Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2261 chữ

Không biết có phải ban ngày ba đứa nhỏ này ngủ quá nhiều hay không, lúc này không đòi ăn cũng không đòi ngủ, Cố Uyển chơi đùa chọc cho bọn nhỏ cười khanh khách.

Tần Chí Quân ghen tuông nhìn vợ mình, vợ anh vừa rồi còn khen anh là người đàn ông bản lĩnh nhất trên đời này, nhưng vừa thấy con đã xoay người mà bỏ quên anh, ngay cả một cái ánh mắt cũng không cho anh.

Anh tiến lên muốn ôm lấy Bình An ở bên cạnh trêu chọc, nhưng Bình An và mẹ mình tương tác rất hợp ý, cậu bé bị anh ôm giận đến mức tát một cái vào mặt Tần Chí Quân, Tần Chí Quân vỗ mông cậu bé, thằng nhóc thúi này mới đầy tháng mà, sao có thể mạnh tay vậy chứ.

Anh xoa xoa mặt mình và đi tố cáo với Cố Uyển: “Vợ, thằng nhóc Bình An này không biết lớn biết nhỏ quen thói, phạt nó uống sữa bột ba ngày.”

Cố Uyển chỉ cho là anh đang đùa giỡn, buồn cười phối hợp nhéo chóp mũi của Bình An nói: “Này, đánh ba là không đúng, ba ngày quá tàn nhẫn, phạt Bình An uống sữa bột một ngày.”

Bình An ngốc nghếch chỉ nhìn thấy mẹ bé nhéo mũi bé và cười với bé, chỉ coi như là mẹ chơi với một mình bé nên bé nắm lấy tay Cố Uyển đạp chân vào lòng Tần Chí Quân.

Mới nhỏ thế này đã đạp khiến Tần Chí Quân gần như ôm không vững cậu bé, sắc mặt anh kỳ quái hỏi Cố Uyển: “Vợ, đứa nhỏ mới một tháng tuổi mà sức lực đã lớn như vậy sao?”

“Đa Đa sau khi đầy tháng hình như cũng thích đạp chân, bình thường mà nhỉ?” Cố Uyển không chắc lắm, cẩn thận suy nghĩ lúc Đa Đa được một tháng tuổi như thế nào nhưng ấn tượng đã không còn rõ nữa.

Tần Chí Quân chỉ chỉ hai má vừa rồi bị Bình An tát cho Cố Uyển nhìn, hỏi cô: “Đỏ chưa, còn hơi đau rát nữa.”

Cố Uyển không tin lắm, Bình An cũng chưa từng đánh cô như vậy, nhưng đứa nhỏ mới một tháng tuổi sao có thể mạnh bạo như vậy, nhưng một lát sau, cô thấy trên mặt Tần Chí Quân quả thật đỏ lên một mảng nhỏ to bằng bàn tay của đứa bé, cô sợ hãi trợn mắt cứng lưỡi nhìn Bình An, cô ngẫm lại cơ thể kỳ quái của mình, giật mình run rẩy. Phải rồi, chỉ là trùng hợp mà thôi?

Cố Uyển nghĩ đến sức lực mạnh mẽ không giải thích được của cơ thể mình, lại nhìn gương mặt Tần Chí Quân bị Bình An vỗ đỏ, cô che mắt lại.

. Tần Chí Quân thấy vẻ mặt của, hỏi: “Sức lực của em cũng rất lớn, thằng nhóc này có phải là di truyền chút gien này của em không?”

Cố Uyển nghĩ thầm, nếu chỉ là di truyền chút sức lực thì tốt, nếu ngay cả huyết mạch cũng di truyền, cô bắt đầu cảm thấy đau đầu rồi.

Tần Chí Quân còn vỗ vai cô cười nói: “Đây là chuyện tốt, con trai phải mạnh mẽ, sau này mới có thể bảo vệ mẹ và em gái.”

Trong lòng Cố Uyển nói tốt cái gì chứ, nếu di truyền cả bệnh còi xương thì xong đời. Nhưng nghĩ lại không đúng nha, lúc trước cô bị bệnh còi xương nhưng uống mấy viên đan dược của lão đạo sĩ đã khỏi rồi mà. Trong lòng Cố Uyển trùng xuống, xem ra cô phải chuẩn bị một ít đan dược tốt có thể bô sung sinh lực cho con mình mới được. Ngộ nhỡ thật sự có huyết mạch của nửa yêu, nếu uống đan dược thì sẽ không có yêu quái tai họa ngầm gì. Nghĩ đến mình có cái lò luyện đan kia nên cũng không khó có được đan dược tốt, trái tim của cô mới thả lòng.

Nhìn thời gian cũng đúng lúc, cô bảo Tần Chí Quân đi pha ít sữa bột tới đút cho Bình An còn cô thì ôm hai đám hả khác đi bú sữa, thằng nhóc kia vừa có thức ăn đã ôm lấy kho thóc nhỏ của mình nhắm mắt uống cạn, Cố Uyển tạm thời bỏ qua chuyện của Bình An mà nghĩ đến một chuyện khác.

