Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự Lực Cánh Sinh

Tiểu thuyết gốc · 3623 chữ

Không lâu sau, bầu trời trên đỉnh Minh Tiêu Điện phát ra mấy đạo quang hoa sáng bừng kèm theo thanh âm đùng đùng như sấm nổ, nhiệm vụ chiến tu phù chiếu lần thứ hai theo đó chính thức được công bố.

Tuy nhiên thành phần thí sinh tham gia chiến tu phù chiếu lần này có điểm khác biệt so với lần trước, không phụ thuộc hoàn toàn vào việc chọn lọc từ các đệ tử trong tông mà còn bao gồm cả các tu sĩ sẽ ghi danh trong thời gian sắp tới.

Chiếu theo những gì chưởng môn và mười vị truyền pháp trưởng lão đã bàn bạc, quy mô đợt tuyển sinh lần này sẽ lớn chưa từng có, thủ tục cũng sẽ đơn giản ngắn gọn hơn rất nhiều so với những lần tuyển sinh trước đây.

Quy tắc tuyển sinh ghi rõ, phàm là người muốn đứng vào tầng lớp tu sĩ chính đạo, một lòng trừ gian giệt ác, bảo hộ sự hoà bình ổn định của cả bắc phương thì đều có thể đăng ký tham gia vào quá trình huấn luyện để trở thành chiến tu đệ tử.

Ngoài ra, các lợi ích khi tham gia vào tầng lớp chiến tu đệ tử cũng được nêu bật, bao gồm các quyền lợi về trợ cấp tài nguyên tu hành, các loại công pháp chính quy được phép tu luyện, ngay cả cấp bậc địa vị cũng có tiêu chuẩn xét duyệt công khai, đều do thực lực và cống hiến của mỗi người quyết định.

Chưa hết, sau khi được tông môn thu nhận, dù là người tư chất tu hành kém cũng không bị trả về như tiền lệ mà được giữ lại, tông môn sẽ chịu trách nhiệm đào tạo, bồi dưỡng tay nghề và cung cấp việc làm cho những đệ tử loại này. Chỉ cần có năng lực lao động tạo ra giá trị đủ để nuôi sống bản thân, tông môn cam đoan sẽ không trục xuất bọn họ.

Riêng đối với những người có tư chất tốt, nếu chứng minh được năng lực có thể được tông môn đặc cách đề cử đảm nhiệm những chức vụ quan trọng trong tông, không phân biệt xuất thân, không phân biệt trình độ học vấn. Nếu đạt được một số tiêu chuẩn nhất định, còn có thể tham gia sát hạch lựa chọn đệ tử chân truyền, trở thành ứng cử viên kế thừa chức vị chưởng môn Ứng Thiên Tông trong tương lai.

Có thể nói rằng, sau cuộc họp bàn của Tử Diêu chân nhân và mười vị truyền pháp trưởng lão Ứng Thiên Tông, kế hoạch đào tạo chiến tu đệ tử đã thăng cấp từ đại sự của một môn phái trở thành đại sự chung của cả bắc phương, không cần nói cũng biết tầm ảnh hưởng của nó to lớn nhường nào.

Tình hình thực tế diễn ra cũng không khác mấy so với dự đoán, ngay sau khi phù lệnh được ban bố, một cơn địa chấn nở rộ từ Ứng Thiên Tông nhanh chóng lan ra khắp cả bắc phương, không sót nơi nào. Tại mỗi góc phố, mỗi con đường dù ở thành thị hay nông thôn, những tờ thông báo chiêu sinh mãi mã của Ứng Thiên Tông liền trở thành chủ đề nóng hổi suốt mấy tháng liền.

Nghe xong tin này, có người cho rằng chính sách ngoại giao giữa Ứng Thiên Tông và Trường Sinh Phái nay đã khác xưa, thay vì dĩ hòa vi quý thì đã chính thức trở mặt, không chết không thôi. Có lẽ vì không thể chấp nhận hành vi hung hăng càn quấy của đám người Trường Sinh Phái nên Ứng Thiên Tông mới tạo ra một kế hoạch tầm cỡ đến như vậy.

