Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vi diệu nữ đế!

Tiểu thuyết gốc · 2054 chữ

Lẫn nhau trêu ghẹo một lúc lâu, Tô Uyển Tình cái này yêu mị tiểu yêu tinh mới lắc lấy như thủy xà cơ thể mê người của mình, chậm rãi đi đến sau lưng Nham Kiều, bàn tay mềm mại ôn nhu cho hắn xoa lấy bả vai.

Nàng sau đó thâm tình mà dùng hai cánh tay mềm mại ôm lấy hắn đầu, thần sắc nhu mì đem nó vùi vào ngực sữa của mình khe rãnh mềm mịn bên trong, giọng nói không nói được kiều mị mà nhẹ than "Lão gia~ cái kia Phiêu Tuyết tôn giả hẳn là Phương gia còn sót lại người a?!"

"Nàng ta hiện tại không nên quay về Lưu Vân Tông mà lại muốn gặp mặt ta, đây là muốn làm gì nha?"

Nàng lúc sáng cũng đã thu lấy hai phong bái phỏng thư của Phiêu Tuyết Tôn Giả cùng Xuân Phong Bích Ngọc Lâu thần bí tiểu thư!

Nghe nàng nói đến chuyện quan trọng này, La Tiểu Thiến cùng Cơ Tuyết Nhạn chúng nữ cũng thu hồi đùa giỡn thần sắc, đưa ánh mắt nhìn lại.

La Thiên Tuyết dời đi thân thể thon dài yểu điệu của mình đến bên cạnh Nham Kiều, yên lặng ôm lấy của hắn một đầu cánh tay cho vào mềm mại ngực sữa của mình khe rãnh, sau đó cứ như vậy an tĩnh tựa đầu vào bờ vai hắn.

Nàng tính cách vốn là như vậy, luôn nhẹ nhàng như một đạo tiên ảnh hạ phàm, luôn thích bên cạnh nam nhân mình yêu gần gũi đơn giản như thế này!

"Nếu như ta đoán không sai, nàng ta hẳn muốn thăm dò một chút gì đó!" trong mắt của nàng hơi suy tư, sau đó nhẹ giọng nói.

Các nàng cũng đã từ Vương Tiên Nhu mang về ngọc giản, lại từ lão gia đích thân khai phá mà biết đến một số bí mật đã chôn sâu nhiều năm về trước của đại lục.

Lại kết hợp với tình báo tại Tây Vực do Vân Lam Tông bí mật thu thập thời gian này, từ đó các nàng không khó mà phát hiện một số bí mật có phần dọa người bị ẩn giấu tại Tây Vực nơi này.

Tựa như Tà Huyết Giáo cùng Phương gia đều là hậu nhân của hai vị Đấu Đế cường giả, vô số năm về trước từng xuất hiện trên đại lục.

Mà hai vị chí cường Đấu Đế này, tại vô số năm về trước...đó thậm chí trước cả thời đại của Đà Xá Cổ Đế, từng xảy ra một trận kinh thiên đại chiến, đem Tây Vực một khu vực rộng lớn vô biên cơ hồ đem thành đất chết.

Về sau kết quả trận chiến kia không người có thể tìm hiểu, mà tung tích của cả hai vị này cũng không còn tại thế nhân nhận biết.

Mà Tà Huyết Giáo...cũng chính là thủ hạ trung thành của Huyết Đế sau đó tạo dựng nên, về sau lại bất ngờ cường thế ra tay với Tuyết Đế hậu nhân, Phương gia tiên tổ.

Từ đó, thậm chí kém một chút đã đem Phương gia khi đó trên dưới cho triệt để tận diệt!

Mà Lưu Vân Tông Phiêu Tuyết Tôn giả, chính là Phương gia còn lại hậu nhân một trong!

Những tin tức này, cũng chính là Thanh Vân Môn cái kia thái thượng trưởng lão vô tình tại một đạo cổ mộ xưa củ tìm thấy, vì vậy mới dẫn đến Tà Huyết Giáo ra tay trừ diệt toàn môn...nhằm che giấu bí mật phía sau của mình!

"Nàng muốn thăm dò lão gia? nàng ta có lá gan đó sao?" La Tiểu Thiên nghe tỷ tỷ của mình nói ra suy đoán, ánh mắt hiện lên khó có thể tin.

Cơ Tuyết Nhạn cùng Tử Nghiên các nàng cũng hơi nghi hoặc một chút!

