Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống chung với nữ quỷ

Tiểu thuyết gốc · 2445 chữ

Tối hôm đó, tại nhà Thiên Tân, cả gia đình quây quần bên nhau cùng ăn tối. Đã lâu lắm rồi Thiên Tân mới lại cảm nhận được không khí ấm áp như vậy. Bình thường, ở nhà chỉ có hai anh em hắn nên không khí thường hơi buồn chán.

Kiều Trang là người đảm nhận vai trò nấu ăn chính hôm nay, tay nghề cô ấy khiến cả mẹ Thiên Tân cũng phải bất ngờ.

Ban đầu thoạt nhìn, Kiều Trang trông như một tiểu thư nhà danh giá, mẹ Thiên Tân cứ nghĩ con bé sẽ không biết mấy chuyện nội trợ này nhưng mọi thứ hoàn toàn trái ngược. Điều này càng khiến bà thích cô con dâu này hơn.

Mẹ Thiên Tân không kìm được thắc mắc, liền hỏi Kiều Trang:

“Kiều Trang, con xinh đẹp lại còn khéo léo như thế, sao lại nhìn trúng thằng con trai bác được nhỉ?

Kiều Trang được mẹ chồng tương lai khen thì đỏ mặt cúi đầu. Thiên Tân, cảm thấy mẹ mình đang vô tình hạ thấp mình, liền lên tiếng phản đối:

“Mẹ không nên nói như thế!”

Thiên An nhanh chóng xen vào với vẻ tò mò:

"Hai anh chị hẹn hò từ khi nào thế?”

Câu hỏi này khiến Thiên Tân có phần lúng túng, không biết phải trả lời ra sao. Nhưng Kiều Trang lại đáp rất nhanh:

“Lâu lắm rồi nhỉ, chắc phải vài vạn năm trước… chị cũng không nhớ rõ nữa.”

Hai mẹ con Thiên An nghe vậy thì bật cười. Hai người lúc này vẫn nghĩ Kiều Trang đang nói đùa. Thiên An cũng tiếp lời Kiều Trang:

“Vài vạn năm trước…vậy chắc anh chị…là người tình kiếp trước phải không nhỉ ?”

Kiều Trang mỉm cười, nhẹ nhàng gắp một chiếc đùi gà vào bát của Thiên An, nói:

“Em nói đúng lắm, cho bé An cái đùi gà này nhé!”

Thiên Tân khi này chỉ chăm chú nhìn Kiều Trang.

Kiều Trang thật sự rất xinh đẹp, từ dáng vóc đến khuôn mặt đều rất hoàn mĩ, hắn bị thu hút bởi vẻ đẹp đó mà không rời mắt được.

Mẹ Thiên Tân thấy thế thì nhắc khéo con mình:

“Nước dãi chảy ra khắp bàn rồi kìa cậu bé!”

Thiên Tân nghe vậy theo phản xạ liền lấy khăn giấy mà lau miệng.

Hắn bấy giờ mới phát hiện ra là mình đã bị mẹ lừa.

Mẹ Thiên Tân chỉ cười cười. Bà không ngờ rằng đứa con trai bình thường trầm tính của mình đã biết yêu rồi.

Kiều Trang khi này vẫn đang trò chuyện với Thiên An. Hai người rất nhanh đã thân thiết với nhau.

Bất chợt tiếng chuông điện thoại của mẹ Thiên Tân vang lên.

Thiên Tân để ý thấy sắc mặt của mẹ thay đổi khi nhìn vào màn hình, không có vẻ gì là vui vẻ.

Mẹ Thiên Tân ra ngoài nghe điện thoại, phải đến 30 phút sau bà mới trở lại nói:

“Trạm không gian có chút chuyện gấp cần xử lý…có lẽ…sáng mai mẹ phải đi sớm…”

Thiên An và Thiên Tân nghe vậy thì vẻ mặt rũ xuống, hai anh em họ dường như cũng đã quen với việc này.

Lần nào cũng vậy mẹ họ mỗi khi trở về đều không quá ba ngày.

Mẹ Thiên Tân thấy hai đứa con mình như thế thì cũng an ủi:

“Hmm. Tối nay hai đứa có thể qua phòng mẹ ngủ nếu muốn!”

Thiên An nghe vậy thì rất vui, còn Thiên Tân đã lớn, hắn đương nhiên sẽ từ chối rồi. Với lại tối nay hắn còn một số chuyện phải hỏi Kiều Trang cho rõ nữa.