Có người lại cho rằng lãnh đạo của Ứng Thiên Tông biết nhìn xa trông rộng, đại cục chưa rõ ràng thì đã dự liệu tới phương án đối phó, tính toán cụ thể từng đường đi nước bước trong tương lai. Dĩ nhiên, việc xây dựng đội ngũ chiến tu đệ tử chính là một phương án dự phòng cho trường hợp đại thế bắc phương thất thủ trước bè lũ ma đạo.

Chung quy, ngoại trừ đệ tử Trường Sinh Phái ra, dù là thường dân hay tu sĩ, là nhà sư hay nhà binh, khi nghe thấy quyết định này của Ứng Thiên Tông đều cảm thấy hết sức vui mừng. Vui mừng là vì Ứng Thiên Tông hiện nay đã không còn cao cao tại thượng, một mình một núi, nhàn hạ sống đời riêng mình mà đã biết hướng về chúng sinh thiên hạ.

Mặc dù trước đây không phải Ứng Thiên Tông không nhìn lại thiên hạ thương sinh mà tri ân cứu độ, chỉ là mức độ hạn chế, bởi vì người tu hành thường rất sợ dính líu đến nhân quả thế tục, cho nên đối với thế sự thường không có hảo cảm, cũng không cho phép chúng đệ tử can dự vào.

Hiện nay thời thế đã khác, Ứng Thiên Tông không ngại đưa ra quyết định đào tạo chiến tu đệ tử, cũng cho phép con em các thế gia đại phiệt có cơ hội nắm giữ chức vụ chủ chốt trong tông môn thì chắc đã xác định rằng thế sự phân tranh không thể thoát khỏi sự điều phối của bọn họ.

Đối với sáu thế lực khác, việc làm này có mặt lợi cũng có mặt hại. Lợi ở chỗ nếu Ứng Thiên Tông đứng ra chủ trì đại cục, ai cũng không thể cậy quyền cậy thế làm càn. Nhưng hại cũng bởi vì Ứng Thiên Tông là thế lực lớn, lời nói có phân lượng rất nặng, sẽ khiến quyền tự quyết của bọn họ bị ảnh hưởng.

Bất quá nhìn rộng ra mà nói, hai mặt lợi hại này cuối cùng cũng chỉ tồn tại đối với các thế lực lớn như Cửu Chân Quận hay vương hầu Hạ Quốc mà thôi, chứ đối với những người đang ở tầng lớp thế yếu thì quyết định này của Ứng Thiên Tông chỉ có lợi mà không có hại chút nào.

Dù sao đối với tu sĩ xuất thân hàn môn hay các tán tu nhỏ lẻ, hằng ngày phải đau đầu vì thiếu thốn tài nguyên, công pháp không trọn vẹn, luôn bị các thế lực lớn chèn ép đủ đường, lại lo sợ nếu gia nhập Ứng Thiên Tông phải gánh chịu quá nhiều thể chế trói buộc, vậy hiện nay đã có phương án vẹn cả đôi đường.

Hiện tại, Ứng Thiên Tông lựa chọn đồng sinh cộng tử với giới chính đạo bắc phương, đương nhiên việc thu nhận đệ tử cũng không phải chỉ vì sự tồn vong tông môn, nhờ đó yêu cầu tuyển chọn đệ tử sẽ đơn giản đi nhiều. Chỉ cần gia nhập Ứng Thiên Tông, một tương lai mới, một vùng trời mới đang chờ đợi bọn họ, đây quả thực là cơ hội ngàn năm có một.

