Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình bạn từ 15 năm trước

Tiểu thuyết gốc · 1688 chữ

________Tại nhà Tráng Tâm.

Khách Ly vẫn đang nằm trên giường, khuôn mặt mê man.

Tráng Tâm thì ngồi ở bên cạnh, chăm chú nhìn.

Bỗng tay Khách Ly chợt động, hắn vui mừng chờ đợi. Khuôn mặt Khách Ly bỗng trở nên méo mó, tỏ ra sự sợ hãi, mồ hôi lăn trên trán.

Giật mình, gã tỉnh dậy. Khách Ly quay trái quay phải, lại cang ngạc nhiên hơn khi thấy ba cặp mắt nhìn chằm chằm vào mình. Gã hỏi:

- Các người... các người sao lại bắt tôi về đây? Chuyện gì đã xảy ra? Sao mình lại không nhớ được cái gì? - gã vò đầu bứt tai - A...a...a...

Trường Không nhanh tay chạm ngòn trỏ tay phải vào giữa trán gã. Một vầng linh quang u ám xuất hiện, sau đó là một làn khói đen tỏa ra.

Dòng khói vừa tỏa ra hết, Khách Ly lập tức ngã xuống giường.

Có chút bất ngờ về màn vừa nãy, Tráng Tâm vội vàng hỏi Trường Không:

- Bán sư, cậu ta bị làm sao vậy?

- Trúng cổ!

- Cái gì? Trúng cổ! - Tráng Tâm và Tử Phiêu đồng thanh kêu lên.

- Đúng vậy! Mà cổ này có vẻ như đã được gieo hơn 15 năm rồi.

Trên nét mặt rám nắng của Tráng Tâm xuất hiện vài tia lo lắng. Hắn gấp gáp hỏi:

- Vậy thầy có cách phá cổ không?

- Đệch! Ta đâu phải cái gì cũng biết. Tuy nhiên cổ này dường như đã xâm nhập vào toàn bộ kinh mạch. Gượng ép phá cổ thì chắc chắn sẽ chết.

- Vậy... vậy phải làm sao bây giờ?

Trường Không khoát tay:

- Trước tiên không nói đến cái này. Ngươi phải kể lại cho ta chuyện của hắn mà ngươi giấu ta.

Sắc mặt Tráng Tâm hơi căng thẳng:

- Thầy, xin... xin lỗi!

Ánh mắt Trường Không nghiêm nghị:

- Có phải ngay từ đầu ngươi đã lừa ta, phải không?

- Con... con xin lỗi! Thực ra mọi chuyện lúc đầu đều là bịa đặt.

Thấy đoạn đối thoại có vẻ căng thẳng, Tử Phiêu không dám mở lời.

Sau một hồi im lặng, Trường Không vẻ mắt bớt giận, mở lời trước:

- Kể chuyện đi!

Tráng Tâm đang dằn vặt, nghe Trường Không nói vậy, tâm tình tốt lên, kể:

- Thực ra mọi chuyện cũng không phải quá bịa đặt. Chỉ là câu chuyện này có từ hơn 15 năm trước.

15 năm trước....

Trong một khu chợ thật lớn, một đội bạn thân đang đi với nhau, một giàu một nghèo. Chúng vừa đi, vừa nói đùa rất vui vẻ.

Cậu bé nhà nghèo nói:

- Hôm nay về nhà mình chơi đi.

Cậu bé nhà giàu có vẻ thích thú, lập tức đồng ý.

Hai đứa bé kéo nhau ra khỏi khu chợ, đi đến giữa đường thì cậu bé nhà nghèo dừng lại, quay sang hỏi cậu bé nhà giàu:

- Khách Ly, cậu có hối hận khi làm bạn với một kẻ nghèo như mình không?

Cậu bé Khách Ly kia đáp:

- Hả! Sao phải xấu hổ. Mẹ mình bảo làm bạn với ai cũng được, nhưng phải chắc chắn đó phải là người bạn thật lòng, sẽ không bảo giờ bỏ rơi mình lúc khó khăn. Đó chính là tình bạn chân chính.

