Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phúc Lợi Tăng Gấp Mười

Tiểu thuyết gốc · 3186 chữ

Làm thủ tục xong, việc Lập Thiên nghĩ đến đầu tiên là mang ngọc bài chiến tu đệ tử đi nhận tài nguyên tu luyện. Hôm qua hắn nhận phụ cấp linh thạch chỉ tương ứng với danh ngạch ký danh đệ tử không có tu vi, chính vì thế số lượng mới ít ỏi như vậy. Bây giờ mang theo ngọc bài này, một lúc nhận trợ cấp ngang bằng ngoại môn đệ tử, tin chắc số lượng sẽ lớn hơn rất nhiều.

Trên thực tế, tình huống phát sinh sau đó so với tưởng tượng cũng không xê xích gì nhiều. Ngay khi mang ngọc bài chiến tu đệ tử ra, vị quản sự nọ chỉ nhìn Lập Thiên như nhìn một người sắp chết, trước sau chẳng thèm hỏi han nửa lời, cứ thế đưa ra số linh thạch trợ cấp mà mỗi đệ tử ngoại môn được nhận hàng tháng, số lượng cũng là mười viên, nhưng mà là mười viên bích thạch, giá trị vừa hay gấp mười lần chỗ giáng thạch hôm qua.

Nhấc lên túi bích thạch lấp lánh tinh quang, Lập Thiên liền mường tượng đến tình huống bản thân thành công khiến linh khí thể nội luân chuyển đủ một vòng. Khi đó, linh khí trong thân sẽ không còn là linh khí tự do nữa mà đã biến thành tu vi tự thân, có thể tùy tâm sở dụng. Theo như ghi chép bên trong Ngưng Khí Tụ Linh Thuật mô tả thì đây là thời khắc một người chính thức bước vào cảnh giới Ngự Khí, có thể song tu với các loại pháp môn khác ví như Khống Linh Thuật hay Phi Kiếm Thuật để kiểm tra sự tiến bộ của bản thân qua từng ngày. Chỉ nghĩ thôi mà đã sướng rơn cả người.

Trong trạng thái phấn khởi, Lập Thiên hí hửng đi đến Kỳ Đan Điện, nơi mà tiếp theo đây hắn sẽ nhận được tam phẩm Tiềm Linh Đan, loại đan dược hắn rất là thèm muốn. Vì không rành đường, vừa đến nơi Lập Thiên đã đứng tại vị trí mà hôm qua bắt gặp Vũ Yến sư tỷ chờ đợi. Chờ hoài chờ mãi, hết đứng lại ngồi, nửa canh giờ sau mới thấy Vũ Yến sư tỷ đi ra. Vừa nhìn thấy bóng hình quen thuộc ấy, Lập Thiên đã mừng như con nhỏ thấy mẹ đi chợ về, cao giọng hô vang.

- Vũ Yến sư tỷ, ta ở đây.

Nghe tiếng gọi, Vũ Yến sư tỷ quay đầu nhìn sang, thấy Lập Thiên tinh thần phấn chấn, khí sắc tươi tỉnh, biết chắc tên này tối qua tu luyện không tệ, mà có thành quả ấy đương nhiên là nhờ vào chỗ Tẩy Kinh Phạt Tủy Đan mình tặng cho, môi nhỏ khẽ nở nụ cười thoả mãn. Chỉ bất quá khi nhìn ánh mặt trời đã sắp lên tới đỉnh đầu, trên trán nàng bất chợt xuất hiện mấy nếp nhăn thật lớn.

Vũ Yến sư tỷ vừa đi vừa hừ lạnh, từ xa đã hướng Lập Thiên nói với giọng trách móc.

- Tiểu quỷ sứ, tại sao hôm nay ngươi đến muộn như vậy? Sư tỷ đợi ngươi rất lâu rồi có biết không, hại ta cả sáng nay chẳng làm được việc gì, còn bị sư tôn mắng cho một trận vì chểnh mảng công vụ.

Lập Thiên nghe thế gãi đầu gãi tai, dốc hết ruột gan ra mà đáp:

- Haiz, ta phải đi đăng ký tham gia chiến tu phù chiếu, đâu có biết tỷ chờ ta chứ.

- Cái gì? Ngươi vừa nói cái gì? Nói lại cho ta nghe xem.

