Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truy Nã

Tiểu thuyết gốc · 1214 chữ

“Chưởng môn nhân, tiểu nữ có chuyện muốn bẩm báo!”

Bạch Si thấy tình huống như vậy thì liền bật dậy chấp tay thưa:

“Là Vương Thịnh! Cả người hắn tràn ngập ma khí, tu vi bá đạo chỉ e là còn mạnh hơn cả chưởng môn nhân. Chính là hắn đánh ngất tiểu nữ ạ, Tam Lang chỉ là người bị hại!”

Thanh Chung nghe vậy thì khó chịu ra mặt:

“Tiểu Si à! Vương Thịnh nó yêu thích con như vậy, sao nỡ đặt điều. Dù có thế nào, ta dám chắc nó không bao giờ ra tay với con!”

Bạch Si kính cẩn đáp:

“Chung trưởng lão! Tất cả đều là sự thật, con cũng không biết tại sao hắn lại trở nên lợi hại và hung ác đến vậy. Không còn là Vương Thịnh mà con từng quen biết!”

Thanh Chung bực tức vì nữ nhân cố chấp:

“Hồ đồ! Thịnh nhi vẫn còn ở trong thư phòng, sao có chuyện đó được!”

Một già một trẻ cứ đôi co qua lại. Tiên Âm chứng kiến đoạn hội thoại thì liền cất tiếng:

“Cứ như lời Bạch Si thì chỉ cần mời Vương Thịnh đến đối chất là được!”

Nàng quay sang cúi đầu xin ý kiến chưởng môn nhân:

“Không biết ngài có ý kiến gì không?”

Hồng Bá vuốt râu gật gù cất lời:

“Cứ theo ý con!”

Tiên Âm truyền lời cho một tên đệ tử đến Tinh môn mời y.

Thời gian tách trà trôi qua

Hai vị tu giả tiến vào bẩm báo không tìm thấy tung tích của Vương Thịnh, đã phát lệnh toàn tông phái nhưng cũng không ai thấy hắn xuất hiện.

Thanh Chung lúc này như đứng không vững:

“Sao có thể! Vương Thịnh rõ ràng mấy ngày vừa qua đều nhốt mình trong phòng. Sao có thể biến mất được!”

Hồng Bá ánh mắt thay đổi phức tạp:

“Vương Thịnh à! Ta nhớ không lầm tiểu tử này được coi là hạt giống tương lai của Trường Sinh tông. Tuy không có thiên phú dị bẩm nhưng chăm chỉ hơn người, năng lực tu chân cũng thuộc hàng đầu trong lớp trẻ hiện nay, chẳng lẽ lại theo ma đạo chỉ vì một trận thua với tiểu tử kia!”

Hồng Bá tuy bế quan nhưng toàn bộ chuyện trong tông phái đều được Tiên m báo cáo hằng ngày. Trận chiến giữa Tam Lang và Vương Thịnh cũng được bàn tán xôn xao, không ai nghĩ một kẻ vô danh lại có thể đánh thắng được một trong số các tu giả trẻ có tiếng tăm ở Trường Sinh tông.

Thanh Chung nghe vậy thì mồ hôi đổ thành dòng lão lắp bắp thưa:

“Chưởng môn nhân suy xét! Chắc chắn là có chuyện gì đó mờ ám! Thịnh nhi nếu muốn theo ma đạo thì phải phế bỏ toàn bộ tu vi trước đây. Nó cả đời khổ luyện không thể tự phế được. Hơn nữa, trong thời gian ngắn hoàn toàn không thể có ma khí mạnh mẽ như vậy, không thể a!”

Thanh Chung nhìn Tam Lang một hồi rồi nói tiếp:

“Là tiểu tử này! Ngài kiểm tra A Lại Gia của hắn, đáp án chính xác sẽ có!”

Hồng Bá chần chừ một hồi rồi tay khẽ phất, một đạo lực vô hình liền mang Tam Lang đang quỳ giữa sảnh đến trước mặt lão:

“Ngươi chịu khó một chút vậy! Tiên Họa hãy sẵn sàng!”

