Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trang bức

Tiểu thuyết gốc · 3178 chữ

-"A, cơ hồ chỗ này hôm nay thật là náo nhiệt a"

Thanh âm nữ nhân đột ngột vang lên, ôn nhu đến mức làm người say đắm, giọng nói quanh quẩn đâu đây, làm cho mọi người thất thần, cơ hồ mọi người đều đưa mắt về phía lều vải.

Trước cửa lều vải, chỉ thấy một nữ nhân thân mặc lục y đang đứng đó mỉm cười, hé ra một khuôn mặt xinh đẹp động lòng, sóng mắt lưu chuyển nhìn mọi người với ánh mắt nhu hòa, tựa như làn nước nhẹ nhàng chảy qua, làm cho người ta không nhịn được phải say đắm ngắm nhìn.Nữ nhân nhìn qua tuổi có lẽ chỉ hơn đám người Tiêu Ngọc một ít, nhưng dáng người đầy đặn của nàng lại phát ra một cỗ thành thục mê người theo năm tháng, loại phong tình vạn chủng này, không phải những thiếu nữ ngây thơ như Tiêu Ngọc có thể so bì.

Hắn cũng chỉ đánh giá sơ qua thôi, lại nhìn têm Qua Lạt sắp chết đằng kia, tuy không dùng toàn lực nhưng thể thuật của hắn cũng không kém bao nhiêu, hắn tung hết sức chắc hắn đã ra bã rồi.

-"Nhược Lâm đạo sư, hihi, Ngọc nhi cứ tưởng người đã chết rồi".

Nhìn thấy nữ nhân trước lều vải, Tiêu Ngọc vui mừng lẫn sợ hãi kêu lên một tiếng, rồi chạy về phía nữ nhân, hai tay ôm lấy vòng eo của nàng.

-"Aa, Ngọc Nhi, ngày nghỉ có thoải mái không".

Ôm Tiêu Ngọc trong lòng, người được gọi là Nhược Lâm đạo sư ôn nhu cười hỏi.

-"Cũng không tệ lắm" cười cười nói.

Tiêu Ngọc nhè nhẹ cắn vào vành tai của Nhược Lâm đạo sư, nhẹ giọng trêu tức.

-"Đạo sư càng ngày càng ôn nhu, cứ như vậy, nếu sau này có nam nhân nào bị Đạo sư coi trọng, sợ rằng sẽ bị cái ôn nhu này bắt đi mất".

Khuôn mặt của nàng có chút ửng đỏ, Nhược Lâm đạo sư bất đắc dĩ lắc đầu. Ở một bên thì hắn sặc nước bọt cái nhẹ, khi đang dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị cho tên Qua Lạt.

Nhược Lâm buông Tiêu Ngọc ra, chậm rãi tiến đến. đối mặt với mấy chục tân sinh nói:

-"Các vị bạn học, tất cả đều vào đi"

Nhược Lâm đạo sư trong ánh mắt mang theo một chút cười, nhu hòa nhìn qua phía hắn, mỉm cười, nhẹ giọng nói.

-"Tính tình của La Bố cũng không quá xấu, lúc trước trong lòng hắn có chút lửa giận mà thôi, cho nên có hơi lỗ mãng, ngươi không nên trách hắn"

Hắn lúc này cũng đã xong việc của mình, đứng dậy tay dáng vẻ phủi phủi bụi ở quần áo, lịch sự đáp trả lại.

-"A, không sao cả, dù gì đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ mà".

Nhược Lâm đạo sư nghe vậy liền có chút ngạc nhiên, làm đạo sư nhiều năm lần đầu có người đứng trước nàng nói vậy.

Mọi người xung quang thì há hốc mồm cạn lời, ngươi vừa mới đến lại đánh cho học trưởng xem tí mất mạng, bây giờ lại còn định đấu khẩu với cả Nhược Lâm đạo sư.

Ánh mắt Nhược Lâm chuyển sang Qua Lạt bây giờ đã trở lại bình thường, mặc dù vẫn đang bất tỉnh nhân sự nhưng thương thế đã hồi phục hoàn toàn, liền chuyển ánh mắt nhìn qua hắn với biểu cảm như nhìn thấy quái vật vậy.

Thở dài một hơi, Nhược Lâm hướng tới toàn trường nói.

