Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cao Ái Quốc 2

Phiên bản Dịch · 1155 chữ

Lại nói Ngô Lan trở về nhà làm xong cơm tối thì Cao Ái Quốc trở lại, hôm nay Cao Ái Quốc đi thôn bên cạnh hỗ trợ làm gia cụ trong nhà, nhà kia tháng sau gả con gái, biết tay nghề Cao Ái Quốc bên đặc biệt nhờ người quen mời Cao Ái Quốc đến hỗ trợ. Mặc dù không bao nhiêu tiền, nhưng là người quen, Cao Ái Quốc tính tình lại sảng khoái nên đáp ứng người ta. Bận rộn mấy ngày, hôm nay vừa vặn nhận tiền công, Cao Ái Quốc cũng từ lời mời ở lại nhà họ dùng cơm, mua một cân thịt heo về nhà. Con trai cùng con gái trong nhà đều nhà hai con mèo thèm ăn, mua cân thịt heo cho hai đứa nhỏ ăn đỡ thèm.

Ai ngời vừa mới vào thôn, liền nghe được một thím trong thôn nói sau lưng mẹ anh, xem ra hôm nay mẹ lại đến nhà khi dễ thím hai. Nhắc tới mẹ ruột cùng em dâu, Cao Ái Dân chính là đau đầu, mẹ anh cùng thím hai dường như cả hai không hợp nhau, luôn thích đi gây chuyện. Mẹ anh tính tình không tốt, thím hai tính tình mềm mỏng, đụng tới liền khóc, hai người đụng chạm nhau khỏi nói cũng biết được người luôn thua thiệt là thím ba. Suy nghĩ lại trong lòng anh vẫn luôn biết ơn em trai, anh lắc đầu một cái, thôi đợi em trai trở về bảo nó khuyên nhủ thím ba một câu, thật ra mẹ anh chính là điển hình cho kiểu người bắt nạt kẻ yếu, tính khí ương ngạnh một chút nhưng cũng không phải người xấu.

"Trở về rồi à" Ngô Lan vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy chồng trong tay còn xách cục thịt liền quở trách: "Anh lại đi mua đồ nữa, có phải Điềm Điềm nháo đòi mua, đã nói với anh rồi đừng nuông chiều nó. Không bao lâu liền lên năm nhất, anh còn cưng chiều nó nữa. Sang năm vào học còn tốn không ít tiền của, chúng ta tích góp không được bao nhiêu, đứa nhỏ ngày càng lớn cần nhiều chỗ chi tiền lắm".

"Không có gì, chừng nào tới đó rồi tính, anh vẫn nuôi nổi con gái cùng con trai chúng ta. Đây này, tiền công hôm nay nhận được" Cao Ái Quốc đưa hai mươi đồng tiền công cho Ngô Lan.

"Làm sao nhiều như vậy?" Tận hai mươi đồng lận nha, sắp bằng nửa tháng tiền công của công nhân. Tuy Cao Ái Quốc tay nghề làm mộc tốt nhưng bình thường cũng không kiếm nhiều thế này.

"Ừ lần này làm khá tốt người ta trả nhiều một chút, người nhà Hồ gia cũng không thiếu ít tiền này. Phải rồi, Điềm Điềm cùng Minh Minh đâu? Chạy ra ngoài chơi?"

"Chứ gì nữa, cả ngày quậy như hai con khỉ nói cũng không nghe, anh trước đi tắm, em đi gọi hai đứa nhỏ về ăn cơm".

Một nhà vui vẻ ăn cơm cùng nhau, ăn xong Điềm Điềm cùng Minh Minh lại chạy ra cửa chơi cùng đồng bọn, hai đứa nhỏ đang tuổi hiếu động, ngồi một chỗ liền chịu không nổi.