Tiên Họa sau khi nghe lời trưởng môn thì toàn thân khởi động đạo khí, bút quan sáng chói ấn đường của gã như có thứ gì giao động nối trực tiếp vào Hồng Bá, nhân nhân tương thông.

Hồng Bá tu vi cao thâm, A Lại Gia của lão vừa khởi động đã như không gian kín bao trùm cả ba vào trong. Việc thâm nhập A Lại Gia của Tam Lang cũng không cần bảo hộ như trước đây Niệm Mặc từng làm.

Tiên Họa bắt đầu vung tay, những nét bút nguệch ngoạc dưới sự dẫn đạo của hắn dần hình thành trận chiến cách đây vài canh giờ. Nam nhân áo đen khuôn mặt dữ tợn, dưới mi mắt và trên má có những vạch đen kỳ dị, đây là ấn ký chứng tỏ là đã nhập ma đạo. Tuy vậy chẳng thể dấu đi những nét tương đồng với Vương Thịnh. Còn phần Tam Lang chỉ như con mèo yếu ớt vô lực chống đỡ.

Hồng Bá sau khi kiểm tra kỹ càng thì thu lại A Lại Gia thức của mình. Tiên Họa nhìn theo cái gật đầu của lão liền tung toàn bộ hoạt cảnh vừa thu lại được.

Cả bảy vị trưởng lão đều có thể nhìn rõ kẻ ra tay là ai, họ lắc đầu ngao ngán nhìn về phía trưởng lão Thanh Chung đang không còn giọt máu nào trên mặt.

Hồng Bá nghiêm mặt cất lời:

“Tiên Âm! Truyền lệnh truy nã Vương Thịnh, bắt bằng được y về đây tra xét! Những gì ta thấy trong A Lại Gia của Tam Lang thì ma khí của hắn không tầm thường chút nào! Khả năng kẻ gây ra cái chết của hai vị thượng đạo bảo vệ cấm địa tông phái cũng là một.! Còn Thanh Chung ông dung túng đệ tử làm nên việc tày trời! Nể tình ông đóng góp không nhỏ cho tông môn ta cho ông một cơ hội, chức trưởng lão đó giữ được hay không thì để xem ông có bắt được tên nghịch đồ kia không?”

Hồng Bá sau khi trút hết cơn giận thì quay sang Tam Lang ánh mắt có chút ngờ vực:

“Vương Thịnh sát khí lẫm liệt, nếu vì oán hận chuyện ngươi thắng hắn mà muốn đoạt mạng thì với tu vi lúc đó của hắn, ngươi không có lấy một cơ hội nhỏ. Vậy nói ta nghe tại sao hắn lại tha mạng cho ngươi?”

Tam Lang nhìn thấy tất cả những gì Tiên Họa đã vẽ hắn cũng ngạc nhiên vì không thấy hắc thương, bảo giáp, thậm chí cả đoạn bị đứt hai tay cũng không có. Điều này chỉ có thể là do La Diện Ma Thương trong cơ thể đã cố tình cho Hồng Bá xem được như vậy.

Tam Lang đối với điều này vô cùng vui mừng, bởi khi bị phát hiện, tình cảnh của hắn là ma thai chuyển sinh so với Vương Thịnh còn vạn phần thê thảm hơn. Bị trục xuất khỏi sư môn là thứ yếu, chỉ sợ mạng nhỏ của hắn cũng khó bảo toàn.

Hắn lúc này chấp tay:

“Chưởng môn anh minh! Vương Thịnh đúng là muốn lấy mạng đệ tử dễ như trở bàn tay. Nhưng thiên đạo thương xót, trong thời gian hắn hành hạ và nhục mạ đệ tử gần như thập tử nhất sinh được Bạch Si cô nương và chưởng môn lần lượt tương cứu. Ân huệ to lớn, đệ tử thành tâm cảm kích”

Hồng Bá nghe xong lại liên tục vuốt râu dài, ánh mắt tuy có chút ngờ vực nhưng cũng chẳng còn cách nào khác là tin vào những điều Tam Lang nói.

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Cập nhật Bu_Muoi
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.