-"Các vị đồng học, chúc mừng các ngươi đã thông qua, hiện tai xem như đã tiến vào cửa của Già Nam học viện, bất quá học viện muốn phân loại năng lực của các ngươi, cho nên ta muốn biết đích xác thực lực của các ngươi"

-"Bát đoạn đấu khí, tiềm lực giá trị thuộc về cấp F, đây là tiêu chuẩn của Già Nam Học Viện".

-"Cửu đoạn đấu khí, tiềm lực giá trị thuộc về cấp E".

-"Nhất tinh đấu giả, cấp D, nhị tinh đấu giả cấp C, như thế tính lên đến cấp cao nhất".

-"Còn lại là ngũ tinh đấu giả thuộc về cấp S, đều có giới hạn là dưới hai mươi tuổi".

-"Ai, S cấp, tân sinh tiềm lực, mười năm qua Già Nam học viện cũng chỉ có một trường hợp mà thôi, tiểu yêu nữ đó tại học viện có chút khó lường" che đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng cười, đôi lông mi đen nhánh của Nhược Lâm chớp chớp rồi nói thêm.

-"Ta không quá hy vọng xa vời có kẻ quái vật giống tiểu yêu nữ kia, nhưng bất quá có được cấp B, hoặc cấp C là đã thỏa mãn rồi"

Nói đến chỗ này ánh mắt Nhược lâm như có như không nhìn về phía đám người hắn, Tiêu Viêm và Huân Nhi.Vì nàng cảm giác được tất cả mọi người trong cái lều vải này, chỉ có ba người bọn họ là mình nhìn không thấu, hơn nữa nàng chắc chắn ba người này ít nhất là không thấp hơn cấp C.

Nhất là hắn tuỳ tiện đánh cho một tên Nhất Tinh Đấu Giả ra thành hình dáng như sắp chết, tuyệt đối không hề tầm thường.

-"Tốt lắm, bắt đầu đi, phía bên trái trước tiên, báo danh đi, tên, cấp bậc" Nhược Lâm nói, bàn tay cầm chiếc bút, Nhược Lâm mỉm cười nói.

Lúc này hắn bất chợt nhận ra điều gì đó liền dơ tay thẳng lên, biểu cảm nghiêm túc, làm hắn nhớ tới còn học tiểu học tranh nhau lên bảng trả bài.

-"Thưa cô.. ái chetme lộn" hắn lên tiếng rồi cũng liền sửa lại vì nhận ra mình đang ở nhầm thời.

-"E hèm, thưa đạo sư, hiện tại ta không có nhu cầu tham gia Già Nam học viện cho lắm, nên có thể đi được không"

Sau khi xong nhiệm vụ thể hiện dâm uy, à uy danh hoàn thành, thì hiện hắn rất muốn đi ngay bây giờ dù gì ra ngoài lịch luyện vẫn đỡ hơn vào học viện tu luyện, vì hắn nghĩ nó khá gò bó.

Nhược Lâm nghe xong bóp mi tâm rồi hồi, đôi mắt dịu dàng nhìn hắn nhưng hắn bỗng cảm thấy đôi mắt thu thuỷ dịu dàng đó như nước bị đun sôi sùng sục, và đống nước sôi đó chuẩn bị đổ lên hắn. Khiến hắn lạnh cả người. Nàng nén giận hỏi lại.

-"Ý là ngươi không tính gia nhập học viện sao ??"

-"Rất chính xác" hắn nhe răng ra cười khẳng định chắc nịch.

-"Vậy sao ngươi lại đến đây ???"

-"Ờ thì....tại nàng ta kéo ta tới" hắn gãi gãi đầu tay chỉ về phía Tiêu Ngọc.

-"Nếu không có ý định nhập học tại sao lại tấn công học viên của Già Nam".

-"Ây da, rõ ràng là chó tới cắn người trước, ta chỉ đơn thuần là tự vệ thôi mà, theo luật pháp đây được gọi là phòng vệ chính đáng a" hắn nhún vai cười trừ.

Ngươi hỏi ta một câu, ta trả ngươi một câu, hai người đối qua đối lại rất lưu loát. Mọi người thì thầm đổ mồ hôi hột, tùy tiện đánh học viên của Già Nam học viện chẳng phải là đá chân vào thiết bảng rồi sao.

-"Đạo sư tên tiểu tử này có lẽ là cố tình tới gây rối, đạo sư nên trừng trị hắn để làm gương, nếu không việc này sẽ làm ảnh hưởng tới mặt mũi của Già Nam học viện" tên La Bố như lấy được cái cớ hữu dụng liền lên tiếng.

