Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba mươi

Tiểu thuyết gốc · 2110 chữ

Lại một lần nữa, khung cảnh quen thuộc diễn ra trong phòng khách nhà Diệc Thần. Các nữ quỷ đã tập hợp đông đủ, bao gồm cả Thiên An.

Thiên An lặng lẽ ngồi nhìn, ánh mắt không chút ngạc nhiên khi thấy Diệc Thần dẫn về ba chị gái mới. Hắn từ trước tới giờ chưa khi nào đi tay không trở về, ít thì mang về một hai cô, nhiều thì ba bốn cô.

Thiên An nhìn Diệc Thần, ánh mắt chứa đầy sự khinh bỉ, loại tra nam như hắn sao có thể tồn tại được, cũng may hắn là anh trai cô, chứ nếu như là người khác thì cô đã khuyên mấy chị gái kia xiên chết hắn rồi.

Cố gắng kiềm lại cảm xúc, Thiên An rút ra một cuốn sổ nhỏ, từ từ bước tới trước mặt từng người, thần thái không khác gì một mama tổng quản quyền lực trong hậu cung rộng lớn.

Đầu tiên là Tử Đồng. Với giọng điệu nửa thăm dò, nửa chọc ghẹo, cô hỏi:

“Chị tên gì? Là người yêu thứ bao nhiêu của anh trai em?”

Mấy nữ quỷ xung quanh bật cười rúc rích, ai nấy đều thích thú trước màn tra hỏi này. Tử Đồng vẫn điềm nhiên, không chút bối rối, mỉm cười đáp lại:

“Chị là Tô Tử Đồng, vợ thứ 17 của anh em.”

Thiên An gật đầu, ghi nhanh vào cuốn sổ như thể đang ghi danh sách kiểm kê. Rồi cô tiến tới trước mặt Tuyết Di.

Nhưng ngay khi ánh mắt cô chạm vào Tuyết Di, một luồng khí áp lạnh lẽo bao trùm khiến Thiên An khẽ rùng mình. Khí chất của chị gái này mạnh mẽ đến mức khiến cô cảm thấy như đang đối diện với một cơn bão lớn.

“Khí thế này… chẳng khác gì muốn nuốt chửng mình!”

Thiên An thầm nghĩ, tim khẽ đập nhanh. Cả mấy nữ quỷ xung quanh cũng ngầm hiểu, ai nấy đều im lặng, nửa lo lắng, nửa tò mò xem phản ứng của Tuyết Di sẽ ra sao.

Tuyết Di không ưa bị người khác tra hỏi, nhất là những câu hỏi như thế này. Nếu như là người khác, có lẽ kẻ đó đã không còn đứng ở đây nữa.

Thiên An cố lấy lại bình tĩnh, giọng điệu rõ ràng hỏi Tuyết Di:

“Chị tên họ là gì, là vợ thứ mấy của anh trai em?”

Tuyết Di thoáng chững lại, ánh mắt hạ xuống như muốn che giấu đi chút ngượng ngùng. Từ trước đến nay, mối quan hệ giữa cô và Diệc Thần vô cùng thân thiết, nhưng chưa bao giờ đạt đến mức phu thê, dù đó là điều Tuyết Di thầm mong muốn.

Thế nhưng, khi bị Thiên An gọi thẳng là “vợ”, Tuyết Di cảm thấy hơi lúng túng, đôi gò má đỏ lên một cách bất thường. Cô khẽ đáp, giọng nói nhẹ nhàng nhưng có phần ngượng nghịu:

“Là vợ hai, Hàn Tuyết Di…”

Thiên An khẽ gật đầu, tiếp tục nghiêm túc:

“Chị rất có khí chất. Em sẽ nói với anh hai để cân nhắc việc lập chị thành chính thê!”

Diệc Thần nghe vậy chỉ biết im lặng, cảm thấy bất lực. Có vẻ như cô em gái này của hắn đã quá nhập tâm vào những bộ phim cung đấu rồi.

Mấy nữ quỷ xung quanh đều không đồng tình. Quy tắc cạnh tranh công bằng rõ ràng đã bị phá vỡ, việc cân nhắc trở thành chính thê không hề nằm trong quy định của họ. Khả Hân nhanh chóng bước tới, thì thầm với Thiên An:

“Hay là em cân nhắc chị lên làm chính thê đi, sau này mỗi ngày chị sẽ dẫn em đi chơi khắp nơi!”

Thiên An suy nghĩ một chút, thấy lời Khả Hân cũng có lý. Cô gật đầu đồng ý:

“Chu Khả Hân, em cũng sẽ cân nhắc chị!”

Thế là, mấy nữ quỷ khác cũng bắt đầu học theo Khả Hân, đua nhau dụ dỗ Thiên An bằng những lời hứa hẹn ngọt ngào để lọt vào danh sách cân nhắc.

