Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam Lang

Tiểu thuyết gốc · 943 chữ

Mười năm sau

Một nhóc con đầu hai bím tóc khuôn mặt lém lĩnh, trên tay cầm một túi nhỏ hướng về phía người cha già cười nói:

“Cha! Con ra ngoài kiếm ít đồ ăn, cha đừng làm việc quá sức kẻo bệnh tình trở nặng!”

Trung niên khuôn mặt nhăn nheo hướng ánh mắt yêu thương, nhưng không che giấu được nỗi buồn sâu kín chậm rãi nói:

“Khụ! Khụ! Tam Lang à đừng đi xa quá, đừng gây sự với lũ nhóc trong làng nữa! Bọn nó nói gì kệ đi!”

Nhóc tỳ cười nhoẻn miệng giơ tay ra hiệu đã hiểu, chỉ là khi quay lưng lại là một tràng thở dài dấu đi sự cô đơn và hiu quạnh.

Hai ngày trước

Tam Lang từ khi ra đời luôn bị xa lánh bởi những người trong làng, ai cũng coi nó như vận xui.

Ngưu Lão vừa bán cho nó cái màn thầu thì ngay lập tức cả sạp bị lũ chó kéo sập.

Nhị nương vừa bán rau cho Tam Lang thì liền bị dao cứa đứt tay…

Lũ nhỏ trong thôn đang leo trèo hái mận, Tam Lang chỉ đứng ở dưới nhìn thôi cũng có đưa bị ngã cây gãy cả tay, cho nên cứ thấy nó ở đâu ngay lập tức dí theo chửi mắng, xua đuổi:

“Đồ xúi quẩy, mày là kẻ sát mẫu, là kẻ bị nguyền rủa toàn đem đến những tai ương!”

Tam Lang cứ nghe đến hai từ sát mẫu thì không giữ được bình tĩnh, liền phi tiểu thạch về phía đám nhóc khiến một đứa bị chảy máu đầu. Cả đám cũng chẳng phải vừa liền đuổi theo Tam Lang, đứa giữ chân, đứa giữ tay cứ thế đánh đấm túi bụi.

Tam Lang mặt mày sưng húp, búi tóc trên đầu cũng rối bời nhìn thảm thương vô cùng. Nó đứng trước mộ mẹ, khóc thút thít:

“Mẹ ơi! Là lỗi tại con sao! Mẹ ơi! Sao ai cũng ghét con! Mẹ trả lời con đi! Con nhớ mẹ, cha cũng nhớ mẹ nhiều lắm!”

Trở lại hiện tại

Tam Lang hôm nay hái được rất nhiều nấm và trái cây tươi. Thân hình nhỏ bé đang loay hoay lắp bẫy thú thì nghe một tiếng hét thất thanh vang lên:

“Báo! Báo! Cứu!”

Tam Lang vội vàng lao đến nơi thì thấy một bé gái ngang tuổi mình, nhìn kỹ thì chính là A Huệ trong làng, chân của nó đã bị một vết cào xé lớn chảy máu rất nhiều. Con hắc báo đôi mắt thèm thuồng đang tính gặm cổ con mồi thì từ đâu một tiểu thạch phi trúng đầu.

Tam Lang dù cũng rất sợ nhưng trước hoàn cảnh đó thì không thể nào làm ngơ, nó nhớ ở quanh đây có vài vị trí bẫy lớn do thợ săn trong làng cài đặt để bắt lợn rừng, hắc báo tức giận vì có kẻ phá đám, liền phóng theo phía Tam Lang mà truy đuổi. Dù Tam Lang quen thuộc địa hình nhưng với tốc độ kinh hoàng của hắc báo khiến nhóc tỳ vắt cẳng chân lên cổ mà chạy cũng chẳng thể thoát. Bẫy lớn chỉ cách khoảng mười bước chân thì yêu thú đã phốc lên chặn đứng trước mặt. Tam Lang thân thể lạnh toát, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt lấy tiểu đao dùng để đặt bẫy. Hai chân run lên từng hổi, mắt nhìn xung quanh kiếm sinh cơ.

Hàm răng sắc nhọn của yêu thú, nước dãi chảy dài khiến một đứa trẻ mười tuổi không thể đứng vững nổi. Nó lao phốc đến, dùng móng vuốt sắc lẹm chém ngang người Tam Lang, tiếng gió cũng tiếng gầm rú yêu thú vang cả khoảng rừng. Tam Lang phản xạ theo bản năng cúi đầu né tránh, rồi nhanh chóng lăn lại gần bẫy lớn. Yêu thú tát hụt thì càng tức giận, tiếp tục lao đến tát liên hồi. Tam Lang vừa lui vừa co chân né những cú táp như trời giáng của nó.

Hắc Báo tức giận nhảy phốc chặn đầu thì một tiếng soạt lớn vang lên. Đám lá cây trước mặt để lộ ra một hố lớn toàn chông tre vót nhọn. Yêu thú một phút hiếu sát đã phải bỏ mạng.

Tam Lang thở dốc cố gắng hoàn hồn, rồi nhanh chóng quay lại vị trí tiểu nữ bị thương. Chỉ là khi vừa tới nơi thì người đã không còn ở đó, quan sát xung quanh thì thấy vô số vết chân chứng tỏ có người đã đến trước nó.

Tam Lang đắn đo một hồi thì lập tức thu hồi mọi thứ để trở về, trời bắt đầu tối, nó không dám chắc sẽ không còn con báo nào khác xuất hiện. Tốt nhất là rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.

Tam Lang dù vẫn còn rất sợ hãi, nhưng trong lòng nó vui mừng vô cùng vì đã cứu sống được một mạng người. Cha chắc hẳn sẽ rất vui vì điều này, nhóc tỳ cứ thế nhảy chân sáo về nhà.

Cho đến khi cách nơi mình ở tầm vài chục mét Tam Lang nhìn thấy một đám cháy lớn, tiếng hò hét đầy tức giận của thôn dân:

“Giết thằng nhóc xúi quẩy đó đi! Giết đứa con đáng nguyền rủa! Trả mạng lại cho A Huệ…!”

Tam Lang kinh hãi vì nơi đang cháy chính là nhà của hai cha con, nó vội vứt giỏ hoa quả mà lao về phía đám đông hét lớn:

“Cha ơi! Cha ơi!”

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.