Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1583 chữ

Bà lão cảm thấy không biết bản thân đã tích được đức nên mới được vào ở một căn nhà như vậy, không thể không hỏi Tần Chí Quân bỏ ra bao nhiêu tiền mua căn nhà này.

Tần Chí Quân nào có bỏ tiền, cũng không thể không nói tình hình thực tế, nhớ lại mấy năm trước Chu Dương nói không dưới ba mươi vạn, mấy năm nay thỉnh thoảng anh đọc báo thấy giá nhà tăng không ít, thuận miệng đã lấy giá năm mươi vạn, cả hai vợ chồng già kinh ngạc vỗ ngực cố lắm mới không ngất.

Cố Uyển với con đứng bên cạnh an ủi bà nội: “Đáng mà đáng mà, bây giờ có bỏ năm mươi vạn ra cũng không tìm được một căn nhà được đúc từ thợ thủ công như căn nhà ấy đâu, mẹ hãy nhìn xem những hình chạm khắc dọc theo hành lang cùng góc nhà đều rất tinh xảo.”

Không tinh xảo sao có thể lấy năm mươi vạn, Tần Đại Hữu cảm thấy cho ông ấy tám đời ông ấy cũng chả kiếm ra được số tiền như vậy, dù có đổi nhà ở nhưng vẫn không thể bớt đau lòng. Nhưng dù đau lòng thì cũng đã mua, Tần Đại Hữu thấy căn nhà này không khác gì nhà của tổ tiên để lại nên mới bớt đau.

Sau này trang hoàng với dọn dẹp cũng không khó, tháng năm đã hoàn thành. Vừa đến kỳ nghỉ Cố Uyển và Tần Chí Quân đã đi khắp nơi xem đồ gia dụng, ở trong căn nhà như thế thì đương nhiên đồ gia dụng bên trong phải phù hợp với nó, nếu để một bộ sô pha thì khá kỳ quặc.

Sau này Lý Tế Xuyên mới biết bọn họ đi mua đồ cũ, nói là đồ gia dụng cũ chứ thực ra tất cả đều là đồ cổ thật, ở thành phố B không có gì nhiều chứ thứ này lại rất nhiều. Mấy năm trước, thời điểm khi cơm còn chưa đủ ăn, rất nhiều gia đình không lo ăn không lo uống đã bán của cải để lấy tiền mặt, còn bán rẻ.

Người buôn bán nhận được thứ này không bán nó như đồ cổ mà anh ta cũng không coi trọng đồ thủ công lắm, anh ta cảm thấy thứ quý giá nhất chính là gỗ. Tần Chí Quân và Cố Uyển không ra giá quá cao đã mua được, tri tiền để mua vật liệu gỗ, đặt mua toàn bộ đồ dùng trong nhà mà chỉ mất khoảng năm nghìn đồng, người buôn bán đồ đạc gia dụng còn cảm thấy chuyến này lời to.

Lý Tế Xuyên nói bọn họ được lời, ông ấy nói sau này thứ này sẽ đắt giá hơn nhiều, đồ cổ vàng bạc thời loạn lạc chỉ cần mấy cân gạo là đổi được, để thêm mấy chục năm nữa không biết giá cả sẽ thay đổi đến mức nào. Cố Uyển rất tin thầy của cô, tuy nhà họ Lý cũng xuất thân từ nông dân giống bọn họ nhưng kiến thức với lịch sử dòng họ lại khác hẳn.

Đồ đạc đã chuẩn bị xong, Tần Đại Hữu cố ý mời người đến chọn một ngày lành, mua pháo đặt mua không ít đồ vật chính thức đốt lửa. Lý Tế Xuyên và ba người nhà Chu Dương cũng đến góp vui, khu vườn kia vẫn trụi lủi, nhưng không gây cản trở cho một đám trẻ chơi đuổi bắt vui vẻ, Tiểu Mễ Nhi trở thành chị cả dẫn bốn nhóc con đi chơi.

Lý Tế Xuyên đi tham quan một vòng căn nhà kia rồi nói với Tần Đại Hữu: “Căn nhà này rất đáng mua, có mấy nghề thủ công đến bây giờ đã thất truyền rồi, dù có tiền cũng mua không được. Những bức chạm khắc trên tường, mái hiên song cửa sổ, chỗ nào cũng rất tỉ mỉ, đừng phá.”

Trong mắt Tần Đại Hữu thì Lý Tế Xuyên là một nhân vật rất khó lường, bác sĩ có thể thường xuyên gặp thủ trưởng nếu ở thời cổ đại chính là ngự y, mà đúng là nhà họ Lý đã có mấy thế hệ làm ngự y, ông ấy là kiểu nhân vật mà Tần Đại Hữu có mơ cũng không nghĩ sẽ có quen biết.

Cố Uyển nói bỏ ra năm mươi vạn mua căn nhà này mà Tần Đại Hữu còn không tin, Lý Tế Xuyên nói tòa nhà này mua rất lời thì trong lòng Tần Đại Hữu mới như được uống viên thuốc an thần.

