Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhìn cậu tự thẩm

Phiên bản Dịch · 1087 chữ

Giản Húc Nghiêu nằm trên giường lớn ở trong phòng, mặc dù quần áo lộn xộn nhưng vẫn miễn cưỡng giữ được ở trên người, chỉ cởi thắt lưng và kéo quần lót xuống để lộ ra dương vật hồng nhạt non mềm trái ngược hoàn toàn với kích thước thô dài, dữ tợn của nó.

Khúc Án đi không được mà lùi cũng không xong, theo lý mà nói cô phải theo phản xạ che mắt lại mới đúng nhưng cảnh tượng trước mắt quá mức diễm lệ, cùng với gương mặt thanh lãnh của Giản Húc Nghiêu khiến cô rất luyến tiếc khi nhắm mắt.

Lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy khung cảnh xinh đẹp như vậy, nhắm mắt sẽ rất tiếc.

Huống hồ, dương vật của đối phương khi đặt dưới chỗ có góc đèn tối vẫn rất non mềm, khiến Khúc Án hoài nghi có phải chủ nhân của nó rất ít thủ dâm hay không, cho nên lúc này động tác lên xuống mới có thể không có nhịp điệu lại nóng nảy diễm lệ như thế.

Dưới tác dụng của thuốc, lỗ nhỏ trên quy đầu theo động tác tuốt lên xuống không ngừng tiết ra dịch nhờn, ngón tay thon dài nắm lấy trụ thịt, dịch nhờn theo động tác mà phát ra tiếng òm ẹp òm ẹp.

Ái mụi lại dâm đãng.

Hức.

Giản Húc Nghiêu xấu hổ tới mức rơi nước mắt.

Anh không biết gì về tình dục, lại ít thủ dâm, càng đừng nói tới lúc làm việc này còn bị một cô gái khác nhìn được.

Nhưng càng khiến anh không thể chấp nhận đó là, rõ ràng bây giờ anh không thể dừng động tác trên tay.

Giản Húc Nghiêu nắm lấy cán thịt màu hồng nhạt, theo động tác lên xuống của chính mình, anh cảm giác được trong lòng bàn tay toàn là dịch nhờn ướt át, khiến cho động tác tuốt của anh càng thêm trơn tru.

Tận sâu trong đầu nói anh phải dừng lại, quá xấu hổ rồi, hiện tại mày đang bị người ta nhìn.

Nhưng trên thực tế, động tác của anh hoàn toàn không chịu theo khống chế, một chút lý trí ít ỏi đó không đủ để anh thoát khỏi khống chế của thuốc kích dục.

Thoải mái…

Ưm… a…

Không dừng lại được, cảm giác cả người như bị thiêu đốt…

Muốn, muốn nhiều hơn nữa…

Nước mắt chảy xuống từ khóe mắt của anh, khiến anh mơ hồ sinh ra một loại mỹ cảm lộn xộn rách nát.

Nhưng gươn mặt của anh vẫn chẳng có biểu cảm gì cả.

Gương mặt lạnh lùng cùng với đôi mắt tràn ngập dục vọng, tạo nên một loại cảm giác mâu thuẫn phức tạp.

“Ưm… hư a…”

Tiềm thức của Giản Húc Nghiêu chấp nhận từ bỏ lý trí, anh không làm được khi để mình tỉnh táo nhìn bản thân không khác gì con dã thú mất khống chế tự an ủi trước mặt người khác.

Ánh mắt của anh dần trở nên mờ mịt, khoải cảm khiến anh dù có cắn chặt môi vẫn phát ra tiếng rên rỉ như cũ, động tác trên tay cũng không tránh khỏi nhanh hơn một chút.

Phảng phất sau khi từ bỏ lý trí, ngược lại tầm mắt của Khúc Án càng khiến cho cơ thể anh thêm hưng phấn, dương vật ở phía trước được an ủi đã lâu nhưng vẫn không chịu bắn ra, bàn tay chỉ biết mỗi động tác lên xuống để an ủi mà không có bất kỳ kỹ thuật nào khác, dưng vật cứng rắn dồn nén từ lâu chợt run lên, sau đó Giản Húc Nghiêu cắn môi rên một tiếng, cả người run rẩy, tinh dịch “phốc phốc” hướng tới chỗ Khúc Án bắn ra.

Cũng không biết rốt cuộc anh đã dồn nén dục vọng trong bao lâu, tinh dịch bắn ra khắp ga trải giường, cuồi cùng còn dính lại một chút trên ống quần và tay, mùi hóocmon nam tanh nồng không ngửng tản ra từ tinh dịch nhưng nhìn vẻ mặt của Giản Húc Nghiêu không giống như đã tỉnh táo. Ngược lại vì một lần bắn mà ánh mắt nhìn về phía Khúc Án càng thêm thèm khát, dương vật ở thân dưới không có giấu hiệu mềm đi thậm chí còn cương cứng ngóc đầu lên.

Lúc này Khúc Án đứng ở cửa chỉ biết há hốc kinh ngạc nhìn ngưởi đàn ông từ lúc tự an ủi tới khi xuất ra, nói thật, cô nhìn sắp ngu người luôn rồi.

Cho tới khi Giản Húc Nghiêu nhấc chân xuống giường, cô vẫn chưa kịp phản ứng lại chuyện gì đang xảy ra.

“Đó… cái đó…”

Khúc Án cảm thấy như vừa trải qua một cú sốc rất lớn, hai mắt cô cần phải nghỉ ngơi một lúc.

“Cậu cứ tiếp tục đi, tôi sẽ không quấy rầy cậu.” Khúc Án nhìn Giản Húc Nghiêu đi chân không trên đất, chịu đựng dương vật đang cương cứng quay mặt về phía cô, gươn mặt đỏ ửng.

Làm gì có ai đối diện với một người đàn ông gợi dục như vậy, còn để lộ ra thứ đó về phía mình mà còn có thể bình tĩnh đối mặt chứ!

Càng đừng nói là người này không muốn bản thân mình như biến thái, mà là do khống chế của thuốc khiến mình không thể không thành biến thái.

Nghĩ lại như thế thì cũng quá kích thích rồi!

Nhưng rất nhanh Khúc Án đã lấy lại lý trí, nhận ra ánh mắt của Giản Húc Nghiêu khi nhìn mình càng ham muốn chiếm mình làm của riêng. Ánh mắt trên gương mặt lạnh như băng cũng phảng phất mang theo chút dao động.

Với đôi chân dài của Giản Húc Nghiêu mà nói, từ mép giường tới cửa chỉ là mấy bước ngắn ngủi, anh nhìn Khúc Án theo bản năng muốn lùi chân đóng cửa, đôi chân dài dùng tốc độ kinh người vươn tay chặn cánh cửa đang sắp đóng lại.

“Chị… chị ơi…”

Vốn dĩ Khúc Án không thể đọ lại sức của Giản Húc Nghiêu, dưới sức của anh cửa phòng nhanh chóng bị mở ra.

Gương mặt lạnh lùng, điển trai không ngừng áp tới, vô tội bắt lấy tay Khúc Án.

“Đừng đi… khó chịu… Chị, giúp em một chút…”

Bạn đang đọc Thất Sách của Đồ Huyền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ciara24
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.