- Ta nói là sáng nay ta bận đi lĩnh chiến tu phù chiếu nên mới đến muộn đấy.

- Hả?!

Vũ Yến sư tỷ nghe nói mà ngỡ như sét đánh bên tai, cả buổi cứ tròn mắt nhìn Lập Thiên như người mất hồn, dường như vẫn chưa tin lời mình vừa nghe thấy là sự thật.

Ngay sát cạnh đó, Lập Thiên một mực chẳng bày tỏ thái độ gì, thấy Vũ Yến sư tỷ sốt sắng thì tưởng nhầm đối phương cao hứng thay mình, bèn đưa túi linh thạch lên khoe, nói:

- Đây, tỷ xem, sáng nay ta nhận được tận mười viên bích thạch, chí ít cũng bằng lương chạy bàn nửa năm ở Thiện Đồ Phòng đấy, đúng là không uổng công đi một chuyến.

- Ngươi, ngươi cái tên ngốc này, ngươi có bị ấm đầu không vậy? Ăn no rảnh mỡ không có việc gì làm hay sao mà lại đi lĩnh chiến tu phù chiếu. Ngươi biết chiến tu phù chiếu là cái gì không hả?

- Haiz, chả là đi đánh nhau với đám súc sinh hữu dũng vô mưu, đa lực nhược trí thôi, có cái gì đâu mà khó.

Nghe đến đây, mặt mày Vũ Yến sư tỷ cơ hồ đã trắng bạch như tờ giấy, căn bản là không biết nói cái gì thêm nữa. Nàng không hiểu tên tiểu tử này lấy đâu ra lá gan mà dám đi lĩnh chiếu tu phù chiếu. Tự hỏi tên này bị ngốc bẩm sinh hay là lúc lịch luyện ở Đồ Ma Lĩnh bị tảng đá nào đụng trúng nên đầu óc gặp vấn đề.

Một cái phù chiếu khẩn cấp nho nhỏ mà đã chết nhiều người như vậy, huống chi là chiến tu phù chiếu độ có khó còn cao gấp mấy lần. Hơn nữa nhiệm vụ của phù chiếu khẩn cấp chỉ lấy việc thăm dò hiện trường hoả tinh giáng thế là chính, còn nhiệm vụ chiến tu phù chiếu lại lấy việc chém giết yêu thú là chính, làm sao đánh đồng với nhau được. Ấy vậy chẳng hiểu tại sao trong miệng tên này tất thảy mọi việc đều đơn giản như khỉ bẻ cành khô, thật không thể tin nổi.

- Chỉ đánh nhau với đám súc sinh thôi ư? Ông trời nhỏ của tôi ơi, ngươi đừng có đùa nữa được không. Chuyện ngươi trở về từ Đồ Ma Lĩnh bị cả thiên hạ đã đồn ầm lên rồi kia kìa, nói ngươi là người có khả năng liên quan đến sự mất tích của đám ma tu Trường Sinh Phái và sự sụp đổ của các tế đàn hoán linh. Một số còn nói ngươi cấu kết yêu nhân ma đạo, là gian tế Trường Sinh Phái cài cắm vào Ứng Thiên Tông nên mới dễ dàng phát hiện ra cạm bẫy bố trí bên trong Đồ Ma Lĩnh để mà tránh né.

- Bây giờ ngươi đang ở trong diện tình nghi, dù không có bằng chứng nhưng đáng lẽ ra ngươi nên ở yên trong sơn môn hảo hảo tu luyện, chứng minh bản thân trong sạch mới là cách làm đúng đắn. Hơn nữa cái mạng của ngươi nhặt được về cũng không dễ dàng gì, tại sao phải làm ra quyết định ngu ngốc đó chứ?

Vũ Yến sư tỷ thẳng thắn nói ra suy nghĩ bản thân, không chỉ cố tình nói cho Lập Thiên hiểu biết toàn diện về vấn đề hắn gặp phải hiện tại mà nhiều hơn mấy phần muốn chất vấn hắn lý do vì sao đưa ra quyết định mạo hiểm lần này. Lập Thiên nghe qua cũng biết đối phương có ý tứ gì, bất quá vẫn giả vờ ngây ngô, đáp:

- Lời tỷ nói có phóng đại quá rồi không? Ta được đích thân chưởng môn và mười vị trưởng lão kiểm tra qua, từ đầu chí cuối đều không phát sinh nửa điểm sai lầm gì. Cổ nhân có câu, vàng thật không sợ thử lửa, ta không làm sai thì việc gì phải sợ thiên hạ đàm tiếu. Bọn họ càng hoài nghi ta, ta càng phải chứng minh bản thân trong sạch, tham gia phù chiếu cũng là cách làm không tồi vậy. Còn vì sao ta làm ra quyết định này thì dễ thôi, vì ta nắm chắc bản thân sẽ không chết dưới tay đám súc sinh kia.

