Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù Văn Các

Tiểu thuyết gốc · 3088 chữ

Đại môn Phù Văn Các, Lập Thiên thẳng lưng đi vào, trên mặt vẫn là vẻ vân đạm phong khinh không dính bụi trần xen lẫn một loại thái độ tinh nghịch bất cần đời ít ai có được. Vừa bước lên thềm đá, bất ngờ có một tên ký danh đệ tử chuyên môn gác cổng đưa tay ngăn hắn lại, hỏi:

- Vị sư huynh này, dám hỏi đến Phù Văn Các có mục đích gì?

Lập Thiên hất lưng quần một cái, cố tình để lộ ra mảnh lệnh bài chiến tu đệ tử đang treo trên hông cho đối phương thấy, thuận miệng nói:

- Ta đến học hoạ phù.

Tên ký danh đệ tử nhìn thấy lệnh bài chiến tu đệ tử của Lập Thiên thì vừa kinh ngạc vừa vui mừng, thái độ niềm nở hẳn lên, hồ hởi nói:

- À, hoá ra là thế, sư đệ có mắt không thấy thái sơn, mong sư huynh lượng thứ cho. Để ta dẫn sư huynh đi làm thủ tục ghi danh nhé.

Nghe qua mấy lời nói đầy khách sáo này, Lập Thiên đang yên đang lành bỗng dưng trở nên lúng túng.

Từ khi trở thành chiến tu đệ tử cấp hai, địa vị trong tông tăng lên mấy bậc nhưng hắn chưa từng cảm nhận được tư vị thế nào, bây giờ nghe một người tuổi tác lớn hơn ăn nói khép nép với mình như vậy thì cảm thấy không quen.

Địa vị cao cũng có cái lợi, đi đâu cũng có người chào hỏi dạ thưa, cơm đưa nước rót, sướng khỏi phải bàn. Chỉ là Lập Thiên chẳng thấy có cái gì đáng tự hào ở đây cả, hết thảy chỉ cho rằng bản thân may mắn hơn người khác một chút xíu mà thôi.

- Không cần phiền phức như vậy, chỗ ghi danh nằm ở đâu, ta tự đi là được.

Tên ký danh đệ tử nghe thế thì không nói gì thêm nữa, bèn chỉ chỗ ghi danh cho Lập Thiên để hắn tự đi, còn dặn dò một câu:

- Bên trong Phù Văn Các nghiêm cấm các đệ tử gây huyên náo mất trật tự, sư huynh vui lòng nhớ kỹ cho.

Biết tên này đang kiếm cớ làm quen nhưng Lập Thiên không để trong lòng, cứ thế theo hướng dẫn của đối phương đi đến một căn phòng tách biệt nằm cách cổng lớn không xa.

Phù Văn Các được xây dựng theo lối kiến trúc biệt viện, mỗi một gian phòng đều có chức năng riêng và được bố trí ở khu vực riêng, khoảng cách giữa các gian phòng tương đối xa nhau, đảm bảo không để tiếng ồn ào huyên náo từ khu vực này gây ảnh hưởng đến công việc của khu vực khác.

Nơi Lập Thiên đi đến là gian phòng nằm phía bên tay phải, trong gian phòng lúc này chỉ có duy nhất một lão nhân đầu tóc bạc phơ, dáng vẻ trông còn già hơn đại trưởng lão mấy phần, tấm lưng còng nhô lên như ngọn núi thoải, cảm tưởng như đang vác chảo lớn trên lưng, vô cùng kỳ quái.

Lão nhân đang chăm chú quan sát rất nhiều tấm linh phù đặt trên bàn, hình như đang kiểm tra phẩm chất của bọn chúng. Lập Thiên nhẹ nhàng không tiếng động tiến lại gần, tò mò đưa mắt nhìn vào đống linh phù, biểu tình có chút kích động.

Hắn nhìn ra trong số rất nhiều linh phù ở đây có cả loại linh phù hắn cần dùng, chỉ là không thể nhìn ra phẩm chất của chúng tốt xấu thế nào. Bất quá chỉ như vậy cũng đủ kích thích hứng thú học vẽ phù của hắn lên đỉnh điểm.

