Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chị... chị chỉ em

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

“Cậu tự giải quyết đi.” Khúc Án muốn rút tay mình về, nhưng tay của Giản Húc Nghiêu chẳng khác gì xiềng xích gắt gao siết chặt lấy cô, càng giãy giựa thì lực siết càng mạnh, vì đau mà cô để mặc cho anh siết luôn.

“Chị… khó chịu.”

Đôi con ngươi của Giản Húc Nghiêu có màu hồ phách rất đẹp, lúc này phía trên lại bị che khuất bởi một tầng nước mắt như hạt thủy tinh nhìn cô, khiến cô cảm thấm vừa tội vừa đáng thương.

Thiếu chút nữa Khúc Án đã bị ánh mắt của anh mê hoặc, nhưng khi cô kịp phản ứng lại ẩn chứa sau ánh mắt này là vô số suy nghĩ đen tối muốn làm với cô, thoáng cái đầu óc cũng tỉnh táo lại.

“Khó chịu thì tự thẩm đi, không phải lúc nãy cậu làm cũng khá tốt đó sao?” Khúc Án dỗ dành anh như đứa con nít, tay kia như đang đẩy anh lại vào trong phòng đồng thời tay bị anh nắm chặt cũng đang cố giãy giụa thoát ra lần nữa.

Bây giờ cô chỉ nghĩ làm sao mau nhốt Giản Húc Nghiêu vào trong phòng, rồi đi tìm trợ lý Lâm tính sổ!

Rốt cuộc trợ lý Lâm hiểu câu mang người đàn ông bị trúng thuốc đi tìm khách sạn của cô thành gì thế?

Là nghĩ cô nhìn trúng người sau đó đi bỏ thuốc người ta, rồi bản thân mình không tiện để hành động nên anh ta mang cả người tới ở trong phòng khách sạn của cô à?

Rốt cuộc hình tượng của cô trong mắt trợ lý Lâm là cái gì?!

Đều do anh cô, một hay phải bắt cô lên xe, còn đưa cô tới chỗ này cho bằng được nếu không lúc nãy cô đã về tới nhà, ngâm mình trong bồn tắm hoa hồng rồi thư thả nằm trong phòng ngủ của mình rồi!

Không đúng, chính vì Khúc Lan hiểu lầm nên mới đưa cô tới đây!

Được nha, ở trong mắt hắn, em gái của mình chính là một vai ác nhìn trúng người ta còn bỏ thuốc để mang người tới tay!

Khúc Án tức muốn chết, nhưng còn chưa kịp làm gì Giản Húc Nghiêu lại bất ngờ kéo cô một cái.

Mặc dù, Giản Húc Nghiêu bị thuốc làm cho mơ màng nhưng không dễ bị mắc lừa như vậy.

Tiềm thức của anh từ chối nghe Khúc Án nói mình tự thẩm, anh cảm thấy bây giờ cơ thể mình rất khó chịu chỉ có dính với người phụ nữ trước mặt mới có thể giúp được mình.

Anh đột nhiên dùng sức khiến chó Khúc Án không đứng vững lảo đảo hơi té về phía trước.

Vốn dĩ khoảng cách giữa Khúc Án và Giản Húc Nghiêu đã rất gần, bây giờ lại khiến cố dán thẳng vào lồng ngực anh.

Giản Húc Nghiêu dứt khoát ôm eo Khúc Án bế lên, còn không quên đóng cửa phòng lại.

“Ấy, cậu mau thả tôi xuống, thả tôi xuống!” Khúc Án bắt đầu giảy giụa, móng tay được cắt giũa cẩn thẩn xinh đẹp cào loạn sau lưng anh: “Cậu đừng hòng mơ tưởng làm mấy chuyện bậy bạ trong đầu cậu!”

Giản Húc Nghiêu dứt khoát quăng Khúc Án lên giường, cố gắng chịu đựng dương vật cương cứng bị bụng nhỏ cô cọ cách lớp vải, nếu là người đàn ông khác hành động này rất dễ bị coi là thô bỉ nhưng khi dưới gương mặt này vậy mà lại có thể khiến trái tim nhỏ của Khúc Án run lên một nhịp.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô gần một người đàn ông đến vậy, thậm chí dương vật của đối phương chỉ cách cô qua một lớp vải mỏng còn bị anh mạnh mẻ đâm chọt vài lần mới lấy lại tinh thần.

“Cậu điên rồi!” Khúc Án giơ tay, bốp một cái tát vào mặt anh.

Khúc Án lấy hết sức tát anh một cái, mặt của Giản Húc Nghiêu cũng vì đó mà lệch qua một bên, sau đó là từng hàng nước mắt vô thức rơi xuống từ đôi mắt màu hổ phách kia.

“Đừng đánh mà, chị ơi, đau…”

Một bên Giản Húc Nghiêu không ngường cọ tới, một bên ôm cô dụ dỗ nói: “Không đánh, không đánh mà…”

Bị một thanh niên lớn xác như vậy vừa dỗ vừa cọ người tới giống như chó động dục vọng khiến trong lòng Khúc Án hoang mang lại có một loại cảm giác gì đó khó nói nên lời.

Rõ ràng lúc tỉnh táo thì lúc nào cũng bày ra dáng vẻ lãnh đạm, vậy mà bây giờ lại giống như một con cún vì tới kỳ động dục mà làm nũng.

“Chị, em muốn vào nhưng sao có thể vào, chị chỉ em chút.” Giản Húc Nghiêu cảm thấy dương vật của mình như sắp phát nổ rồi, vươn tay kéo váy Khúc Án xuống, mưu tính tìm ra chỗ ẫn dưới lớp quần có thể khiến mình thoải mái.

Anh hoàn toàn không có kinh nghiệm gì về cái này, tới tuổi này cũng có xem qua phim đó nhưng cùng lắm chỉ có miếng kiến thức lý thuyết chứ kinh nghiệm bằng 0, ngay cả cởi váy của Khúc Án cũng gặp không ít trúc trắc cuối cùng vì quá sốt ruột mà lại rơi nước mắt.

Dương vật của Giản Húc Nghiêu dán vào đùi cô, thấy được quần lót nhỏ dưới lớp váy.

Để tránh cho viền quần hằng lên váy nên phía dưới Khúc Án chọn mặc một cái quần lọt khe, một phần do đuôi váy khá dài nên cô không sợ bị lộ, hiển nhiên sẽ không mặc quần bảo hộ ở bên trong.

Vì vậy mà âm hộ bị bó dưới quần chữ T màu trắng cứ thế lộ ra trước mắt Giản Húc Nghiêu.

Khúc Án có thể cảm nhận rõ ràng hô hấp của Giản Húc Nghiêu đã nhanh hơn lúc trước.

Bạn đang đọc Thất Sách của Đồ Huyền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ciara24
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.