Vân Lam Tông vừa mới đem Phỉ Thúy Cốc cơ hồ cho tận diệt, hiện tại nàng ta thật sự dám hiện thân gặp mặt một vị thần bí đại nhân vật của Vân Lam Tông sao?

"Không phải như Tiểu Thiến ngươi nghĩ như vậy!"

"Nàng ta có lẽ chỉ muốn từ Uyển Tình trong miệng, xác nhận một việc trọng yếu mà thôi!" La Ngọc trên tay mang theo vừa thành tẩy linh quả trở lại đình viện, khuôn mặt tuyệt mỹ động lòng người hiện lên mỉm cười nói.

"Việc gì?" Tử Nghiên vốn không rõ trong đó cong cong nhiễu nhiễu nhiều như vậy, lúc này cũng bị gợi lên hiếu kỳ mà hỏi.

"Phu nhân, nàng ta muốn biết đó chính là lão gia đã biết được bí mật của Phương gia cùng với Tà Huyết Giáo hay không mà thôi!" La Ngọc ánh mắt hàm chứa nhu tình mật ý nhìn xem lão gia cũng đang quan sát mình, khẽ cười nói.

Nói xong, nàng thần sắc ôn nhu đến tận xương mà dùng môi mềm ngậm lấy một viên linh quả, càng thêm lớn mật mà cúi người cho Nham Kiều hưởng dụng lấy của nàng kiều diễm môi mềm.

Đợi cho Nham Kiều ăn vào viên kia ống ánh ngọc dịch của nàng linh quả, kèm theo đem nàng lưỡi mềm cho thưởng thức hồi lâu.

La Ngọc mới rời môi, lại phong tình vạn chủng tại trên trán của hắn hôn một ngụm, thần sắc mê người đến cực điểm!

Bởi vì thân thể hơi nghiên về phía trước nguyên nhân, cổ áo rộng kia nháy mắt để lộ một đôi ngực sữa to tròn mê người trong mắt Nham Kiều...vì nàng luôn luôn bên cạnh Nham Kiều ở nơi đây, cho nên một số thời khắc thì sẽ không mang lấy yếm đào đấy!

Như hiện tại...một đôi to tròn ngực sữa của nàng không bị kiềm chế, trắng nõn cao vút nhũ phong tùy ý lắc lư trong rộng rãi áo bào, hai hạt anh đào tại trắng nõn như tuyết nhũ phong tô điểm, lộ ra phá lệ dụ người.

Nàng vì sao không mang theo yếm đào?

Đương nhiên là để Nham Kiều có thể tùy thời thưởng thức ngọc thể của nàng rồi!

Nhũ phong của nàng trắng nõn lại cao vút kiều diễm mê người, mặc dù Nham Kiều hằng đêm đều sẽ nắm lấy nó trong tay mà chơi rất nhiều lần...nhưng Nham Kiều thật sự vẫn có chút kinh diễm mà nhìn lấy.

Chú ý tới lão gia ánh mắt tưởng thức ngạo nghễ nhũ phong của mình, La Ngọc khóe miệng hiện lên nụ cười ngọt ngào, nàng biết lão gia thích nàng dạng này như có như không mà câu dẫn hắn đâu.

Nham Kiều hiển nhiên rất yêu thích, nhưng trong ngực hắn Tử Nghiên lại không có như vậy rồi.

Nha đầu này nhìn xem so với mình còn to hơn rất nhiều nhũ phong chán ghét kia tùy ý lắc lư trước mặt, trong đáy mắt hiện lên một chút hâm một cùng ghen ghét.

Nàng khuôn mặt hiện lên phụng phịu thần sắc, sau đó nhất thời nhịn không được mà đưa tay một nắm lấy cái này trắng nõn nhũ phong mà xoa bóp, tức giận nói "Cả gan a ngươi...dám tại trước mặt ta mà câu dẫn nhà ta phu quân!!!"

"Hừ...làm sao có thế to đến như vậy chứ?"

"Ân...phu nhân!" La Ngọc bị phu nhân bàn tay tập kích bất ngờ, nhất thời nhịn không được kinh hô một chút.

Tử Nghiên phu nhân bá đạo hành động, ngay lập tức đưa tới xung quanh chúng nữ hơi bất ngờ mà cùng nhau ngẩn người một lúc, sau đó là bả vai thẳng run vì cố nén cười.

Nham Kiều cũng buồn cười lắc đầu, đem tiểu kiều thê tay ngọc từ ngực sữa của La Ngọc cho kéo trở về, lại nhẹ giọng bên tai nàng nói nhỏ "Của muội cũng rất đẹp đấy, phu quân rất ưa thích!!"