Cô hỏi Tần Chí Quân: “Em ở nhà này cũng gần một năm rồi, cũng có chút hiểu biết về quân hàm, lúc đầu em nghe nói qua quân hàm Thượng tá có cấp bậc Phó sư, Phó trung đoàn như anh sao lại có quân hàm cao vậy?”

“Trước kia anh đã lập được rất nhiều công lao, hơn nữa anh đoán là chuyện lão Giang uống thuốc nên muốn bồi thường công lao quân sự của anh, cho nên lúc thăng cấp tiểu đoàn trưởng đã thăng chức Trung tá cho anh. Thượng tá trong quân khu nhỏ chỉ là cấp phó sư đoàn, quân khu như quân khu thành phố B chúng ta thì Thượng tá thường là chức vụ chính đoàn.

“Thật ra tổ chức Đại đội đặc chủng như vậy ban đầu trong nước không có, cái này chỉ có ở quốc gia tương đối lớn mạnh như Mỹ thôi, nhưng nước ta trước mắt các phương diện đều theo đuổi theo hướng quốc tế, một Trung đoàn phó như anh đã được thăng chức Thượng tá rồi, anh thấy là do cấp trên đặt kỳ vọng rất lớn vào Đại đội đặc chủng mới thành lập thôi.”

Tần Chí Quân nói suy nghĩ của mình cho Cố Uyển thấy Bình An bú núm vú giả đã mệt rồi, anh nhẹ nhàng lắc lắc bình sữa để Bình An mạnh mẽ từ trạng thái buồn ngủ hồi phục tinh thần, hai bàn tay nhỏ bé ôm lấy bình sữa lại ra sức uống.

Cố Uyển nhìn cửa phòng, thấp giọng hỏi Tần Chí Quân: “Anh cả Tần, nhiệm vụ của Đại đội đặc chủng có phải đều rất nguy hiểm không?

Tần Chí Quân cười cười, trấn an nói: “Đừng lo lắng, thành viên của Đại đội đặc chủng đều rất tinh anh, sức chiến đấu hơn những chiến sĩ bình thường, nhiệm vụ cũng chỉ khó hơn một chút chứ không nguy hiểm như em nghĩ đâu. Đội ngũ mới thành lập của anh, nhóm thành viên đầu tiên là chiến sĩ tiểu đoàn một, đại khái đều được huấn luyện cường độ cao nửa năm, thành tích đạt tiêu chuẩn sẽ được giữ lại còn không đạt tiêu chuẩn sẽ được điều động sang các bộ phận khác, phía trên sắp xếp nhiệm vụ cũng sẽ cân nhắc những yếu tố này, sẽ không mạo hiểm ngay từ đầu mà giao nhiệm vụ quá mức nguy hiểm đâu.

Mặc dù nghe anh nói như vậy, nhưng trong lòng Cố Uyển lại biết tương lai đâu phải dễ dàng như vậy. Cô nghĩ đến trong ngăn kéo có vài quyển sách quân sự nên chờ ngày mai Tần Chí Quân đến doanh trại, cô sẽ tìm thời gian xem qua thử, xem có thể hiểu rõ hơn về tổ chức như Đại đội đặc chủng này không.

Chuyện Tần Chí Quân thăng chức ngày hôm sau cả trung đoàn đều biết, bởi vì toàn bộ tiểu đoàn một đều phải rời khỏi nơi đóng quân đến quân khu thành phố B do Lữ đoàn Thương Lang đặc biệt phê duyệt để thành nơi đóng quân của Đại đội đặc chủng.

Phó trung đoàn hai mươi bảy tuổi, cấp bậc Thượng tá, ai cũng biết Tần Chí Quân mới thăng chức. Chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cho dù sau này anh không thành tích lớn lao gì, đến lúc về hưu dù có lai lịch phức tạp thì ít nhất cũng có thể trở thành một giáo viên giỏi.

Nhưng ngươi xem tốc độ thăng tiến một đường đi lên này của anh, mấy chục năm tới sao có thể không có thành tích chứ? Muốn sức mạnh có sức mạnh, muốn vận may có vận may, người như vậy, tương lai sau này anh nghĩ cũng không dám nghĩ.

Chiến sĩ bình thường không biết nguyên nhân thăng chức lần này. Tần Chí Quân thăng chức quá nhanh, hai năm từ tiểu đoàn phó lên tiểu đoàn chủ lực, hơn nửa năm nữa từ tiểu đoàn chủ lực thăng chức thẳng lên Phó trung đoàn, trong mắt bọn họ chỉ là truyện kỳ tích, nhưng không thể đào được sâu hơn.