Cậu bé nhà nghèo kia trên mặt hiện ra một nét buồn rầu. Khách Ly lại hỏi tiếp:

- Mà sao cậu lại hỏi vấn đề này, Tráng Tâm?

Cậu nhóc Tráng Tâm buồn đáp:

- Nhà mình nghèo, thường hay bị xa lánh bởi hàng xóm xung quanh. Cũng là do bố mình đi nhiệm vụ, mất sớm. Nếu không, ai lại không giao tiếp với nhà mình chứ.

- Không sao, cậu còn có mình cơ mà.

Khách Ly nói, vỗ thật mạnh vào lồng ngực mình mấy cái.

Tráng Tâm nhìn thấy, nét buồn biến mất. Cậu nhóc cười ha hả rồi nói một câu bông đùa:

- Đau không?

Khách Ly lúc này mới biết không giấu được, kêu lên một tiếng rên oai oái.

Xong cả hai lại cười rống lên. Nhưng giờ vui thì chẳng bao giờ kéo dài.

Brừm....

Tiếng động cơ vang vọng từ xa.

Tráng Tâm vừa nghe, nói lớn:

- Cha cậu gửi người tới đón cậu về kìa!

- Má! Hôm nay chưa chơi đã. Đi, mau trốn bọn họ.

Dứt lời, Khách Ly lao về phía Trường Không, nắm lấy một tay hắn kéo đi.

Tráng Tâm cũng biết, thuận theo ý gã, lập tức chạy theo.

Tuy nhiên sức của hai đứa trẻ thì làm sao có thể đấu lại sức của nhiền người lớn vậy. Rất nhanh chúng đã bị đuổi kịp. Hai đứa trẻ lại tăng tốc, nhưng cũng chẳng xa hơn được bao lâu.

Đằng sau vang vọng lên tiếng khuyên bảo:

- Cậu chủ, mau về. Lão gia cho gọi ngài. Xin đừng làm khó chúng tiểu nhân.

Khách Ly hoàn toàn không để ý, quay lại đằng sau làm một cái mặt quỷ rồi lại chạy tiếp.

Mấy bóng người đuổi ở phái sau thấy Khách Ly quay lại, tưởng thành công, ai ngờ mừng hụt. Chúng quay sang nhìn nhau, cùng gật đầu một cái rồi tăng tốc.

Đằng trước, Tráng Tâm Khách Ly đang dùng hết tốc lực để chạy.

Nhưng chũng chẳng được đến ba phút, mệt quá, Tráng Tâm bước chân cũng liên xiên. Cuối cùng hắn vấp phải một hòn đá, ngã lăn ra.

Cú ngã kia chính là dấu hiệu cho tương lai u ám của hắn.

Đám người đuổi đằng sau nhân lúc Tráng Tâm bị ngã, bứt tốc lần cuối, thành công đón đầu hai đứa trẻ. Một tên trong số chúng khuyên:

- Cậu chủ, mau trở về. Nếu không, chúng tôi xin thực hiện biện pháp mạnh.

Vẻ mặt Khách Ly biến sắc. Thấy bạn mình đang bị ép, Tráng Tâm chạy lên chắn giữa Khách Ly và tên kia, ánh mắt kiên định, nói:

- Nếu hắn đã không muốn đi thì các người cũng đừng nên cưỡng ép.

Trong lòng Khách Ly dâng lên một thứ cảm giác vui sướng. Ánh mắt cũng thay đổi, đó là một sự kiên định không gì thay đổi được.

Còn tên kia thì nhìn Tráng Tâm bằng một ánh mắt bỡn cợt, nói to:

- Ở đâu ra một tên khố rách áo ôm, mau cút đi!

Nghe xong câu này, sự tức giận trong lòng Khách Ly dâng lên, hắn nói:

- Ai cho các người nói bạn ta như vậy? Mau cút về chỗ của mấy con chó các ngươi!

Mấy tên nghe lời này, lửa giận bốc lên. Tên thủ lĩnh ghé sát vào tai một tên khác bên cạnh nói một cáu gì đó, sau đó nhay chân chạy đến chộp lấy Tráng Tâm, dùng sức bóp cổ hắn.

