Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Kiếm và Chiến Bia

Tiểu thuyết gốc · 1759 chữ

Không mất bao lâu Quân đã chạy đến trên đường cái to lớn của Hải Phòng. Nhìn dòng người tấp lập qua lại nhưng không có ai có thể giúp hắn trong hoàn cảnh này.

Quân hướng phía trước tiếp tục chạy, bất chi bất giác đã không thấy có bất kỳ một ai. Dòng người đông đúc không còn chỉ còn trơ lại con đường vắng lặng và hai hàng cây bên đường đang phát ra những âm thanh xào xạc quỷ dị.

Những cành cây ven đường thường ngày trong đêm tối phát ra khí tức âm u đáng sợ như những cánh tay khô gầy đang cố vươn lên trời chới với bắt lấy thứ gì đó.

Tiếng gió thổi vù vù bên tai như khóc như than, vọng lại từ đằng xa, từ cõi hư vô vọng lại.

Phía cuối con đường, có bóng người như ẩn như hiện lẫn vào các gian nhà.

Tiếng Thiên Thư chợt vang lên:

- Đứng lại, khỏi cần chạy, giữ thể lực chiến đấu đi.

Có vẻ như đã cảm nhận được điều không ổn từ trước, Quân hỏi thầm trong đầu:

- Quỷ vực phải không? Không ngờ thế lực này có thể điều động cả ma quỷ.

Thiên Thư trả lời:

- Ừ, khó nói, nó đến rồi. Vừa vặn dị năng của ngươi có thể áp chế ma quỷ.

Thiên Thư vừa dứt lời, trước mặt Quân liền xuất hiện một con quái vật đang di chuyển bằng tứ chi.

Tóc dài xõa tung, theo từng bước chuyển động của nó mà kéo lê trên mặt đất. Không nhìn rõ mặt mũi, chỉ nghe tiếng gầm gừ như đang than khóc phát ra từ cổ họng nó, làm người nghe lạnh sống lưng.

Thiên Thư chợt quát:

- Né qua phải.

Quân lấy lại tinh thần thì con quái vật đã đến ngay sát mặt, tứ chi phát ra tiếng kêu răng rắc như xương cốt bị bẻ gãy vặn vẹo.

Con quái vật đã đến sát người, vung lên cánh tay dài ngoẵng có bốn móng vuốt sắc lẹm như lưỡi dao cạo bổ về phía vai trái của hắn.

Quân lách người né qua phải, xoay người, tay tích lôi điện, tốc độ tăng mấy phần bổ vào gáy con quái vật.

Cảm giác mềm nhũn ghê tởm chuyển qua xúc giác rồi "Rầm" đầu nó bị bay, lăn trên mặt đất. Tia lửa điện văng tứ tung đốt cháy cả một góc quần áo của Quân.

Tại nhà trọ, trước một tiểu viện tan hoang, ba thanh niên tuấn tú đang thở hồng hộc.

Đối diện là một tên to con mặc bộ giáp công nghệ, lúc này đã bị tàn phá khá đáng kể.

Nửa khuôn mặt đã lộ ra ngoài, gã dứt khoát tháo bỏ mũ giáp để lộ ra khuôn mặt cương nghị băng lãnh nói:

- Không ngờ là đội trưởng đội hai Trần Quang lại theo một tên phế vật như vậy.

- Chả lẽ ngươi bị Liệt Diễm doanh đuổi đi? Bọn họ bị ngu rồi sao, không cần người tài nữa? Ngươi có hứng thú gia nhập tổ chứ của bọn ta không? Hửm?

Vì vội vã bên Quân, hắn ta không nói gì, ra hiệu cho Trường và Thành vòng ra sau đi viện trợ.

Nhận ra ý định của Quang, tên to con hừ lạnh một tiếng, từ hư không lôi ra một khối bia đá đập mạnh xuống đất, hai tay bạo nổi gân xanh, quát to một tiếng:

- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Đã vậy, hôm nay ai cũng đừng mong đi.

