Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lật Tẩy

Tiểu thuyết gốc · 1696 chữ

Quả cầu mau chóng đáp xuống, nhưng tốc độ chậm chạp, tạo đủ thời gian để Khách Ly kịp né tránh. Bỗng một đứa bé nói:

- Oa! Trông giống quả cầu kinh khi của Goku trong bảy viên ngọc rồng quá.

Quả thật có chút tương tự!

Luồng chân nguyên khổng lồ kia vừa chạm tới đất đã rạo ra một chấn động cực mạnh, gây ra vào vết nứt cho kết giới bao bọc sàn đấu. Và cái sân cũng xuất hiện một cái hố rất lớn.

Mọi người tròn xoe mắt lại.

Khách Ly cũng quá mức ngạc nhiên, hỏi:

- Ngươi, rốt cuộc giấu trên người cái bí mật gì chứ?

Tráng Tâm chỉ cười mỉm một cái rồi bảo:

- Bí mật gì, tự ngươi phải biết chứ?

- Hử, ta? Mà thôi không nói nhiều, giết ngươi xong dùng chiêu hồn thuật tức khắc sẽ biết. Ngươi vẫn là nên chết đi.

Khách Ly chưa dứt câu, đã phóng xuất chân nguyên, bật nhảy một cái thật nhanh đến chỗ Tráng Tâm. Vừa nhảy, hắn vừa rút từ nhẫn trữ vật ra một thanh kiếm, rót một lượng chân nguyên vừa đủ, hướng thẳng vị trí Tráng Tâm mà tới.

Tráng Tâm lần này chậm một hơi, tức khắc bị đánh trúng. May mắn tránh kịp nên quần áo chỉ bị cắt ra mấy mảng. Còn chỗ bị dư âm của chiêu vừa nãy quét qua tạo thành một vết cắt.

Trường Không cảm thán:

- Tên này thế mà đã biết khống lực. Tên này thiên phú cực cao, chỉ tiếc quá tự cao tự đại, nếu không đã là một mầm non thiên tài kiệt xuất.

Tử Phiêu ở bên cạnh ngạc nhiên, hỏi:

- Lực còn có thể khống nữa sao? Khi luyện một bộ công pháp người ta ngẫu nhiên đạt được khả năng khống lực, đâu phải tự luyện.

Trường Không đáp:

- Sao lại không? Ngươi có chút không hiểu. Luyện công pháp thì dựa vào khả năng chiêu dẫn linh khí vào cơ thể, hóa thành một vòng tuần hoàn linh khí riêng của công pháp đó. Mà lượng chân nguyên ít nhiều sẽ có thay đổi rất lớn tới cường độ lực mà tu sĩ tung ra.

Một kẻ biết cách khống lực thì tất nhiên sẽ dựa vào các loại cơ hội, tạo giả chiêu, đủ các thể loại. Mà lúc thăng [Kim thể], linh khí tu sĩ sẽ tự động tuần hoàn, không có luyện khí nên tự dưng lực thi triển sẽ là lực do công pháp tạo ra.

Tử Phiêu nghe xong, đã hiểu đôi chút, nhưng vẫn hỏi một câu nữa:

- Thế công pháp đủ để tạo ra một vòng tuần hoàn riêng biệt sao?

Trường Không hơi chút phiền, giải thích ngắn gọn:

- Vốn công pháp chính là sách hướng dẫn tuần hoàn. Mỗi động tác, mỗi chiêu thức di chuyển đều sẽ có tác động tới cơ thể. Vậy nên mỗi người chỉ nên luyện một loại công pháp, được thì nên phát triển nó cực hạn. Thôi không hỏi nữa, chú ý xem chồng ngươi đánh kìa.

Sau khi đánh hụt, Khách Ly liên tục tung ra mấy chiêu thức nữa nhưng Tráng Tâm đều tránh được, mà lại quá chật vật. Hắn liền bảo:

- Khách Ly, vất cái thứ đồ chơi đó đi và mang ra đây thanh kiếm kia đi.

Khách Ly nhoẻn miệng cười:

- Mang ra, ngươi có đỡ được uy lực của thanh kiếm của ta không mà đòi đánh bằng nó!

