Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1039 chữ

Được rồi, Tần Chí Quân cảm thấy nhất định là nhìn thấy đuôi hồ ly của con gái cho nên đã mơ giấc mơ vô cùng bí ẩn.

"Điện chủ đang bế quan, đừng quấy rầy, nói là mấy vạn năm giao tình, nhưng không phải là vị kia dây dưa với điện chủ của chúng ta sao, ngươi thấy điện chủ động lòng lúc nào."

Tiếng nói đến gần, Tần Chí Quân mới nhìn rõ là hai hòa thượng mặc tăng bào. Anh còn chưa nghĩ xong nên thản nhiên đứng ở đó hay là tránh đi, mà ánh mắt hòa thượng kia như thể hoàn toàn không nhìn thấy anh. Tần Chí Quân suy nghĩ, giờ đang ở trong giấc mơ của anh, nên đại khái là người khác không nhìn thấy anh và sẽ không né tránh.

Anh nghe thấy hoà thượng nói chuyện trước đó nhỏ giọng thầm thì: “Ta cảm thấy chưa chắc. Trông điện chủ của chúng ta trong trẻo lạnh lùng, nhưng mỗi lần vị hồ chủ núi Cửu Hề kia tới điện chủ đều không thật sự đuổi khách. Với tu vi của điện chủ, nếu điện chủ không muốn bị dây dưa thì sao hồ chủ có thể dây dưa đến mấy vạn năm."

Tuy giọng hoà thượng kia nhỏ, nhưng cũng bị hoà thượng bên cạnh gõ lên cái đầu trọc, thấp giọng nói: "Nói bậy gì đấy, vị kia dụ dỗ điện chủ của chúng ta sinh phàm tâm thật thì Thập Phương điện sẽ vô chủ, ngươi chờ uống gió đi."

Hoà thượng kia vội im miệng, lại thấy không khí bên ngoài cửa điện chấn động, thân hình một người đàn ông mặc tăng y màu trắng khoác cà sa màu đỏ hiện ra, nhìn hai tiểu hoà thượng ở dưới bậc, mở miệng nói: "Ngươi nói núi Cửu Hề bị thiên giới phái binh bao vây?"

Hai tiểu hoà thượng trố mắt nhìn nhau, hoà thượng đáp lời kia hỏi đồng bạn: "Điện chủ tiếp tục bế quan à?"

Tần Chí Quân đang đợi xem tiếp, thân thể chợt bị một sức mạnh cuốn tới một nơi khác.Hai tiểu hoà thượng giật mình, Tần Chí Quân cũng choáng.

Áo cà sa đó quá mức quen thuộc, giống áo cà sa mà vợ anh thu vào trong không gian như đúc, anh chỉ thấy bóng lưng người đàn ông, nhưng cảm thấy quen thuộc khó hiểu.Anh bay lên không, đứng thẳng, phát hiện mình đến một chiến trường, bên cạnh là điện chủ vừa đột nhiên xuất hiện hỏi một câu rồi lại đột nhiên biến mất kia. Áo cà sa trên người người nọ đã không còn, chỉ có một bộ tăng y màu trắng, không biết là tăng y quá trắng hay là người nọ mang phật quang, tóm lại rất có cảm giác tồn tại.

Ở đối diện, có người đứng trên không hành lễ về phía này.Anh không nhịn được bước ra cửa điện, đi tới phía trước người đàn ông, sau đó nhìn một cái là sửng sốt.

Hoà thượng kia có gương mặt rất giống anh, ngũ quan rất giống, chỉ không biết có phải khí chất người nọ quá mức sạch sẽ hay không, mà mặt mày xuất trần, khôi ngô hơn, là kiểu cơ thể phát ra thánh quang, ánh mắt hút người khó hiểu, tuấn tú khiến người ta không thể nào dời mắt. Khi hỏi hoà thượng ở dưới bậc, vẻ mặt người nọ không hề lộ ra cảm xúc, làm cho người ta không đoán ra tâm trạng."Thập Phương điện chủ, Phật giới sẽ không nhúng tay vào chuyện của thiên giới ta và hồ tộc chứ?" Người nói chuyện chính là một vị tướng quân mặc khôi giáp cầm kiếm.

Tần Chí Quân cảm thấy có thể đứng nói chuyện ở giữa không trung thì sẽ không phải là người phàm. Cộng thêm nhìn tướng quân kia bay lên không, đứng ở bên cạnh Thập Phương điện chủ, Tần Chí Quân suy nghĩ anh và điện chủ có vẻ ngoài vô cùng giống anh này là quan hệ như thế nào.Hoà thượng ban đầu nói muốn bẩm báo chuyện này nghe điện chủ hỏi tới chuyện này thì làm phật lễ và trả lời: "Hồi điện chủ, đệ tử nghe nói thiên giới phái binh bao vây núi Cửu Hề là vì lấy máu tim cửu vĩ bạch hồ để cứu Thái tử thiên giới mất mạng trên chiến trường tiên ma. Bởi vì tu vi Thái tử cao thâm, máu tim cửu vĩ bạch hồ bình thường không đủ tác dụng, phải vừa có tu vi hơn tám vạn năm vừa có huyết mạch thiên hồ như hồ chủ mới được."

Thập Phương hơi khép mắt, khẽ ừ một tiếng, không khí quanh Thập Phương dập dờn, bồng bềnh, người đã biến mất ở trước điện trong chớp mắt."Không phải hòa thượng bế quan sao? Quản việc vớ vẩn này của ta làm gì? Trở về Thập Phương điện của ngươi đi."

Một giọng nữ quyến rũ chen vào, Tần Chí Quân nghe thấy cái giọng này, cả người anh chấn động, quay đầu mới phát hiện sau lưng đã có không ít người, chẳng qua là khi nhìn thấy Cố Uyển, mọi người ở xung quanh đều trở thành nền.

Bây giờ áo cà sa trên người Thập Phương quấn quanh Cố Uyển để bảo vệ cô.

"Uyển Uyển." Tần Chí Quân đi tới theo bản năng, nhìn kỹ người phụ nữ kia mới phát hiện ra chỉ giống Uyển Uyển của anh, không phải Uyển Uyển. Gương mặt rất giống, nhưng đẹp hơn rất nhiều, giữa chân mày có mụt ruồi mỹ nhân đỏ thẫm giống Điềm Bảo như đúc, trực giác của anh nói , đây chính là hồ chủ núi Cửu Hề trong miệng hai tiểu hoà thượng kia. D

Trông nàng có hơi chật vật, là do trước đó nàng đang có một trận ác chiến cùng đám người thiên giới kia. Giống người khác, nàng không nhìn thấy Tần Chí Quân, tràn đầy trong lòng, đầy mắt đều là Thập Phương điện chủ ở trước mặt nàng.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.