Cảm giác không gian tiểu viện bị cầm cố, tách ra hẳn không gian thực, Quan thần sắc ngưng trọng nói:

- Mọi người cẩn thận, đừng ra khỏi không gian không gian tiểu viện. Không gian loạn lưu sẽ xé nát hai ngươi ra đấy.

Nhìn dị tượng xung quanh, cả hai cũng tỏ ra cẩn trọng.

Tên to con khiêng bia đá trên vai lao về phía Quang. Kẻ sau từ không gian lấy ra một thanh đạt kiếm hình dáng quỷ dị như từ kim loại như từ máu thịt.

Chính giữa đại kim có một con mắt đang khép hờ như chực chờ mở ra xem cái chết của người đối diện có bao nhiêu đau đớn.

Xoay người vung kiếm thẳng mặt với bia đá đập xuống. Hai món vũ khí quỷ dị va chạm tạo ra một tiếng vang nhỏ. Linh khí văng ra tứ phía tạo thành những luồng khí lưu thổi bay đất cát. Trường và Thành khó khăn lắm mới mở mắt ra được.

Thời không xung quanh hai người dường như ngừng trôi. Thấy Thành và Trường từ hai bên tấn công tên to con, Quan thầm kêu không ổn.

Bạo tăng linh lực đẩy mạnh về phía tên to con với mục đích đẩy lùi hắn.

Nhưng tính sai, tên kia nói một câu:

- Dịch chuyển.

Đòn linh khí bị đẩy vào khoảng không, quỹ tích không giảm bay đi chém đôi tiểu viện phía sau làm hai.

Quay đầu lại, thấy tên kia một tay nắm đầu Trường đập mạnh xuống đất, vết nứt chạy theo hình mạng nện rồi nổ tung lún sâu xuống, không rõ sống chết.

Đứng dậy vẩy sạch máu tươi dính trên tay, vẻ mặt chán ghét nói:

- Quá yếu, bẩn tay ta.

Thành tức giận, hai mắt đỏ ngầu, bất chấp nguy hiểm lao lên.

Quang biết giờ Thành đã giận quá mất khôn, đánh mất lí trí, lên chỉ là tặng đầu người gia tăng điểm kinh nghiệm cho đối phương.

Lắc mình, đánh ngất Thành, Quang nhàn nhạt nhìn về phía tên kia nói:

- Lực Vương của Siêu Phẩm thế hệ 1 không bao giờ ra tay với những kẻ đã mất sức chiến đấu, đúng không?

Không đợi Lực Vương trả lời. Quang một tay xách Thành đã mất ý thức đến bên cạnh Trường, lôi Trường người toàn là máu lên kiểm trấu thì thấy vẫn còn hơi thở, mặc dù đã rất mỏng manh.

Quang nhẹ nhàng thở ra, tiến về phía rìa tiểu viện, lưỡi kiếm vung lên, không gian loạn lưu tách ra một khe hở thông với không gian bên ngoài.

Ném người ra ngoài xong, Quang quay lại nói với Lục Vương:

- Buông tay ra đánh được rồi.

Vác lưỡi kiếm to như cánh cửa lên vai, Quang nhắm mắt lại, con mắt trên lưỡi kiếm mở ra đầy quang mang thị huyết nói:

- Đến đây đi tên phế phẩm kia.

Bị gọi là phế phẩm nhưng tên to con kia cũng không hề tức giận. Mặc dù thân hình vạm vỡ thô kệch, tính tình hiếu chiến nhưng tâm tư hắn vô cùng tinh tế, biết nhẫn nhịn, quan sát đại cục.

Những sản phẩm của công ty Huyết Thanh đều là những kẻ có tài có trí. Ngoại trừ một số hàng bị loại, sản phẩm lỗi bị mất đi lý trí. Đây cũng là một loại vũ khí gây hủy diệt của Huyết Thanh.

