Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh 1

Phiên bản Dịch · 1123 chữ

"Ông trời ơi, ta không sống nổi nữa mà, lớn tuổi rồi mà còn bị con dâu chọc tức như thế này. Nào ai làm dâu như vậy, cả ngày chỉ ru rú trong phòng không ra khỏi cửa, ngay cả công việc ngoài ruộng cũng không làm. Kết hôn ba năm, trừ bỏ sinh ra một cái nha đầu, ngay cả trứng còn đẻ không ra, đây là muốn con ta tuyệt hậu hay sao, nuôi con gà mái còn biết ổ ở đâu mà đẻ trứng, đáng thương con trai ngốc kia của ta ở bên ngoài làm bán sống bán chết, ngay cả một câu cũng không nói".

Giọng một lão phụ nhân hết sức bén nhọn vang bên tai, trong lòng Nhị Nương có chút không vui, bà tử trông viện như thế nào không đứng giữ cửa, sao có thể nói ra những lời chói tai với chử tử của mình như vậy.

Đột Nhiên Nhị Nương mới ý thức được tựa hồ có chút không đúng, người Định Quốc Hầu phủ được giáo huấn tốt, làm sao có thể dám ở nơi này gây chuyện. Mặc dù nàng sống tại điền trang, nhưng cũng không có ai dám tới làm càn. Huống chi bên ngoài trừ lão phụ nhân có giọng chói tai kia, còn có tiếng huyên náo không nhỏ. Nha hoàn cùng hộ vệ cũng không phải để trưng bày, cho dù có người đánh bạch mạng dám tới đây gây chuyện cũng sẽ có người lôi xuống. Tiếng ồn này là từ đâu ra?

Nhị Nương mơ màng mở mắt liền lập tức bị dọa giật mình, đây không phải phòng nàng, trên người đắp chăn đỏ thẩm, phía dưới lại không phải kháng mà nàng nằm thường ngày. Rõ ràng gian phòng của nàng nhìn thanh nhã nhưng giá trị gia cụ không rẻ, hơn nữa giường của nàng là gỗ tử đàn, là của hồi môn nàng mang theo lúc xuất giá, không phải loại giường đất ấm áp này.

Nhất thời Nhị Nương có chút bối rối, rốt cuộc là đang nằm mơ hay hiện thực đây, nàng vỗ vỗ một cái đầu óc đột nhiên ý thức được nàng hẳn là đã qua đời rồi. Mặc dù không có bệnh gì nặng, nhưng nàng chỉ hơn ba mươi tuổi, tuổi tác cũng không nhỏ, trước bị nhiễm chút phong hàn, sau đó liền không dậy nổi. Lúc sắp chết nàng đều có cảm giác, nhưng bây giờ là đang xảy ra chuyện gì?

Nhị Nương ngồi dậy, một trận choáng váng liền ập tới, kế tiếp là ký ức của một người liền chạy thẳng vào đầu nàng. Lúc này Nhị Nương mới ý thức được mình là chết đi sống lại.

Đời trước Nhị Nương mặc dù sống hơn ba mươi tuổi, nhưng vẫn không tiếp thu nổi chuyện này, nàng không biết rốt cuộc đây là chuyện gì, tại sao mình lại chiếm lấy thân thể của người phụ nữ tên Lưu Đào này. Đời trước nàng cũng xem qua không ít sách, chẳng lẽ đây là đoạt xác?

Nhưng là chính mình tại sao lại đoạt lấy thân thể của Lưu Đào này. Đối với một cổ nhân mà nói, chuyện này thật sự khó mà tiếp nhận, nhất thời chìm trong ngơ ngác cho nên nàng cũng không có tâm tình để ý tiếng huyên náo bên ngoài ngày càng lớn.

Người đang ồn ào bên ngoài chính là mẹ của Cao Ái Dân, bà khóc lóc giằng co lâu như vậy mà con dâu hai vẫn ở trong phòng không chịu ra, liền cũng không có tâm tư làm um sùm tiếp. Trước kia chỉ cần bà ầm ĩ một phen, con dâu hai lập tức ngoan ngoãn thỏa hiệp. Lần này không biết xảy ra chuyện gì, không lẽ nó bị bệnh thật?

Bà Cao là một người ngang ngược, trừ con dâu ba đang sống trong thành, thì con dâu cả và con dâu hai bị bà niết trong tay. Con dâu hai nhà này hoàn toàn là bộ dáng diêm dúa, lòe loẹt, có dáng vẻ thì có lợi ích gì chứ, ngay cả con trai cũng không sinh được. Chỉ có con trai thứ hai kia của bà ngu ngốc mới coi vợ nó là bảo bối, không cho nó đụng một móng tay đến công việc ngoài ruộng.

Đi hỏi toàn bộ Cao gia thôi này thử xem, nào có con dâu nhà ai đã kết hôn ba năm rồi, cả ngày không ra khỏi cửa, chỉ biết ngốc trong phòng, mặc dù con trai thứ hai ngàn lần nặng dò bà đối với vợ nó tốt hơn một chút, nhưng bà Cao mỗi khi có chuyện không vui vẫn khi dễ con dâu hai một chút.

Bà Ca sinh ba trai hai gái, ba đứa con trai đều đã kết hôn, con gái cả cũng gả chồng, hiện tại bên người chỉ còn một đứa con gái út vẫn chưa gả chồng. Con trai cưới vợ dĩ nhiên phải phân gia, theo như thông lệ cha mẹ ở cùng con trai trưởng, nhưng bà Cao có chút thiên vị, con trai thứ ba học quá cao trung, hiện tại đang làm thầy giáo tiểu học trong huyện thành, con dâu ba cũng làm giáo viên cùng trường với con trai thứ ba, lại là con gái huyện thành chính cống, nên đặc biệt có chút thiên vị thương đứa con trai này hơn.

Nhà có ba chỗ phòng ở, bà để lại cho con thứ ba gian phòng chính mới đắp, nhà lớn, sân cũng thoải mái. Bà Cao sợ hai thằng con trai nói bà thiên vị, liền nói hai vợ chồng già của bà sẽ cùng với con gái út chưa gả chồng sẽ sống cùng với nhà con trai thứ ba, bất quá hàng năm con trai cả và con trai thứ hai phải hiếu kính ông bà năm trăm cân lương thực và một trăm đồng phí sinh hoạt trong nhà, không tính quà biếu vào dịp lễ tết.

Hiện tại là đầu thập niên 80, cải cách mở cửa còn chưa tới hai năm, một trăm đồng không tính là ít, một công nhân làm bán sống bán chết trong nhà máy một tháng tính ra cũng chỉ mấy chục đồng. Anh em Cao gia cũng có thể coi là làm người có đạo lý, nhà còn một cô em gái chưa xuất giá, cha mẹ cũng ngày càng lớn tuổi nên cũng không thể làm nổi công việc đồng án, bọn họ làm con cái ra ít tiền cũng không tính vào đâu.

Bạn đang đọc Thập niên 80 Cuộc Sống Hạnh Phúc Sau Khi Trọng Sinh (dịch) của Mê Lộ Đích Ban Ban
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.