Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ấm áp

Tiểu thuyết gốc · 2088 chữ

Nghe thấy lão gia bá đạo như vậy lời nói, Cơ Tuyết Nhạn một trái tim bất chợt nhảy lên liên hồi, khóe miệng cũng đi theo hiện lên thỏa mãn nụ cười tuyệt mỹ.

Nàng muốn, chính là lão gia đối với mình lòng ham chiếm hữu như vậy, muốn lão gia đem nàng xem như một phần không thể thiếu của mình!!!

Cảm nhận được lão gia từng chút mà hữu lực đem trần như nhộng cơ thể mềm yếu của mình cho ôm lấy, nàng mang theo câu người mị hoặc thanh âm mà nhẹ hô "Ân...lão gia~ Tuyết Nhạn yêu ngươi!"

Nàng đêm nay tại Tử Nghiên phu nhân cùng chúng tỷ muội ngầm đồng ý cùng hỗ trợ bên dưới, vô cùng thuận lợi mà đem tất cả những gì quý giá nhất của mình trao cho lão gia hưởng dụng.

Cơ Tuyết Nhạn hiện tại một trái tim cùng tâm trí yếu ớt đều chỉ có Nham Kiều to lớn hình ảnh chiếm cứ mà thôi...cho nên chỉ cần hắn ưa thích, nàng liền vô cùng thỏa mãn.

Cảm thụ được cảm giác an toàn bạo rạp khi được lão gia ôm chặt lấy trong rộng lớn lồng ngực, nàng hai mắt hiện lên mê ly thần sắc mà hô hấp dần dần bình ổn...bất tri bất giác đã chìm vào mộng đẹp.

Tuy đã ngủ say, nhưng nàng hai cánh tay trắng nõn vẫn gắt gao mà ôm lấy Nham Kiều eo hổ, một khuôn mặt mang theo an ổn thần sắc thật chặt mà tựa ở Nham Kiều bờ vai.

Trắng nõn nà cơ thể không mảnh vải yêu diễm đến tận xương dán cùng Nham Kiều, tay ngọc cùng thon dài đùi đẹp giống như là bạch tuột một dạng mà quấn lấy Nham Kiều cường tráng cơ thể, tựa như sợ hãi tất cả sự tình một đêm này chỉ là một giấc mộng như vậy.

Thật sự là một cô gái yếu đuối đến đáng thương!

Nàng tâm trí vì những năm qua một mực sống trong nơm nớp lo sợ mà vô cùng yếu ớt, nhưng hiện tại nó cũng dần dần được bao bọc bởi cảm giác an toàn đến lạ thường khi nàng ở bên cạnh Nham Kiều.

Hiện tại cùng tương lai vĩnh hằng về sau, Nham Kiều chính là nàng tất cả...là nơi nàng ký thác tất cả tâm trí của mình!

Nham Kiều cảm nhận được ôn hương như ngọc của giai nhân trong ngực, khóe miệng câu lên mỉm cười mà ôm nàng một lát, sau đó cũng trở tay đem bên cạnh mình mê người tiểu kiều thê Tử Nghiên cũng cho ôm lấy vào lồng ngực.

Cứ như vậy, hắn chú tâm ôm hai nàng kiều thê vưu vật này mà nhắm mắt dưỡng thần!

...

Ánh nắng ban mai dịu nhẹ ấm áp, tựa như lười biếng mà chíu xạ phía trên đại địa.

Như thường ngày, Tô Uyển Tình chúng nữ lúc này chính là líu ríu không ngừng mà quây quần bên cạnh Nham Kiều, hầu hạ cũng như tận hưởng giây phút ở bên cạnh hắn!

Nham Kiều tựa như một công tử ca, thần sắc tùy ý mà tựa lấy vào ghế mềm trong đình viện, bên trong ngực còn ôm lấy chính là Tử Nghiên cung Cơ Tuyết Nhạn hai nàng mềm mại thơm ngào ngạt cơ thể.

Tử Nghiên hiện tại trong miệng tùy ý ăn lấy một viên bát phẩm đan được, đây chính là Bỉ Bỉ Đông các nàng kiều thê tại nội thế giới chính tay luyện chế mà thành!

Đúng vậy, các lão bà của hắn hiện tại vô cùng hứng thú với luyện đan việc này...hoặc cũng có lẽ là đại lão bà Bỉ Bỉ Đông hứng thú!

Từ khi Nham Kiều mang về số lớn luyện đan bí pháp, nàng vậy mà cùng Tiết Thanh Thu, Tần Vô Dạ, Thiên Nhận Tuyết chúng nữ hợp lực thảo luận thời gian rất lâu, cũng từ đó đó suy diễn đi ra một loại vô cùng riêng biệt cách thức luyện đan.

