Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huân Nhi mê người 2 H

Tiểu thuyết gốc · 2094 chữ

Yêu mị đến tận xương thanh âm của kiều thê mang theo tình ý nồng đậm, cứ như là tiếng trời đối với Nham Kiều!

Hắn hiện tại hơi thở cũng có chút thô trọng nhìn lấy ngọc thể hoàn mỹ bày biện trước mặt, bàn tay nắm lấy Huân Nhi nhô cao tuyết trắng ngực sữa mà bá đạo xoa nắn, thỉnh thoảng trêu đùa đã cứng rắn hạt anh đào hồng hào của nàng.

"Ngô..." giai nhân hưởng thụ hắn vuốt ve, mị ý mê người nỉ non.

Nham Kiều hai mắt mang theo ý cười, hôn nhẹ lấy giai nhân phía trên môi đỏ mà trêu ghẹo nói "Huân Nhi, đem vi phu nơi đó dời đến nơi kia...vi phu muốn tiến vào Huân Nhi cơ thể rồi!"

"Bại hoại!" Cổ Huân Nhi nghe vậy, ánh mắt tràn đầy xuân tình mà yêu mị lườm Nham Kiều một mắt.

Nhưng một bàn tay non mềm của nàng đã trên lồng ngực cường tráng của Nham Kiều mà ôn nhu vuốt ve, một tay còn lại nhu thuận dời xuống bên dưới hai người hạ thể, chú tâm nắm lấy nóng bỏng cự vật của Nham Kiều.

Mảnh khảnh ngón tay thon thả vòng quanh cự vật mà lôi kéo, muốn đem nó dời đến của mình nộn huyệt lối vào.

Nơi đó lối vào tuy đã bị chính nàng mật dịch tràn trề làm cho che lấp không còn hình dáng, nhưng nàng thân là chủ nhân, đương nhiên biết nó nằm ở đâu nha!

"Hô...phu quân...chàng chán ghét chết rồi, chỉ biết khi dễ nhân gia!" Cổ Huân Nhi lúc này cũng đã ý loạn tình mê, mị nhãn như tơ cùng Nham Kiều đối mặt mà nỉ non.

Tay ngọc của nàng bởi vì khẩn trương mà run rẩy đem Nham Kiều thô to long đầu di chuyển, dần dần nhẹ nhàng chà xát phía trên của mình nơi mẫn cảm khe huyệt, dọc đường tách ra môi mật xung huyết mà tìm kiếm lối vào huyền bí kia.

Thô ráp long đầu mang theo hơi nóng trực tiếp ma xát phía trên nộn thịt non nớt của Huân Nhi, khoái cảm vô biên đánh tới trong tâm trí nơi sâu của nàng, nháy mắt làm cho giai nhân không tự chủ vặn vẹo cơ thể, miệng nhỏ kiều diễm mà rên rỉ lớn tiếng!

"Ngô...ngứa quá...phu quân...!"

Nóng bỏng cùng thô to quá phận long đầu bá đạo chen ra hai bên mép béo mập trơn bóng bị mật dịch bao phủ môi mật, cùng khe rãnh phấn hồng thịt mềm chà xát liên tục cùng nhau, tại trơn ướt mật dịch phụ trợ dưới...mang đến cho Nham Kiều cùng Huân Nhi vô biên khoái cảm.

Nham Kiều còn tốt, hắn hiện tại tuy có chút hưng phấn, những tâm trí vẫn giữ lấy bình tĩnh...ánh mắt vẫn ôn nhu nhìn xem kiều thê của mình tuyệt mỹ thân ảnh gần ngay trước mắt.

Ánh mắt yêu thương nhìn xem nàng cẩn thận từng li từng tí bộ dáng, đem hắn cự vật long đầu cho tìm kiếm lối vào bí mật mê người kia!

Cổ Huân Nhi hiện tại thì thần trí đã mơ mơ hồ hồ, trong mắt đẹp cơ hồ chỉ còn có Nham Kiều thân ảnh!

"Phu quân...đã tốt rồi!"

Qua một lúc, Cổ Huân Nhi cảm nhận được long đầu nóng bỏng kia đã đè ép phía ngoài lối vào nhục động non nớt của mình, ánh mắt của nàng đều là xuân ý chập chờn, chăm chú nhìn lấy Nham Kiều ý cười khuôn mặt...ngại ngùng né đi ánh mắt mà mềm giọng nỉ non.

Nàng hiện tại tư thái thật sự quá mức mê người, trên dưới trắng nõn ngọc thể trần trụi tựa như thiên tiên từ cửu thiên lâm trần, kiều diễm không thể diễn tả mang theo hơi thở như lan...chờ đợi phu quân mình sủng hạnh!

Nham Kiều ánh mắt hiện lên ôn nhu, một tay nắm láy eo nhỏ tinh tế không xương của nàng, một tay còn lại thì nhẹ nhàng vuốt ve kiều diễm khuôn mặt tuyệt mỹ của Huân Nhi.

