Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình ý

Tiểu thuyết gốc · 2067 chữ

P/s: Mấy chương này do mình đang cố sắp xếp lại mạch truyện, nên sẽ có chút thủy...dù sao muốn quay lại cốt truyện Đấu Phá tiếp nha!

.............................................

Nhìn xem tiểu kiều thê mê người vì cao triều liên tục mà quấn lấy chính mình, Nham Kiều ánh mắt ôn nhu nhìn xem run rẩy cơ thể trơn bóng uyển chuyển trước mặt, trong mắt đều là yêu thương.

Hắn nhẹ nhàng đem nàng mềm nhũn cơ thể cho ôm tới, hai tay gắt gao kéo lấy nàng mềm yếu đến trong ngực của mình mà vuốt ve.

Cứ như vậy, Nham Kiều ôn nhu mà yên lặng thưởng thức từng tất cơ thể mỹ miều của kiều thê mình, chú tâm để cho nàng tốt nhất cảm nhận được dư vị sau cơn mây mưa!

"Phu quân~ ngươi đem Huân Nhi làm cho chết mất...nhưng...nhưng tuyệt quá!"

Cổ Huân Nhi cảm nhận được người mình yêu ôm ấp cùng yêu thương vòng tay, nàng miệng nhỏ hơi thở dồn dập, mê ly nỉ non lấy mơ hồ ngữ khí.

Tay ngọc cùng chân dài trắng nõn như ngọc của nàng, tựa như bạch tuột một dạng mà quấn lấy Nham Kiều cơ thể, hạ thân mật huyệt đã chứa đầy tinh hoa nhưng vẫn gắt gao mút lấy Nham Kiều cự vật.

Cả cơ thể trên dưới, tựa như đều không muốn cho Nham Kiều rời đi chính mình đào nguyên trơn ướt ấm áp.

Hai người cứ như vậy đứng đấy, im lặng hưởng thụ giây phút chứa đầy tình ý này.

Rất ngọt!

...

Qua thật lâu vuốt ve lẫn nhau, Cổ Huân Nhi mới chậm rãi từ vô biên khoái cảm bên trong đi ra.

Nàng mơ hồ xuân thủy hai mắt vẫn còn khép hờ, từng đạo hương khí mê người từ miệng nhỏ kiều diễm của nàng phun đến Nham Kiều lồng ngực phía trên...thật sự rất ấm lòng.

"Huân Nhi ưa thích phu quân như vậy không?"

Nham Kiều ôn nhu ôm lấy Cổ Huân Nhi mỹ miều cơ thể, dời bước đi đến bên cạnh ghế mềm, nơi này cách Thải Lân chúng nữ vị trí tu luyện không xa.

Cứ như vậy đem kiều thê mềm mại lại ấm áp thân thể thướt tha ôm thật chặt trong ngực mà ngồi xuống, cúi người mỉm cười nhìn nàng mà ôn nhu hỏi.

"Ân...chỉ cần bên cạnh phu quân ngươi...tất cả đều là tốt nhất!"

Cổ Huân Nhi vô ý thức nói ra một câu từ sâu tận đáy lòng, sau đó mới khôi phục lại thần trí, ánh mắt mang theo vô tận tình ý cùng mê ly mà cùng Nham Kiều nhìn nhau, thật lâu không nói.

Sơn phong nhẹ thổi qua Nham Kiều mái tóc, mang theo vô số hoa đào thơm ngát cùng linh thảo huyền diệu làm cho lòng người say...nhưng nếu so với kiều thê mê người trong ngực, tất cả lại khó mà so với!

Tuy bầu không khí giữa hai người phá lệ yên tĩnh, nhưng ánh mắt ẩn chứa vô tận tình cảm của hai người...lại nhàn nhạt đan xen.

"Chụt~"

"Phu quân~ ngươi xấu lắm, đều đem phía dưới của Huân Nhi đều cho lấp đầy...thật chướng~!"

Nhẹ hôn lấy Nham Kiều tiên thiên lạnh lùng khuôn mặt, Cổ Huân Nhi một bên hưởng thụ Nham Kiều bàn tay to lớn vuốt ve an ủi phía trên cơ thể mẫn cảm của mình, một bên mỉm cười hạnh phúc mà nỉ non nói.

Nàng khi nãy cùng Nham Kiều triền miên lúc, đều không biết đã bị hắn đưa lên cao triều bao nhiêu lần rồi.

Hiện tại cả cơ thể đều mơ mơ hồ hồ đến không được, trên dưới tựa như không còn chút khí lực nào.

Tuy khi đó tâm trí của nàng đều bị Nham Kiều oanh đến không còn, nhưng Cổ Huân Nhi vẫn nhớ rõ Nham Kiều đã đem thật nhiều tinh hoa của hắn trùng kích tại hoa tâm của nàng phía trên.

