Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị Năng Mới, Phiền Phức Tìm Tới

Tiểu thuyết gốc · 1862 chữ

Nở một nụ cười vui vẻ, gạt tan hết không khí đè nén, nói: 

- Tốt rồi, giờ ngươi hãy nhắm mắt lại, thả lỏng cơ thể ra, mọi đau đớn sẽ sớm biến mất thôi.

Không hề chần chừ, nàng ta lập tức làm theo lời hắn.

Quân hắn ta nhanh chóng từ chỗ của Thiên Thư lấy đc cách cứu cô bé và sao cướp đoạt dị năng của nàng.

Cảm nhận được đôi bàn tay ấm nóng áp vào hai bên má mình, tiểu nô lệ cảm giác đau đớn cũng dần biến mất từng chút một.

Nguyễn Quân cúi người xuống, chạm trán mình vào cái trán nhỏ của nàng. Cất giọng nói trầm trầm nghe không rõ vui buồn:

- Chia sẻ sinh mệnh, nô bộc khế ước. Thành!

Một cỗ sinh mệnh chi lực thuần khiết tràn vào người nàng từ vị trí mi tâm.

Cảm giác cơ thể nóng ran, những chỗ bị thương ngứa ngáy kinh khủng, nhưng cũng đang liền lại một cách nhanh chóng mà mắt thường có thể thấy được.

Cắn chặt hàm răng để không bật ra tiếng rên, cố gắng chống cự cho đến khi cơn buồn ngủ ập đến. Không thể kháng cự, nàng ngủ thiếp đi.

Quân lấy khăn quấn quanh cơ thể của nàng rồi bế nàng lên giường, sắp chăn cẩn thận cho nàng rồi bắt đầu đánh giá:

- Quả nhiên là cực phẩm, có sinh mệnh chi lực của bổn thiết ta bồi dưỡng có khác.

Ngữ khí có phần nôn nóng, Thiên Thư hỏi:

- Vừa rồi ngươi nhận được gì từ nàng ta vậy, mau cho ta xem đi.

Lúc này Nguyễn Quân mới rời mắt khỏi người tiểu cô nương, vừa đi ra ngoài vừa nhắm mắt cảm nhận một chút.

Xung quanh hắn là một không gian kỳ lạ, có những hạt nhỏ li ti nhưng bên trong mang theo một uy thế lôi đình cái người đang dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn rồi lại nhanh chóng đi ra.

Đây là những hạt lôi nguyên tố trong không khí sau khi bị đẩy ra ngoài liên tục bay quanh người hắn nhưng không thể tiến vào lại.

Hiếu kỳ bọn tiểu chút chít này đang làm gì Quân hỏi Thiên Thư:

- Thư tỷ, bọn này đang làm gì vậy? Giải thích cho ta một chút được không?

Trầm ngâm trong chốc lát. Thiên Thư nói:

- Là nguyên tố hệ lôi trong không khí, còn tại sao có kiểu muốn vào mà không vào được...

Nói đến đây, nàng ta cười hì hì:

- Tại trong cơ thể ngươi vừa tiếp nhận dị năng từ cô bé kia. Có lẽ là dị lôi cường đại.

Là người lấy được dị năng nhưng Quân thấy Thiên Thư còn vui vẻ hơn cả mình nên chỉ im lặng nghe nàng nói tiếp:

- Các loại dị năng nguyên tố cũng chia ra vài cái cấp bậc là: Phàm, Dị và Đế.

- Phàm là cấp bậc tiêu chuẩn mà đa phần mọi người đều có, thể loại quờ tay là có một đống lớn.

- Dị là những nguyên tố ma pháp biến dị mà thành. Số lượng mỗi loại Dị Ma nguyên tố đều vô cùng hiếm có, số lượng Dị được sinh ra chỉ đến trong hai lòng bàn tay là hết.

- Còn Đế thì mỗi một nguyên tố ma pháp chỉ có một Đế dị năng. Nếu có một vị thiên tài nào đó khai sinh ra một dị năng mới thì sẽ có một trận chiến không thể tránh khỏi giữa hai chủ nhân của Đế. Kẻ chiến thắng sẽ hấp thu quyền năng của kẻ thua cuộc, củng cố sự áp chế trong cùng nguyên tố của mình.

