Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em gái bị bắt cóc

Tiểu thuyết gốc · 2101 chữ

Thiên Tân đi xuống dưới lầu mới biết mẹ hắn đã rời đi từ rất sớm.

Hắn ngồi lên Sofa, bắt đầu suy nghĩ lại những chuyện đã xảy ra.

Hắn tự hỏi với bản thân mình:

“Thiên Thần, Ác Quỷ, Ma Thú, Dị Năng, Phép Thuật… những thứ hư cấu đó sao lại có thật được chứ.”

Thiên Tân xưa nay không tin vào mấy chuyện phản khoa học này, hắn đơn giản chỉ muốn sống một cuộc sống như người bình thường.

Nhưng sự xuất hiện của Kiều Trang có lẽ đã thay đổi số phận hắn.

Khi Thiên Tân đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ đó, Kiều Trang đã lặng lẽ ngồi xuống cạnh hắn.

Giọng cô dịu dàng và an ủi:

“Anh khó chấp nhận lắm phải không ạ ? Thật ra lần trước anh cũng vậy… nhưng mà anh đừng lo quá, anh sẽ ổn thôi ạ!”

Thiên Tân nhìn ánh mắt của Kiều Trang, ánh mắt đó có lẽ rất chân thật, hắn nhận ra rằng cô ấy là đang muốn chia sẻ cảm xúc với mình.

Kiều Trang nhìn Thiên Tân mỉm cười mà nói:

“Có lẽ anh không nhớ… anh đã từng nói với em rằng, gặp những chuyện không thể chấp nhận như vậy, thay vì tìm cách trốn tránh nó thì hãy học cách làm quen với nó.”

Câu nói khiến cho tim của Thiên Tân nhất thời đập loạn nhịp.

Hắn trầm ngâm một lúc rồi dần thả lỏng cơ thể, hắn cuối cùng cũng đã chấp nhận sự thật này.

Kiều Trang khoác tay hắn, cô ngã vào lòng hắn mà nói:

“Giá như chúng ta… cứ mãi thế này thì tốt biết bao nhiêu…”

Cả căn phòng bây giờ tràn ngập mùi thơm kỳ lạ, nó chính xác là mùi hương phát ra từ người Kiều Trang, cô ấy vốn dĩ là mị quỷ, mỗi khi cảm thấy hạnh phúc Kiều Trang đều sẽ toát ra loại mùi hương dễ chịu này.

...

“Rầm”

Một tiếng động lớn vang lên từ trên lầu phá vỡ không gian ngọt ngào này.

Một âm thanh quen thuộc truyền đến tai hắn:

“Các người là ai, tránh ra!! Anh hai!! Cứu em với!!”

Thiên Tân giật mình hoảng hốt liền chạy lên lầu.

Kiều Trang cũng nhanh chóng chạy theo.

Khi đến lầu hai, thì đã thấy cánh cửa phòng Thiên An bị phá vỡ. Hắn vào đến phòng cô bé lại thấy ba thân hình kì dị đang đứng trong phòng. Một trong số đó còn đang giữ lấy Thiên An.

Chúng có thân dạng trông như con người nhưng khác ở chỗ mặt của chúng lại là khuôn mặt của một con hồ ly đáng sợ.

Nhận ra sự xuất hiện của Thiên Tân và Kiều Trang, con hồ ly kia liền thổi vào mặt Thiên An một thứ gì đó khiến cho cô bé ngưng dãy dụa.

Một con khác trong số chúng lên tiếng nói:

“Thì ra nhà này vẫn còn vài con chuột nhắt sao ? Thật là xui cho hai ngươi, bọn ta chỉ cần con bé này, nhưng nếu hai ngươi đã nhìn thấy hết mọi chuyện thì không thể để các ngươi sống được.”

Thiên Tân, trong cơn hoảng loạn, nhanh chóng cầm lấy một chiếc ghế gần đó và định lao về phía con quái vật gần nhất. Nhưng chưa kịp hành động, hắn đã bị một con quái vật hồ ly túm chặt cổ. Con quái vật cười khinh miệt:

“Nhân loại yếu đuối, ngươi không thể chống lại được ta.”

Vừa dứt câu thì đã có hai mũi gai nhọn bay đến đâm xuyên qua ngực tên đó khiến hắn chết trong nháy mắt.

Tên quái vật đang giữ Thiên An tức giận nhìn về phía Kiều Trang nói:

“Mày là ai, mày… không phải là con người ?”

Kiều Trang không đáp lại, cô lạnh lùng dậm nhẹ chân xuống đất, ngay lập tức hai sợi dây xích màu đen từ dưới đất chui lên rồi phóng tới tên hồ ly đang bắt giữ Thiên An.

Hắn theo phản xạ mà đẩy tên đồng đội mình ra hứng thay.

