Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Thạch

Tiểu thuyết gốc · 1184 chữ

Hai ngày sau

Tin tức Vương Thịnh bị truy nã được đồn đại khắp tông phái, ai cũng chậc lưỡi tiếc nuối cho nhân tài như hắn.

Bạch Ni là người cảm thấy ân hận nhất, nàng thẫn thờ nhìn lên trời, không biết phút xúc động ấy của nàng là đúng hay là sai. Tự nhủ mình phải tìm ra Vương Thịnh trước khi đệ tử các môn tìm được hắn, xem có cơ hội cứu vãn nào không!

Tam Lang đang ngồi một mình trong phòng, bên cạnh là La Diện Ma thương đang tỏa ra hắc khí, con mắt màu hổ phách khẽ chớp:

“Chủ nhân gọi ta có chuyện gì?”

Tam Lang trầm ngâm một hồi rồi lên tiếng:

“Ta không thể sử dụng năng lực của ngươi như cái cách mà Vương Thịnh sử dụng Tụ Hỏa Tà châu?’’

Hắc thương đáp:

“Ngài chấp nhận sức mạnh thật sự của chính mình thì không có khó khăn gì. Nhưng hiện tại thì đúng là như vậy!”

Tam Lang khuôn mặt lộ vẻ khó chịu:

“Nếu như hôm đó không có chưởng môn thì ngươi và cổ giáp có khả năng giành được thắng lợi trước tên ma đầu kia? ”

Hắc Thương khẽ rung lên một hồi:

“Chưởng môn kia chưa chắc đánh thắng được tên Vương Thịnh. Hắn mang sức mạnh của Vô Thiên ma chủ, hoàn toàn khống chế được toàn bộ năng lực của Tụ Hỏa Tà Châu, cơ hội của ngài là con số không tròn trĩnh nếu như hắn thật sự muốn lấy mạng ngài. Với lại, ngài tu luyện đạo khí, đối với tiên ma giới thì đạo khí nhân giới chỉ ở mức trung bình, lúc ấy muốn phát huy sức mạnh của ta và cổ giáp cùng lắm đỡ được ba chiêu. Có lẽ hắn sợ đánh động đến tiên ma giới nên ngài mới thoát thân được một phen. Cho nên ta khuyên…”

Tam Lang không để cho hắc thương nói hết câu liền cắt ngang:

“Đừng tìm cách dụ hoặc ta, có chết cũng không dùng đến sức mạnh tà ác đó. Bây giờ ta hỏi ngươi làm thế nào để có thể nâng cao tu vi. Ta cần phải mạnh hơn nữa, tên Vương Thịnh kia sớm muộn gì cũng tìm tới.”

Ma Thương thầm gào thét trong lòng: “Ngài cứ tiếp nhận sức mạnh của đại vương có sao đâu. Ta và cổ giáp liên thủ lại thì một đôi tà châu ta còn xiên được. Nhớ lại ngàn năm trước nó cùng đại vương Vô Thiên càn quét khắp thiên ma giới liền cảm khái không thôi!” Nó lúc lắc con mắt, im lặng một hồi trả lời:

“Có! Dùng linh khí để nuôi dưỡng đạo lực. Tuy ở Hạ giới linh khí rất thấp nhưng nếu kiếm được linh thạch thì sẽ nhanh chóng tu luyện lên tầng cao hơn!”

Tam Lang vui mừng:

“Linh thạch? Làm thế nào để có được nó bây giờ!”

Ma thương từ tốn giải thích:

“Ở Ma Tiên giới thì nó nhiều vô kể, và được coi là không có giá trị, tuy nhiên ở Hạ giới thì nó lại vô cùng quý hiếm! Muốn có nó chỉ cần phải tham gia nhiệm vụ tông môn, cứ mỗi nhiệm vụ sẽ thu được ít nhiều linh thạch. Còn muốn có nhiều hơn thì vào thế giới ngầm của tu giả, nơi mà tiên ma đạo không còn phân biệt. Nhiệm vụ ở đây vô cùng nguy hiểm nhưng đổi lại linh thạch kiếm được sẽ rất cao.”

