Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỗi người lựa chọn

Tiểu thuyết gốc · 2111 chữ

Xuân Phong Bích Ngọc lâu phân bộ!

Du Phi Nhã thân hình yểu điệu hại nước hại dân tại dạ minh châu ánh sáng mờ ảo chiếu sáng bên dưới, lộ ra phá lệ động lòng người cùng quyến rũ một mặt.

Đường cong cơ thể tại áo bào phía dưới vẫn như củ mà như ẩn như hiện, da thịt trắng nõn mềm mịn như mỡ đông tỏa ra từng ánh hào quang nhàn nhạt, câu người hồn phách.

Nàng hiện tại đang nhìn xem trên tay tất cả tình báo mình có thể thu thập, ánh mắt kiều mị tuyệt trần hơi nheo lại, môi đỏ mộng nước hơi mở ra mà nỉ non "Vì Cơ Tuyết Nhạn xuất khí, nam nhân kia vậy mà thật sự đối với toàn bộ Cố gia ra tay sao?"

"Đúng vậy thưa tiểu thư, toàn bộ Cố gia trên dưới đều bị nhổ tận gốc, nhưng Phỉ Thúy Cốc phần còn lại những chi mạch kia đều không bị tổn hại!" bên cạnh thị nữ vội vàng nói nhỏ.

"Nếu thật sự là như vậy, vị này tại Vân Lam Tông bên trong địa vị tuyệt đối vô cùng siêu nhiên!"

Du Phi Nhã nhẹ giọng tùy ý nói, nhưng trong lòng của nàng hiện tại cũng không phải như bề ngoài bình tĩnh như vậy.

Hai vị Bán Thánh cùng nhiều như vậy Đấu Tôn lão quái vật cư nhiên chỉ vì như vậy mà trực tiếp bỏ mình, đây đối với nàng tuyệt đối là một xung kích rất lớn.

Tại Trung Vực, thế lực có nội tình như vậy tuyệt đối cũng có thể xưng bá một phương ức vạn dặm cương vực, thế nhưng tại Vân Lam Tông trước mặt...lại nhỏ bé đến đáng thương như vậy!

Suy nghĩ mông lung ở giữa, ánh mắt của nàng dần lóe lên một tia kiên định, hơi chuyển người hướng về bên cạnh tuổi trẻ thị nữ, nói "Thay ta đưa lấy bái thiếp đến Hồ Điệp Các, nói rằng...chúng ta có sự tình muốn cùng thánh nữ Tô Uyên Tình bàn luận hợp tác!"

"Vâng!" thị nữ không dám nhiều lời, vội vàng khom người mà cẩn thận làm việc.

Nhìn xem thị nữ cung kính quay người rời đi bóng lưng, Du Phỉ Nhã tựa như trút hết khí lực toàn thân mà thở ra một hơi thật dài.

Thân hình kiều mị mê người của nàng cũng tựa vào ghế mềm phía sau, ánh mắt kiều mị đã không còn mê mang như trước...thay vào đó là nhẹ nhõm đến lạ thường!

Nàng làm như vậy, cũng đồng nghĩa với đem chính mình bên trong tất cả vốn liếng mà đặc cược vào một nam nhân xa lạ kia...nhưng đây lại là cơ hội duy nhất cùng khả thi nhất mà nàng có thể bắt lấy!

Có đôi lúc, tuyệt không nên chần chờ!

"Ngươi thật sự quyết định?"

"Ngươi nên biết, đây chính là không có đường lui một đầu lựa chọn!" phụ nhân lão giả ngồi tại gần đó ánh mắt hơi khiêu mi nhìn tới, chần chờ một lúc mới nhẹ giọng nói.

Nghe vậy, Du Phi Nhã đưa lấy sáng ngời ánh mắt nhìn về Hồ Điệp Các phương hướng kia, trong lòng không tự chủ nghĩ tới nam nhân kia bá đạo cùng tiêu dao hình ảnh.

Hắn trong ngực ôm lấy tuyệt thế giai nhân, đứng tại hư không tùy ý phất tay ở giữa lại có thể mang theo vô tận uy thế...nếu là ủy thân cho nam nhân như vậy, cũng không tính là ủy khuất cho nàng!

Huống chi...

"Ta không biết hắn là nhân vật bậc nào, cũng không thể xác định hắn về sau sẽ đối với ta như thế nào!"

"Nhưng có thể vì Cơ Tuyết Nhạn một nữ nhân mà làm ra chuyện như vậy...cho dù là hắn có háo sắc cùng tham lam như thế nào đi nữa, ta cũng là có thể chấp nhận được!"

Du Phi Nhã ánh mắt hơi hiện lên một tia sáng kì dị, nhẹ giọng nỉ non lấy một câu không liên quan là bao nhiêu lời nói của phụ nhân kia.