Ngô Lan ngồi trên giường đất vá lại chiếc quần Minh Minh la cà với đồng bọn rách một lỗ, Cao Ái Quốc cả ngày mệt mỏi liền nằm trên giường đất trò chuyện với Ngô Lan: "Hôm nay mẹ đi nhà Ái Dân náo loan, có biết tại không sao?"

"Còn sao nữa, không phải vì mấy mẫu đất nhà Ái Quân kia sao, thật sự chưa thấy qua mẹ chồng nào lại thiên vị như vậy, đất nhà chú ba cho mẹ trồng thì thôi đi đằng này lại bắt vợ chú hai qua đó làm. Tính tình mẹ anh cũng biết rồi, thím hai từ chối mấy câu liền bị mẹ mắng". Nói tới Ngô Lan càng tức, bà mẹ chồng này hết sức thiên vị, chỉ có chú ba là con trai ruột, còn người khác là nhặt từ đống rác sao?

Vừa nghe đến Cao Ái Quốc liền nhức đầu, trong mắt mẹ ruột mình bà bất công chính mình và em trai thứ hai, vì em trai thứ ba mà mẹ tìm cách gây khó dễ thím hai khiến cho người khác đều không chịu nổi. Thím hai tính tình mềm như sợi mì, chứ đổi thành người khác sớm đã đánh nhau với bà. Nói đi phải nói lại, đích thật thím hai cũng có điểm không đúng, trái lại còn cứng rắn với bà. Nghĩ đến Cao Ái Quốc lại đau đầu không chịu nổi. Em dâu này quá nhu nhược gặp chuyện liền khóc lóc, nếu như mạnh mẽ một chút thì đâu đến nổi. Nhìn lại thấy vợ nhà mình thật tốt.

"Haizz, ngày mai em đến nhà thím hai khuyên nhủ thím ấy một chút, đừng để đụng chuyện cái khóc khiến Ái Dân ở bên ngoài làm việc phải lo lắng cho thím ấy" Tuy ngoài tâm sự cùng vợ như vậy nhưng anh biết cứ nói thế này cũng không có tác dụng, liền kêu vợ mai đến nhà thím hai một chuyến.

"Cái này cần anh phải nhắc nữa à, em đã sớm đi qua đó rồi. Mới từ ngoài ruộng về nghe mẹ tới nhà thím hai náo em liền chạy qua đó. Lúc đến thì mẹ đã được Tú Nhi khuyên đi về rồi nên không thấy mẹ, sau đó có vào nhà thím hai ngồi một chút". Nói tới đây, giọng Ngô Lan có chút lạ: "Ái Quốc, em thấy thím hai hôm nay không giống trước, nói chuyện nghe rất lọt tai lời của em còn đặc biệt cùng em nói cảm ơn, lúc về còn được thím ấy tiễn ra cửa, nếu là lúc trước em cũng không dám nghĩ tới".

Cao Ái Quốc nghe vợ kể em dâu trong lòng cũng cao hứng, nhưng anh lại không có cảm thấy kỳ lại giống Ngô Lan . Chắc là bị chịu thiệt nhiều lần nên cũng ngộ ra. Vì thế anh liền nói: "Cũng không có gì kỳ quái, thím hai cũng vào cửa được mấy năm chắc cũng hiểu ra một ít chuyện. Có thể nghe lọt tai lời của em là tốt rồi, đỡ cho Ái Dân phải lo lắng".

Ngô Lan ngoài miệng đáp phải, nhưng trong đầu lại suy nghĩ khác. Nàng tình nguyện tin thím hai bị sét đánh trúng cũng không tin thím hai hiểu chuyện. Mấy năm nay đối với thím hai có chút thất vọng, coi như hôm nay biểu hiện của thím hai không tệ. Cô cũng không tin sau này thím ấy liền thay đổi. Ai,,, đáng tiếc cho nhân phẩm của chú hai.

Bạn đang đọc Thập niên 80 Cuộc Sống Hạnh Phúc Sau Khi Trọng Sinh (dịch) của Mê Lộ Đích Ban Ban
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.