Giống như Hạ Quân và những sĩ quan này lại đoán được lần thăng chức này của anh có liên quan trực tiếp đến cuộc thi thể thao Binh Vương, Hạ Quân tức giận đến gần như cắn nát răng của mình. Năm ngoái, bọn họ còn cùng làm tiểu đoàn phó, anh ta cưới Tống Tử San và tìm cho mình một Sư trưởng nhà họ Nhạc, lúc ấy anh ta đã nghĩ rất nhanh có thể đuổi kịp Tần Chí Quân, nhưng bây giờ thì sao.

Quân hàm của Tần Chí Quân đã có thể đến 2 tiểu quân khu làm Phó Sư trưởng, con mẹ nó, anh ta vẫn còn là tiểu đoàn phó, hiện tại anh ta ngửa đầu cũng không nhìn thấy gót chân của Tần Chí Quân, anh ta muốn nương nhờ quyền thế còn Tần Chí Quân đã tự mình phấn đấu trở thành người có quyền có thế.

Tần Chí Quân dẫn theo chiến sĩ một tiểu đoàn sắp xếp bàn giao nhiệm vụ trong tay đến nơi đóng quân mới, ngay cả người nhà họ Tần cũng có chiến sĩ cùng Tần Đại Hữu và Tần Chí Hoa đi xem phòng một lần, trở về còn nói vật dụng trong nhà đều có đầy đủ cả rồi, chỉ cần xách túi vào ở là được. Nhà họ Tần muốn chuyển đi, căn nhà hiện tại của bọn họ đương nhiên phải bỏ trống. Những đồ gia dụng này đều là do lúc trước Cố Uyển bỏ ra một số tiền lớn để mua, cũng không nỡ tặng người khác, họ suy nghĩ xem có nên để Tần Chí Hoa thuê một căn nhà tốt hơn một chút rồi đưa đồ gia dụng cho anh ta dùng không.

Mấy ngày nay, Tần Chí Hoa chạy hàng quả thực cũng kiếm được chút tiền. Bây giờ anh ta không còn buôn bán quần nhỏ áo lót nữa, mà có thể tự mình tìm một nhà máy lớn lấy hàng rồi lại chuyển tay bán ra ngoài, một ngày cũng kiếm được ít nhất một trăm tám mươi tệ. Lúc đầu anh ta ở Môn Đầu Câu chỉ là vì người nhà đều ở đây, bây giờ anh cả với chị dâu đều chuyển vào trong thành phố sống, Cố Uyển nói vậy anh ta đương nhiên không phản đối.

Khu nhà bên này không cần giao nhà nhanh như vậy, anh ta vừa tìm nhà, tìm được rồi thì chuyển đồ đạc sang cũng không muộn.

Người nhà họ Tần vui mừng chuyển đến nơi ở mới. Hai ngày nay sau khi Hạ Quân tan tầm tâm trạng đều buồn bực ở nhà uống rượu, Tống Tử San thấy Tần Chí Quân từng bước thăng tiến, Cố Uyển lại sinh ba đứa con, chút lý trí còn sót lại đều bị lòng đố kỵ đốt sạch rồi, lại nhìn bộ dáng chán đời của Hạ Quân khiến cô ta càng thêm nổi giận, không khống chế được mà đâm chọt Hạ Quân vài câu.

Có lẽ là do hai người có không ít tiền tiết kiệm , cuộc sống cũng không phải quá khó khăn, Cố Uyển cũng không thực sự quá xót tiền.t Thích chưng diện là bản tính của phụ nữ rồi, cô cũng không tránh được cái này, ngón tay nâng con hồ ly nhỏ bằng vàng lên, trên gương mặt xinh đẹp nở một nụ cười “Em thích lắm, mặt dây chuyền hồ ly này ở đâu ra vậy?”. Cô đã từng đi dạo ở cửa hàng bách hóa rồi, đa phần mặt dây chuyền cũng chỉ là những hình trái tim rướn nhỏ, sao lại có thể có con hồ ly đặc biệt như vậy chứ.

Tần Chí Quân nhìn gương mặt cô. Quả nhiên là cô rất thích, anh không nhịn được bật cười.

“Anh tìm một người thợ kim hoàn làm đó, anh thích con hồ ly này.”

Chỉ một câu nói rất bình thường nhưng Cố Uyển lại đỏ mặt.

Tần Chí Quân mỉm cười đeo lên cho cô. Vì trong phòng có máy sưởi, cũng sắp đi ngủ rồi nên Cố Uyển không mang quần áo cao cổ, dây chuyền vàng nổi bật trên cần cổ thon dài nhìn rất đẹp mắt, con hồ ly nhỏ rơi trên xương quai xanh. Tần Chí Quân lật mặt dây chuyền hồ ly, mỉm cười khen cô: “Em đeo rất đẹp.”

“Em gả cho anh hơn một năm rồi, lúc trước không có khả năng mua cho em mấy cái này. Bây giờ cuộc sống cũng tốt hơn rồi, năm nay là dây chuyền, sau này anh sẽ cố gắng hơn, mua cho em những thứ tốt hơn nữa.”

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.