Không chút chần chừ, Lập Thiên cất tiếng chào hỏi:

- Đệ tử bái kiến Nghiêm trưởng lão.

Lập Thiên kính cẩn chào một tiếng, sau đó đứng một bên chờ đợi. Nghiêm trưởng lão nghe thấy thanh âm thì ngẩng đầu lên nhìn, thái độ có phần không hài lòng. Thấy người đến là một thiếu niên nhỏ tuổi, lão bèn dùng giọng điệu trịch thượng hỏi:

- Tiểu tử, đến đây làm gì?

Lập Thiên nhanh nhảu đáp:

- Đệ tử đến học hoạ phù.

Nói xong không chút chần chừ dùng hai tay dâng lệnh bài chiến tu đệ tử lên.

Nghiêm trưởng lão buồn bực nhận lấy lệnh bài, linh khí khẽ động, chỉ trong nháy mắt đã nắm được thông tin cần thiết. Chỉ là khi ba chữ Khuyết Lập Thiên xuất hiện trong đầu, hai mắt của lão bỗng trợn trừng, cả người rướn lên phía trước một đoạn, biểu cảm trên gương mặt hơi đờ ra.

- Ngươi là Khuyết Lập Thiên?

- Vâng, chính là đệ tử.

- Tốt, mau ngẩng mặt lên cho ta xem!

Lập Thiên theo lệnh ngẩng mặt lên, ánh mắt theo quán tính nhìn thẳng vào mắt của Nghiêm trưởng lão. Chỉ là khi hai ánh mắt vừa chạm vào nhau, Lập Thiên lập tức bị dọa sợ hết hồn, vội vàng đảo mắt nhìn sang chỗ khác, suy nghĩ trong đầu loạn thành từng đoàn.

- Mẹ nó chứ, thiên hạ nói người già mắt điếc tai ngơ, thế đếch nào lão đầu này đã già mà ánh mắt vẫn sáng như sao vậy. Cái loại ánh mắt như thể muốn vạch trần người khác kia cũng không khỏi quá doạ người rồi.

Nghiêm trưởng lão thì đang chăm chú quan sát Lập Thiên một cách đầy hứng thú, hoàn toàn không để ý tới phản ứng bất thường của hắn. Lão rất muốn nhìn xem tiểu tử khiến cả tông môn rúng động bộ dáng như thế nào.

Lập Thiên thì khác, hắn một chút đều không dám nhìn vào mắt lão nhân thêm lần nào nữa. Hắn có cảm tưởng nếu cứ nhìn vào mắt của lão nhân trước mặt, sớm muộn gì bản chất cũng sẽ bị người ta bóc mẽ sạch sành sanh cho mà xem.

Qua một lúc, Nghiêm trưởng lão dường như đã nhìn đủ, chậm chạp ngồi về vị trí cũ. Lão vừa vuốt râu vừa gật đầu ra vẻ thần bí, trước sau vẫn cho rằng tiểu tử ngây thơ này cũng chỉ thường thôi, hoàn toàn không phải cái loại bất trị như ai đó nói.

- Đã rơi vào tay ta, dù có là mãnh hổ cũng phải ngoan như mèo con, còn có thể thế nào nữa!

Nghiêm trưởng lão càng nghĩ càng đắc chí, bất giác hừ lạnh một tiếng, hỏi:

- Ngươi muốn học hoạ phù?

Lập Thiên đáp:

- Vâng!

Nghiêm trưởng lão lại hỏi:

- Vì sao muốn học họa phù?

Lập Thiên thành khẩn đáp:

- Bởi vì đệ tử có thể sống sót đến hôm nay phần lớn là nhờ vào số linh phù do Phù Văn Các chế tạo ra. Nếu không có các phù sư ngày đêm vất vả làm việc, đệ tử cũng không thể có được vinh quang ngày hôm nay.