-"Hắn do ta đưa vào hắn cũng chưa có bao giờ nói ý định gia nhập Già Nam học viện cả, đạo sư đừng nghe La Bố vu bậy" lúc này Tiêu Ngọc cũng đứng lên phản bác.

"Phiền phức vậy sao, chỉ là không muốn đi học thôi mà" hắn thở dài thầm nghĩ.

Nhìn tiểu tử trước mặt Nhược Lâm lại nghĩ tới ánh mắt lúc nãy quét lên người nàng không kiêng nể mặt đỏ lên, với thiếu niên này nàng cũng không thấy phản cảm. Nàng trừng mắt mạnh mẽ nói.

-"Hiện giờ lên thuyền rồi không xuống được, trước tiên cứ xem xét thực lực đã. Mau về xếp hàng"

-"Rồi rồi" hắn cũng thở dài nhún vai chống cằm ngồi chờ đến lượt mình.

-"Hắc Nham, cửu đoạn đấu khí, hai mươi tuổi".

Ở phía hàng bên trái, một gã thanh niên da ngăm đen, khuôn mặt thoáng đỏ lên, đi đến báo danh. Mỉm cười gật đầu, Nhược Lâm đạo sư nhanh chóng nhớ kỹ tư liệu của người này, chiếc môi đỏ mọng khẽ nói:

-"Cấp E".

.....(time skip một số diễn viên phụ)

-"Tiêu Viêm ca ca, tới phiên của ngươi" Huân Nhi bên cạnh thấy Tiêu Viêm ánh mắt mờ màng, nên mới nhắc hắn, làm cho hắn khôi phục thần trí.

Cười ngượng một cái, hắn bẻ bẻ ngón tay, lộ ra hàm răng trắng muốt nói.

-"Ta có thể không bằng vị Tiểu yêu nữ mà Nhược Lâm đạo sư nói, ta đã tính đi tính lại, hơn nữa chính mình lặp đi lặp lại suy nghĩ một chút, có lẽ chỉ miễn cưỡng xem như A cấp đi".

Vừa nói vừa bước khẽ lên trước vài bước, cô gái nhẹ nhàng nói:

-"Tiêu Huân Nhi, lục tinh đấu giả, tuổi....mười sáu đi".

Ở phía trên, chủ khảo vừa mới chuẩn bị bút ghi chép, cổ tay liền cứng ngắc, lần đầu tiên khuôn mặt ôn nhu hiện lên vẻ kinh sợ.

-"Sách sách, không ngờ ta lại gặp được một tân sinh cấp S siêu cấp".

Khuôn mặt khiếp sợ được thu liễm lại, đôi mắt Nhược Lâm có chút kỳ dị của nhìn Huân Nhi. Một lúc sau, thản nhiên cười nói.

-"Lần này tân sinh xuất sắc nhất Già Nam học viện có lẽ chính là Huân Nhi ngươi"

Thấy Tiêu Viêm gật đầu, Huân Nhi khẽ cười, nhíu mày sửa sang lại một chút trí nhớ, rồi chậm rãi cười nói.

-"Tiêu Viêm ca ca bốn tuổi đã luyện khí, mười tuổi đạt cửu đoạn đấu khí, mười một tuổi, tấn cấp đấu giả".

Nghe được lời này, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tiêu viêm, trong mắt có chút quỷ dị, mười một tuổi đấu giả, cái này ở Già Nam học viện cũng là chưa từng nghe qua.

-"Mười hai tuổi đến mười lăm tuổi, Tiêu Viêm ca ca từ đấu giả hạ xuống, tam đoạn Đấu Khí. Sau đó, Tiêu Viêm ca ca sau ba năm tu luyện trống rỗng, lại hồi phục thiên phú của mình, sau mười lăm tuổi, ngắn ngủi một năm thời gian từ tam đoạn đấu khí cho tới hiện tại là tứ tinh đấu giả".

Cái miệng nhỏ nhắn của Huân Nhi cười nhẹ, trầm ngâm nói.

-"Cho nên tính thực lực hiện tại của Tiêu Viêm ca ca, chỉ tính là gần một năm tu luyện mà thôi, mà Huân Nhi tính ra là mười sáu năm tu luyện, Ai cường, ai nhược, không nói cũng biết"

Lúc mọi người đang nghe Huân Nhi "bắn rap" kể về truyền kỳ của Tiêu Viêm, thì có một giọng nói mỉa mai hướng tới hắn.

