Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rider kick

Tiểu thuyết gốc · 2091 chữ

Mấy người tiến đến gần đại trường bóng màu xanh biếc, thì thấy hơn mười danh nam nữ đang quây tròn ngồi thoải mái trong trường bống tán gẫu với nhau, xem ra bọn họ thần sắc thoải mái như vậy, chắc hẳn cũng giống như Tuyết Ny, đều là đệ tử của Già Nam học viện.

Còn bên ngoài trường bống, hơn hai mươi danh nam nữ trẻ tuổi lại phải ngồi ngoài, chịu đựng ánh nắng chói chang từ mặt trời tỏa ra, ngồi trên chiếu, mặc dù bởi vì nhiệt độ cao khiến cho khuôn mặt mồ hôi chảy ròng bất quá thần sắc bọn họ tràn ngập câu nệ, xem bộ dáng, bọn họ chắc là vừa thông qua khảo nghiệm tân sinh ở bên ngoài.

Trong quảng trường , mấy vị nữ sinh đang tán dóc, đột nhiên ngẩng đầu nhìn đám người Tiêu Ngọc chậm rãi đi tới, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh hỉ, một đám nữ nhân cười hì hì bước đến, nhất thời đem Tiêu Ngọc vây lại, ríu ra ríu rít cười đùa không ngớt.

-"Ngọc nhi, hai tháng không gặp, đầy đặn lên thật nhiều nha, nên thành thật một chút, có phải hay không.

Một vị thiếu nữ có khuôn mặt tú lệ bàn tay len lén sờ trước ngực Tiêu Ngọc, sau đó áp cả vai vào ngực tiêu ngọc, trêu tức nói.

-"Biến, dâm nữ, dừng lại cho ta"

Khuôn mặt cười cười có chút ửng đỏ đem nữ tử trong lòng đẩy ra, nhìn thấy nàng ta lại chuẩn bị tiến lên, Tiêu Ngọc vội vã chui về phía sau, chỉ vào đám người Tiêu Viêm, vội vã giới thiệu qua một lần, lúc này mới khiến cho đám nữ nhân kia thôi đùa giỡn.

-"Hihi, thật là xinh đẹp đích tiểu mỹ nhân".

Ánh mắt đảo qua Huân Nhi cùng Tiêu Mị, hai nàng vốn dĩ dung mạo xuất sắc khiến cho đám nữ nhân không có bất ngờ sợ hãi than một phen.

Ánh mắt chậm rãi chuyển dời tới hắn và Tiêu Viêm đứng bên cạnh, về phần Tiêu Ninh bởi vì cùng với Tiêu Ngọc là thân tỷ đệ, thật ra lại may mắn được đám nữ nhân này không nhìn qua.

Tiêu Viêm mặc dù tuổi tác kém so với Tiêu Ngọc ba tuổi, bất quá trải qua một năm khổ tu vóc dáng đã so được với Tiêu Ngọc. Khuôn mặt mặc dù có chút thanh tú nhưng nhìn kỹ quỷ dị lại hiện lên nét thành thục bất đồng so với tuổi tác. Cảm giác mâu thuẫn này làm cho đám nữ nhân không khỏi nhiều lần liếc nhìn.

-"Hihi, cũng rất là anh tuấn, dễ nhìn a".

Rồi sau đó lại rời ánh mắt qua hắn bắt đầu đánh giá, người mang một bộ trang phục kỳ lạ, mặt có vết sẹo dữ tợn nhưng bù lại giáng vẻ của hắn lại mang vẻ phong trần lãng tử bất cần đời. Đôi mắt tà dị sắc lẹm, còn biểu cảm thì bây giờ có vẻ như đang tâp trung suy nghĩ về ngày mai, cuộc sống sau này.

-"Oa, cũng thật là soái a"

Hắn lúc này cũng không để ý lắm, tâm tư đang để vào cái nhiệm, băn đang tìm cách để thể hiện dâm uy à không uy danh của mình để làm cái nhiệm vụ, nhưng giờ hắn có nghĩ cũng không ra, chẳng lẽ kiếm kèo đánh nhau.

Lúc mọi người đang nói chuyện bàn tán xôn xao, thì có một toán ngươi đi đến, một người thanh niên trong số số liền lên tiếng khiến mọi người chú ý.

-"Tiêu Ngọc, đã lâu rồi không gặp ngươi a"

Mọi người đều chuyển ánh mắt sang chàng thanh niên này, thân mặc quần áo màu trắng chính là đang đứng ở phía sau tươi cười, thanh niên này bộ dáng có chút anh tuấn, chỉ là nụ cười sáng lạn trên mặt khiến cho mấy người bọn hắn cảm giác được có điểm giả dối.

Lúc này Tiêu Ngọc vớ lấy tay hắn quàng vào, giọng thản nhiên đáp trả lại.