Tên to con bình tĩnh nhìn dáng vẻ hiện giờ của Quang. Không hiểu sao lại cảm nhận được một sự áp bách vô hình.

Quanh người Quang bốc lên một lớp sương đỏ gay mũi mùi máu tươi. Trên kiếm mọc ra những tia máu gắn liền với tay Quang, như một phần của cơ thể.

Lực Vương vác bia đá lên vai, chân chuyển thế tấn, không gian xung quanh xao động dữ dội, như thể hắn có thể phá nát không gian ra vậy.

Cả hai đều đứng im, giữ vững tư thế, Quang chợt mở mắt, sương đỏ xung quanh bị hút vào đáy mắt.

Cảm giác được nguy hiểm, Lực Vương chọn tấn công trước, đạp nát lớp đá lót sân, Lực Vương vọt bắn thân mình về phía Quang, giữa không trung, thân ảnh biến mất.

Quang không quay đầu vung kiếm ra sau lưng, tiếng vang chấn động.

Lục Vương nhảy lùi ba bước giữ khoảng cách, nghi hoặc nói:

- Làm sao có thể, đây là không gian của Thời không chiến bia. Không hề sinh ra không gian ba động, làm sao ngươi biết được?

Biểu tình không thay đổi, Quang nói:

- Bản năng và Thần Hư thị giác. Không liên quan đến mấy cái ngươi vừa nói.

Lực Vương nhìn dáng vẻ quỷ dị của Quang, nghi hoặc nhìn lại một lượt rồi như chợt nhận ra điều gì nói: 

- Hahaha.... Thì ra là quỷ kiếm. Không ngờ lại là quỷ kiếm. Quả nhiên danh bất hư truyền, phụ trợ quả là đáng sợ. Nhưng chắc không được lâu, nhanh chiến đi, làm một trận sảng khoái nào.

Quang gật đầu, vác đại kiếm lao tới tấn công, trên không trung chém một đường ngang phong tỏa mọi đường tấn công của kẻ địch.

Lực Vương tay có giáp trụ, ngạnh kháng một kiếm của Quang, giáp tay nổ tung, trên cánh tay để lại một vết máu dài, máu đang không ngừng chảy ra ngoài.

Lực lượng mà Lực Vương tích tụ trong bia đá cũng đầy đủ. Chiến bia phát sáng, miệng viết thương bằng tốc độ mắt thường không thể thấy khép lại, máu cháy ngược lại cơ thể, giáp tay lành lặn như thể sức phá hoại của đòn tấn công trước chỉ là ảo giác.

Quang nhíu mày nói:

- Là thời gian chi lực. Quá tốn linh lực để kích hoạt, lãng phí quá nhiều, xem ngươi còn chống đỡ được bao lâu.

Dứt lời, cơ thể Quang chỉ còn lưu lại tàn ảnh lớp lớp trong không gian. Không gian vặn vẹo, không khí lộn xộn một màu huyết hồng.

Lực Vương kinh dị nhưng không hề mất bình tĩnh. Tay không đối chiến, kiếm khí, chưởng lực bay đi tứ phía. Có cái triệt tiêu lẫn nhau, có cái lạc hướng tàn phá xung quanh, để tiểu viện tan hoang giờ chỉ còn là một vùng bình địa bằng phẳng.

Quang chợt dừng lại, nhìn Lực Vương tàn tạ không chịu nổi, tốc độ quay ngược thời gian đã không còn ngay lập tức như lúc ban đầu nữa.

Một thân ảnh tàn tạ đang không ngừng được tu bổ trở lại, nhưng không còn hoàn thiện. Lực Vương trước lực chọn chữa trị những nơi yếu hại và quan trọng, còn những vết thương ngoài da vẫn nhỏ máu tong tong.

Bạn đang đọc Thế giới và Em sáng tác bởi anhquandzhale
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhquandzhale
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.