Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huân Nhi mê người 1 H

Tiểu thuyết gốc · 2055 chữ

Nham Kiều tại ôm lấy Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên ngủ say, lại cùng chúng nữ vui sướng mà líu ríu quay quanh!

Bên nhau dùng xong bữa tối dưới hoa đào cổ thụ, rồi lại cùng các nàng bình thản tâm sự cho đến khuya, đến khi chúng nữ bắt đầu đi bế quan mới thôi.

Các nàng cũng muốn luyện hóa lượng lớn tinh hoa của Nham Kiều, dù sao còn rất nhiều bên trong cơ thế của các nàng đâu.

Nhất là Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên hai vị này kiều thê, các nàng mật huyệt non nớt đều bị hắn cho ăn 'quá no' rồi...đều sắp tràn ra đến, khi tỉnh lại thì bị Thải Lân các nàng trêu ghẹo không ít lần!

Nham Kiều nhìn xem yểu điệu các kiều thê tại bên dưới xinh đẹp đào thụ nhắm mắt tu luyện, hắn cũng chậm rãi đi đến không xa nơi đây một đạo linh hồ, bên dưới là hắn đích thân ngưng tụ vô số linh tuyền!

Nơi đây linh thủy theo sơn phong thổi qua mà nhẹ nhàng lay động thành từng con sóng nhỏ, linh thủy cũng tại ánh trăng chíu sáng mà lắp lóe từng điểm quang mang dịu nhẹ.

Hợp với lượng lờ linh khí cùng vô số hoa hoa thảo thảo tô điểm đi vào, cảnh sắc làm cho người ta tâm thần thanh thản vô cùng.

Ánh mắt mang theo ôn nhu nhìn xem cái kia thướt ta thân ảnh tại nơi xa, nhìn xem nàng đang tại vô số linh thủy tẩm bổ mà tu luyện kia, Nham Kiều cũng chậm rãi ngồi tại bên bờ hồ một tảng đá!

Hắn cứ như vậy im lặng, chú tâm ngắm nhìn có thể đem thiên địa vì đó thất sắc tiểu kiều thê!

Huân Nhi lúc này đang ngâm mình bên trong huyền diệu linh thủy để rèn luyện thể phách, lúc này nàng chỉ lộ ra một khuôn mặt tuyệt sắc động lòng người, mái tóc mềm mại thấm ướt linh thủy tùy ý tán lạc trên trắng nõn cổ ngọc của nàng...đẹp đến Nham Kiều thất thần.

Không biết qua bao lâu, bên dưới linh hồ Cổ Huân Nhi ánh mắt khẽ nhúc nhích, sau đó chậm rãi mở ra tựa như tinh không một dạng mỹ mâu, sớm đã bị sương mù bao phủ!

Rất nhanh thì chú ý đến Nham Kiều đang ngơ ngác ngắm nhìn chính mình, Cổ Huân Nhi kiều nhan phía trên hiện lên một chút yên hà, khóe miệng cùng tựa như tinh hà một dạng ánh mắt...chậm rãi hiện lên vô tận ngọt ngào tình ý!

Nàng nhịn không được nhanh chóng đứng người lên, dời lấy bước chân thon dài mà ôn nhu đi đến Nham Kiều bên cạnh, ánh mắt mềm mại cùng Nham Kiều đối mặt cùng nhau.

Trên thân của nàng mang lấy chính là lụa mỏng khăn choàng bạch sắc, tại linh thủy thấm ướt bên dưới mà dán vào tựa như ngọc bích mỹ miều cơ thể, đẹp tựa như từ bức họa đi ra tiên nữ một dạng.

Thân hình nàng đi qua Nham Kiều hằng đêm tưới nhuần cùng yêu thương, hiện tại càng thêm yểu điệu động lòng người, lã lướt đường cong cùng ngực sữa mông tròn quy mô, hiển lộ ra mị hoặc vô hạn của nàng!

"Huân Nhi có đẹp không...phu quân đại nhân!?"

Cổ Huân Nhi nhìn thấy Nham Kiều trong mắt đều mê luyến gắt gao nhìn mình, nàng hài lòng mà đem cả cơ thể trơn bóng chui vào Nham Kiều ôm ấp hoài bão bên trong.

Hai cánh tay ngọc cũng chăm chú quấn lấy eo hổ của hắn, khuôn mặt tựa ở Nham Kiều bờ vai, miệng nhỏ thở ra hương khí mê người mà than nhẹ cùng Nham Kiều tâm tình.

Nham Kiều nghe giai nhân mềm mại giọng nói, nhất thời chỉ dùng ánh mắt ôn nhu nhìn nàng, chăm chú mà không có đáp lời.