- Mất đi quyền năng của Đế Vương thì Đế nguyên tố ấy sẽ chỉ còn là một Dị mới mạnh mẽ mà thôi.

- Nhưng cũng có một ngoại lệ, nguyên tố hệ ánh sáng có hai Đế Quang cùng tồn tại là Phần Thiên và Phệ Nguyệt.

- Phần Thiên chỉ phát huy uy năng vào ban ngày, khi hoàng hôn buông xuống, cũng là lúc quyền năng ấy sẽ suy giảm, không thể uy hiếp đến Đế vị của Phệ Nguyệt nữa.

- Đây là hai vị Đế nguyên tố cùng hệ nhưng không thể gặp nhau lên chúng có thể cùng tồn tại.

- Thế giới này đúng là điều gì cũng có thể xảy ra.

Nói đến cuối giọng nàng có vẻ thương cảm nhưng rất nhanh nàng lại nói tiếp:

- Nào, giờ người thử cảm nhận nguyên tố trong cơ thể mình, và phóng xuất lôi hệ của mình ra đi.

Làm theo lời Thiên Thư, Quân nhắm mắt cảm ứng rồi bất chợt mở mắt ra. Trong đôi con ngươi thâm thúy có những tia lôi điện màu tím đang nhanh chóng chớp động.

Nhanh chóng một quả cầu lôi điện màu tím yêu dị đang bốc lên lớp hắc khí được hình thành trong lòng bàn tay.

- Trời ơi!!! Là, là.....

Thiên Thư hét chói tai trong đầu Quân làm hắn hơi mất tập trung, tia điện trong lôi cầu bắn ra tứ phía.

Lôi điện chạm vào đâu ở đó nhanh chóng cháy đen và biến thành cát bụi. Cả sân vườn tiểu viện chìm trong hắc khí trôi nổi, tia lửa điện bắn tứ tung, cả tiện viện chớp mắt đã trở lên hoang phế.

Khinh hãi, một lúc sau mới lấy lại được tinh thần, Quân lắp bắp hỏi Thiên Thư:

- Này Thư tỷ, đây là lôi nguyên tố gì vậy?

Thiên Thư vẫn chưa hết bàng hoàng, giọng run run trả lời:

- Là...là...aiya. Là Tử Linh Ma Lôi. Là song hệ thuộc tính. Con lai giữa những kẻ mạnh lên Tử Linh Ma Lôi mang theo ưu điểm của cả hai nguyên tố.

- Có thể sánh ngang với sức mạnh của Thần hệ nguyên tố. Nhưng vẫn thiếu một chút thần tính để sử dụng thần lực.

Quân hỏi chen vào:

- Vậy làm thế nào để có thể sinh ra một thứ khủng bố như thế?

Thiên Thư đáp:

- Đó là sự di chuyển nguyên tố từ cha mẹ cho con cái. Nếu hai nguyên tố di truyền không cân bằng thì nguyên tố nào lớn hơn sẽ triệt tiêu nguyên tố có tỉ lệ ít hơn. Còn hai tỉ lệ bằng nhau thì sẽ sinh ra song trọng dị năng. Sinh ra được xong trọng dị năng rồi cần thêm yếu tố nào nữa thì ta không biết. Các nhà khoa học giỏi nhất vẫn đang nghiên cứu.

- Tham vọng của con người vẫn luôn to lớn như vậy mà, luôn vọng tưởng bá chiếm thế giới.

Không phản bác lại câu cảm khái của Thiên Thư. Mà nhanh chóng thúc dục Thiên Thư chỉ cho một số cách, pháp quyết sử dụng và làm quen với dị năng mới.

Đạt được thứ mình muốn Quân vui vẻ trở lại phòng, ngồi bên giường tiểu nô lệ im lặng nghiên cứu những gì Thiên Thư vừa cho.

Đỉnh nóc nhà trọ hai bóng đen một nam một nữ xuất hiện từ trong hư không nhìn về phía biểu hiện của Quân.

Thấy tiểu viện rách nát, hơi nhíu mày nhưng cũng chỉ bóp nát tấm thẻ gỗ chờ đợi mệnh lệnh.

Gió thổi mây trôi, ánh trắng phát ra những tia sáng nhè nhẹ chiếu lên hai thân ảnh ấy.