Hai giờ sau ở phòng của Thiên Tân.

Kiều Trang sau khi chúc ngủ ngon với mẹ chồng và Thiên An thì đã có mặt trong phòng Thiên Tân.

Thấy Thiên Tân ngồi trên giường chờ mình, cô cũng rất tự nhiên mà nằm xuống bên cạnh hắn.

Thiên Tân là người mở lời trước, giọng nghiêm túc:

“Chúng ta bắt đầu với thân phận của cô đi!”

Kiều Trang nhìn hắn rồi tỏ ý trách móc:

“Thân phận của em à, cái đó còn phải hỏi sao ? Đương nhiên là vợ của anh rồi!”

Thiên Tân nghe vậy thì không tránh khỏi đỏ mặt, nhưng hắn vẫn giữ giọng nghiêm nghị:

“Đừng đùa nữa, cô thực sự là ai vậy ?”

Kiều Trang cười khúc khích, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý:

“Em thực sự là vợ anh đó. Mà có lẽ chỉ là… tiểu thiếp!”

Thiên Tân cau mày, khó hiểu:

“Cô nói gì cơ, tôi nghe không rõ?”

Kiều Trang mỉm cười rồi nghiêng người lại gần hắn, giọng nói chậm rãi:

“Không có gì đâu ạ! Thật ra, chúng ta đều xuất thân từ Quỷ Tộc…”

Thiên Tân lúc này rất kinh ngạc, hắn định hỏi rõ hơn thì Kiều Trang đã đưa ngón tay lên che miệng hắn nhằm ra hiệu im lặng.

Kiều Trang tiếp tục nói:

“Thiên hà rộng lớn có hàng ngàn hành vạn chủng tộc khác nhau sinh sống. Nhưng hiện tại có 5 chủng tộc chiếm đa số đó là Quỷ Tộc, Thiên Thần Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc và Trùng Tộc.

Có thể anh sẽ không tin nhưng cả em và anh đều là người của Quỷ Tộc.

Quỷ Tộc chúng ta có hai thực thể tối thượng mạnh nhất thiên hà đó là Quỷ Bất Phàm - Ngạo Thiên và Quỷ Vô Diện - Diệc Thần.

Và anh chính là Diệc Thần!”

Thiên Tân cũng đã hiểu chút chút, hắn gật gật đầu rồi hỏi tiếp:

“Vậy cô có thể giải thích rõ hơn về tôi, ý tôi là người tên Diệc Thần ấy ?”

Kiều Trang cũng không che giấu điều gì. Cô tiếp tục kể cho hắn nghe về thân phận của mình:

“Diệc Thần là một chúa quỷ của Quỷ Tộc, sức mạnh đã vượt qua cả thiên hà nhưng không may lại dính phải một lời nguyền kỳ lạ, ngài ấy đã chết và trọng sinh trở thành anh bây giờ.”

Thiên Tân cười nói:

“Nghe như mấy tiểu thuyết xuyên không nhỉ ?

Kiều Trang gật đầu, đáp một cách chắc chắn:

“Anh nói đúng rồi, anh thực sự đang mất ký ức. Không chỉ vậy… anh còn mất đi cả sức mạnh của mình nữa…”

Thiên Tân ngạc nhiên, hỏi tiếp:

“Sức mạnh?”

Kiều Trang kiên nhẫn giải thích:

“Thiên hà này được chia thành 10 cấp bậc sức mạnh, gọi là ‘Rank.’ Mọi sinh vật khi thức tỉnh sức mạnh đều bắt đầu từ Rank 1 - Cấp 1. Mỗi Rank có 100 cấp, và cách lên cấp của mỗi chủng tộc là khác nhau.

Thiên Thần Tộc hấp thu linh khí để thăng cấp.

Quỷ Tộc hấp thu quỷ khí để thăng cấp.

Yêu Tộc hấp thu yêu khí để thăng cấp.

Ma Tộc hấp thu ma khí để thăng cấp.

Trùng Tộc hấp thu tử khí để tiến hóa.

Những loại khí này có thể tìm thấy ở bất kỳ đâu trong thiên hà. Khi đạt Rank 1 - Cấp 100, sẽ có cơ hội đột phá lên rank tiếp theo. Nhưng đột phá không dễ dàng, nó phụ thuộc vào sự may mắn.