Thậm chí bên trong tử cung của nàng, hiện tại đều bị chen đầy, bụng nhỏ cũng nhô lên một chút đáng yêu đường cong!

Nàng biết, nếu không phải bởi vì sinh mệnh cấp độ của phu quân hắn đã quá cao, nàng hiện tại tuyệt đối sẽ hoài thai lấy cốt nhục của hắn đâu!

"Không phải nàng nói là siêu ưa thích sao?"

Nham Kiều một tay ôm lấy vòng eo như thủy xà của kiều thê trong ngực, một tay khác thì tùy ý vuốt ve mượt mà như thu thúy mái tóc xanh xỏa tung tại sau lưng của nàng, trong mắt mang theo ý cười mà nói.

Nghe vậy, Cổ Huân Nhi khuôn mặt mê ly hơi đỏ lên, yêu mị mỹ mâu khẽ mở ra mà lườm Nham Kiều một mắt, mị ý tràn đầy mà hờn trách "Bại hoại...nào có khoa trương như vậy!"

"Phu quân...về sau ta nhất định sẽ mang thai nữ nhi cho ngươi, so với Yên Nhiên nữ nhân kia đều phải sớm...nhất định~"

"Đại tỷ hôm qua cũng từng nói, phu quân ngươi..."

Cổ Huân Nhi cả cơ thể rúc thật sâu vào lòng ngực Nham Kiều, miệng nhỏ không ngừng nói nhỏ lấy mà cùng hắn tâm sự từng chút, cả khuôn mặt đều là hạnh phúc cùng mỹ mãn cho bao phủ!

Nham Kiều cũng một mực chú tâm lắng nghe kiều thê của mình tâm tình, thỉnh thoảng lại xen vào cùng nàng một câu, kết quả lại trêu đến giai nhân yêu kiều cười khanh khách liên tục.

Cổ Huân Nhi tựa như hoa sen nở rộ nụ cười hạnh phúc này, tựa như có thể để cho thiên địa xung quanh đây vì đó mất đi màu sắc, làm cho Nham Kiều đều nhìn ngây ngẩn!

Đợi cho đến khi Vân Vận cùng Yên Nhiên các nàng kết thúc tu luyện, Nham Kiều mới mang theo các nàng người một nhà vuốt ve an ủi một lúc, cuối cùng là tiến vào phòng ngủ rộng lớn mà nghĩ ngơi!

Nhìn xem chúng nữ tựa như mèo nhỏ ngủ say mà quấn chặt lấy hắn, Nham Kiều ý cười cùng nhu ý chưa từng biến mất trên mặt, cứ như vậy im lặng mà ngắm nhìn các nàng!

Hắn cả cuộc đời hướng tới...chính là cuộc sống bình bình thản thản như thế này.

Kiều thê tuyệt sắc mang theo hạnh phúc nụ cười quay quanh nhàn nhã sinh hoạt, cứ thế cùng nhau yên lặng vượt qua vô tận tuế nguyệt!

...

Tây Vực, Thiên Tinh Thành!

Tà Huyết Giáo bởi vì e ngại Vân Lam Tông kinh khủng sức mạnh mà triệt để biến mất, đây đối với Tây Vực vô số thế lực mà nói...chính là một cái thiên đại chuyện tốt.

Mọi người hiện tại đều đã nhìn ra một sự thật!

Tà Huyết Giáo thế lực nguy hiểm này tuy mưu đồ là gì vẫn còn là một bí ẩn bị che giấu, nhưng Tây Vực vô số người hiện tại có thể chắc chắn, khi mà Vân Lam Thương Hội tại khắp nơi của Tây Vực dựng lên phân đà...kia Tà Huyết Giáo, tuyệt đối sẽ không dám làm ra đồ sát mà thu thập huyết dịch như trước kia!

Theo Vân Lam Tông lại không có ý đồ ra tay với các thế lực khác, Tây Vực lại chậm rãi khôi phục lại khi xưa phong cảnh.

Tuy không nói được an bình, nhưng tuyệt đối so với thời gian huyết vũ bao phủ kia tốt hơn rất nhiều!

Hồ Điệp Các sơn phong chi đỉnh.

"Khuynh Thành sư tỷ, ngươi phải cố lên nha!"

"Khuynh Thành tỷ ngoan hiền như vậy, đại nhân kia nhất định ưa thích..."

"Nhất định ưa thích nha, sư tỷ làm trù nghệ siêu cao đâu!"

"..."