Tử Nghiên nghe hắn tán thưởng như vậy, khóe miệng nhịn không được hiện lên nụ cười đắc ý, thu tay lại mà kiều hừ nũng nịu bắt đầu.

La Ngọc bị Tử Nghiên phu nhân tại nơi đó xoa bóp như vậy, khuôn mặt sớm đã hơi nổi lên yên hà dụ người.

Theo Tử Nghiên thu hồi ngọc thủ, nàng lúc này hơi thở như lan mà mềm yếu ngồi tại một bên còn lại của Nham Kiều, cái đầu nhỏ cũng nhẹ nhàng tựa vào bờ vai hắn.

Nàng thích nhất chính là như vậy yên tĩnh bên cạnh lão gia, dù là không làm gì đi nữa, chỉ yên lặng trôi qua tuế nguyệt cũng thật tốt.

Nham Kiều nhẹ hôn lấy La Ngọc trên trán một ngụm, ánh mắt hơi hướng về bên cạnh La Thiên Tuyết vi diệu nhìn một chút, sau đó cũng trên đôi môi mộng nước của nàng hôn một ngụm mà cười nói

"Nàng ta chính là e ngại ta biết rõ bí mật của Phương gia có liên quan đến Tuyết Đế khi xưa, sau đó sợ ta sẽ đối với Đấu Đế di tàng cùng chí bảo động tâm mà ra tay với Phương gia đâu!"

Nghe vậy, La Thiên Tuyết chúng nữ mới hơi hiểu ra mà nhẹ gật đầu.

Cũng đúng...hiện tại Vân Lam Tông tại Tây Vực đột nhiên hiện ra răng nanh kinh khủng như vậy, cho dù là hoành hành bá đạo Tà Huyết Giáo lúc này cũng bị dọa đến hồn phí phách tán.

Hiện tại bọn hắn tựa như biến mất khỏi thế gian, không biết đã trốn đến nơi nào đâu...huống chi nhỏ yếu hơn bọn hắn rất nhiều Phương gia cơ chứ!

Nham Kiều lúc này có thể dễ dàng cảm nhận được, tại La Thiên Tuyết thể nội có một chút khác lạ, đạo kia thần bí linh hồn bên trong cơ thể La Thiên Tuyết lúc này đang có một chút không bình tĩnh dị động.

Tuy nàng ta rất nhanh thì lắng lại kích động tâm tình, nhưng vẫn khó thoát khỏi thần thức cường đại của hắn.

Nham Kiều thời gian trước cũng thử dò xét qua nhiều lần, cuối cùng có thể xác nhận...linh hồn bên trong thân thể La Thiên Tuyết không ai khác, chính là Phương gia cái kia Đấu Đế cường giả, Tuyết Đế!

Nhưng có lẽ là vì khi xưa tổn thương trong trận chiến với cái kia cái gọi là Huyết Đế kia, cho nên linh hồn của nàng có một chút không trọn vẹn như vậy, dẫn đến hiện tại mới nhớ ra một chút ký ức về chính mình mà thôi.

Nhưng vì e ngại hắn phát hiện vết tích của nàng, cho nên cái gọi là Tuyết Đế nữ nhân này khi xưa một mực đem mình tồn tại che giấu càng sâu rồi...nhưng hiện tại nha, có lúc nàng ta làm ra một số lớn gan cử động làm Nham Kiều bất ngờ đây!

Nham Kiều đột nhiên nhớ đến một đêm nọ...khi La Thiên Tuyết như thường lệ tại dưới thân của hắn nhận lấy hắn sủng ái lúc, trong thời điểm đó biểu hiện của nàng so với bình thường lại có một chút khác biệt.

Nhất là ánh mắt sáng ngời khi đó, tựa như một nữ nhân khác hoàn toàn, từ thần thái giận dữ cho đến ngượng ngùng, e lệ, xấu hỗ cảm xúc đều khác xa với bản thân La Thiên Tuyết.

Nham Kiều đương nhiên biết, đó là biểu hiện của việc La Thiên Tuyết cơ thể bị cái này Tuyết Đế nữ nhân linh hồn cho chiếm giữ đâu, nhưng tại thời khắc đó...cái kia nhưng là có một chút vi diệu nha!

Nham Kiều càng nghĩ, nội tâm càng thêm buồn cười.

Nàng ta đến hiện tại vẫn còn giấu ở La Thiên Tuyết thể nội mà muốn trốn tránh hắn, đây không phải là bịt tai mà đi trộm chuông đâu!?

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 36
Lượt đọc 768

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.