Tráng Tâm chỉ đáp bằng một câu khiêu khích:

- Ngươi sợ ta sao? Đúng là môt con rùa rụt cổ.

- Hừ, nếu ngươi đã thích chết sớm, ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Nói xong, gã lấy ra không phải một mà là hai thanh kiếm, một thanh lục quang, một thanh lam quang.

"Khách Ly vậy mà lại lấy ra Liên Tịnh Sách Kiếm. Khoan đã, hình như còn có thanh khác nữa..."

"Thanh còn lại là Dương Chân Tiến Kiếm."

"Hai thanh bảo kiếm vậy mà lại xuất thế trong một trận này"

"Trận đấu càng lúc càng gay cấn!"

Một lần nữa khán đài lại cực kì hỗn loạn.

Khách Ly đưa Dương Chân Tiến Kiếm cho Tráng Tâm, bảo:

- Ta xưa nay quân tử, không thích dùng kiếm giết kẻ tay không tấc sắt. Cầm lấy thanh kiếm của ngươi mà đấu với ta. Chúng ta hôm nay sem ai sẽ mạnh hơn.

Tráng Tâm cầm lại thanh bảo kiếm của mình, vuốt ve mấy cái, lẩm bẩm:

- Anh bạn già, chúng ta lại gặp nhau rồi.

Thanh kiếm như có linh trí, sáng lên rực rỡ một màu lam quang.

Tráng Tâm bỗng cắm phập thanh kiếm xuống đất, ngồi bệt khoanh chân xuống đất, hô to:

- Khách Ly, đây đã là lần thứ hai ngươi chĩa kiếm vào ta rồi.

"Hả?"

"Cái gì?"

Rất nhiều âm thanh ngạc nhiên vang lên trên sàn đấu. Cả Trường Không cũng kinh ngạc mà thốt rằng:

- Ngươi vậy mà lại giấu ta, khiến cho câu chuyện đảo lộn 180° thế này.

Mấy người trên khán đài VIP cũng ngạc nhiên, chưa tiếp nhận nổi thông tin. Duy chỉ có Mặc lão gia và Lý Mặc Chi ý thức được chuyện gì, tâm tình hiện lên hết sức phức tạp.

Khách Ly cũng ngạc nhiên, gặng hỏi:

- Ngươi nói vậy rốt cuộc là có ý gì? Ngươi đang nói nhảm cái gì vậy?

Bỗng hắn trở nên kì lạ, hai mắt xuất hiện tơ máu dày đặc. Giọng nói cũng gằn lên:

- Mặc kệ ngươi nói gì, đi chết đi!

Thấy Khách Ly không những không hiểu, mà còn cuồng dại hơn, không còn lựa chọn trực tiếp rút kiếm đỡ.

Trên khán đài VIP, sắc mặt Lý Mặc Chi nghiêm trọng, còn Mặc gia chủ, Mặc Nhĩ đang lẩm bẩm gì đó, như là một chú văn.

Trường Không thực ra từ lúc bắt đầu trận đấu cũng đã thường xuyên nhìn ngó nét mặt của Mặc Nhĩ, nhưng thấy rất bình thường nên yên tâm. Mà khi Tráng Tâm vừa thốt ra câu kia, sắc mặt lão ta liền biến sắc. Chắc chắn có chuyện rồi!

Thấy môi lão đang lẩm bẩm, hắn lập tức biết lão định làm gì.

Trường Không lập tức tạo tay thành tư thế ngón trỏ và ngón giữa chụm lại, giống hình dạng khẩu sung, tụ chân nguyên ra đầu ngón tay và bắt đầu viết.

"Sắc"

"Liên"

"Đình"

"Cải"

"Tốc"

"Chính!"

Một hơn viết ra sáu cái văn tự. Hai tay bỗng biến chuyển ảo diệu, tạo ra vào cái thủ ấn. Cuối cũng kết thúc bằng động tác hay tay vừa gập vừa đan vào nhau.

"Phá!"

Bên kia, Mặc Nhĩ bị chấn động chân nguyên, hai mắt trợn trắng, vốn đã phun ra một búng máu, nhưng cố nén đau, rồi từ từ truyền nguồn dư lực ra ngoài.