Mộ Dung Khuynh Thành tại các sư tỷ sư muội cổ vũ trong ánh mắt, thần sắc chú tâm mang lấy một bát canh thang tiến về hậu viện phương hướng, trên tuyệt mỹ khuôn mặt mang theo nhè nhẹ yên hà...xinh đẹp tuyệt trần!

Nàng trên thân là bạch sắc lưu tiên váy dài, theo sơn phong thổi qua mà nhẹ nhàng phiêu động, thân hình yểu điệu thướt tha bên dưới lụa mỏng hiển lộ rõ nét, xuất trần khí chất hợp với da thịt trắng nõn như ngọc, tạo nên một vị giai nhân tựa như bước ra từ một bức tiên họa, đẹp đến mức không hợp thế gian!

Mộ Dung Khuynh Thành nhìn xem trên tay không ngừng bóc lên nhiệt khí canh thang, trong mắt hiện lên ôn nhu quang hoa xen lẫn một chút ngượng ngùng.

Đây là nàng từ sáng sớm đã tự thân xuống hậu trù mà chuẩn bị, chỉ vì muốn để cho nam nhân kia có thể uống vào khi rời giường.

Nàng tuy không chỉ một lần đưa tiễn vị kia canh thang do mình chuẩn bị, nhưng mỗi một lần ở gần vị kia nam tử...nàng một trái tim luôn khó có thể kìm chế không nhảy loạn!

Nhớ đến gần đây vị kia Thánh Giả đối với mình càng thêm ôn nhu cùng thân cận, Mộ Dung Khuynh Thành khóe miệng cũng hiện lên nụ cười thỏa mãn, chân dài thon thả cũng thêm nhanh dời bước.

Hậu viện!

Nơi đây tuy không thể so với Tiêu Dao Phong tựa như tiên cảnh, nhưng tại Hồ Điệp Các chúng yêu nữ trang trí lại lộ ra một phong vị khác!

Nham Kiều thích ý gối đầu lên Tô Uyển Tình mê người thơm ngát đùi đẹp, trên tay cầm lấy mang theo cổ xưa khí tức một quyển trục, thần sắc có chút hứng thú mà nhìn xem trên đó ghi lại đại lục trước kia rất nhiều chuyện thú vị.

Đây chính là Tuyết Đế...cũng chính là Phương Minh Nguyệt tiểu giai nhân này, tỉ mỉ vì hắn chọn tới một quyển sử sách.

Dù mặt ngoài vãn còn chưa chịu thả xuống mặt mũi, nhưng nữ nhân này hiện tại cũng quang minh chính đại mà ở lại bên cạnh hắn đây!

Nhìn xem tại bên cạnh nhắm mắt nhập thần mà tu luyện tuyệt sắc lại cao ngạo thân ảnh kia, Nham Kiều khóe miệng nhịn không được lộ ra một đường cong.

Từ Nhiếp gia nơi đó lấy tới Huyền Thiên Tuyết Liên, bên trong vậy mà phong ấn cùng lưu giữ chính là cái này phong hoa tuyệt đại nữ đế khi xưa bị thương tổn Đế Thân.

Đó cũng chính là nàng vì lưu lại về sau khôi phục mà thiết trí hậu thủ, tránh đi khi xưa Huyết Đế tự bạo đưa tới ảnh hưởng!

Huyền Thiên Tuyết Liên dù sao cũng là đế cấp chí bảo do Phương Minh Nguyệt nhiều năm dùng tinh huyết ôn dưỡng, cho nên đi qua Tuyết Liên vô số năm luyện hóa thiên địa tinh hoa vì đó nuôi dưỡng nhục thân, cỗ thân thể kia sớm đã khứ trừ hết khi xưa thương thế, trở nên hoàn mỹ lạ thường!

Nham Kiều lại vì nàng mà điều động một chút bản thế chân chính nắm giữ sức mạnh, thành công đem linh hồn của nàng thiếu hụt cho tu bổ, không còn yếu ớt đến như vậy!

Hiện tại giai nhân này đã khôi phục thân thể, thực lực tuy không thể khôi phục lại toàn thịnh thời kỳ khi xưa, nhưng cũng thành công đạt đến Đấu Thánh đỉnh phong cái này một cấp độ.

Chỉ kém hắn tại thế giới này một chút mà thôi.

"Lão gia, Diễm Cơ cùng Phi Nhã hai vị này đối với thương hội quản lý thật sự như cá gặp nước, hiện tại chúng ta mấy người cũng không cần như trước đây bận rộn rồi, có thể thật tốt hầu hạ ngươi!"

Tô Uyển Tình cúi người mà mê luyến nhìn xem nằm trên đùi của mình Nham Kiều, tay ngọc trắng nõn nhẹ nhàng vuốt lấy hắn bạch phát tóc ngắn, mỉm cười mà nói.

....

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 37
Lượt đọc 652

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.