-"La Bố, đã lâu không gặp"

Gật gật đầu cười, thanh niên được xưng là La Bố ánh mắt dường như tùy ý nhìn về phía cánh tay hai người, nhãn đồng nhìn hắn hiện lên nét hàn ý cùng lửa giận.

-"Aha, mấy người này là ngươi mang đến sao".

Mỉm cười bước đến, La Bố hỏi.

Tùy ý gật gật đầu, Tiêu Ngọc lại một lần nữa đem mấy người giới thiệu lại một lần, mỉm cười nói:

-"Ta dẫn bọn họ lại đây trắc nghiệm".

-"Được, như vậy thì.

Cười gật gật đầu, La Bố từ trong lòng móc ra một quả cầu thủy tinh màu đỏ to bằng một nắm tay, giơ giơ lên, cười nói:

-"Vừa đúng lúc, Nhược Lâm đạo sư vừa cấp cho ta một khối trắc nghiệm thủy tinh, để bọn họ thử đi, trắc nghiệm thủy tinh này hoàn toàn giống với trắc nghiệm thủy tinh trong thông đạo, nếu không muốn lấy của ta thử, thì phải đợi một lát nữa mới được".

Nghe vậy Tiêu Ngọc thoáng chần chờ một lúc, mới gật gật đầu, hướng tới mọi người giải thích:

-"Trắc nghiệm thủy tinh này rất đơn giản, chỉ cần thực lực đạt tới bát đoạn đấu khí, nó sẽ tự động tỏa sáng, như vậy các ngươi sẽ thông qua kiểm tra"

-"Huân Nhi các ngươi thử trước đi" Tiêu Viêm yên lặng nãy giờ cũng lên tiếng nói.

Mỉm cười gật gật đầu, Huân Nhi cùng Tiêu Mỵ, Tiêu Ninh ba người tiến lên, bàn tay đặt tại thủy tinh cầu dừng lại chốc lát, đợi đến khi thủy tinh cầu sáng lên, mới lui trở về.

Hắn cũng tùy ý test nhanh luôn và đương nhiên kết quả cũng như họ.

-"Yên tâm đi, nếu như không có thông qua trắc nghiện, ta cũng không tự tác dẫn bọn họ đến đây" nhìn bốn người thành công, Tiêu Ngọc thản nhiên nói.

-"A, không phải là không tin tưởng ngươi, chỉ bất quá đây là quy củ" tên La Bố hướng về phía Tiêu Ngọc xin lỗi cười cười.

La Bố thu lại thủy tinh cầu, ngón tay chỉ ra ngoài trường bống, nơi mấy nam nữ thiếu niên đang phơi nắng, đối với Cơ Huyền mấy người cười cười nói:

-"Chúc mừng các ngươi đã thông qua trắc thí kiểm tra, hiện tại thỉnh mấy người ngồi ở đây đợi nửa giờ đi"

-"La Bố, ngươi có ý gì"

Nghe vậy Tiêu Ngọc mày liễu dựng thẳng, vẻ mặt băng sương quát hỏi.

-"Tiêu Ngọc ngươi cũng là lão đệ tử, hẳn cũng biết quy củ sau khi trúng tuyển, hiện tại tân sinh đệ tử tính tình ngày càng kiêu ngạo, cho nên tại lúc trúng tuyển cần phải làm giảm duệ khí của họ, sau này đối với cuộc sống trong học viện của họ chỉ có lợi chứ không có hại" La Bố cười nói.

-"Hừ, La Bố ngươi đối với tân sinh khác nói lời này ta cũng không quản, bất quá ngươi không nên dùng quy củ này đối với mấy người ta dẫn đến"Tiêu Ngọc lạnh lùng nói.

-"Đây là vốn quy củ a"

La Bố khóe miệng nhếch lên, Tiêu Ngọc như thế ở trước mặt mọi người quát mắng hắn, làm cho trong lòng hắn nổi lên nỗi tức giận cùng ghen tuông.

-"La Bố ngươi cũng đừng gây khó khăn nữa, ngươi kỳ thật cũng minh bạch, quy củ này đâu có bắt buộc, cần gì phải làm nháo loạn lên thành như vậy" bên cạnh chúng nữ cũng không có đối với hành động này của La Bố đồng tình, cau mày nói.

Ngay lúc mọi ngươi đang cãi nhau căng thẳng, thì hắn đã ra khỏi vòng tay của Tiêu Ngọc, tay phải cầm cái ghế gỗ nhỏ, tay trái cầm quả mũ cối thần thánh, ra ngoài chỗ nắng đội lấy ngồi xuống.

Trước ánh mắt bất ngờ của mọi người, hắn lôi ra từ giới chỉ ra một bộ điếu cày, châm thuốc rít một hơi phê pha trước mặt mọi người.

