Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chưởng Môn Hồng Bá

Tiểu thuyết gốc · 1164 chữ

Tam Lang như á khẩu đứng chôn chân tại chỗ, một trong những pháp bảo đứng đầu Ma giới hiện tại đang cúi đầu trước hắn, còn gọi hắn là chủ nhân? Đả kích này sao có thể chịu được!

Tam Lang cố gắng trấn tĩnh:

“Ta! Ta sao có thể là chủ nhân của ngươi được!”

La Diện Ma Thương là pháp bảo có sát khí cực cao. Một thanh hắc thương trong tay Vô Thiên Ma Vương từng tung hoành lên trời xuống biển, tắm qua không biết bao nhiêu máu của tiên ma nhân giới, quỷ quái tứ phương. Sự gắn kết sức mạnh ấy của hắc thương và Vô Thiên là sinh tử cộng chủ, khắc khắc cẩn trung. La Diện Ma Thương biết rõ rằng phần hồn chuyển sinh của Vô Thiên đã hoàn toàn quên lãng và không chấp nhận ma khí của chính mình nên từ tốn:

“Ngài có thể không nhận! Nhưng ta tuyệt đối sẽ bảo vệ chủ nhân!”

Tam Lang nhìn thái độ kính cẩn của hắc thương thì an tâm phần nào nên cao giọng:

“Ngươi ma khí ngút trời, theo ta chỉ khiến ta tổn thương tu đạo. Ngươi tốt nhất không nên xuất hiện.”

La Diện Ma Thương thở dài:

“Chủ nhân ngài nhất quyết chọn tu Tiên làm căn bản!”

Tam Lang dứt khoát gật đầu.

La Diện Ma Thương trầm ngâm một hồi rồi cất lời:

“Ma khí, tiên khí vốn nghịch nhau, chưa từng ai có thể cùng lúc sử dụng hai loại đạo khí này. Ngài làm vậy sẽ gây nên phản phệ, chắc chắn mạng vong, uổng phí công sức một đời tu luyện của Đại Vương!”

Tam Lang nhớ đến những gì chứng kiến trong A Lại Gia liền hừ lạnh:

“Đại Vương của ngươi giết người vô số! Ta không muốn trở thành hắn! Ta không phải hắn!”

La Diện Ma Thương toan nói thêm thì phát hiện có tiên khí cực mạnh đang áp sát. Ngay lập tức nhập vào lại cơ thể Tam Lang, con mắt trên trán lại khép lại ngủ say thành vết sẹo mờ nhạt . Một đạo sáng màu vàng hạ xuống trước mặt với tốc độ rất nhanh. Đạo khí của người này toát ra cũng khiến Tam Lang khó thở.

Theo sau người này là bốn vị hộ pháp của Trường Sinh tông, lão nhân vừa đến tóc bạc phơ, khuôn mặt hồng hào, phong cốt thanh lãnh như trích tiên, ánh mắt có phần nghiêm nghị nhìn thẳng Tam Lang.

Rồi lão quan sát xung quanh một hồi, cảm nhận ma khí mạnh mẽ kia bỗng biến mất trong nháy mắt, lão lần theo ma khí đến đây là đứt đoạn, lão hô vang:

“Cao nhân phương nào! Tại hạ Hồng Bá xin được diện kiến!”

Nhưng chẳng ai đáp lại, lão bắt đầu nhìn Tam Lang tra hỏi:

“Tiểu tử ngươi có thấy vị cao nhân vừa rồi hay chăng?”

Tam Lang đứng hình bởi vừa chột dạ cây hắc thương kia vừa chui vào cơ thể mình, vừa lo sợ do lần đầu gặp được người có khí tức hùng mạnh như vậy, tay chân hắn luốn cuốn:

“Ngài là ai vậy ạ? Tiểu bối thực sự không biết ngài đang nói đến ai!”

Hồng Bá vuốt bộ râu dài được tỉa cẩn thận cười lớn:

“Ồ! Ta là Hồng Bá, chưởng môn nhân của Trường Sinh Tông!”