Từ Rank 1 lên Rank 2, tỷ lệ thành công là 100%.

Từ Rank 2 lên Rank 3, tỷ lệ chỉ còn 50%.

Từ Rank 3 lên Rank 4, tỷ lệ là 25%.

Và cứ thế mỗi lần lên rank tỉ lệ sẽ giảm đi một nửa cho đến Rank 10, tỷ lệ thành công chỉ còn 0,390625%.

Nếu thất bại trong việc đột phá, sẽ bị mất đi toàn bộ cấp độ ở Rank trước đó, bắt đầu lại từ Cấp 1. Và hiển nhiên, Rank càng cao thì việc lên cấp càng khó.”

Thiên Tân trầm ngâm, hỏi tiếp:

“Vậy hiện tại tôi đang ở Rank 1 - Cấp 1 sao?”

Kiều Trang lắc đầu:

“Điều này em không rõ lắm. Anh lẽ ra phải ở Rank 12 - Cấp 100, nhưng hiện tại, em không cảm nhận được chút sức mạnh nào từ anh.”

Cô ngừng lại một lúc, như đang suy nghĩ, rồi nói tiếp:

“Có lẽ anh cần phải trải qua giai đoạn thức tỉnh lần nữa.”

Thiên Tân chợt nhớ lại một điều gì đó:

“Trước đây tôi đã tham gia một lễ thức tỉnh, nhưng lần đó là do các thiên thần thực hiện… Chờ đã, nếu tôi là người của Quỷ Tộc, thì nghi lễ thức tỉnh phải do Quỷ Tộc thực hiện mới đúng chứ?”

Kiều Trang gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ điều hắn nói:

“Để em thử giúp anh thức tỉnh lại xem sao!”

Kiều Trang bước lại gần Thiên Tân, đặt tay lên ngực hắn và bắt đầu truyền quỷ khí vào cơ thể hắn. Thiên Tân có thể cảm nhận được dòng năng lượng mạnh mẽ chảy qua cơ thể mình, lan tỏa khắp các mạch máu, khiến hắn cảm thấy cả người trở nên khác lạ. Sau vài phút, Kiều Trang dừng lại và hỏi:

“Anh cảm thấy cơ thể có gì thay đổi không?”

Thiên Tân hít thở sâu, nhưng khi vừa hít vào, toàn bộ quỷ khí mà Kiều Trang truyền vào cơ thể hắn bỗng thoát ra ngoài. Kiều Trang thoáng bất ngờ, cô chưa từng thấy trường hợp nào như thế. Thiên Tân cố gắng tập trung ý niệm, thử phát ra quỷ khí nhưng không thể.

Kiều Trang nhận ra điều gì đó, liền nói:

“Không được rồi, có thứ gì đó ngăn cản không cho anh thức tỉnh.”

Thiên Tân bối rối hỏi:

“Ý cô là sao?”

Kiều Trang lắc đầu, đáp:

“Em cũng chịu… quỷ khí của em đã bị cơ thể anh đào thải hết rồi.”

Nghe vậy, Thiên Tân dường như đã hiểu, hắn cười nhẹ, giọng đùa giỡn:

“Có lẽ tôi không phải là người tên Diệc Thần mà cô tìm kiếm chăng?”

Kiều Trang không chút do dự, mỉm cười và nói:

“Anh vừa rồi có thể chịu được quỷ khí của em, điều đó đã đủ chắc chắn anh là Diệc Thần ca ca rồi.”

Bỗng Thiên Tân nghiêm túc hơn, hắn hỏi tiếp:

“Vậy chờ đã, nếu xếp theo Rank, cô rốt cuộc mạnh đến mức nào?”

Kiều Trang đáp với giọng điệu bình thản:

“Có lẽ là… Rank 9 Cấp 67, nhưng mà thực ra Vệ Hồn Quỷ tụi em không tính sức mạnh dựa theo Rank…”

Thiên Tân nhận ra một chi tiết bất thường, liền hỏi:

“Cô vừa nói ‘Vệ Hồn Quỷ tụi em’?”

Kiều Trang chợt nhận ra mình đã lỡ lời, vội vàng chuyển chủ đề:

“Không kể cho anh nữa, nhiêu đó là đủ rồi!”

Kiều Trang ngồi sát lại bên hắn, cô nắm lấy tay Thiên Tân mà nói:

“Anh đừng lo gì cả, thậm chí anh không có sức mạnh đi chăng nữa thì em cũng không để ai làm hại anh đâu!”