Tam Lang nghe vậy thì hớn hở nhanh chóng thu hồi Ma thương, hắn ngay lập tức đến tìm Bạch Si để hỏi về nhiệm vụ tông môn.

Bạch Si xinh đẹp, hai mắt bồ câu, đôi môi chúm chím cười toe toét khi nhìn thấy hắn, cả hai không hẹn mà đồng thanh thưa:

“Ta có chuyện muốn hỏi!”

Bạch Si đỏ mặt cười bẽn lẽn:

“Chàng nói trước đi!”

Tam Lang không khách khí cất lời:

“Nàng biết nhận nhiệm vụ tông môn nơi nào không?”

Bạch Si tròn mắt nhìn hắn:

“Cái này chàng phải gặp trưởng lão Hình Thiên của Giới Môn nơi nắm giữ giới luật và nhiệm vụ tông môn!”

Tam Lang hớn hở chưa đợi Bạch Si hỏi đã nhanh chóng lao về phía Giới đảo.

Bạch Si cố với theo nói với y:

“Nhưng tu vi Trung Đạo nhiệm vụ kiếm được rất ít linh thạch!”

Tam Lang đã bay xa tít, những gì nàng nói dường như chẳng lọt vào tai hắn.

Thời gian ngắn sau, Tam Lang sau thời gian thăm dò cũng đến được nơi cần đến, Giới đảo khác hẳn những đảo trước đây Tam Lang từng ghé qua. Phía bốn góc đảo là những thạch trụ cao trọc trời, phía trên đầu là sợi xích lớn nối tiền với tâm đảo chánh điện. Trung tâm của nó là chánh điện Giới môn được treo lơ lửng cách không.

Nơi này khá phức tạp, rất nhiều tu giả lui tới nơi này náo nhiệt, khác hẳn với vẻ uy nghiêm bên ngoài.

Tam Lang cũng nhanh chóng hòa mình vào đám đông. Chánh điện vô cùng to lớn, tầm hai ba trăm tu giả đứng đàm đạo vẫn thoải mái vô cùng. Các nhiệm vụ được phân chia từ thấp đến cao Sơ - Trung – Cao - Nguy hiểm, được phân đều theo bốn khu, nội dung nhiệm vụ treo trên các thẻ trúc. Các đệ tử vào xem rồi báo danh với trưởng lão trông coi, mỗi người chỉ nhận một nhiệm vụ, hoàn thành mới nhận nhiệm vụ tiếp theo. Tất nhiên số lượng linh thạch cũng tăng dần tương ứng với độ khó.

Tam Lang cố gắng tìm kiếm nhiệm vụ thích hợp, Ma Thương đã từng nói cứ một cấp tu vi Trung đạo thì cần tiêu tốn khoảng một trăm viên linh thạch. Hắn hiện tại đã ở cảnh giới Trung đạo tứ tầng muốn tiến lên đến cửu tầng tiến vào đột phá Thượng Tầng cần ít nhất năm trăm viên linh thạch nữa.

Tam Lang hạ quyết tâm sẽ nỗ lực kiếm thật nhiều, nâng cao sức mạnh của mình.

Sau thời gian ngắn quan sát, khuôn mặt hắn từ vui vẻ nhiệt huyết dần chuyển sang chán chường, não nề.

Chuyện là, tu vi Trung Đạo chỉ được nhận nhiệm vụ tương ứng với tu vi, không được nhận vượt cấp, nào là hái hai cây thiên nhĩ, săn lam điệp, may túi trữ trung cấp… và những nhiệm vụ này tối đa chỉ được hai linh thạch. Chưa kể những nhiệm vụ này đều đã có người nhận tức là may mắn lắm một tháng hắn cũng làm được hai đến ba nhiệm vụ. Quá thấp so với tưởng tượng của hắn, điều này khiến Tam Lang buộc phải nghĩ đến phương án hai vốn vô cùng nguy hiểm mà ngay từ đầu y đã phớt lờ.

“La Diện! Ta cần ngươi!”

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.