Trong một căn phòng nhỏ bên cạnh bờ suối, có một thiếu niên đang chăm chú tu luyện, thiếu niên đó không phải ai khác mà chính là Lập Thiên. Từ khi nghe đại trưởng lão giảng đạo trở về, mấy ngày nay hắn vẫn ở lì trong phòng, cơm nước đều do người mang tới, hoàn toàn không động tay động chân.

Thực ra Lập Thiên cũng không muốn ở mãi trong phòng như vậy, chẳng qua hắn đang rất lo lắng cho an nguy của bản thân nên mới kiên quyết lựa chọn bế môn ẩn tu hòng tránh khỏi tai kiếp rất có thể sắp sửa đổ ập lên đầu mình.

Lập Thiên còn nhớ như in, từ lúc vị đại tiểu thư Hàn gia Hàn Tuyết Liên kia gán cho hắn con số mười thập toàn thập mỹ thì từ lúc đó hắn mới nhận ra mỗi khi con số mười xuất hiện thì hắn đều gặp chuyện xúi quẩy.

Đơn cử như khi đăng ký tham gia phù chiếu khẩn cấp, chẳng biết tông môn sắp xếp thế nào mà hắn lại đứng ngay vị trí thứ một trăm. Một trăm là hai con số mười chồng lên nhau, cũng vì thế mà lần phù chiếu khẩn cấp đó hắn vào sinh ra tử mấy chục bận, thậm chí đến khi trở về tông môn rồi cũng không biết bằng cách nào mà bản thân vẫn còn sống.

Tiếp đó, vào cái lần Hàn gia chủ phái người hộ tống hắn từ Huyền Long Thành trở về tông môn, vị tiểu thư Hàn gia kia cố tình giữ hắn ở lại thêm vài ngày, còn nói cái gì thập toàn thập mỹ, đi mạnh khỏe về bình an. Kết quả thì sao chứ, trên đường đi hắn gặp phải mai phục của thiếu đà chủ, xuýt chút thì mất toi cái mạng nhỏ.

Chưa dừng lại ở đó, lúc hắn đăng ký tham gia phù chiếu chiến tu lần thứ nhất, Ngọc Như sư tỷ chẳng biết vô tình hay cố ý mà để dành cho hắn vị trí thứ mười trong danh sách. Hậu quả là, hắn mới tham gia lịch luyện chưa lâu thì phát hiện bản thân bị người ta lợi dụng, cuối cùng còn bị người hợp tác ám toán, xuýt thì chết dưới miệng giao long.

Bây thì thì hay rồi, vị chưởng môn đáng kính kia chẳng hiểu vì duyên cớ gì mà lại xếp hắn đứng thứ mười trong danh sách năm mươi mốt thí sinh có thành tích xuất sắc nhất, bảo hắn làm sao yên tâm nổi đây. Có khi nào vì hắn xếp thứ hạng cao nên bị nhiều người ghen tỵ, thông đồng làm ra chuyện bất lợi hay không?!

Nghĩ tới nghĩ lui, Lập Thiên cho rằng rất có khả năng này. Mặc dù hắn không biết điều không may mắn và con số mười có liên hệ gì, chỉ biết rằng nếu xuất hiện số mười có liên quan đến mình trong thực tế thì hắn cần phải cẩn thận đề phòng.

Nếu bắt buộc phải nói sự thật, Lập Thiên thừa nhận bản thân là nhân vật phản diện, trước sau không được lòng mọi người, ở bên ngoài có rất nhiều kẻ thù, ở trong tông thì có không ít người ganh ghét, tính ra số người muốn hãm hại hắn quả thực không nhỏ chút nào.

Huống hồ hiện nay hắn không phải là một tên tu sĩ vô danh tiểu tốt nữa mà đã là chiến tu đệ tử cấp hai, còn là người được chưởng môn chú ý đề điểm. Hắn càng nổi bật bao nhiêu thì số lượng kẻ thù sẽ càng nhiều lên bấy nhiêu, dĩ nhiên cuộc sống sẽ gặp phải càng nhiều trở ngại.