-"Ngươi....làm gì vậy" Tiêu Ngọc tức giận tay run run chỉ về phía hắn.

Nàng ta cùng mọi người đang lên tiến bảo vệ đám người bọn hắn thì hắn liền làm ra hành động này có phải là muốn công sức của mọi người đổ sông để bể sao.

-"Hử, ta đang tắm nắng, nghe vị huynh đài này nói nhiều quá cũng mệt, thay vì nghe thì ta muốn đi tắm nắng hơn" hắn nói rồi bồi thêm một câu "nói thầm":

-"Chó chỉ sủa người lạ thôi, còn chó ngu sủa cả chủ lẫn người lạ" hắn ta thở phê pha và lời nói thầm của hắn có âm lượng rất chuẩn.

-"Ngươi...." La Bố chỉ tay vào mặt Tiêu Long, câu này chả phải là cố tình nói hắn sao.

Mọi người ngớ người ra rồi cũng chỉ đưa tay lên che miệng cười khẽ, giáng ngồi của hắn thì chỗm chệ, lại thêm quả style mũ cối và điếu cày làm mọi người cũng khó nhịn cười. Đặc biệt là câu nói chí mạng level max của hắn.

Lúc này một tên mang trước ngực một miếng kim tinh từ đằng sau bước ta, bộ dạng hùng hổ nói với La Bố.

-"Xem ra có một con chó lạ sủa người, nên La Bố huynh không ngại ta sẽ giúp huynh giải quyết" tên này lườm hắn rồi quay lại nói với La Bố giáng vẻ nịnh nọt.

-"Được, giao cho ngươi, Qua Lạt" tên La Bố cũng tức điên tới nơi rồi, liền cũng nghĩ hắn là một tên tân binh "bình thường" mà thôi.

Tên Qua Lạt cười nham hiểm đi tới phía Tiêu Long, hắn nhớ lại cũng một thời tân sinh cũng bị bắt nạn, nên bây giờ hắn cũng rất khoái dạy dỗ lại đám tân sinh này một trận.

-"Hắc hắc, đến đây đi, tiểu tử để cho ta giáo huấn ngươi nên tôn trọng học trưởng như thế nào, nếu không ngày sau tại học viện ngươi lại trách chúng ta" tên Qua Lạt lên tiếng hướng về hắn thách thức.

Đám ngươi Tiêu Ngọc muốn lên tiếng bảo vệ hắn thì, hắn cũng đứng dậy dáng vẻ bất cần, cất cái ghế vào giới chỉ, đứng xoay lưng lại phía tên Qua Lạt, miệng nói.

-"Ta đếm đến ba thôi nhá, nhanh lên đi, nhà bao việc"

Đối với lời khiêu khích của hắn tên Qua Lạt cũng không nghĩ nhiều, tay tập trung một lớp đấu khí màu xanh, dậm chân tức tốc tiến về phía hắn ra quyền.

-" One , Two , Rider Kick" hắn ta nói rồi nắm bắt đúng thời điểm xoạy người ngầu như Tendou tặng tên Qua Lạt một sút khiến hắn thổ huyết bay ra xa.

Mọi người lúc này mới kịp phản ứng lại, quay lại nhìn tên Qua Lạt lúc này trên giữa ngực có in ngay một dấu dép tông lào của hắn, nằm dưới đất không ngừng thổ huyết, vết thương cũng không hề nhẹ.

-"Ái chà, quên đếm ba mất rồi" hắn ta gãi gãi đầu mà không quan tâm đến ánh mắt quái dị mọi người nhìn mình xung quanh.

Lúc này Huân Nhi che miệng tủm tỉm cười, là người hiểu rõ trình độ hắn nhất nên cũng đoán được kết quả, liền lên tiếng hối thúc hắn.

-"Này coi chừng hắn ta chết đó a, chúng ta đến để chiêu sinh chứ không phải đánh người đâu, tên biến thái"

-"Ách, liệu hồn đấy nhóc con" nghe Huân Nhi nói hắn mới gãi đầu rải bước lại chỗ tên Qua Lạt, đôi mắt thì lườm lườm cô nàng.

Trước ánh mắt của mọi người hắn ta rút ra bao kim châm của mình, nhẹ nhàng thi triển lại y thuật của mình, khiến tên này đỡ hơn phần nào. Theo phỏng đoán của hắn xương ngực tên này chắc cũng gãy và cái rồi, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương không nhẹ từ dư âm từ cú đá, hắn đang suy nghĩ nên giải quyết thế này thì có một người trong số đó kêu to.

-"Nhược Lâm đạo sư đến"

Bạn đang đọc Tiêu Dao Vạn Giới Hệ Thống sáng tác bởi Talàkẻlangthang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Talàkẻlangthang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.