Hạ thân của hắn bên dưới tại Cổ Huân Nhi bị tình ý bao phủ lúc, đột nhiên mãnh liệt mà cắm vào cái kia ẩm ướt lại vô cùng chặt ních mật động mê người, đem số lớn mật dịch tung tóe trên thân của hắn!

"Ngô...quá lớn...phu quân...quá lớn"

"Phu quân...Huân Nhi yêu ngươi...ân...quá thô...thật sâu...thật bỏng!"

Cổ Huân Nhi nháy mắt cảm thấy mình tựa như bị xỏ xuyên cơ thể, mật huyệt non nớt phấn nộn nháy mắt bị Nham Kiều cự vật thô to cho chen đầy, tại số lớn mật dịch phụ trợ mới có thể làm cho nàng không có bao nhiêu đau đớn.

Theo đó là càng nhiều là vui sướng cảm xúc kéo tới, giọng nói của nàng như chim hoàng oanh mà rên rỉ động lòng người!

Nàng hạ thân không tự chủ năng lên cao, để cho phấn nộn mật huyệt trần trề xuân thủy càng thêm dễ dàng đón nhận Nham Kiều cự vật trùng kích, tư thái yêu mị đến cực điểm.

Theo Nham Kiều liên tục mãnh liệt ra ra vào vào, Huân Nhi hai mắt triệt để bị sương mù cho bao phủ, hai cánh tay ngọc của nàng loạn chuyển trên thân thể cường tráng của Nham Kiều tham lam vuốt ve.

Nham Kiều một bên ngắm nhìn kiều thê mê người tư thái, hạ thân lúc này cũng liên tục không ngừng di chuyển mạnh mẽ về trước, cường thế đem cự vật liên tục ra ra vào vào nơi kia mê người huyệt động.

"Phu...quân...ân ân..."

Cổ Huân Nhi tâm trí tựa như bị xung kích cho bay đến cửu thiên, đã không thể nói nên lời trọn vẹn.

Vô biên khoái cảm cùng hạnh phúc kéo đến đánh thẳng vào linh hồn, làm cho nàng chỉ biết gắt gao mà quấn lấy Nham Kiều cơ thể, không tự chủ mở ra thật to hai chiếc đùi ngọc, hơi thở dồn dập bị động hưởng thụ lấy Nham Kiều cuồng mãnh xâm nhập!

Nham Kiều mang theo ôn nhu ánh mắt cúi người hôn lấy đôi môi kiều diễm kia, nháy mắt đầu lưỡi linh hoạt chui vào miệng nhỏ của Huân Nhi, gắt gao đem chiếc kia lưỡi thơm cho quấn lấy cùng một chỗ, thưởng thức ngọc dịch trong miệng nhỏ này.

Phía trên Huân Nhi miệng nhỏ bị Nham Kiều bá đạo chiếm lấy, hạ thân non nớt mật huyệt của nàng lại liên tục bị hắn cự vật cho trùng kích đến mật dịch lênh láng khắp nơi trên đất.

Bên trong nộn huyệt từng đạo mị thịt thì liên tục bị cự vật to lớn quá phận chèn ép cùng cọ xát gắt gao lẫn nhau, hoa tâm nơi sâu cũng liên tục bị long đầu cường lực va chạm...cái này đem đến cho nàng vô biên khoái cảm cùng mê ly.

Cổ Huân Nhi một bên bị mãnh liệt khoái cảm trùng kích, một bên lại bởi vì tình yêu của Nham Kiều lắp đầy tâm trí cùng linh hồn, nàng khóe miệng không tự chủ hiện lên thỏa mãn nụ cười...mị hoặc chúng sinh!

"Phu quân...bại hoại sư phụ...Huân Nhi yêu ngươi...ân...ân!"

"Chỉ cần bên cạnh phu quân...ân...ân...Huân Nhi đã mãn nguyện...ngô...quá sâu~"

Cổ Huân Nhi miệng nhỏ vô ý thức nói ra lời trong lòng của mình, ngay sau đó chủ động hôn nâng lên kiều diễm môi mềm bao phủ Nham Kiều phía trên miệng, đầu lưỡi non nớt cũng chủ động quấn lấy cùng hắn.

Cứ như vậy chủ động, muốn cùng hắn đầu tình quyến luyến lấy nhau!

Nham Kiều yêu thương mà gắt gao ôm lấy kiều thê mê người thân thể trơn bóng, bên dưới càng thêm tăng lên tốc độ, cường thế mà hầu hạ vị lão bà tuyệt sắc của mình!

Hoa đào thụ tại quá trình bên trong liên tục lay động dữ dội, vô số cánh hoa cũng rơi xuống mà theo gió phiêu động, hình ảnh dâm mỹ cùng tình ý nên thơ kết hợp...quả thật đẹp đến lạ thường!