Diệc Thần chỉ biết đứng im, ánh mắt đầy bất lực. Hắn cảm thấy mình như một món hàng đang bị đem ra thương lượng, trong khi cô em gái của hắn đang thản nhiên quyết định số phận của hắn.

Phải mất một lúc sau, Thiên An mới trở lại, cô bước tới chỗ Miên Miên, tiếp tục hỏi với giọng điệu nghiêm túc:

“Chị tên họ là gì, là vợ thứ mấy của anh trai em?”

Miên Miên khi này cảm thấy vô cùng lúng túng không biết phải trả lời ra sao. Thiên An nhận ra sự bất an của cô, bèn hỏi tiếp:

“Chị không phải là chính thất sao? Chị là tiểu tam à?”

Miên Miên lắp bắp giải thích:

“Chị…chị là Giang Miên Miên… chị và anh ấy…có hôn ước…”

Thiên An hơi bất ngờ, nhíu mày hỏi lại:

“Hôn ước? Là vợ chưa cưới?”

Miên Miên định giải thích thêm rằng hôn ước này là nguyện vọng của mẹ cô, nhưng Thiên An đã cắt lời ngay:

“Vậy thì tương lai chị sẽ trở thành chính thất, chính thất thứ 30 rồi!”

Lời nói của Thiên An khiến mấy nữ quỷ xung quanh cảm thấy bối rối. Họ đều biết Giang Miên Miên là đại công chúa của Quỷ Tộc hiện tại, nhưng không hiểu từ khi nào đại công chúa lại trở thành một phần của hậu cung này.

Vy Vy không kiềm chế được sự khó chịu, cô giận dữ lên tiếng hỏi:

“Hôn ước? Chuyện này là sao hả ca ca?”

Diệc Thần cảm thấy khó xử, hắn không biết giải thích thế nào. Đúng thật là năm xưa hắn đã hứa với Hinh Hinh sẽ giúp cô hoàn thành một tâm nguyện, mà không ngờ rằng tâm nguyện của cô lại muốn gả Miên Miên cho hắn.

Nhưng giờ Hinh Hinh đã qua đời, không còn ai có thể giúp hắn phân trần. Diệc Thần nét mặt lo lắng, không biết phải giải thích ra sao cho hợp lý.

Miên Miên cảm thấy ánh mắt của mấy nữ quỷ đổ dồn vào mình, khiến cô hơi run rẩy. Cô quyết định lấy ra tờ di thư mà mẹ mình để lại, hy vọng điều đó có thể làm sáng tỏ mọi chuyện. Tay cô hơi run khi mở tờ giấy, giọng nói có phần căng thẳng nhưng cố gắng giữ bình tĩnh:

“Đây là di thư của mẹ em. Bà đã để lại những chỉ dẫn rõ ràng về hôn ước này.”

Cô trải tờ di thư ra trước mặt mọi người. Mấy nữ quỷ bấy giờ đều nhìn chăm chú vào tờ giấy, trong khi Thiên An cũng nghiêng đầu, chăm chú theo dõi từng từ chữ.

Diệc Thần không muốn nhìn nữa, hắn ta cảm thấy khó chịu khi mình bị gài vào cái mối hôn sự này.

Tờ di thư mở ra, với chữ viết rõ ràng và những dòng chữ khắc sâu mệnh lệnh của mẹ Miên Miên. Khi mọi người đọc qua, hiểu rõ hơn về nguồn gốc của hôn ước này, sắc mặt Thiên An dần mềm lại. Cô gật đầu, vẻ mặt có chút thông cảm:

“Ra vậy. Em hiểu rồi, chị có thể trở thành chính thất thứ 30…”

Tuy nhiên, phản ứng của mấy nữ quỷ lại không hề dịu lại. Họ kịch liệt phản đối, sự bất mãn rõ ràng trên gương mặt.

Thiên An biết tình hình không ổn nữa, cô lặng mà rút lui về phòng.

Mấy nữ quỷ còn lại bắt đầu xôn xao, không thể chấp nhận việc một đại công chúa của Quỷ Tộc lại bị đưa vào hậu cung theo cách này.

Lạc Tiên không thể giữ im lặng, cô bước tới chất vấn Diệc Thần với vẻ mặt nghi ngờ và phẫn nộ:

“Chuyện này là sao hả ca ca? Sao tự nhiên anh lại đi hứa bậy bạ như vậy!”

Thanh Thanh cũng không kém phần quyết liệt, lập tức lên tiếng:

“Em không đồng ý! Anh phải tôn trọng các quy tắc công bằng mà chúng ta đã đặt ra! Sao có thể để một hôn ước do mẹ em ấy sắp đặt chi phối tất cả?”