Tam Lang nghe đến tên của lão nhân thì như sét đánh ngang tai vội quỳ rạp:

“Đệ tử Tửu Môn - Tam Lang! Kính chào chưởng môn nhân!”

Lão Hồng Bá lại vuốt râu, tay kia nâng hắn dậy:

“Không cần đa lễ, ta có nghe sơ về chuyện của ngươi! Vậy là ngươi thực sự không thấy ai? Vừa nãy ma khí mạnh mẽ đến vậy mà?”

Chưa nói dứt lời thì Tiên m bỗng tiến đến, trên tay nàng là Bạch Si đã ngất xỉu.

“Chưởng môn, Tiểu Si đã bất tỉnh”

Hồng Bá mặt biến sắc:

“Mau đưa tất cả về chánh điện tông môn! Ta cần truy hỏi vài việc!”

Tam Lang nhìn thấy Bạch Si không có gì nghiêm trọng nên cũng an lòng. Chỉ là rắc rối thực sự sắp đến với hắn.

Mười hai trống lệnh đã vang, các vị trưởng lão đều có mặt đầy đủ. Hồng Bá uy nghi ngồi ở trường kỷ chánh điện, sau lưng là năm vòng sáng màu đỏ chứng tỏ tu vi đã đến kết đạo ngũ tầng. Trong nhân giới này có thể nói là tu giả đứng đầu.

Tam Lang và Bạch Si đã tỉnh đang quỳ ở dưới, các vị trưởng lão lao xao bàn tán không biết hai đứa này đã gây ra chuyện gì. Tô Thị và Hông Tửu cũng lo lắng không thôi.

Tam Lang nhìn Bạch Si ánh mắt tràn đầy lòng biết ơn. Trong hoàn cảnh hiểm nguy, nàng không màng sinh tử đến giải cứu hắn, việc này cả đời mang ơn.

Bạch Si nhìn Tam Lang hai tay còn nguyên vẹn thì kinh ngạc, cứ đưa mắt nhìn về phía hắn đầy nghi hoặc:

“Sao có thể! Chàng rõ ràng là đã…!”

Tam Lang lắc đầu, ra dấu nàng im lặng.

Tiên Vũ hộ pháp lúc này đứng ra cất lời:

“Năm ngày trước cấm địa Trường Sinh tông có người thâm nhập, thậm chí hai vị quản khu tu vị thượng đạo cũng bị tiêu diệt. Pháp bảo của họ hoàn toàn bị đánh hư hại! Hôm nay chưởng môn nhân đích thân xuất quan vì phát hiện một lực đạo vô cùng lớn. Tu vi có thể nói là trên cả người. Nhưng đến nơi chỉ thấy hai tên đệ tử này!”

Các vị trưởng lão xôn xao một tràng cùng hướng ánh nhìn về phía hai người đang quỳ.

Tiên Vũ tiếp tục hướng về phía Tam Lang:

“Ta hỏi ngươi rốt cuộc ai đã gây ra chuyện này! Tại sao khi đến nơi tiểu nữ Bạch Si lại nằm ngất xỉu nơi đó, bản thân ngươi lại không một vết xước!”

Tam Lang ấp úng, hiện tại hắn còn không hiểu vì sao lại có thể hồi phục nhanh đến vậy. Chẳng lẽ thừa nhận mình là chuyển sanh của Ma Vương.

Mặc Niệm trưởng lão vốn có ấn tượng không tốt với Tam Lang lên tiếng:

“Nếu nó không chịu nói thì xin chưởng môn thử dò xét A Lại Gia xem sao! Chắc chắn vấn đề nằm ở tên nhóc này!”

Hồng Tửu thấy vấn đề chưa sáng tỏ mà có người chỉ đích danh đệ tử mình khiến lão khó chịu định phân bua thì Thanh Chung góp dầu thêm lửa:

“Đúng! Tại hạ cũng nghĩ như Niệm lão, từ khi tên nhóc này đến đây xảy ra rất nhiều chuyện! Chưởng môn nhân nên kiểm tra A Lại Gia của nó một lần nữa!”

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.