Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu Người Người Báo Oán

Tiểu thuyết gốc · 989 chữ

Tam Lang tay ôm chặt vết thương lao thật nhanh về phía đám cháy, khi tới nơi đã thấy toàn bộ gian nhà chìm trong biển lửa, đám đông cầm đuốc, cuốc, xẻng. Mặt ai cũng hừng hực sát khí.

Cha Tam Lang đang nằm im đó, dường như đã bị ai đó tác động khiến cơ thể ông không chịu được mà quỳ sụp xuống đất. Tam Lang đau xót chạy vào hét lớn về phía đám đông hung hãn:

“Các ngươi bị làm sao vậy! Cha con ta đã làm gì?”

Vừa nhìn thấy Tam Lang cả đám đã nháo nhào như muốn ăn tươi nuốt sống thằng bé. Một vị trưởng làng tay chống gậy, lông mi dài bạc trắng che cả hai mắt, bàn tay da nhăn nheo giơ tay ra hiệu im lặng, rồi ông từ từ tiến lại gần hai cha con tra hỏi:

“Chiều nay nhóc con nhà ngươi có gặp A Huệ!”

Tam Lang nghe tên thì mừng rỡ nhảy lên:

“Cháu có gặp thưa trưởng làng! A Huệ bị một con hắc báo tấn công, cháu đã dụ nó vào bẫy rập của thợ săn!”

Nói dứt lời Tam Lang còn dơ cánh tay bị báo đen cào xước một đường dài, máu đã khô lại ngoằn nghèo như những con rắn xấu xí.

Nó cứ nghĩ câu trả lời sẽ giúp giải tỏa cơn thịnh nộ của mọi người, nhưng không đám đông hò hét tức giận:

“Đúng là tên nhóc xúi quẩy, là kẻ mang nghiệp sát mẹ. Sao con hắc báo đó không ăn thịt ngươi quách đi. A Huệ giờ đã không còn trên đời này nữa, mau trả mạng của ngươi lại!”

Nghe cái tin A Huệ không còn mà Tam Lang như sét đánh bên tai, bỗng từ đâu một cục đá lớn ném thẳng vào đầu nó, máu từ đó chảy tuôn ra. Tiếp theo sau là hàng loạt đá, trứng, rau củ thối, khiến cha của Tam Lang dù đang rất yếu cũng phải dùng hết sức lực còn lại ôm chặt lấy con nhỏ mà van xin:

“Có giết thì hãy giết người cha già bất tài như tôi! Xin tha cho nó một mạng! Nó cũng chỉ là đứa trẻ ngây ngô chịu nhiều tổn thương!”

Trong đám đông hung hãn kia, một nam tử trung niên khuôn mặt méo mó hai mắt đẫm lệ hướng về phía trưởng thôn mà gào thét:

“Tôi đã nói phải tống cổ cha con nó đi, ông cứ thương tình cuối cùng kết cục là đã có người mất mạng vì thằng nhóc đáng nguyền rủa đó rồi! A Huệ của cha! A Huệ của cha!”

Dứt lời một ánh sáng lóe lên, nhanh như chớp một con dao găm sắc nhọn cắm phập trên lưng của cha Tam Lang. Mọi thứ rối loạn và quá nhanh khiến không ai kịp nhìn, khi định thần trở lại, ai cũng đều kinh hãi, tiếng gào khóc thê lương của Tam Lang vang lên trong ánh lửa bập bùng khiến đám đông sực tỉnh:

“Cha! Cha ơi! Đừng bỏ con cha ơi! Mẹ đi rồi! Cha không được đi, cha nói gì đi, con xin cha!”

Trưởng làng đứng cạnh lúc này hét lớn về phía người đàn ông:

“A Cẩu ngươi làm gì vậy! Như vậy là giết người đó biết không! Ngươi điên rồi sao?”

A Cẩu nước mắt dàn dụa, người như điên dại cười lớn:

“Hai cha con nó là quái vật, chỉ toàn mang đến tai họa thôi. Diệt chúng chính là thiên ý, tiêu diệt chúng chính là tiêu diệt lũ ác quỷ cho thôn làng bình an. A Huệ đã không còn để có thể nhìn rõ bộ mặt của chúng. Ông có thể bênh được hay sao! Ta giết hết!”

Dứt lời A Cẩu như tên điên mất trí, hắn tiếp tục rút dao đâm về phía phía Tam Lang, trưởng thôn thân già chậm chạp cố gắng dùng gậy cản nhưng bất thành. Lưỡi dao nhanh chóng cắm thẳng vào trán đứa trẻ trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ người chứng kiến.

Mọi người lúc này cảm thấy ân hận vì đã lỡ đẩy cảm xúc của A Cẩu lên cao khiến y bị kích động mà ra tay tàn ác như vậy.

Tiếng khóc Tam Lang dứt bặt lưỡi dao cắm trên trán từ từ gãy vụn, bản thân nó bây giờ không nghe thấy gì, hình ảnh trong đầu là những ký ức bị bẻ vụn cứ chớp vụt lên rồi lại biến mất. Những cảnh tượng đáng sợ mà bản thân nhóc tỳ không hiểu được nó có ý nghĩa gì. Một nữ nhân xinh đẹp thiên kiêu vạn chủng, đứng cạnh là nam nhân nụ cười gian xảo nhìn về phía Tam Lang. Bỗng từ đâu một hỏa thạch lớn lao đến khiến thân thể Tam Lang trong ký ức đó tan biến.

Trở lại thực tại, A Cẩu đang cười điên dại trong nước mắt bỗng hoảng loạn bởi một sức mạnh vô hình nào đó đang nhấc thân thể lão lên trên không.

Ánh mắt Tam Lang đầy hung ác đồng tử liên tục xoay nhanh biến từ đỏ sang đen kịt nhìn tà dị vô cùng, hắc khí màu đen từ đâu bao trùm lấy cơ thể nó, vết thương trên tay cũng từ từ bình phục. Ai nhìn thấy cũng khiếp sợ, kẻ đứng chôn chân run rẩy, kẻ vừa bỏ chạy vừa hét lớn:

“Có ma, có ma mọi người ơi!”

A Cẩu có sức vung vẫy nhưng không tài nào thoát khỏi làn hắc khí màu đen. Cuối cùng một tiếng rắc giòn tan vang lên. Một giọng lãnh khóc từ miệng Tam Lang:

“Cái giá cho kẻ giết phụ thân của ta! Hôm nay người trong làng không ai sống sót! Ha ha ha!”

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.