Thực ra bản thân Lập Thiên cũng không sợ cuộc sống nhiều gian truân trở ngại, bởi vì đó là thứ giúp hắn trưởng thành nhanh chóng hơn. Chẳng qua mục tiêu tương lai của hắn rất là trọng yếu, muốn hoàn thành chúng còn phải dựa rất nhiều vào sự chiếu cố của tông môn.

Nếu như bản thân chỉ vì một phút sơ suất mà để đám tiểu nhân dùng mưu hèn kế bẩn hãm hại, đừng nói chi mong muốn báo thù rửa hận cho què gia gia càng lúc càng xa vời mà ngay cả tính mạng bản thân cũng khó lòng bảo toàn.

Thoáng chốc, không biết trong đầu Lập Thiên suy nghĩ cái gì, bất ngờ nhanh tay bày ra trước mặt một chiếc mâm quay, bên trên mặt mâm lần lượt viết các dòng chữ "ra ngoài", "không ra ngoài", "ra ngoài", "không ra ngoài" đan xen vào nhau.

Lập Thiên nhìn chằm chằm mâm quay, trước tiên nhắm mắt khấn khấn chú pháp gì đó, sau đó mới dùng tay quay mạnh một cái. Từ đầu chí cuối, ánh mắt hắn không rời khỏi chiếc mâm, trong đầu thì không ngừng cầu nguyện cho vạn sự tốt lành.

Mãi cho đến khi mâm quay dừng lại, chiếc kim chỉ ngay vào dòng chữ "ra ngoài" thì Lập Thiên mới thở dài một hơi, tâm tình thoải mái hơn rất nhiều. Hắn cất chiếc mâm quay sang một bên, từ từ đặt chân xuống giường, sau đó từ trong cửa sổ nhìn ra, miệng lẩm bẩm:

- Tiểu hồ ly à, ngươi đừng có ăn no rảnh mỡ suốt ngày trù ẻo ta như vậy. Ta là ân nhân của ngươi chứ đâu phải kẻ thù không đội trời chung, tại sao cứ muốn ta gặp xui xẻo thì ngươi mới hài lòng chứ. Biết thế ngày đó ta đã mặc kệ ngươi cho rồi.

Lập Thiên thở hắt ra một hơi, quyết định buông xuống sự lo lắng vô căn cứ trong đầu mình, chuẩn bị rời phòng đi ra ngoài. Nhưng đang mặc y phục thì bỗng nhiên bên tai truyền đến tiếng nổ vang, liền biết ngay tông môn vừa ban bố nhiệm vụ phù chiếu lần thứ hai, bèn nảy sinh dự định đi xem một cái.

Đọc qua thông cáo mới biết, nhiệm vụ phù chiếu lần thứ hai là đi đến Thần Tuyết Sơn, bắt giết Hỏa Nhãn Yêu Lang, thu lấy nội đan của bọn chúng. Ngoài ra, các thí sinh tham gia còn phải đi dò thám tình hình ở khu vực xung quanh Thần Tuyết Sơn và tế đàn Truyền Tống Liên Châu Đại Trận.

Lúc này, tại địa phương lân cận bảng thông báo có rất nhiều đệ tử nội ngoại môn đang túm tụm quan sát. Giữa đám đông có một người đang đứng, người này hai tay chắp sau lưng, tỏ ra mình là người có kiến thức sâu rộng, chuyện trong thiên hạ không gì không biết, vừa đọc xong đã lên tiếng khẳng định bản thân sẽ đăng ký tham gia lịch luyện lần này, dáng vẻ nắm chắc mười phần.

Tên này ra vẻ ta đây một hồi, cuối cùng cũng được toại nguyện, rất nhiều người sau khi đọc nhiệm vụ phù chiếu đều tỏ ra băn khoăn, không ai biết chuyến đi này có nguy hiểm gì hay không, Thần Tuyết Sơn là nơi nào, Hỏa Nhãn Yêu Lang là yêu thú gì, tiêu diệt nó có dễ dàng hay không. Chính vì không biết nên khi thấy có người biết rõ, ai cũng hạ mình muốn xin chỉ giáo.