Nữ nhân cao khoảng 1m7. Mặc một bộ giáp kín người, chỉ để lộ ra phần đầu, mái tóc đỏ rực như lửa, khuôn mặt thanh tú, dáng người yểu điệu, lả lướt. Có lẽ là một vưu vật trời sinh.

Nam nhân chỉ đứng đó cũng mang lại cho người khác cảm giác áp bách khó chịu. Thân hình cao lớn, khuôn mặt góc cạnh băng lãnh.

Nam nhân lên tiếng nói:

- Tổng bộ ra lệnh chuyển từ mời chào sang bắt giữ, dù là phế vật hay thiên tài đều không thể để Nguyễn gia bồi dưỡng thêm con cháu nữa.

Hắn đứng tại chỗ, khờ động là các khớp xương phát ra tiếng kêu răng rắc, trong đêm tối có vẻ hơi dọa người. Nói tiếp:

- Tưởng phải đi chuyến này nhàm chán, hắc hắc, không ngờ lại có một kinh hỉ lớn, lại được đánh một trận sảng khoái rồi.

- Ngươi đi bắt hắn, ta giữ chân ba tên phiền phức kia.

Vừa dứt lời hắn đã chuyển thân rời đi, mặc dù thân hình to lớn, nhưng tốc độ nhanh đến quỷ dị.

Rất nhanh phía tiểu viện nhóm Quang đang ở phát ra tiếng chiến đấu ầm ĩ.

Nữ nhân còn lại, đưa tay lên gáy, vuốt tóc ngược lại buộc lên. Thân ảnh nhanh chóng biết mất trên nóc nhà.

Rất nhanh chóng từ phía tiểu viện của Quang truyền đến âm thanh nổ lớn.

Nghe tiếng đánh nhau từ phía tiểu viện của Quang, Quân biết đã xảy ra chuyện, nhanh chóng hỏi Thiên Thư:

- Xảy ra chuyện gì?

Thiên Thư đáp ngay lập tức:

- Có kẻ tấn công vào tiểu viện của Quang, cấp bậc trên cảm cảnh.

- Còn một nữ nhân, có lẽ là đồng bọn của tên kia, đang tiến về phía này. Cả hai người họ, ngươi đều không có sức phản kháng.

- Ngươi nên trốn đi thì hơn, từ nối cửa sổ phía sau ra ngoài ta sẽ chỉ đường cho ngươi.

Quân tính quay người chạy thì đột nhiên nhìn về phía giường hỏi:

- Nàng ta thì sao?

Thiên Thư nói nhanh:

- Cảm ứng khế ước, trong tâm niệm trở về.

Tiểu nô lệ trên giường bị hút vào một cánh cổng rồi biến mất. Để lại những nghi hoặc trong lòng, Quân nhanh chóng xoay người bỏ trốn.

Vưu vật sát thủ nhanh chóng vượt qua được hệ thống bảo an của nhà trọ.

Quân rời đi không bao lâu thì nàng ta xuất hiện trong phòng.

Thấy căn phòng trống không, hơi nhíu mày, nhìn về phía cửa sổ còn chưa kịp đóng lại, hừ lạnh một tiếng:

- Nhóc con.

Vừa dứt lời, nàng ta đã chuyển thân biến mất khỏi căn phòng.

Đợi một lúc, Quân đá cánh cửa tủ chui ra ngoài không hề chần chờ chạy trối chết. Hắn thầm nghĩ:

- Tuổi gì đòi so trí tuệ vs ca

Vừa chạy trên hành lang dài hắn vừa nghĩ:

- Bên kia còn đang đánh nhau, chứng tỏ phe địch mạnh hơn phe ta. Không thể tụ họp với bọn Quang được, phải kéo ả kia đi xa.

- Không thể để tình thế xấu hơn nữa, mình chưa bị bắt thì mọi chuyện chưa xong.

Hô hoán Thiên Thư trong đầu:

- Thư tỷ, ngươi có thấy hai tiểu mỹ nhân của ta đâu không? Có Ngu Phượng ở đây có lẽ sẽ cải thiện được tình thế.

Thiên Thư đáp lời:

- Hai nàng ta đã đi xa khỏi phạm vi ta có thể quan sát rồi. Giờ này còn sớm, chắc còn lâu họ mới về, nữ nhân đi mua sắm mà...

Nghe thế, Quân cũng im lặng xuống.

Bạn đang đọc Thế giới và Em sáng tác bởi anhquandzhale
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhquandzhale
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.