Khách Ly thấy vậy, lo lắng hét to:

- Mẹ nó! Con chó nhà ngươi đang làm gì vậy? Mau thả bạn ta xuống. Không ta sẽ đi bảo cha ta.

Tên thủ lĩnh hơi mỉm cười, bóp mạnh hơn một chút rồi bảo:

- Cậu chủ, chúng ta vốn không định tổn thương người. Để mọi chuyện dễ giải quyết, xin cậu quay trở về với chúng ta. Còn người "bạn" này của cậu chúng ta sẽ thả ra ngay.

- Ngươi... chắc chắn?

Tên thủ lĩnh gật đầu, hơi nới lỏng tay cho Tráng Tâm. Thấy có vẻ ổn, Khách Ly lo lắng cho bạn mình hơn cả mình, lập tức đồng ý. Tên thủ lĩnh thả Tráng Tâm ra, nhưng hắn không chịu, nói lớn:

- Cậu, rõ ràng không muốn, sao lại còn đồng ý với hắn?

Khách Ly khoát tay, nói :

- Không sao không sao. Cậu an tâm là tôi ổn rồi. Mai gặp lại.

Sau đó trực tiếp leo lên xe. Trước khi vào hẳn trong, hắn còn quay lại liếc Tráng Tâm một cái rồi vào.

Mấy người kia cũng lên xe.

Xe vừa lăn bánh, một tiếng thét thất thanh từ miệng Tráng Tâm vang lên. Khách Ly nghe thấy, nhìn tên thủ lĩnh với vẻ mặt giận dữ, hét to:

- Ngươi lừa ta!

Tên thủ lĩnh không biểu cảm, chỉ nói:

- Muốn sống trong cái thế giới này, giả dối là sự cần thiết.

Ngay sau đó liền tạo ra một mùi hương khiến Khách Ly lâm vào giấc ngủ.

Bên ngoài, Tráng Tâm đang bị mấy tên vừa nãy đánh cho một trận thừa sống thiếu chết. Tẩn được một lúc, bọn chúng tha cho hắn, lên xe về nhà của Khách Ly.

Một cô bé gần đó, không thấy lúc họ chia tay nhau mà chỉ thấy cảnh Tráng Tâm bị đánh rất thê thảm. Động lòng thương, cô bé bèn lại cõng cậu trên lưng, đưa về chăm sóc. Đó chính là Tử Phiêu, cũng là cách mà hai người gặp nhau.

Đôi khi sự chia ly đối với người này lại là cách mà ta quen được người mới.

Trở lại hiện tại.....

____ Tại Mặc gia ____

Trên sân chính của Mặc gia, tu sĩ tập trung đầy đủ, xếp ngang dọc ngay ngắn. Chừng này ước chừng hơn trăm người, với một thế gia, đó là một tài sản vô cùng lớn. Trên đài là Mặc Nhĩ và Lý Mặc Chi. Hai kẻ đó đứng ngay giữa đài.

Lý Mặc Chi thấy Mặc Nhĩ xuất hết tu sĩ của Mặc Gia, lạ lùng hỏi:

- Chú Mặc, lần này cứu chồng con về, đối phó với tên Tráng Tâm kia người đơn thế mỏng, có cần xuất hết nhân mã vậy không?

Mặc Nhĩ lắc đầu, nói:

- Con Không hiểu, tên Tráng Tâm đó đủ sức lầm nứt trận pháp ở sinh tử đài, chúng tỏ hắn cực mạnh. Vả lại ta làm việc rất tôn trọng cẩn thận, nên không muốn xảy ra sơ xuất.

Lý Mặc Chi gật đầu hiểu. Mặc Nhĩ liền phát động lệnh đi chuyển, với tiền tỷ thưởng 1 trăm ngàn linh thạch hạ phẩm. Đây có thể nói là cái giá lớn nhất từ trước tới nay, Mặc gia rất hào phóng.

Bạn đang đọc Thất Giới sáng tác bởi dthehiep123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dthehiep123
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.