- Ồ, Tiểu Thiên sư đệ, bằng vào cái gì mà ngươi lại tự tin như vậy?

- Bằng vào cái gì ư? Tạm thời vẫn chưa thể nói cho tỷ biết. Bất quá sáu tháng sau tỷ sẽ biết thôi.

Lập Thiên nói với vẻ cợt nhả và đầy bí hiểm khiến Vũ Yến sư tỷ nửa tin nửa ngờ, cả buổi cứ nhìn hắn với vẻ hoài nghi tột độ, thế nhưng lại không biết phải hỏi thế nào cho hợp lẽ. Nàng biết bằng vào mối quan hệ đồng môn sư tỷ đệ giữa cả hai, can thiệp quá sâu vào đời tư của đối phương là việc làm chẳng hay ho gì.

Trên thế gian này, dù là ai cũng sở hữu vô số bí mật không thể để cho người khác biết. Mà đối với người tu hành, thứ cấu tạo nên thực lực một người xưa nay vẫn luôn được xem là loại bí mật có tính bảo mật cao nhất không thể nghi ngờ. Nhưng dù biết như vậy, Vũ Yến sư tỷ vẫn bị lòng hiếu kỳ thôi thúc phải tìm cho ra chân tướng mọi việc.

Vũ Yến sư tỷ thầm nghĩ, nếu đổi là nàng ở vào hoàn cảnh đó, nàng sẽ chăm chỉ tu luyện thật tốt, tận dụng sự ưu ái của chưởng môn để làm quen với một vài nhân vật có máu mặt, từ đó thu thập một ít tài nguyên tu luyện cần thiết. Một mặt là mở rộng mối quan hệ, một mặt là tạo lập chỗ đứng của mình trong tông môn. Đợi một vài năm qua đi, khi những điều tiếng xấu kia lắng xuống, lúc đó địa vị bản thân đã được củng cố, thực lực tăng lên, lĩnh một cái phù chiếu chiến tu tỷ lệ nắm chắc cũng sẽ cao hơn rất nhiều.

Thế nhưng tiểu tử này lại khác, hành vi của hắn rất tùy hứng, hình như chẳng dùng đến đầu óc suy nghĩ, cứ thế liều mạng xông vào nước sôi lửa bỏng dù biết cả thế giới đều đang chống lại mình, một cái liều lĩnh này mười phần sẽ nhận lấy thất bại thảm hại mà vẫn cố chấp làm cho bằng được. Đây là cách làm của của kẻ khôn ngoan sao?

Ngẫm nghĩ hồi lâu, Vũ Yến sư tỷ vẫn không tin Lập Thiên là tên ngốc. Dù sao nhìn từ mọi góc độ, vị tiểu sư đệ có đôi mắt trong veo này không giống người có cái đầu bị úng nước nha. Nếu như vậy thì chỉ có một khả năng mà thôi.

- Tiểu Thiên sư đệ, nói cho ta biết, có phải đám người ở phong Thanh Sơn ép ngươi tham gia hay không? Nếu là bọn họ ép ngươi thì cứ nói cho ta, ta lập tức thay ngươi đi đòi công đạo.

Vũ Yến sư tỷ nhìn chằm chằm Lập Thiên với niềm tin mãnh liệt vào lập luận của mình. Chỉ đáng tiếc từ đầu chí cuối, Lập Thiên đều thờ ơ trước thiện chí của nàng, cứ hờ hững như kiểu con nuôi và dì ghẻ vậy, khiến cho nàng không biết đường nào mà lần.

- Vũ Yến sư tỷ, tỷ tin ta được không, là ta tình nguyện tham gia, không ai ép buộc cả. Không dài dòng với tỷ nữa, Tiềm Linh Đan của ta đâu?