Nghiêm trưởng lão sớm nghe qua việc Lập Thiên dùng vô số linh phù để chế tạo phù thạch, rồi lại dùng phù thạch phá hủy cấm chế bao phủ mặt hồ ở nơi hỏa tinh rơi xuống, nhờ đó giúp tông môn phát hiện ra âm mưu của đám người Trường Sinh Phái bày ra ở Đồ Ma Lĩnh.

Sau đó lão còn nghe chuyện Lập Thiên bỏ rất nhiều tiền bạc để thu mua linh phù đủ các loại trước khi tham gia hành trình lịch luyện chiến tu phù chiếu lần thứ nhất, cũng nhờ đó mà lập được vô số chiến công, thoát khỏi hiểm cảnh, bình an trở về.

Với nhiều nhân chứng vật chứng chân thật như vậy, thân là người quản lý Phù Văn Các, cả đời cống hiến cho phù đạo, Nghiêm trưởng lão hiển nhiên không thể không hiểu vinh quang của Lập Thiên cũng gián tiếp mang đến rất nhiều lợi ích cho Phù Văn Các và chính bản thân lão nữa.

Giờ đây, thấy Lập Thiên nói chuyện có lễ độ và thành thật, hảo cảm của Nghiêm trưởng lão đối với hắn tự nhiên cũng tăng lên rất nhiều. Lão cho rằng Lập Thiên tuổi nhỏ nhưng là người rất biết nhìn hàng, hiểu đời hiểu chuyện, không có lý do gì để từ chối thu nhận một vị môn đồ như vậy cả.

- Tốt lắm. Ngươi muốn học hoạ phù, ta có thể dạy cho ngươi. Bất quá thuật hoạ phù cần phải chui luyện ba đức tính, thứ nhất là chuyên tâm, thứ hai là kiên trì, thứ ba là cảm ngộ, ngươi khẳng định muốn theo đuổi?

Dừng một chút để Lập Thiên suy nghĩ, Nghiêm trưởng lão lại bồi thêm mấy câu:

- Ngươi phải biết, người mới tham gia học hoạ phù thường cảm thấy vô cùng khó khăn, dễ nản lòng thoái chí là bởi vì việc bắt chước nét chữ vốn chưa bao giờ dễ dàng, mà đối với người không thông thạo chữ nghĩa hay người không chú trọng việc rèn luyện nét chữ từ nhỏ thì càng khó khăn hơn gấp bội. Chính vì thế, thời gian học sẽ kéo dài hơn.

- Như vậy vẫn chưa đủ, bởi vì sau khi bắt chước nét chữ thành công, còn phải học cách quán chú linh khí nội thể vào trong phù văn, khiến cho phù văn trở thành phù bảo, biến vật chết thành vật sống, cũng là một công việc đòi hỏi rất nhiều tâm lực và khí lực.

- Muốn linh khí dễ dàng quán thông vào linh phù, hoà nhập cùng phù văn làm một thể thì linh khí nhất định phải được tẩy luyện nhiều lần, trình độ tinh thuần yêu cầu ở mức cực cao. Ở đây, Tịch Linh Thuật là một bộ môn công pháp bắt buộc phải tu luyện, hơn nữa phải tu luyện thật tốt mới được.

- Ở cấp độ cao hơn, còn phải tu luyện nhãn pháp và nguyên thần chi pháp, có thể thông qua thị lực hoặc cảm ứng lực để nhìn thấy cách vận động của lực lượng thiên địa pháp tắc, từ đó ngộ ra phù văn chí lý, không cần dùng mực mà vẫn có thể thi triển ra phù thuật uy lực kinh người.

- Tự ta đến xem, hôm nay ngươi tuổi tác quá trẻ, chỉ e phẩm tính chưa ổn định, tu vi miễn cưỡng coi là đủ nhưng nhiều khả năng độ tinh thuần không đạt yêu cầu, học họa phù rất khó thu được thành tựu trong ngắn hạn. Thiết nghĩ ngươi nên cân nhắc một chút, tránh cho tốn thời gian vô ích, lại bỏ lỡ đại sự của cá nhân ngươi.