Luồng khí này khá nồng đậm, đến mức thành chủ cũng cảm nhận thấy, hỏi:

- Mặc gia chủ có chuyện gì sao?

Lão cáo già cố gắng nhịn, từ từ dùng sức mà rặn ra từng chữ:

- Không sao, không sao. Ta chỉ hơi lo cho tiểu tử Khách Ly thôi!

Thành chủ cũng không nghi ngờ, bèn nói:

- Aizzz.... ngài lo lắng cũng đúng. Ai ngờ tên Tráng Tâm kia lại mạnh như vậy.

- Haizzz... Ta cũng thật không ngờ...

Bên dưới võ đài, hai thân ảnh lệch xệch do vừa trải qua một trận quần ẩu đang giữ thế cân bằng.

Tráng Tâm cố gắng dùng thông não chi thuật để khiến Khách Ly bớt điên:

- Ngươi không nhớ hồi nhỏ sao?

- Hồi nhỏ... Không nhớ!

Dứt lời lại tăng lực lên.

- Ngươi không nhớ lúc ấy đã từng cứu giúp một đứa bé, cho nó ăn à?

- Đếch nhớ!

- Mẹ nó! Trí nhớ ngươi kém quá. Nếu không nhớ thì để ta thông não cho ngươi!

Tráng Tâm liền lấy phần mu bàn tay, gõ một cái thật mạnh vào giữa trán Khách Ly.

Một vầng linh quang le lói giữa mi tâm Khách Ly. Ngay sau đó hắn bất tỉnh.

Tráng Tâm liền hỏi trọng tài:

- Hắn đã mất khả năng chiến đấu, trận này ta thắng rồi phải không?

Trọng tài vẫn còn đang đứng bên cạnh, ngơ ngác nhìn. Bỗng nghe thấy tiếng nhắc liền giật mình, ấp úng:

- Trận...trận...này Tráng Tâm thắng!

Cả khán đài ùa to lên.

Rất nhiều bàn tán xoat quanh trận đấu. Nhưng chủ yếu toàn là sự tích Tráng Tâm thắng Khách Ly.

Còn lão gia hỏa Mặc Nhĩ kia thấy con trai đxa thua, và vì một số lí do không thể nói được khác, lão bèn nhanh chóng phi xuống sàn đấu, bảo:

- Con trai ta đã thua, xin Tráng Tâm công tử tha cho nó một con đường sống. Sau này Mặc gia ắt có hậu tạ.

Tráng Tâm đương nhiên không tin lời hứa hươu hứa vượn của lão, từ chối:

- Xin lỗi, nhưng ta đã thắng. Mà khi đấu trên Sinh Tử Đài từ xưa đã có luật lệ, kẻ thắng hoàn toàn có quyền quyết định số phận kẻ thua. Nay Mặc lão gia chẳng lẽ không tuân thủ quy tắc?

Mặc Nhĩ cứng họng, nhưng vẫn mặt dày xin:

- Chỉ cần công tử tha cho con trai ta, muốn tiền có tiền, muốn mĩ nữ sẽ có mĩ nữ. Chỉ cần chấp nhận điều kiện.

Tráng Tâm cười mỉm một cái, nói:

- Xin lỗi, con trai ngươi hôm nay sẽ phải theo ta!

Mặc Nhĩ tức giận, nói lớn:

- Tráng Tâm, ngươi định bức ta tới đường cùng phải không?

Tráng Tâm không nói gì, chỉ lắc đầu mỉm cười một cái rồi truyền một tia thần niệm yếu ớt đến Trường Không. Sau đó cả Trường Không, Tử Phiêu, Tráng Tâm, Khách Ly đều hóa khói biến mất.

Thấy diễn biến quá đột ngột, Mặc Nhĩ không kịp chuẩn bị, đành để họ chạy mất. Lão gào to một tiếng:

- Các người, mau triệu tập người Mặc gia, chúng ta đi cướp người.

Bạn đang đọc Thất Giới sáng tác bởi dthehiep123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dthehiep123
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.