—-

Ma Tộc - Điện Thanh Ca

Vu Linh đang chăm chú đọc sách thì bỗng có một dự cảm kỳ lạ. Cô gấp quyển sách trên tay lại rồi nhắm mắt để tìm kiếm thứ kỳ lạ đó.

Chưa đầy một phút cô liền bị giật mình phải mở mắt ra, đôi mắt cô ngấn lệ, miệng lẩm bẩm:

“Diệc Thần, Diệc Thần… anh thực sự đã sống lại rồi!”

—-

Hai người Kiều Trang và Thiên Tân sau mấy tiếng trò chuyện cũng đã thấm mệt.

Thiên Tân nhìn Kiều Trang, hắn không chút ngại ngùng mà nói thẳng:

“Tôi muốn đi ngủ, cô có thể về phòng được không ?”

Kiều Trang nghe vậy thì vẻ mặt không mấy vui vẻ nói:

“Em không được ngủ ở đây sao ?”

Thiên Tân mặt nghiêm túc đáp:

“Không được! Đây là phòng của tôi mà!”

Kiều Trang lập tức tìm lý do:

“Em đã xin mẹ ngủ cạnh anh để dễ dàng chăm sóc cho anh…”

Thiên Tân vẫn kiên quyết nói:

“Không cần đâu. Tôi cảm thấy mình khỏe lắm.”

Kiều Trang nghe vậy thì liền nhảy lên giường, cô nằm xuống, đắp chăn lại rồi nói:

“Em ngủ trước đây! Anh muốn làm gì thì làm…”

Thiên Tân nghe vậy thì lắc đầu khó hiểu, hắn không hiểu tại sao cô gái kia lại phóng khoáng như vậy, theo lẽ thường mà nói xinh đẹp như cô ta phải biết giữ mình mới đúng chứ!

Hắn bất lực đành lấy thêm bộ chăn mềm dự phòng mà trải xuống đất ngủ.

Kiều Trang nằm trên giường, mắt luôn quan sát động tĩnh của hắn.

Cô thấy những phản ứng kia thì bật cười khúc khích. Lòng cô thầm nghĩ:

“Ca ca vẫn như thế, đồ ăn lúc nào cũng dâng tới miệng mà không thèm ngó ngàng..!"

—-

Sớm hôm sau, hắn mở mắt ra thấy trời đã tờ mờ sáng, quay mặt qua bên cạnh là Kiều Trang đang nằm đó nhìn hắn.

Hắn giật mình ngã xuống giường rồi la lên:

“Này...cô...cô làm cái gì đó... Từ...từ…khi nào mà…”

Kiều Trang nhìn hắn nở một nụ cười rồi hôn lên môi hắn:

“Em sợ anh lạnh nên đã mang anh lên giường ạ!”

Thiên Tân nhìn lại người mình. Hắn kiểm tra một chút để chắc chắn tối qua hai người vẫn chưa có chuyện gì.

Kiều Trang xáp lại gần, giọng trêu chọc nói:

“Anh không muốn trải nghiệm chuyện đó sao ? Em lúc nào cũng... sẵn sàng á!”

Thiên Tân đẩy nhẹ Kiều Trang ra, giọng nghiêm túc:

“Cô tự trọng một chút đi! Chúng ta không thể tùy tiện làm mấy chuyện đó được.”

Kiều Trang không nói gì, cô bỗng nhiên đứng bật dậy mà đến chỗ chiếc gương.

Mặc cho Thiên Tân còn đang bận suy nghĩ, Kiều Trang không chút do dự mà cởi chiếc váy mình đang mặc ra.

Trên người cô khi này chỉ còn một bộ nội y đầy gợi cảm.

Thiên Tân đỏ mặt, cảm giác như sắp bốc cháy. Hắn vội quay người lại, miệng lắp bắp:

“Cô làm cái gì vậy hả ?”

Kiều Trang cười khúc khích nói:

“Em chỉ đang thay trang phục, nếu anh muốn xem thì cứ tự nhiên đi ạ!”

Thiên Tân nghe vậy thì cạn lời. Hắn liền lấy dụng cụ vệ sinh cá nhân của mình rồi một mạch mà bước ra khỏi phòng, mặc cho Kiều Trang bên trong muốn làm gì thì làm.

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.