Nghiêm trưởng lão tận tình giải thích cho Lập Thiên về quá trình tu hành phù đạo, các đức tính và kỹ năng cần đạt được, cuối cùng không quên nhắc nhở hắn mấy câu. Không khó nghe ra những lời này của Nghiên trưởng lão là chân tâm thật ý, có thể nói ra cũng đã được coi là rất xem trọng Lập Thiên rồi.

Lập Thiên nghe nói thì chữ được chữ mất, cái hiểu cái không, chẳng qua hắn vẫn cho rằng vẽ phù đến cùng cũng chỉ là bắt chước nét chữ mà thôi, có cái gì mà khó. Hơn nữa người ngoài căn bản không biết trình độ Tịch Linh Thuật của hắn thế nào, dĩ nhiên không thể nói chính xác thành tựu hắn có thể đạt tới rồi.

- Sắt cứng ta còn nung mềm rồi đập cho thẳng ra được nữa là, viết mấy chữ thì tính là cái gì.

Nghĩ thế, Lập Thiên quả quyết gật đầu hướng Nghiêm trưởng lão nói:

- Chắc chắc rồi, đệ tử tự tin sẽ học tốt.

Nghiêm trưởng lão nghe câu trả lời thì vuốt râu nhìn Lập Thiêm chằm chằm, như thể đang đắn đo tên này đang nói thật hay nói dối.

- Thôi được. Nếu ngươi đã quyết ý, vậy ta cũng không nhiều lời nữa. Đây là giấy, còn đây là mực, trước tiên ngươi có thể tập vẽ lên đây trước, đến khi nào cảm thấy bắt chước giống y hệt thì có thể dùng kim ti phù bản để viết lên, sau đó thử dùng linh khí dung nhập vào. Nếu thành công, kết quả sẽ như thế này.

Dứt lời, Nghiêm trưởng lão tùy tiện lấy một bản linh phù nằm trên bàn đưa cho Lập Thiên, giải thích:

- Đây là linh phù do một đệ tử trong các vẽ ra, phẩm chất chỉ đạt ba thành. Bất quá không thể không nói, có thể dung nhập linh khí vào phù văn mà không khiến phù bản bị hủy hoại thì đã được xem là thành tích rồi, không dễ dàng gì.

Nghiêm trưởng lão nhìn Lập Thiên rồi hỏi:

- Ngươi biết tại sao người theo đuổi phù đạo thường không được xem trọng hay không?

Lập Thiên lắc đầu ra vẻ không biết. Nghiêm trưởng lão nói:

- Bởi vì tu sĩ chuyên tu phù đạo tiến cảnh thường vô cùng chậm chạp, rất khó đạt được thành tựu to lớn chỉ trong khoảng thời gian ngắn. Cũng vì tiêu hao hầu hết tâm huyết vào việc họa phù, tu vi và chiến lực đều không cách nào thăng tiến nhanh được.

- Nếu trên năng lực họa phù cũng không có tiến triển vượt bậc, thành tựu của một đời người chẳng khác nào dậm chân tại chỗ. Trong khi những người khác đều tiến bộ từng ngày còn ngươi cứ đứng yên một chỗ, vị thế giảm xuống là điều đương nhiên rồi.

Lập Thiên lúc này mới hiểu ra ý tứ mà Nghiêm trưởng lão muốn nói, gật đầu cho là phải. Cách đánh giá thực lực của phù tu và chiến tu quả nhiên có rất nhiều điểm khác biệt, bởi vì thực lực của chiến tu thì không chỉ phụ thuộc vào phù bảo hay pháp khí có trong tay mà còn nằm trên phương diện đấu pháp, tâm cơ, tu vi, công pháp.

Khi hai chiến tu tu sĩ giao đấu, hai bên thua kém nhau ở một phương diện nào đó cũng không thể khẳng định người nào sẽ dành được chiến thắng chung cuộc. Còn phù tu tu sĩ thì khác, tâm huyết cả đời đều đặt hết lên phù đạo, chiến lực tự nhiên cũng đều dựa vào phù bảo vẽ ra. Nếu uy lực phù bảo không đủ mạnh để đánh bại kẻ địch, như vậy thất bại gần như là kết cục đã định.