-"Ngươi cũng ở Tiêu gia nơi chứa chất nhiều thiên tài vậy chắc thực lực cũng không kém đâu nhỉ, dù sao cũng ở đây rồi thì báo lên đi".

Nghe thấy tên La Bố lên tiếng, làm hắn nhíu mày, quay lại nhìn hắn tỏa một chút sát khí, nếu có cơ hội hắn phải cho tên hưởng thụ một chút cảm giác của địa ngục mới được.

Lúc này Nhược Lâm đạo sư cũng lên tiếng hướng tới hắn nói.

-"Ngươi là người cuối cùng đó".

-"Ta sao, yếu lắm chỉ là một tên ăn hại thôi, nói ra chỉ sợ mọi người chê cười" hắn bất cần nói.

Đám người thấy hắn nói thế liền hung hằn khinh bỉ hắn, tuỳ tiện đánh bại nhất tinh đấu giả mà yếu thì họ tính là gì.

-"Yên tâm, ta có hai hòn ngọc quý ở đây rồi không sợ ngươi làm mất mặt, hơn nữa trò kém thì thầy mới dạy được nếu ngươi giỏi rồi thì kẻ làm đạo sư như ta thất nghiệp sao" Nhược Lâm lại dịu dàng tiếp lời.

-"Ta sao, Nhất Tinh Đấu Sư, tuổi thì...tạm cho là mười tám đi" hắn lười nhác nói. Dù sao ở trong Thời Không Trận của hắn cũng trôi qua tận ba năm, thì tính ra cũng khoảng chừng đấy tuổi rồi.

Mọi người ở trong lều rơi vào trạng thái sốc nặng, ngày hôm nay họ gặp tới ba tên yêu nghiệt đủ cường hãn. Còn bọn Tiêu Viêm cũng ngạc nhiên không ngờ có người có thể vượt mặt cả Huân Nhi.

Tên La Bố bây giờ đang hít một ngụm lạnh, hắn vừa chọc vào tên quái vật gì thế này

-"Ngươi có thể chứng minh không" Nhược Lâm đạo sư cố trấn tĩnh lại hỏi hắn. Lúc này toàn trường ánh mắt của mọi người đều nhìn về hắn.

Hắn cũng thở dài một hơi rồi trên tay xuất hiện đấu khí như lớp lụa mỏng, lúc này cũng chứng minh được cho mọi người hắn ta thực sự là Đấu Sư.

-"Nếu thực lực ngươi trở nên như vậy tiến vào Già Nam học viện thì tương lai đạt được trình độ cao hơn ở Tiêu Gia nữa. Sao lại từ chối cơ hội này" Nhược Lâm lúc này cũng khó hiểu hỏi hắn.

-"Nhốt một con hùng ưng trong lồng, thì nó cũng chỉ là một con chim cảnh, còn một con hùng ưng thực sự, sẽ kiêu ngạo tung cánh bay rộng trên thiên hạ rộng lớn" hắn ta cũng chỉ nói đơn giản như thế rồi đứng dậy muốn rời đi.

-"Ý ngươi là Già Nam học viện không đủ điều kiện để có thể bồi dưỡng ngươi thành một con hùng ưng sao" nghe được lời hắn nói Nhược Lâm cũng hơi tức giận nói. Từ vao giờ Già Nam học viện lại mất giá đến thế.

Hắn lúc này cười thầm, xem ra thả lưới cũng phải kéo về rồi.

-"Vậy Nhược Lâm đạo sư có muốn cá cược với ta một trận không ??"

-"Cá cược cái gì ??" Nhược Lâm cũng tò mò hỏi.

-"E hèm, vậy hơn ba năm sau nếu ta không thể phát triển tốt đạt được dưới mức Đại Đấu Sư thì ta sẽ đồng ý theo mọi lời Nhược Lâm đạo sư xắp đặt, còn nếu ta đạt được thành tựu hơn thế nữa thì Nhược Lâm đạo sư phải là người của ta, sao hả Nhược Lâm đọa sư có muốn cùng kẻ hèn này cá cược không" hắn khiêu khích Nhược Lâm nói.

-"Được nhất ngôn cửu đỉnh" Nhược Lâm cũng lập tức đồng ý, nàng nghĩ kèo này nàng nắm chắc phần thắng rồi.

Nghe vậy, hắn cũng quay lưng bỏ đi.