Biết mình không phải là đối thủ của Kiều Trang, hắn liền ôm theo Thiên An mà bỏ chạy.

Kiều Trang nắm chặt bàn tay, điều khiển sợi xích bóp chết con quái vật hồ ly đang dãy dụa kia.

Thiên Tân bấy giờ vẫn còn rất hoảng, hắn nhìn Kiều Trang giọng gấp gáp mà nói:

“Nhanh…nhanh…đuổi…!

Hiểu ý, Kiều Trang lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ, đuổi theo tên hồ ly đang bỏ chạy kia.

—-

Kiều Trang vừa rời đi thì Thiên Tân cũng trấn tĩnh lại, hắn vội đi tìm điện thoại mà báo cảnh sát.

Thiên Tân vừa bước xuống chỗ sofa để lấy điện thoại thì có linh cảm không đúng.

Đột nhiên, một tiếng "vụt" xuyên qua không khí, một cơn đau dữ dội truyền đến não, cánh tay phải của hắn rơi xuống, máu văng tung tóe khắp căn phòng.

Một giọng cười man rợ vang lên sau lưng hắn, cùng lúc đó, một tên quái vật hồ ly hiện ra, mắt sáng rực:

“Ahahaha. Ngạc nhiên chưa, chúng ta vẫn còn đang ở đây đó nha!”

Một tên quái vật hồ ly khác cũng từ trên lầu đi xuống, tay hắn đang bế theo Thiên An.

Thiên Tân giờ mới vỡ lẽ ra mọi chuyện, bọn chúng vừa rồi là muốn dụ Kiều Trang đi xa nơi này.

Tên hồ ly đang bế Thiên An nói:

“Ta mang nó đi trước, ngươi xử lý cho sạch sẽ vào, đừng để thằng nhóc đó sống trước khi con nữ quỷ kia về!”

Thấy tên hồ ly cầm đao gật đầu. Hắn nhìn Thiên Tân với nụ cười ác độc:

“Mày còn ba chi nữa đấy. Haha! Để tao giúp mày chặt hết chúng, để mày từ từ cảm nhận cái chết!”

Tên kia vừa dứt câu thì bất ngờ cánh tay phải của hắn đã lành lại. Cánh tay còn lại dưới đất cũng tan biến.

Thiên Tân rất bất ngờ, hắn dù biết cơ thể mình có khả năng phục hồi rất tốt nhưng không nghĩ rằng nó sẽ ảo ma đến vậy.

Tên hồ ly cầm đao kia càng kinh ngạc hơn, hắn nhìn Thiên Tân với ánh mắt đầy hoang mang.

Thiên Tân nhân cơ hội tên đó vẫn chưa chú ý thì liền một mạch mà chạy ra khỏi cửa.

Tuy nhiên cánh cửa bây giờ đã biến đổi thành một cánh cổng không gian, khi Thiên Tân bước ra ngoài cánh cửa, cậu ta liền đã bị đưa đến hành tinh khác!

Chuyển cảnh Kiều Trang đang đuổi theo con hồ ly kia.

Kiều Trang không chỉ vượt trội hơn về sức mạnh mà cả tốc độ cũng vượt xa chúng, mặc cho tên quái vật hồ ly kia đã tìm mọi cách để quấy nhiễu nhưng Kiều Trang chẳng mấy chốc đã đuổi theo được hắn.

Hắn bị Kiều Trang dồn tới bãi đất trống thì dừng lại.

Bất chợt hắn bật cười thành tiếng:

“Ahahaha!! Ahahaha!!”

Kiều Trang không chút xao động, cô chỉ ngón tay về phía hắn, ngay lập tức hai sợi xích từ dưới đất phóng lên trói chặt chân hắn.

Cô nhảy đến tính cứu lấy Thiên An nhưng bây giờ mới phát hiện ra Thiên An trên tay chỉ là giả.

Tên hồ ly hả hê cười lớn:

“Ngạc nhiên lắm phải không, ngươi mắc bẫy rồi! Ahahaha!”

Kiều Trang vẻ mặt tức giận, cô ra lệnh cho mấy sợi xích bóp chết tên hồ ly đó.

Sau khi giết chết hắn, cô liền tức tốc chạy về nhà Thiên Tân.

—-

Trên một hành tinh không sự sống

Thiên Tân đang bị rượt đuổi không ngừng bởi con quái vật hồ ly kia.

Nó vung đao liên tục về phía hắn, mỗi đao đều như muốn lấy mạng hắn.

Thiên Tân vừa chạy vừa né chiêu, hắn bình thường không phải là người hay hoạt động rất nhanh đã bị chém trúng chân trái.

Lực chém lần này chưa đủ mạnh để khiến chân trái hắn đứt lìa, nhưng nhiêu đó cũng đủ cho hắn phải cảm nhận nỗi đau thấu xương.