Khổ nổi theo như lời Nghiêm trưởng lão nói, thành tựu khi tu phù đạo so với các loại khác còn chậm hơn mấy phần, không cần nghĩ cũng biết vì sao ít người chọn theo đuổi con đường này. Tu hành vất vả cả đời mà tỷ lệ thành công lại bé như mò kim đáy bể, ai dại gì mà đâm đầu vào cơ chứ.

Biết được nhiều thứ mới mẻ như vậy, Lập Thiên ít nhiều cũng bị làm cho dao động ý chí. Bất quá hắn cho rằng, phàm việc gì phải làm đã rồi mới biết được, nếu chỉ nghe nói thì không ăn thua. Biết đâu người khác không làm được nhưng chính mình lại làm được thì sao?!

Trong khi Lập Thiên đang đăm chiêu suy nghĩ thì Nghiêm trưởng lão đã làm xong thủ tục ghi danh cho hắn, bất chợt nói:

- Tiểu tử, phía sâu nhất trong các có một căn phòng, ngươi đi thẳng một đường này là tới, nơi đó có rất nhiều mẫu ký tự phù văn, tha hồ cho ngươi luyện tập. Bất quá bên trong đó cũng có những đệ tử khác đang học hoạ phù, nhất cử nhất động đều phải đúng quy củ, hiểu rồi chứ?

- Hơn nữa ta cảnh cáo trước, ngàn vạn lần không thể tùy tiện động đến chỗ kim ti phúc bản cất ở trong kia. Đó là tài sản quý giá nhất của Phù Văn Các ta, đều là đồ tốt, không cho phép sử dụng phí phạm. Nếu ngươi dám làm xằng làm bậy, ngay cả chưởng môn cũng không bảo vệ được ngươi.

Lập Thiên nghe thế thì gật đầu lia lịa, liên tục khẳng định:

- Không, đệ tử tuyệt đối không dám, Nghiêm trưởng lão cứ yên tâm.

Nghiêm trưởng lão phất phất tay, nói:

- Được rồi, giờ thì đi đi.

Nghiêm trưởng lão nói xong thì không nhìn Lập Thiên nữa mà đi sang một góc khác nghiền ngẫm thứ gì đó. Lập Thiên thì ngơ ngơ ngác ngác ôm một đống giấy mực đi sâu vào bên trong Phù Văn Các.

Không vào thì thôi, vào rồi mới biết, lời của Nghiêm trưởng lão và tên ký danh đệ tử gác cổng nói không sai chút nào, Phù Văn Các quả thật là địa phương nho nhã thanh tịnh. Không chỉ cách bố trí phòng ốc khuôn viên, ngay cả cảnh vật cũng gợi cho người ta cảm giác bình yên đến lạ lùng.

Vì là nơi học vẽ phù, cần sự chú tâm cao độ cho nên bất kỳ một động tĩnh nào cũng đều bị hạn chế đến mức thấp nhất có thể. Tạp dịch đi lại trên sảnh đều dùng giày vải đế dày, khi đi không phát ra tiếng động. Người người giao tiếp với nhau thì phải ghé đầu sát tai hoặc dùng ánh mắt để trao đổi.

Bên cạnh đó, những công việc gây ra tiếng ồn không được thực hiện bên trong khuôn viên các mà được các tạp dịch đệ tử mang ra ngoài làm. Tất cả những yếu tố tạo ra thanh âm đều bị loại bỏ khiến cho Phù Văn Các trông như chốn không người, hoang vu lạnh lẽo.

Lập Thiên còn nhìn thấy trên vách hành lang, cứ cách một đoạn thì lại có một dòng chữ ghi rõ nội quy đi nhẹ tiếng nhỏ, cấm đệ tử đánh nhau, cấm vứt rác bừa bãi, đủ các loại cấm đoán đều có đủ. Nhìn qua là đủ biết đệ tử trong các phẩm hạnh chỉ có cao chứ không thấp, bởi vì loại người quen sống cẩu thả căn bản không thể bám trụ ở đây lâu được.

Bạn đang đọc Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn sáng tác bởi Dao_Tien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dao_Tien
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.