Thấy Lập Thiên kiên quyết không chịu nói, Vũ Yến sư tỷ cũng không miễn cưỡng, chán chường trả lời:

- Thôi bỏ đi, ngươi đã không chịu nói thì mặc kệ ngươi. Đây, sư tỷ chuẩn bị cho ngươi loại tốt nhất, không cần cảm ơn. Chuyện của ta xong rồi, ta đi đây.

Dứt lời, Vũ Yến sư tỷ mang theo tức giận quay đầu bỏ đi. Nhưng mới bước được nửa bước thì đã bị Lập Thiên gọi giật lại.

- À, Vũ Yến sư tỷ, Tẩy Kinh Phạt Tủy Đan tỷ cho ta hôm qua còn không?

- Còn thì sao? Ngươi hỏi cái đó làm gì?

- À, ta định xin thêm một lọ ấy mà.

- Thế lọ hôm qua ta đưa cho ngươi đâu?

- Ta dùng hết rồi.

- Cái gì, ngươi dùng hết rồi?

Môi Vũ Yến sư tỷ run run, toàn thân nàng cũng run theo. Mới một buổi sáng mà nàng đã trải qua quá nhiều chuyện kinh thiên động địa, khiến cho tâm hồn nhỏ bé gần như không chịu đựng nổi nữa.

- Tiểu Thiên sư đệ, ngươi biết một lọ kia ta cho ngươi có thể dùng trong một tháng hay không? Vậy mà ngươi...ngươi...

- Sao tỷ không nói sớm. Làm ta tưởng một lần uống nguyên cả lọ, tối qua lỡ miệng uống hết rồi còn đâu.

Nghe Lập Thiên nói thế, mặt mày Vũ Yến sư tỷ bỗng dưng tái xanh tái xám. Nàng là đan sư, tự nhiên biết hậu quả khi dùng tẩy cơ đan quá liều. Dù đó không phải thuốc độc nhưng cơn đau do dược tính phát huy hiệu quả sẽ giết chết tu sĩ một cách nhanh chóng và cực kỳ thảm khốc.

Nghĩ đến đây, Vũ Yến sư tỷ vội vàng hét lên:

- Nhanh, nhanh đưa ta kiểm tra xem ngươi có bị thương ở đâu không? Nhanh lên.

- Không cần đâu, ta không sao cả.

Mặc kệ sự phản kháng của Lập Thiên, Vũ Yến sư tỷ dùng rất nhiều biện pháp khác nhau để kiểm tra thương thế trên người hắn. Chỉ là dù đã dốc toàn lực nhưng trước sau vẫn không phát hiện ra có cái gì không đúng.

- Người còn sống thì có thể hiểu được, nhưng tại sao căn cơ cũng không bị ảnh hưởng gì được chứ?

- Vũ Yến sư tỷ, tỷ lầm bầm cái gì thế, ta không sao thật mà.

Mãi một lúc sau, xác định trên người Lập Thiên không chịu bất kỳ tổn thương nào thì Vũ Yến sư tỷ mới chịu dừng tay lại. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Lập Thiên, nàng ta như phát hiện ra một bí mật động trời nào đó, vẻ mặt lo lắng ngay lập tức biến thành sự hoài nghi cao độ.

- Tiểu Thiên sư đệ, ngươi khai thật đi, có phải ngươi lấy chúng đi bán rồi không?

Nghe xong câu hỏi mà Lập Thiên miệng đắng lưỡi khô, thực sự không biết phải đáp thế nào nữa. Không thể không nói loại bản tính đa nghi của vị Vũ Yến sư tỷ này quá dễ khiến cho người ta uất nghẹn mà chết đi.

- Sư tỷ, thực sự là ta lỡ miệng uống hết rồi.

- Không thể nào. Ngươi uống hết tại sao lại không có vấn đề gì? Sư tỷ là đan sư cũng là dược sư, muốn lừa gạt ta không dễ như vậy đâu.

- Ta nói thật, là ta lỡ miệng uống hết rồi.

- Ta không tin.

Hai bên ông nói gà bà nói vịt nửa ngày, cuối cùng câu trả lời từ miệng Lập Thiên vẫn chỉ có một. Lập Thiên thì không nói dối, nhưng Vũ Yến sư tỷ thì không chịu tin. Kết quả chẳng ai phục ai, mỗi người mặt quay về một phía, ai nấy đều cảm thấy bất lực với đối phương.

