tận hưởng phần thưởng của mình.” Hoàng Long nhe răng cắn nhẹ lên bầu ngực trắng muốt của Vân Khuynh Nhan, khi hắn buông miệng ra, một dấu răng in nhẹ bên trên còn dính một chút nước rãi xung quanh.

Hoàng Long khẽ kéo hai chân của Vân Khuynh Nhan về phía mình, hắn liếm nhẹ lên cái quần lót của nàng.

Do quần lót ren mỏng manh, Vân Khuynh Nhan cảm nhận rõ được cái lưỡi ấm áp của Hoàng Long đang liếm bên ngoài, sau vài lần bị hắn trêu đùa, nàng cảm nhận được phía dưới của mình đã ướt. “Long, em muốn.”

Hoàng Long chỉ chờ có vậy, hắn lật Vân Khuynh Nhan ngồi dậy, còn mình thì nằm ra sàn để nàng tự động ngồi lên trên người hắn, đây có lẽ là động tác mà Hoàng Long thích nhất, hắn thích ngắm người con gái của mình thỏa mãn trên thân hắn.

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.