Mộ Kiếm Ly, Nhạc Tiểu Thiến, Độc Cô Nhạn những tiểu kiều thê của hắn cũng tại đại tỷ cùng nhị tỷ 'dâm uy' bên dưới mà hằng ngày đều ra sức luyện tập, dù sao luyện chế đi qua đan dược quá trình cũng có thể tăng tiến linh hồn chi lực nha.

Nham Kiều những lúc như vậy, nếu dám tỏ ra hả hê chi ý...kia thế nhưng là bị đại lão bà cùng mấy vị kiều thê giày vò không nhẹ rồi!

Khụ, nói thật...chính hắn cũng bị Bỉ Bỉ Đông giáo dục qua không ít lần đâu!

Mà trong quá trình Thủy Băng Nhi chúng nữ luyện đan, đương nhiên cũng cho ra không thiếu cao gia đan dược.

Phải biết, đại lão bà của hắn thế như là chân chính thần minh, nàng luyện chế ra đan dược thế nhưng là chân chính thần đan, huyền diệu vô tận!

Tử Nghiên hiện tại còn vô cùng nhỏ yếu, đương nhiên không thể thật tốt hưởng dụng rồi!

Nhưng Tử Nghiên tiểu kiều thê này cũng tại Hồ Liệt Na chúng nữ nơi đó nũng nịu bán manh rất lâu, sau đó đắc ý thu lấy từ các tỷ tỷ số lớn mê người cao giai đan dược đây.

Đối với thích giả ngây thơ Tử Nghiên, Nhạc Tiểu Thiền, Mộ Kiếm Ly mấy cái này tiểu muội muội đương nhiên yêu thích đến không được!

...

Tử Nghiên tuy rằng trong miệng ăn lấy chính là nàng yêu thích không rời đồ ăn vặt, nhưng lúc này ánh mắt của nàng lại vi diệu nhìn xem bên cạnh mình.

Nơi đó, mang theo đôi mắt hàm chứa xuân thủy Cơ Tuyết Nhạn, nàng ta hiện tại tựa như một con mèo nhỏ đồng dạng, vô cùng dính người mà quấn lấy Nham Kiều không thả.

"Bại hoại phu quân, chàng hiện tại càng thêm thích ý rồi?"

Tử Nghiên hơi phồng lên miệng nhỏ, tay ngọc mềm mại cũng tại bên hông thịt mềm của Nham Kiều mà hơi nhéo nhéo lấy, giọng nói mang theo một chút nguy hiểm chi ý.

Nham Kiều nhẹ hít một hơi, vội vàng cúi người mà hôn lấy môi mềm mộng nước của thích ăn dấm tiểu kiều thê một ngụm, giọng nói hơi chút bất đắc dĩ nói "Không phải muội cũng một tay tham dự sắp xếp hay sao, hiện tại trách ta rồi?"

"Hừ...muội không biết, nhưng muội về sau nhất định sẽ hướng đại tỷ nói, phu quân ngươi bên ngoài luôn trêu hoa ghẹo nguyệt!"

Tử Nghiên nâng lên mỹ lệ tuyệt luân khuôn mặt, một bộ tức giận mà kiều hừ một tiếng.

Nhưng rất nhanh, tại Nham Kiều dỗ ngon dỗ ngọt lời nói, nàng lại không thể tiếp tục duy trì được khuôn mặt tức giận đáng yêu như vậy.

Bên trong ánh mắt của nàng lại mang theo ý cười cùng vui vẻ, cùng Cơ Tuyết Nhạn xích gần nhau mà hưởng thụ lấy nam nhân của mình ôm ấp cùng yêu thương.

Lại nũng nịu cùng Nham Kiều tâm tình một lát, nàng mới hài lòng mà thích ý hưởng thụ lấy ấm áp buổi sáng này, nhất là nằm bên trong ngực nam nhân làm nàng yêu đến không thể dứt ra này, càng làm cho nàng trong lòng rất ngọt.

Nham Kiều buồn cười lắc đầu, chăm chú mà dùng bàn tay đem mái tóc tím dài của nàng cho hơi loạn vuốt, trêu đến tiểu giai nhân hờn trách liên tục cùng hắn đầu tình.

"Tuyết Nhạn! đêm qua ngươi vất vả như vậy, cũng nên tẩm bổ lại cơ thể rồi nha!" La Tiểu Thiến mang theo trêu chọc nụ cười, như có ý riêng mà hướng về phía trước đưa lấy một bát canh sâm.

Nghe vậy, xung quanh trên bàn ăn Tô Uyển Tình cùng La Thiên Tuyết chúng nữ cũng nhịn không được nở nụ cười trêu ghẹo nhìn tới.

Ánh mắt các nàng mang theo ý cười, nhìn xem vẫn còn mềm nhũn mà rúc vào lão gia trong lồng ngực Cơ Tuyết Nhạn.