Tiếp đó, tại Huân Nhi mong đợi cùng khát vọng ánh mắt, hắn trực tiếp cúi đầu xuống mạnh mẽ hôn lên cái kia kiều diễm dụ người bờ môi ướt át, tham lam thưởng thức lấy giai nhân.

"Ngô...phu quân~!"

Cổ Huân Nhi nhẹ than một tiếng ngọt ngào mê ly, miệng nhỏ rất nhanh nhu thuận mở ra mà nghênh đón Nham Kiều đầu lưỡi bá đạo tiến vào, lại đem mềm mại cùng ngọt ngào lưỡi mềm cùng hắn quấn lấy một chỗ, chú tâm hòa vào nhau.

Cổ Huân Nhi ánh mắt mê ly lúc này đã hiện lên xuân thủy mà khép hờ, hai tay ngọc ôm lấy Nham Kiều cơ thể cường tráng mà gắt gao đáp lại.

Trên cơ thể của nàng cái kia lụa mỏng áo choàng cũng theo đó rơi xuống mặt đất đầy cánh hoa đào, đem cơ thể trắng nõn không tì vết của nàng bại lộ trong mắt Nham Kiều.

Nhũ phong cao vút trắng như tuyết tùy ý lắc lư cũng chà sát đến trên người Nham Kiều, hạ thân của nàng cũng đi theo nhẹ nhàng lay động, cố ý dùng béo mập nộn huyệt môi mật trêu đùa lấy căn kia thô to cự vật đang nổi lên của hắn.

Nham Kiều trên miệng bá đạo chiếm lấy Huân Nhi lưỡi thơm cùng môi mềm, một tay thì chú tâm trên cơ thể của nàng mà chậm rãi vuốt ve an ủi, tinh tế lướt qua của nàng tựa như mỹ ngọc tạo thành non mềm da thịt.

Một tay khác phủ lên bờ mông đẫy đà mê người của nàng, bàn tay nhanh chóng xoa nắn cùng trêu ghẹo vểnh lên kiều đồn thành đủ loại hình dáng.

Cảm nhận được Nham Kiều bàn tay trên cơ thể của mình vuốt ve cùng thưởng thức mang đến khoái cảm, Cổ Huân Nhi da thịt như ngọc cũng hiện lên từng trận yên hà, tựa như sắp chín quả đào mê người.

"Ân...ngô..."

Cổ Huân Nhi cảm thấy cơ thế khô nóng vô cùng, bên dưới mật huyệt từng dòng nóng bỏng mật dịch tuôn trào mà ra, hai mép môi mật khép chặt nay đã hơi mở, để lộ phấn hồng khe rãnh non mềm, tựa như muốn chào đón Nham Kiều cái kia đang chóng đỡ nàng cự vật.

Theo hai người tham lam quấn lấy nhau, trên người Nham Kiều y phục cũng bị Huân Nhi cho cường thế xé mở, hai cỗ trần trụi cơ thể hiện tại tựa như hòa làm một thể mà ôm cùng một chỗ.

Cổ Huân Nhi tay ngọc một đường dời xuống bên dưới Nham Kiều hạ thân, bàn tay mềm mại nắm lấy căn kia hằng đêm đem nàng mật huyệt chen đầy cự vật, ôn nhu mà vuốt ve lên xuống, chậm rãi lột động.

"Phu quân~"

Chậm rãi tách ra môi mềm, Cổ Huân Nhi mê ly hai mắt nhìn xem gần trong gan tất lạnh lùng khuôn mặt kia, trong mắt nàng đều là hạnh phúc mà nỉ non.

Nham Kiều ôn nhu hôn nàng trên môi mộng nước này một ngụm, thâm tình nói "Huân Nhi...ngươi thật đẹp, đem phu quân khó có thể kìm chế!"

Nghe tình lang chân thành khen ngợi, Cổ Huân Nhi đáy lòng hiện lên ngọt ngào cùng tự hào vô cùng, một bàn tay nhỏ trên khuôn mặt góc cạnh của hắn nhẹ vuốt ve, giọng nói mê ly nỉ non "Phu quân...nhanh yêu Huân Nhi!"

Nham Kiều nghe vậy, bất chợt đem trần trụi ngọc thể mê người của nàng cho ôm lấy, chậm rãi đi đến gần đó một cây hoa đào.

Tại Cổ Huân Nhi mê ly ánh mắt hiện lên nghi hoặc lúc, Nham Kiều đem nàng cơ thể gác lên hoa đào trên thân.

Lại đem đôi chân ngọc thon dài mê người của nàng tách ra thật rộng, ôn nhu gác chúng lên hai nhanh mềm yếu hoa đào nhánh cây.