"Ta không ghét nam nhân tham lam, ta chỉ ghét nam nhân tham lam nhưng không thể bảo hộ tốt nữ nhân của mình mà thôi!!!"

Hơi dừng lại ở giữa, yêu tinh mê người một dang giai nhân trong mắt mang theo một tia mệt mỏi, thần sắc như có như không than nhẹ "Huống hồ, Phi Nhã hiện tại còn có con đường nào khác có thể đi sao?"

"Một khi đám kia lão quái vật bên trong tổng bộ tranh đấu kết thúc, thân là định sẵn là vật hi sinh cùng món đồ ta đây, cũng chỉ có một con đường là địa ngục kia có thể đi mà thôi!"

Nghe vậy, lão giả cũng hơi than nhẹ mà gật đầu, im lặng không nói thêm!

Nghĩ lại, nếu nam nhân kia không tham lam một chút...kia Du Phi Nhã cũng là không có được cơ hội như lần này rồi!

Bên cạnh đó, nàng cũng biết...thiếu nữ nhìn như yêu mị này một khi quyết định thì khó có thể thay đổi, cho nên chỉ có thể im lặng xem như đồng ý với nàng.

"Tiêu Dao Thánh Giả đệ tử sao?"

"Nam nhân như vậy, nên là dạng gì tồn tại đâu?"

Du Phi Nhã tay ngọc nhẹ vuốt ve một chút chính mình khuynh quốc khuynh thành dung mạo cùng bờ môi mộng nước, ánh mắt lóe lên một chút dị sắc mà nhẹ lẩm bẩm.

Bên cạnh phụ nhân lão giả nghe vậy ánh mắt cũng hơi co lại, trong lòng không tự chủ hiện lên một viễn cảnh vô cùng dọa người.

Nếu vị kia tại Hồ Điệp Các thân phận thật sự là truyền ngôn dọa người như vậy, một khi Du Phi Nhã có thể thành công mà giống với Cơ Tuyết Nhạn...kia Trung Vực nhưng là xảy ra chuyện lớn rồi!

Phỉ Thúy Cốc thảm trạng còn tại ngay trước mắt, Xuân Phong Bích Ngọc Lâu nội tình tuy có thể sâu hơn Phỉ Thúy Cốc một chút...nhưng đứng trước đại nhân vật như vậy, lại có tác dụng gì cơ chứ?

Nàng bất chợt có chút hả hê, có một chút thương hại cho mấy cái lão quái vật bế quan vô số năm tại tổng bộ kia!

Hiện tại bọn hắn hẳn là vẫn còn tranh đến người chết ta sống, ý đồ giành lấy Du Phi Nhã thể chất mà làm lô đỉnh đi...nhưng bọn hắn lại hoàn toàn không biết, một tai họa theo thời gian đi qua, cũng sẽ đem bọn hắn thôn phệ đến không còn.

...

Hồ Điệp Các hậu viện bên trong.

Ánh trăng mờ ảo dịu nhẹ xuyên qua từng đạo tựa như ngọc diệp tạo thành một dạng linh thụ lá cây, tùy ý trên mặt đất hình thành vô số lóm đốm ánh hoa...mông lung lại đẹp mắt.

Mang theo hương thơm hoa cỏ sơn phong nhẹ nhàng thổi lấy xung quanh đỉnh núi, đem mặt hồ bên cạnh đình viện yên tĩnh cũng cho nổi lên từng cơn sóng nhỏ, không khí bình yên đến lạ thường!

Trên giường lớn, xinh đẹp tuyệt trần Tử Nghiên cùng La Thiên Tuyết, Tô Uyển Tình chúng nữ hiện tại cũng đã mang theo như có như không hạnh phúc cùng thỏa mãn nụ cười mà chìm vào mộng đẹp!

Cơ thể trơn bóng, nõn nà mê người của các nàng cũng tại xung quanh Nham Kiều mà quấn lấy hắn, hạ thể đào nguyên của các nàng đều bị mật dịch làm cho một mảnh ướt đẫm không chịu nổi, đậm đặc tinh hoa của Nham Kiều cũng theo mật huyệt non nớt mê người của các nàng bên trong lộ ra từng chút.

Hiển nhiên, các nàng cũng vừa tại Nham Kiều chú tâm bên dưới, đều được sủng ái đến toàn thân bất lực thiếp đi!

Hiện tại trên giường, duy chỉ có từng trận hô hấp dồn đập của một giai nhân vẫn còn vang lên trong phòng...nhưng theo thời gian chầm chậm đi qua, thanh âm kia đột nhiên cao vút đi rồi lại dần dần yên tĩnh xuống!