Nhưng chưa đầy 3 giây, vết thương đó đã được phục hồi hoàn toàn.

Con quái vật hồ ly kia lần nữa kinh ngạc nói:

“Khốn khiếp! Nếu không thể tổn hại đến tứ chi, vậy…vậy để ta lấy cái đầu của ngươi xuống.”

Dứt lời, con quái vật kia nhún mình, ngay sau đó đã hiện ra phía sau lưng Thiên Tân.

Tay hắn vung đao không chút do dự mà chém vào cổ hắn.

“Uỵch!!”

Thiên Tân ngã bịch xuống, hắn có thể cảm nhận được hình như vừa có ai đó đẩy hắn khỏi lưỡi dao kia.

Tên quái vật hồ ly thấy hắn vừa tránh được đòn của mình thì liền tiếp tục chém thêm nhát nữa.

Nhưng khi con quái vật kia vừa giương dao lên thì không gian xung quanh bỗng ngưng động lại.

Thiên Tân hơi ngớ người ra một chút.

Bất chợt một giọng nói vang lên trong đầu Thiên Tân:

“Chủ nhân! Mừng ngài trở lại ahhhhh"

Chỉ nghe thấy tiếng nói mà không thấy người nào, Thiên Tân có chút hoảng sợ, hỏi:

“Là ai đang nói vậy ?”

Giọng nói kia lại vang lên:

"Huh, chủ nhân, ngài không nhận ra ta sao ?"

...

Thiên Tân bấy giờ mới ý thức được hình như đó là một giọng nữ nhân, hơn nữa còn xuất hiện trong đầu mình.

Thiên Tân lấy lại bình tĩnh rồi hỏi:

“Ngươi đang ở bên trong ta ?”

Giọng nữ kia cười khúc khích, cô ta đáp lời:

“Chủ nhân không nhận ra ta thật rồi, ây da…!!!”

Thiên Tân hỏi tiếp:

“Cô là thứ gì vậy, cũng là quỷ giống như Kiều Trang sao ?”

Nữ nhân kia giọng đỏng đảnh đáp:

“Kiều Trang ? Ý ngài là Quỷ Yêu Mị ?

Hừm, ngài không thể lấy Yêu Mị ra so sánh với tôi được, vì… tôi và cô ta là khác loài!!!”

Thiên Tân nghe vậy thì bất lực nói:

“Thế tôi gọi cô là gì ?”

Giọng nữ kia im lặng một chút rồi đáp

“Hệ thống, tôi là hệ thống của ngài ahhh!”

Thiên Tân hơi chững lại, sao tự nhiên giống mấy cái truyện hư cấu có hệ thống vậy. Nhưng hắn tạm thời không thể quan tâm đến chuyện đó, hắn biết rõ trước mắt phải xử cái con quái vật hồ ly kia trước đã.

Thiên Tân giọng nghiêm túc nói:

“Hệ thống, ngươi nghĩ cách xử lý thứ quái vật kia đi!”

Hệ thống giọng khinh thường nói:

“Cái loại hạ đẳng này, không cần phải dùng nhiều sức đâu.”

Từ trong không khí, một nữ nhân xuất hiện, cô ta trong suốt như pha lê, tuy không thấy rõ được mặt mũi nhưng vẫn có đầy đủ nhân dạng giống như một thiếu nữ.

Thiếu nữ đó bước đến chỗ con quái vật hồ ly, cô ta búng nhẹ tay lên người nó, ngay lập tức đã làm cho nó tan thành hư vô.

Thiếu nữ kia sau khi hoàn tất nhiệm vụ thì quay trở lại cơ thể Thiên Tân.

Hắn khi này vẫn còn đang bị đứng hình trước sự việc vừa rồi.

Bỗng ngay dưới chân hắn xuất hiện một cái hố đen kéo hắn vào trong. Kèm theo đó là tiếng nói:

“Chúng ta về nhà thôi, chủ nhân!”

—-

Kiều Trang khi này đang rất lo lắng, cô đi qua đi lại trong phòng khách, trong lòng luôn tự trách:

“Sao lại sơ suất đến mức để thứ quái vật đó bắt cóc anh ấy.”

Kiều Trang bất chợt đứng lại, cô nhớ ra con quái vật vừa rồi có xuất thân từ Yêu Tộc thì phải.

Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Kiều Trang:

“Được rồi, Yêu Tộc… Yêu Tộc các ngươi dám mạo phạm đến ca ca, ta…ta nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này đâu!”

Quỷ khí theo cơn giận của Kiều Trang mà vô thức bộc phát ra, bất kể nơi nào mà nó đi qua đồ vật sẽ lập tức bị mục nát.

Kiều Trang bỗng trầm ngâm một chút, cô tự hỏi:

“Mình có nên báo cáo lại cho mấy tỷ tỷ không nhỉ…”

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.