Tháng năm nhà họ Tần có hai chuyện vui, một là dọn nhà mới, hai là đám cưới của Tần Hiểu Muội được chuẩn bị vô cùng náo nhiệt.

Giang Hạo quay về thành phố B khoảng giữa tháng năm, khoảng đầu tháng tư Tần Chí Quân quay về thành phố B trước để nộp đơn xin lên cấp trên, không phải xin gì khác mà là xin nhà ở.

Tình huống giống 811, không có người nhà theo quân thì đương nhiên cũng sẽ không có nhà dành người nhà. Bên trên làm việc theo tình hình, thành viên chính thức của 811 thì chỉ có đã đến hạn phục vụ hoặc chức vụ đạt tới điều kiện mới được xin nhà ở. 811 mới được thành lập không lâu, Giang Hạo thuộc về phía chức vụ đã đạt điều kiện nên mới được cấp nhà, căn nhà được cấp nằm ở thành phố B, một căn nhà khoảng bảy mươi mét vuông có hai phòng ngủ.

Đám cưới tổ chức một lần ở thành phố B, rồi sẽ về quê Giang Hạo tổ chức thêm một lần. Trước đấy ba mẹ hai bên còn phải gặp mặt, nhà của Giang Hạo ở thành phố B, ba mẹ anh ta đổi sính lễ thành tiền mang đến thành phố để vợ chồng son mua đồ cho mình. Vì biết mấy người anh trai của Tần Hiểu Muội rất có năng lực, nên nhà họ Giang cũng dốc hết toàn lực chuẩn bị sính lễ, một cặp nhẫn bạc và một đôi khuyên tai bạc, bao lì xì có chín trăm chín mươi chín đồng.

Chờ đến khi ba mẹ Giang Hạo đến nhà họ Tần, hai ông bà hơi e ngại, cuộc sống của nhà mẹ đẻ con dâu tốt hơn bọn họ nghĩ nhiều. Cũng may tính tình Tần Đại Hữu và Lâm Xuân Hoa rất chất phác, hai bên ngồi xuống nói chuyện mới khiến ba mẹ Giang bớt đi phần nào lo lắng, họ rất thích Tần Hiểu Muội xinh đẹp yên tĩnh.Thời gian nghỉ thăm người thân của Giang Hạo không dài, chọn ngày gần nhất cũng đến giữa năm, đương nhiên chuyện lớn như vậy Lâm Xuân Hoa sẽ gọi điện báo cho vợ chồng con thứ hai, ngay cả Tần Chí Hoa cũng chạy từ nơi khác về. Vốn dĩ Cố Uyển nói muốn cho Hiểu Muội thêm của hồi môn cho phong phú, cố ý để Tần Chí Quân hỏi Giang Hạo thử, xem thử bên nhà anh ta đã đặt mua đồ gia dụng chưa.

Chờ sau khi hỏi ràng, vợ chồng hai người thương lượng mua cho Tần Hiểu Muội một bộ sô pha với ba món đồ gia dụng là TV tủ lạnh máy giặt làm của hồi môn, những cái đó chỉ là mặt ngoài, lúc khác lén nhét thêm năm nghìn đồng xuống đáy hòm. Tần Chí Hoa là một người đàn ông nên không biết nên đặt đồ nào mới tốt, anh ta nhét thẳng hai nghìn đồng vào hộp của em gái mình, còn mấy thứ như chăn gối ấm nước chậu đã có ba mẹ là Tần Đại Hữu và Lâm Xuân Hoa mua.

Tần Chí Cương và Vương Hải Nguyên đến trước đám cưới ba ngày, gần đây Vương Hải Quyên đi mua xe đạp với máy may, đồng thời giải thích với người nhà là mình vừa mới mua một căn nhà nhỏ ở huyện, cho nên không thể cho thêm nhiều của hồi môn được.

Thật ra với điều kiện của hai vợ chồng cô ta thì như vậy đã tốt lắm rồi. Cố Uyển khá tò mò nhà của cô ta, hỏi tình huống mới biết nhà cách cửa hàng không xa, khoảng tám mươi mét vuông còn có một cái sân nhỏ, mất một nghìn hai, do một nhà trong huyện muốn chuyển vào thành phố nên mới muốn bán nhà để xoay tiền, bây giờ chưa thịnh hành kiểu môi giới nhà đất nên mua nhà thường mua theo kiểu giới thiệu tư nhân.

Bởi vì đám cưới của Tần Hiểu Muội nên cả nhà tập trung hết ở thành phố B, may mà nhà mới có phòng nên dù có ở thế nào cũng vẫn thấy rộng. Hiểu Muội gả đi từ bên căn nhà này, ở thành phố B không làm lớn nhưng người nhà hai bên vẫn rất náo nhiệt, sau khi về nhà mẹ đẻ thì phải về quê của Giang Hạo.

Mặc dù vậy, với của hồi môn kha khá cuộc hôn nhân của Tần Hiểu Muội cũng rất mỹ mãn, ba mẹ nhà họ Giang cũng rất thích cô, các anh trai ở nhà mẹ đẻ là chỗ dựa tốt.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.