Cổ Huân Nhi khuôn mặt đã nóng như lửa đốt, nàng biết Nham Kiều muốn làm gì!

Theo kích động cùng chờ mong tác động, làm cho nàng mật huyệt nơi sâu tuông ra mật dịch càng nhiều, từng giọt óng ánh mật dịch thơm ngát theo phấn nộn môi mật cùng khe rãnh mà rơi trên vô số hoa đào mặt đất.

Nàng hai tay vươn lên nắm lấy Nham Kiều eo hổ, ý loạn tình mê cùng hắn đối mặt với nhau, mặc kệ nộn huyệt non nớt của mình phơi bày cho hắn ngắm nhìn, cứ như vậy cùng nhau liếc mắt đưa tình!

Theo động tác này, ướt đẫm mật dịch nộn huyệt của Cổ Huân Nhi tùy ý lộ rõ trong mắt Nham Kiều, cách long đầu của hắn cũng chỉ một khoảng cách rất nhỏ mà thôi.

Hắn có thể cảm nhận được hơi ấm từ sâu trong phấn hồng nộn huyệt mê người kia, chậm rãi truyền đến từng dòng hơi ấm cùng mật khí, tùy ý quấn lấy long đầu của mình.

Nham Kiều hai tay cũng ôm lấy Huân Nhi eo thon như thủy xà, lại để cho long đầu tại môi mật xung huyết của nàng nhẹ di chuyên lên xuống, từ trong khe rãnh non nớt kéo ra từng giọt mật dịch, rơi trên vô số cánh hoa đào bên dưới nền đất.

Cổ Huân Nhi hai chân bị tách ra gác lên hai bên nhành cây, mật huyệt tràn trề mật dịch càng bị phu quân cự vật kích thích liên tục, lúc này khuôn mặt của nàng hiện lên xuân ý càng thêm nồng đậm.

"Phu quân...ngươi thật xấu~"

Cổ Huân Nhi mở ra hai chân thon dài thẳng tấp, tùy ý hiện lên dâm mỹ hạ thể tại trên hoa đào tựa lấy, hai tay ngọc tại Nham Kiều cường tráng lồng ngực mà chậm rãi vuốt ve, yêu mị trợn hắn một mắt.

"Vi phu làm sao xấu rồi?!"

Nham Kiều hạ thể hơi di chuyển về trước một chút, làm cho long đầu của hắn cũng hơi hướng về phía trước mật huyệt mê người đè ép đi vào, giọng nói ôn nhu mà hỏi.

Cùng hai mép môi mật ướt át của Huân Nhi gắt gao đè ép cùng một chỗ, làm cho từng giọt mật dịch từ Huân Nhi nơi kia phấn nộn khe rãnh thấm ướt Nham Kiều cự vật long đầu, ấm áp vô cùng!

"Ân...ngô...chính là xấu lắm, chàng muốn chư vị tỷ tỷ chê cười Huân Nhi sao?!"

Cổ Huân Nhi bị khoái cảm bất ngờ truyền đến làm cho hơi thở dồn dập, tay ngọc mềm mại nhẹ điểm lấy Nham Kiều cái trán, yêu mị tận xương hờn trách cùng hắn.

Nàng đương nhiên chú ý tới gần đó, Thải Lân cùng Tiểu Y Tiên các vị tỷ tỷ đang mang theo nghiền ngẫm ánh mắt mà nhìn xem nàng chê cười đâu.

Tuy mỗi đêm đều cùng các tỷ tỷ trên giường hầu hạ phu quân, nhưng lúc này tại bên trong vườn đào bị phu quân đem trần trụi cơ thể đặt trên đào thụ, lại yêu mị mở rộng hai chân ngọc mà nâng lên nộn huyệt chờ lấy phu quân cự vật xâm nhập...cái này dâm mỹ cảnh tượng, thật sự làm cho nàng cũng có chút ngượng ngùng.

Nhưng hiện tại nàng lại không muốn Nham Kiều mất hứng, cho nên chỉ có thể cố gắng không nhìn chư vị tỷ tỷ ánh mắt chế nhạo kia, nội tâm chỉ muốn thật tốt hầu hạ hắn là đủ.

Bên dưới dần dần truyền đến hư không cảm giác, làm cho Cổ Huân Nhi hơi thở càng thêm dồn dập, tay ngọc non mềm chủ động nắm lấy thô to dọa người cự vật của Nham Kiều, đưa nó cùng với mình mật huyệt phấn nộn ướt át khe thịt chà xát lẫn nhau, thanh âm rên rỉ mê người.

"Phu quân...chàng vào đi~!"

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 38
Lượt đọc 837

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.