Qua thật lâu!

Cúi đầu nhìn xem tựa như làm bằng nước một dạng Cơ Tuyết Nhạn, đang lười biếng cùng mãn nguyện mà thật chặt rúc vào trong ngực của mình, Nham Kiều hai tay cũng cưng chiều mà chậm rãi vuốt ve lấy cơ thể thủy nộn không mảnh vải của giai nhân này.

Bàn tay trên làn da tựa như ngọc bích tạo thành một dạng của nàng mà du tẩu, tùy ý cảm nhận xúc cảm mỹ diệu mà nó mang lại.

Bàn tay một đường vuốt ve lấy từng tất da thịt mê người này, chậm rãi lướt qua cao vút trắng như tuyết nhũ phong mềm mại, sau đó mới lưu luyến không bỏ mà dời xuống bên dưới non mềm bụng nhỏ của nàng.

Bàn tay chậm rãi xuyên qua đào nguyên tuyệt mỹ rậm rạp của Cơ Tuyết Nhạn, Nham Kiều thuần thục đem cái kia béo mập mê người nộn huyệt cho nắm vào trong tay.

Mặc kệ bên trên mật dịch cùng tinh hoa lênh láng hai mép môi mềm, hắn cứ như vậy mà chầm chậm vuốt ve lấy...mềm mại cùng ấm áp xúc cảm, thật sự khó mà nói nên lời.

Cơ Tuyết Nhạn vốn đang híp lấy mê ly hai mắt mà cảm nhận dư vị do Nham Kiều xâm nhập mang lại, bên trong nộn huyệt vốn đã chứa đầy tinh hoa của hắn, nhưng theo hắn bàn tay tùy ý trêu chọc, ánh mắt của nàng đột nhiên tuôn ra từng trận sương mù mông lung.

Cơ thể yêu kiều của nàng không tự chủ tại trong ngực Nham Kiều uốn éo nũng nịu, hai cánh tay thon dài trên cơ thể cường tráng của hắn mà loạn vuốt ve, hạ thể cũng đi theo hắn trêu chọc mà nâng lên hạ xuống.

Cứ như muốn cho hắn càng thêm thuận tiện, tùy ý sủng ái lấy của nàng nơi tư mật mê người kia.

Nàng vốn tại lão giả cường mãnh trừu dập phía dưới, đã đạt đến không biết bao nhiêu lần cao trào, nhưng bị lão gia một dạng như vậy cho trêu chọc cùng vuốt ve, nội tâm của nàng lại hiện lên một dạng hướng tới.

"Lão gia~ Tuyết Nhạn nơi đó có đẹp không?"

Cơ Tuyết Nhạn cảm nhận rất rõ Nham Kiều ngón tay đã đem nàng mật huyệt hai mép môi mềm cho tách ra, một đầu ngón tay của hắn thuần thục chui vào mật động non nớt trơn trượt của mình, nàng hai mắt mê ly nhìn xem hắn có chút lạnh lùng khuôn mặt, thật lâu sau mới nỉ non.

"Ân...vô cùng xinh đẹp!" Nham Kiều cúi người nhẹ hôn lấy bờ môi mềm mịn của nàng, yêu thương mà mỉm cười nói.

Tiểu nha đầu này đêm qua tại Tử Nghiên chúng nữ ngủ say, thế mà chủ động câu dẫn hắn đây...

Mặc kệ như thế nào, nàng hiện tại cũng đã có một vị trí đặc hữu trong lòng của hắn, cho nên giọng nói bên trong đương nhiên chất chứa một tia cưng chiều.

Cơ Tuyết Nhạn cảm nhận được lão gia đặc thù biến hóa, trong mắt lóe lên ý mừng cùng ngọt ngào.

Hai cánh tay ngọc thon dài thích ý ôm lấy Nham Kiều eo hổ, khóe miệng không tự chủ lộ ra nụ cười thỏa mãn mà nhẹ giọng nói "Lão gia~ Tuyết Nhạn về sau đều là của người!"

"Tuyết Nhạn biết mình không thể mơ mộng xa vời, nhưng chỉ cầu được hầu hạ bên cạnh người thì đã đầy đủ!"

Nham Kiều ánh mắt cũng hiện lên ý cười, đem nàng cơ thể non mềm như xuân thủy cho ôm lấy thật chặt vào lòng mình.

Nhìn xem tựa như thiên tiên một dạng dung mạo Cơ Tuyết Nhạn, ôn nhu nói "Ta Nham Kiều tuy vô cùng tham lam, nhưng Nhạn nhi ngươi đã là nữ nhân của ta, như vậy vĩnh viễn cũng sẽ ở bên cạnh ta!"

"Một bước không rời!"

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 27
Lượt đọc 633

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.