"Cũng phải nha...Tuyết Nhạn ngươi mới lần đầu thì đã 'ham ăn' như vậy, quấn lão gia hô muốn liên tục cả một đêm, chậc chậc!"

Tô Uyển Tình nhìn xem đang giả thành đà điểu Tây Vực đứng đầu nhất thiên chi kiêu nữ, lộ ra một bộ đau lòng mà nhẹ giọng than thở!

"Tuyết Nhạn...chúng ta đều bị ngươi âm thanh rên rỉ làm cho không thể ngủ ngon đâu, về sau nhất định phải tiết chế rồi!" La Thiên Tuyết tựa như thiên tiên một dạng dung mạo khó có được lộ ra ác thú vị nụ cười, nhẹ giọng trêu chọc lấy khuê mật của mình.

"Các ngươi...các ngươi...ta mới không có như vậy!!!"

"Lão gia~ các nàng khi phụ ta!!"

Cơ Tuyết Nhạn khuôn mặt vốn còn mang theo mê ly chi mà hưởng thụ Nham Kiều vuốt ve, nghe vậy sắc mặt lập tức càng đỏ lên mê người.

Nàng ngượng ngùng mà đem cả khuôn mặt tuyệt mỹ chôn đến Nham Kiều bên bờ vai, không dám nhìn lấy xung quanh các tỷ muội trêu đùa, giọng nói mềm mại đáng yêu hướng Nham Kiều nũng nịu.

Nàng dù sao chỉ là mới từ thiếu nữ biến thành nữ nhân có một đêm mà thôi, nào có thể chống lại mấy cái kia tiểu yêu tinh ngôn ngữ đùa cợt cơ chứ, lúc này chỉ có thể cúi đầu làm bộ không nhìn thất tất cả!

Thấy nàng nhanh như vậy đã bại lui tìm lão gia nũng nịu, Tô Uyển Tình chúng nữ nhịn không được nhìn nhau một mắt, sau đó là đồng loạt nở nụ cười khúc khích.

Cơ Tuyết Nhạn đêm qua biểu hiện vô cùng phóng khoáng cùng mở ra khi cùng Nham Kiều ân ái, quả thật kinh diễm đến các nàng, nhưng không ngờ hiện tại lại biến thành thẹn thùng như vậy!

Nham Kiều nhìn uyển chuyển kiều diễm dáng người, dung mạo cùng thân thể đều đẹp đến mức khuynh quốc khuynh thành, khí chất càng là đặc biệt mê người chúng nữ ở đó đùa giỡn cùng trêu ghẹo lẫn nhau...khóe miệng nhịn không được lộ ra ý cười thỏa mãn.

Các nàng lúc này trên khuôn mặt đều mang theo kiều diễm tỏa sáng hào quang, đôi mắt như thu thủy bên trong đều là mông lung hạnh phúc thần sắc...đẹp đến mức có thể để cho thiên địa xung quanh trở nên thất sắc.

Chú ý tới lão gia ánh mắt chú tâm thưởng thức chính mình mỹ mạo, La Tiểu Thiến các nàng khóe miệng đều không tự chủ hiện lên đắc ý nụ cười...đối với các nàng, có thể để cho lão gia yêu thích, kia chính là thành tựu lớn nhất mà các nàng có được.

Các nàng hiện tại trên thân cũng đều là lụa mỏng phiêu dật y phục, thướt tha dáng người kết hợp với thiên tiên một dạng dung mạo mê đảo chúng sinh, lại hòa hợp cùng ánh mắt hàm chứa nhu tình mật ý nhìn về Nham Kiều...các nàng thật sự đẹp đến mức Nham Kiều có chút khó rời mắt.

"Lão gia~ chúng ta có đẹp như vậy sao?" Tô Uyển Tình cho Nham Kiều một cái mê người mị nhãn, nở nụ cười thâm tình nhẹ hô.

Nham Kiều lấy lại tinh thần mà gật đầu, đang muốn nói lời gì lại đột nhiên bắt gặp Tử Nghiên có chút nguy hiểm ánh mắt nhìn tới, hắn nhanh chóng sửa lời "Rất tuyệt mỹ...khục, nhưng còn kém với Tử Nghiên một tí tẹo như vậy!"

"Hừ, như vậy còn tạm được!" Tử Nghiên tay nhỏ từ Nham Kiều eo hổ rời đi, trên mặt hiện lên ý cười mà ngạo kiều hừ nhẹ.

"Hì hì!!!"

Nhìn xem lão gia gặp khó tình cảnh, La Thiên Tuyết chúng nữ đều cười vui vẻ vô cùng, ngay cả một mực giả làm đà điểu Cơ Tuyết Nhạn đều đi theo rung lấy bả vai!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 24
Lượt đọc 596

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.