- Thôi, ta không thèm đôi co với tiểu quỷ sứ nhà ngươi, bất quá xin thêm thì không có đâu. Nếu lỡ bán cho ai rồi thì tự lấy tiền đi chuộc về mà dùng. Còn đan dược ta luyện đã đưa cho ngươi rồi, tháng sau hãy đến lấy thêm. Ta đi đây.

- Vũ Yến sư tỷ, ta vẫn còn có việc muốn nhờ.

- Ngươi lại có chuyện gì nữa?!

Vũ Yến sư tỷ mệt mỏi quay đầu lại hỏi:

- Sư tỷ, thế còn phần đan dược của phù chiếu chiến tu đâu? Theo quy tắc thì đãi ngộ cho đệ tử tham gia phù chiếu chiến tu sẽ tăng thêm một bậc. Hôm nay ta là ký danh đệ tử, như vậy đan dược được cấp phát phải tương đương của ngoại môn đệ tử rồi. Theo ta tìm hiểu thì bổ khí đan dành cho đệ tử ngoại môn là Tiềm Linh Đan cấp ba đấy nhé.

- Ngươi vẫn còn muốn cả Tiềm Linh Đan cấp ba?

- Đúng vậy.

- Tiểu sư đệ, ngươi đúng là lắm trò quỷ. Lời ngươi nói đều đúng, thế nhưng cũng không đúng hoàn toàn. Bởi vì bằng ngươi tu vi Ngự Khí cấp một làm sao phục dụng Tiềm Linh Đan cấp ba, cho nên về nguyên tắc là như vậy, nhưng trên thực tế thì phải quy đổi từ Tiềm Linh Đan cấp ba thành cấp một cho ngươi.

- Ngoại môn đệ tử mỗi tháng nhận hai viên Tiềm Linh Đan cấp ba, khi quy đổi về cho đệ tử Ngự Khí cấp một sẽ trở thành hai trăm viên Tiềm Linh Đan cấp một. Bất quá ngươi nói xem, sư tỷ đào đâu ra nhiều Tiềm Linh Đan cấp một như thế cho ngươi. Đoán chắc chỉ mỗi khâu luyện chế thôi cũng đủ mệt chết ta rồi. Thôi thôi, ngươi đi tìm người khác mà đòi, ta đi đây.

- Vũ Yến sư tỷ, khoan đã, ta có một cách này, tỷ xem có được không?

- Cách gì?

- Tỷ cứ đưa ta hai viên Tiềm Linh Đan cấp ba là được rồi.

- Ngươi cần Tiềm Linh Đan cấp ba làm gì?

Dứt lời, Vũ Yến sư tỷ nheo mắt nghĩ nghĩ, chợt nhìn Lập Thiên với vẻ thiếu tin tưởng trầm trọng, nói:

- Haiz, tiểu quỷ sứ, sư tỷ bội phục ngươi rồi. Chẳng trách đám người kia khi nhắc đến tên ngươi lại tức giận như vậy, xem ra đã ăn phải thiệt thòi không nhỏ dưới tay ngươi. Thôi được, dù sao chuyện này cũng không trái môn quy, ngươi nhận linh đan cấp ba về muốn bán cho ai thì bán, muốn đổi linh thạch với ai thì đổi, sư tỷ mới không thèm quản. Mau đưa thẻ bài ra đây.

Nhận lấy thẻ bài, Vũ Yến sư tỷ loáng cái đã đánh một pháp ấn vào trong, sau đó lấy từ trong tay áo ra một cái bình nhỏ màu xanh nước biển đưa tới chỗ Lập Thiên, nói:

- Của ngươi đây. Nhớ đấy, một tháng sau hẵng quay lại gặp ta. À quên, không gặp nữa thì càng tốt. Ta mỗi lần gặp ngươi là tâm phiền ý loạn, căn bản không tập trung vào công việc được.

Dứt lời Vũ Yến sư tỷ liền quay đầu đi thẳng, tránh Lập Thiên còn hơn tránh tà. Mới gặp nhau có hai lần, lần nào cũng chỉ chưa đầy một khắc đồng hồ nhưng Lập Thiên đã để lại ấn tượng trong lòng nàng quá sâu sắc, khiến nàng căn bản không muốn gặp lại tiểu tử phiền phức này thêm một lần nào nữa.

Bạn đang đọc Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn sáng tác bởi Dao_Tien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dao_Tien
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.