Tại rừng đào bên trong, Cổ Huân Nhi mê luyến mở ra hai chân thon dài như ngọc mà để lộ đào nguyên như nước thủy triều của mình, hạnh phúc hưởng thụ Nham Kiều ôn nhu lại mạnh mẽ sủng ái cùng chiếm hữu.

Một đôi mắt đẹp mê ly tràn đầy xuân thủy, lúc này đều tràn ngập thõa mãn cùng hạnh phúc thần sắc đã hơi mở ra, nàng mê luyến mà chú tâm nhìn xem mật huyệt ướt đẫm của mình bên dưới, nơi đó non mềm hồng phấn môi thịt liên tục phun ra nuốt vào phu quân dương căn.

Tận mắt nhìn thấy mật huyệt non nớt của mình tựa như tham ăn miệng nhỏ, liên tục ngậm lấy cự vật của Nham Kiều mà quấn lấy không buông, môi mật bị trừu dập đến mật dịch tung tóe văng đến trên người Nham Kiều.

Xúc cảm cùng thị giác trùng kích mãnh liệt, nháy mắt làm cho Huân Nhi hai mắt đều bị sương mù xuân thủy cho bao phủ.

Tiếng rên rỉ của nàng càng lúc càng lớn, càng lúc càng yêu mị đến tận xương, đem đình viện gần đó đang tu luyện Thải Lân chúng nữ đều cho nghiến răng nghiến lợi, tức giận mà trừng mắt nhìn tới.

Cổ Huân Nhi hiện tại đã không còn tâm trí mà quan tâm các vị tỷ tỷ ánh mắt, nộn huyệt kẹp chặt cự vật mang đến trùng kích quá lớn, làm cho nàng trong đầu chỉ còn có Nham Kiều duy nhất hình ảnh...chỉ có vô biên tình cảm cùng hắn mà thôi.

"Ân...ân...phu quân...chết thiếp mất...quá lớn~!"

"Không được...lại...lại đến...phu quân~"

Đột nhiên, Cổ Huân Nhi mạnh mẽ ưỡn lên thật cao thân thể như ngọc, cả cơ thể từng tất trắng nõn cùng đỏ hồng da thịt đều run rẩy liên tục, nàng hai tay gắt gao ôm lấy Nham Kiều eo hổ, miệng nhỏ mê người vô ý thức rên rỉ.

Thì ra bên dưới nộn huyệt, vốn ẩn giấu ở giữa hai mép môi mật âm hạch mẫn cảm đã xung huyết của nàng bất ngờ bị Nham Kiều xoa nhẹ cùng vuốt ve.

Cái này trùng kích nháy mắt làm cho nàng quên đi hết thảy lý trí, hai tay gắt gao quấn lấy Nham Kiều, cố gắng nâng lên mật huyệt cho hắn cự vật càng thêm cuồng mãnh rút ra đút vào!

Nàng lại một lần nữa tại Nham Kiều trong ngực, được đi đến vu sơn chi đỉnh!

Qua thật lâu!

Dâm mỹ thanh âm kéo dài tại đình viện bên trong, tiếng rên rỉ của giai nhân quyến rũ động lòng người kéo dài chưa tán!

Cổ Huân Nhi hoa tâm nơi sâu đã không biết bao nhiêu lần phun ra số lớn âm tinh vì cao trào trong đêm nay, mật huyệt ấm áp không biết bao nhiêu lần bị Nham Kiều đưa đến vu sơn chi đỉnh.

Hắn số lớn tinh hoa đều đem nàng bằng phẳng bụng nhỏ cho nhô lên một chút, đáng yêu vô cùng!

"Phu quân...đem tất cả cho Huân Nhi...tốt chống đỡ...ân...ân...nóng quá!"

"Thiếp yêu chàng!"

Nộn huyệt xung huyết run rẩy, nơi sâu hoa tâm một lần nữa truyền đến tê rần cảm giác, Cổ Huân Nhi rên rỉ liên tục cùng Nham Kiều nũng nịu hô, mị ý không chút che giấu!

Nham Kiều cũng mỉm cười, tuân lệnh lão bà mà đem nóng bỏng tinh hoa cho mãnh liệt phun đến hoa tâm nơi sâu nhất của Huân Nhi tiểu kiều thê này, làm cho nàng nháy mắt thất thần!

"Ân...thiếp chết mất...tuyệt quá phu quân~!!!"

Cổ Huân Nhi hai chân dài run rẩy mà thoát ly cành đào, gắt gao vòng lấy Nham Kiều eo hổ mà quấn lấy thật căng, bá đạo đem hắn hạ thân cho ép thật chặt đến nộn huyệt của nàng phía trên.

Tựa như muốn đem hắn cả cơ thể, đều cho hòa vào nộn huyệt mê người của nàng vậy!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 40
Lượt đọc 876

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.