Mới qua một lúc, đám đông đã tản ra, nhường lại một khu vực thật lớn xung quanh người này, ai nấy đều im lặng chờ đợi, hy vọng đối phương có thể chỉ điểm đôi chút. Tên kia thấy thế thì đắc ý lắm, chốc chốc ngẩng cao đầu, ngực ưỡn tới phía trước, quạt giấy trong tay phe phẩy qua lại, thi thoảng lại mỉm cười như thể phật tổ chế giễu chúng sinh chấp mê bất ngộ vậy.

Nhìn thấy cảnh này, Lập Thiên cũng không biết thực hư thế nào, bèn tìm đến một chỗ cách đám đông không xa, thử xem có thể nghe ngóng được thông tin hữu ích gì không. Mà tên kia thấy mọi người nhiệt tình chờ đợi còn cố tình nấn ná lâu thêm một chút, trước khi nói còn hắng giọng mấy cái cho giống phong thái khi đại trưởng lão giảng đạo nữa. Mãi cho đến khi thấy đám đông xung quanh chịu đựng hết nổi thì hắn ta mới chịu nói ra một ít thông tin có liên quan.

- Thần Tuyết Sơn là một dãy núi rất cao, địa hình hiểm trở, băng tuyết bao phủ quanh năm, khí hậu hàn lãnh vô cùng, rất ít sinh vật có thể sinh sống tại đây. Thần Tuyết Sơn nằm ở biên giới của bắc phương chi địa giống như Đồ Ma Lĩnh, chỉ là vị trí nằm ở phía đối diện.

- Trên Thần Tuyết Sơn có một loại yêu thú đặc trưng, gọi là Hỏa Nhãn Yêu Lang. Hỏa Nhãn Yêu Lang là một loại sói tuyết vô cùng hung ác, toàn thân đều có màu trắng, chỉ riêng đôi mắt là có màu đỏ, còn có năng lực phóng ra hỏa diễm.

- Tương truyền Hỏa Nhãn Yêu Lang có thể sinh sống ở Thần Tuyết Sơn là bởi vì trong nội đan của nó chứa một tia thần hoả. Thần hoả này là thứ trấn áp khí u hàn của tuyết sơn, cho nên Hoả Nhãn Yêu Lang mới có thể sinh tồn trong tuyết sơn mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.

- Khác với giao long, da và thịt của Hỏa Nhãn Yêu Lang chẳng đáng mấy đồng, nhưng nội đan của nó thì có giá trị rất lớn. Bởi lẽ loại hoả diễm bên trong nội đan tuyết lang rơi có thể nung chảy những loại huyền thiết mà phàm hoả không thể nung đốt được, giúp đúc khí sư rèn luyện được các loại pháp khí cao cấp.

- Các ngươi cũng biết, Ứng Thiên Tông chúng ta là một môn phái lớn, cao thủ dày đặc như mây, tự nhiên vấn đề rèn đúc chế tạo các loại pháp khí pháp bảo cao giai luôn được chú trọng. Chẳng qua thần thiết thì có thể khai thác được nhưng thần hỏa thì không biết đào đâu ra, cho nên việc thông qua một số loại yêu thú hay dị vật để đoạt tới gần như là điều bắt buộc.

- Thông thường, các loại tài bảo bậc này đều do tông môn dùng các loại tài bảo khác trao đổi với người của Vô Đạo Môn. Bất quá nội đan của Hỏa Nhãn Yêu Lang số lượng khan hiếm, đa phần đều do các thợ săn nghiệp dư cung cấp, số lượng nhỏ giọt, khi có khi không, ảnh hưởng rất nhiều đến chất lượng và số lượng của pháp khí luyện ra.