"Cá cắn câu rồi hehe boy" hắn ta cười đắc ý.

"Đúng là đệ nhất vô sỉ, tại hạ hảo bái phục" hắc long cũng tiếp lời.

"Vô sỉ quần đùi, đây gọi là đa mưu túc trí"

"Đúng là mặt dày mà, lừa con gái nhà lành rồi đưa bản mặt vô tội, rồi kêu đa mưu túc trí"

"Có củ cà, im mọe mồm đi" hắn vừa đi vừa chửi nhau với hắc long.

Quay lại lều vải, lúc này Huân Nhi cũng đứng lên giọng nhỏ nhẹ nói.

-"Ta muốn về chuẩn bị một lát, xin phép đi trước" không đợi mọi người đồng ý, nàng liền quay bước bỏ đi, để lại tên Tiêu Viêm đang ngơ ngác.

"Rốt cuộc nàng ta bị sao vậy, vừa nãy còn thân mật với ta, giờ lại bơ ta rồi" Tiêu Viêm khó hiểu nói nhỏ.

"Hừ cũng tại ngươi còn quá yếu thôi, nhanh chóng vô Già Nam học viện tu luyện, ngươi mạnh lên nàng ta sẽ chú ý lại đến ngươi thôi, không những vậy dược tài Già Nam học viện có cũng không ít, tốt cho việc luyện dược của ngươi, chờ cơ hội tiến vào nội viện đoạt lấy dị hỏa" lúc này Dược Lão giọng âm trầm nói ra.

"Muội ấy không phải người như vậy" Tiêu Viêm thở dài nhưng vẫn tuân theo sự sắp đặt của Dược Lão.

Hắn đi qua khu chợ đông đúc lúc này đang ở trước cổng Ô Thản Thành đang định đi ra thì có một bóng người kéo hắn lại.

-"Hử" hắn quay đầu lại nhìn thì ra đó là Huân Nhi.

-"Có việc gì sao"

-"Ta có một việc muốn nhờ ngươi, được chứ Bang Chủ Akatsuki" giọng Huân Nhi âm trầm nói nhỏ, nhưng điều này lại khiến hắn nhíu mày.

Kéo lấy Huân Nhi vào một góc vắng vẻ, hắn lạnh giọng hỏi Huân Nhi khiến người cô cũng run lên cái nhẹ.

-"Ngươi biết được những gì"

-"Ta chỉ tình cờ nghe Lăng Lão kể lại thôi, cũng không có ý xấu" Huân Nhi vội vàng giải thích.

-"Với lại ta có việc muốn nhờ ngươi" Huân Nhi nói thêm.

Hắn ta khẽ nhíu mày rồi hỏi Huân Nhi.

-"Việc gì"

-"Ta muốn Gia Liệt gia tộc và Áo Ba gia tộc biến mất khỏi Ô Thản Thành" Huân Nhi bình tĩnh đáp.

Hắn ta âm trầm nhìn Huân Nhi rồi chìa tay ra. Như hiểu ý hắn Huân Nhi đưa cho hắn một giới chỉ lam sắc, trong đó có đan dược cấp thấp, mang thuộc tính ôn hòa có thể cho cảnh giới thấp phục dụng thỏai mái và một triệu ngàn kim tệ.

-"Như ý cô muốn" hắn ta nói rồi cũng từ từ bỏ đi về phía của Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá.

-"Tiểu thư việc này ổn chứ" lúc này Lăng Lão cũng từ trong tối đi ra.

-"Không sao, cũng có thể tiện kiểm tra thực lực của hắn" Huân Nhi nói rồi bỏ đi.

Lúc này hắn cũng nhận được nhiệm vụ mới.

"Keng hệ thống ban bố nhiệm vụ"

Diệt cỏ diệt tận gốc

×Tàn sát tất cả người của Áo Ba gia tộc.

×Tàn sát tất cả người của Gia Liệt gia tộc.

Phần thưởng bố thí: Một cuốn triệu hồi chi thuật, một viên đan dược Hóa Hình Đan.

Vì thấy có một nhiệm vụ sắp tới khó nhằn với ký chủ, nên ta bố thí cho ký chủ cái nhẹ, chứ để thua nhục lắm.

Hắn ta đọc được cũng cạn lời với cái hệ thống matday này.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Vạn Giới Hệ Thống sáng tác bởi Talàkẻlangthang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Talàkẻlangthang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.