Tuyết Di không muốn nhiều lời, cô cầm kiếm định bước tới, định xiên cho Diệc Thần một cái thì bị Tử Đồng kéo lại:

“Chị Tuyết Di bình tĩnh nào, làm vậy sẽ chết người đó.”

Tuyết Di ánh mắt sắc lạnh nhìn Tử Đồng mà đáp:

“Em yên tâm, anh ấy không chết được!”

Thấy tình hình không ổn Vân Nghi cũng phải tới phụ giúp Tử Đồng một tay, cả hai người giữ Tuyết Di lại cố gắng kiềm chế cơn giận dữ của cô.

Diệc Thần cảm thấy lúng túng, không biết phải giải thích như thế nào cho hợp lý. Hắn thở dài, trầm ngâm một lúc. Dù Hinh Hinh đã qua đời, thì hắn cũng không thể bội ước, nhưng cũng không thể chấp nhận việc kết hôn với Miên Miên.

Tâm Nhi, với vẻ mặt khó chịu, lên tiếng hỏi:

“Vậy anh muốn xử lý chuyện này thế nào đây, ca ca?”

Diệc Thần im lặng, suy nghĩ một lúc lâu rồi mới quyết định. Với giọng điệu nghiêm túc, hắn nói:

“Anh cần thời gian để xử lý chuyện này. Tạm thời hãy để Miên Miên ở lại đây đi.”

Mấy nữ quỷ nghe vậy thì có vẻ như đã hiểu ra ý định của Diệc Thần. Hắn hình như đang định nhận Miên Miên làm Quỷ Vệ Hồn thứ 30 rồi. Không hài lòng trước câu trả lời đó, sự phản đối từ mấy nữ quỷ càng thêm mãnh liệt.

Hiểu Vân cũng không ngần ngại bày tỏ sự bất mãn, cô tranh giành vị trí với 28 chị em khác đã khó khăn rồi, giờ có thêm một người nữa thì chẳng phải tình hình sẽ càng trở nên khó khăn hơn sao?

Diệc Thần bị mấy nữ quỷ tra tấn một lúc thì mới chịu buông tha. Hắn bất lực, chỉ còn cách dẫn Miên Miên lên phòng để làm dịu tình hình.

Miên Miên tính cách nhút nhát nãy giờ cũng chỉ biết im lặng, cô thực sự mà nói thì không muốn tranh giành với ai, càng không có ý tham gia vào cái hậu cung này.

Diệc Thần nhận thấy sự lo lắng và rụt rè của cô, liền nhẹ nhàng an ủi:

“Em đừng sợ, mấy đứa nó tuy cọc tính nhưng không ai làm hại em đâu.”

Miên Miên không đáp lại, cô chỉ âm thầm đi theo bước chân của Diệc Thần.

Đến trước một căn phòng trống đã chuẩn bị sẵn. Hắn mở cửa phòng cho Miên Miên, giọng nói cố gắng giữ bình tĩnh:

“Từ nay, em cứ sống ở đây đi. Nơi này an toàn, không ai có thể làm gì em đâu.”

Miên Miên nhìn Diệc Thần với ánh mắt lo lắng:

“Diệc Thần đại nhân, em không muốn làm ngài khó xử. Hay là chúng ta xóa bỏ mối hôn sự này đi.”

Diệc Thần mỉm cười, nhẹ nhàng đáp:

“Em đừng suy nghĩ nhiều. Ta tuy không chấp nhận hôn ước này, nhưng cũng sẽ không để em chịu thiệt thòi đâu.”

Diệc Thần nhìn Miên Miên với sự chân thành, khiến cô cảm thấy an tâm hơn một chút. Nhưng ngay lúc này đây nội tâm của Diệc Thần lại vô cùng bối rối. Hắn không biết phải xử lý tình hình phức tạp này như thế nào, vừa phải bảo vệ sự công bằng trong quan hệ với các nữ quỷ, vừa phải giữ lời hứa với Miên Miên mà không làm tổn thương ai.

Diệc Thần chỉ có thể tự trách:

“Sao mỗi lần dính tới nữ nhân là mình lại đau đầu như vậy!”

Hắn thở dài, mệt mỏi với những suy nghĩ xoay quanh trong đầu. Quay sang Miên Miên, hắn với giọng điệu đầy quan tâm:

“Phòng anh ở tầng dưới ngay vị trí này. Nếu em cần bất kỳ sự giúp đỡ nào, hãy xuống dưới tìm anh.”

Miên Miên gật đầu, cảm kích trước sự chu đáo của hắn. Diệc Thần cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, tự nhủ mình phải thả lỏng. Hắn quay lưng bước ra khỏi phòng, chuẩn bị đối mặt với những gì sắp xảy ra tiếp theo.

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.