- Ta còn nghe nói Hỏa Nhãn Yêu Lang thực lực không mạnh nhưng thân thủ vô cùng nhanh nhẹn, còn không bị pháp trận ở Thần Tuyết Sơn ngăn cản nên rất khó săn bắt. Chỉ cần cảm thấy nguy hiểm, bọn chúng sẽ kéo nhau chạy sâu vào trong tuyết sơn, khiến cho những thợ săn chỉ có thể dõi mắt nhìn theo.

- Cũng vì nguyên nhân này mới khiến cho số lượng Hỏa Nhãn Yêu Lang săn bắt được mỗi năm vô cùng ít ỏi, nội đan của chúng luôn trong trạng thái cung không đủ cầu, bất kỳ ai muốn sở hữu đều phải bỏ ra cái giá trên trời mới mong mua được. Người Vô Đạo Môn mượn lý do này để đẩy giá chúng lên cao ngất ngưởng, khiến chi phí luyện chế pháp khí cao giai càng ngày càng cao.

Nghe tên kia luyên thuyên một thôi một hồi, nói đến đây, dù là Lập Thiên hay bất kỳ đệ tử Thanh Sơn Phong nào cũng đã hiểu ra dụng ý của tông môn khi đưa ra nhiệm vụ phù chiếu chiến tu lần thứ hai là gì, cũng biết được đôi chút về mức độ khó khăn của chuyến lịch luyện lần này.

Biết được điều cần biết, đám đông nhanh chóng giải tán ai về nhà nấy, Lập Thiên thấy thế cũng tách khỏi đoàn người tìm một đạo lộ trống trải rời đi. Rõ ràng thay vì ngồi đây nghe cái tên tự cao tự đại này lảm nhảm thì bản thân nên tự đi tìm hiểu một chút có vẻ sẽ đáng tin cậy hơn nhiều.

- Tốt lắm. Nội đan yêu lang, ta muốn chắc rồi. Đi lấy thật nhiều về, hướng tông môn trao đổi một kiện cao cấp pháp khí cũng không tồi đi.

- Trước nay ta chỉ dùng mấy món pháp khí trung giai, mới mang ra đánh nhau với giao long đã sứt mẻ hết cả. Nếu gặp phải đối thủ cường đại hơn chắc chỉ có thể dùng tay không bắt giặc mà thôi, đúng là thiệt thòi quá lớn.

- Đi, lần này nhất định phải đi, bất quá trước khi đi nên chuẩn bị kỹ một chút. Không biết đầu tuyết lang này sợ loại linh phù nào nhỉ? Hoả phù, lôi phù, kim phù hay mộc phù đây?

- Haiz, mặc kệ, cứ đến thẳng Phù Văn Các hỏi cho nó nhanh.

Biết được thông tin mấu chốt về nhiệm vụ chiến tu phù chiếu lần thứ hai, Lập Thiên rất nhanh đã đưa ra quyết định tham gia, trong đầu lập tức lên kế hoạch để lần lịch luyện sắp tới diễn ra suôn sẻ nhất có thể. Dĩ nhiên, linh phù là thứ không thể thiếu, chỉ có điều thay vì dùng tiền Hàn gia đi mua, Lập Thiên quyết định tự chế tạo ra loại linh phù mình cần dùng.

Nhớ lần trước hắn dùng tiền Hàn gia đi mua linh phù, kết quả là trước và sau khi đi lịch luyện đều đụng phải con số mười, đoán chắc là vị Hàn đại tiểu thư kia đoán biết hắn tiêu xài tiền bạc của Hàn gia nên ngày đêm trù ẻo không sai. Nếu nàng ta đã ki bo như vậy, hắn chỉ đành tự lực cánh sinh thôi. Dù sao hiện tại hắn là chiến tu đệ tử cấp hai, thân phận địa vị xưa đâu bằng nay, còn lo không nuôi nổi bản thân hay sao.

Bạn đang đọc Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn sáng tác bởi Dao_Tien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dao_Tien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.