Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1118 chữ

Giang Ích Dân trở về phòng làm việc, chuyện thứ nhất chính là hạ xuống hai điều lệnh, một điều lệnh là của Chu Dương, điều lệnh khác là của Tần Chí Quân. Nhớ đến Phương Tử Quân nói gia đình anh sống chen chúc trong căn nhà một phòng khách khá chật hẹp, nói đến lúc này Chu Dương cũng coi là được lây một số hào quang của Tần Chí Quân, ông ấy để cho người ở trụ sở lớn của lục quân trực tiếp sắp xếp cho anh một căn nhà hai tầng.

Tần Chí Quân sắp đến giờ tan việc thì nhận được một cú điện thoại triệu tập của sư đoàn trưởng, nhìn thấy điều lệnh thăng chức, anh không kịp phản ứng trong thời gian rất lâu.

Sư đoàn trưởng vỗ vai anh cười nói: “Biểu hiện tốt hơn nữa, năng lực tác chiến cá nhân và năng lực dẫn quân đều là cực mạnh, tiểu đoàn đó của các cậu là đội quân mũi nhọn, ý của quân đội là tiểu đoàn của các người trực tiếp độc lập đi ra ngoài với tư cách như thành viên đầu tiên của Thương Lang, phía sau sẽ sàng lọc hạt giống tốt trong các quân khu mũi nhọn khác để bổ sung vào.”

Ông ấy lại nói với Tần Chí Quân chuyện cấp trên đã sắp xếp nhà cho anh, cười nói: “Thằng nhóc cậu thật là may mắn, cán bộ cấp đoàn được sắp xếp nhà ở trụ sở lớn của lục quân, nhưng kiểu giống như điều lệnh của cậu, mới đến nhà đã được sắp xếp chu đáo thì là lần đầu tiên tôi nhìn thấy, lát nữa tự cậu đến hậu cần nhận chìa khóa đi.”

Ông ấy dừng một lát lại nói: “Cấp trên coi trọng cậu, cậu đừng phụ lòng đề bạt của tổ chức.”

“Vâng!” Tần Chí Quân trịnh trọng chào theo nghi thức quân đội.

Nhưng thật không ngờ, chỉ đơn giản là một cuộc thi năng lực tác chiến cá nhân cấp tiểu đoàn của các sĩ quan, lại có thể làm cho anh vừa thăng chức Trung tá vừa lần nữa thăng chức Phó đoàn trưởng của tiểu đoàn chủ lực. Trong quân đội, càng đến giai đoạn sau thăng chức càng khó, cấp tiểu đoàn giống như một ranh giới, càng về sau thì sức mạnh và cơ hội đều không thể thiếu.

Tần Chí Quân biết rõ sức mạnh hiện tại của anh đã xảy ra chuyện gì, một là năm đó lão đạo sĩ đã giết chết con đại bàng vàng tu hành mấy trăm năm kia, xương cốt tinh túy của con đại bàng đều luyện hóa vào trong xương cốt của anh, hai là nhờ vào thể chất cổ quái của Cố Uyển.

Nhưng lúc so tài anh cũng chỉ giành được vị trí thứ ba, thật sĩ nghĩ không ra tại sao anh lại được trọng dụng.

Cũng là trình độ hiện giờ của anh không biết Long Viêm tồn tại, cũng không biết ngày đó chính anh đối đầu là Đại đội trường Long Viêm, anh vẫn không có nhận thức tương đối chính xác về sức mạnh của mình. Trên thực tế, sức mạnh của anh đã hoàn toàn nghiền ép cái gọi là vị trí đứng đầu.

Cho nên vận mệnh cuộc đời thật khó mà lường trước, không chỉ là anh, vận mệnh tương lai của toàn bộ chiến sĩ tiểu đoàn một mà anh dẫn dắt cũng sẽ thay đổi vì anh.

Lúc Tần Chí Quân về đến nhà báo tin tức tốt này, cả nhà đều vui mừng. Tần Đại Hữu không biết Thượng tá là quân hàm đẳng cấp gì, nhưng ông ấy biết Trung đoàn trưởng là chức rất lớn, thoáng cái nghe thấy tin con trai làm Trung đoàn trưởng, ông ấy giống như nằm mơ vậy.

Cố Uyển biết Tần Chí Quân mới thăng chức tiểu đoàn chủ lực chưa đầy một năm lại đột nhiên thăng chức lên Trung đoàn trưởng, nên cô lập tức hỏi nguyên nhân. Cả nhà đều tò mò, nghe Tần Chí Quân nói là trong cuộc thi tác chiến cá nhân anh đã biểu hiện rất tốt, nên đã đề cử anh thành lập một Đại đội đặc chủng nhưng vẫn hợp tác với Chu Dương.

Cố Uyển hỏi Đại đội đặc chủng và anh bây giờ có gì khác nhau, Tần Chí Quân cười cười, chỉ nói là năng lực tác chiến của quân nhân càng mạnh càng ưu tú hơn. Cố Uyển nghe xong cũng hiểu, đã là chiến đội có tố chất cao hơn thì nhiệm vụ chắc chắn cũng nguy hiểm hơn, chỉ là có người già ở đây nên cô không nói tiếp.

Lâm Xuân Hoa không suy nghĩ sâu xa, bà ấy nghĩ vấn đề khá thực tế, hỏi con trai: “Con được thăng chức Phó đoàn trưởng, vậy tiền trợ cấp bao nhiêu?”

Cái này Tần Chí Quân biết rõ, cười nói: “Trợ cấp chức vụ phó đoàn mỗi tháng có 155 tệ.”

Lâm Xuân Hoa nghe được 155 lập tức cười đến không thấy mắt đâu: “Tốt, mấy người Điềm Bảo chúng ta sau này không lo ăn mặc nữa rồi, ba đứa trẻ này thật đúng là có vận may lớn đó.”

Chờ Tần Chí Quân cầm một chuỗi chìa khóa ra, anh nói sau khi thăng chức quân đội đã sắp xếp một căn nhà khác trong trụ sở lớn của quân đội, cả nhà càng vui mừng hơn. Tần Đại Hữu, Lâm Xuân Hoa và Tần Hiểu Muội không biết trụ sở lớn của lục quân ở đâu, nhưng bọn họ biết thăng chức này cũng sẽ không cho một căn nhà nhỏ hơn hoặc kém hơn lúc trước, nhất định là tốt hơn chỗ ở hiện tại.

Cố Uyển cũng từng đi qua trụ sở lớn của lục quân, nhỏ nhất cũng là căn Tiểu Dương Lâu hai tầng. Quả nhiên, Tần Chí Quân đã hỏi thăm người của bộ phận hậu cần, bọn họ được phân một căn Tiểu Dương Lâu hai tầng và có bốn gian phòng.

Cố Uyển cười tỉm nói: “Bây giờ Hiểu Muội cũng không cần ở phòng khách nữa, chúng ta đều được hưởng hào quang của anh có thể ở trên Tiểu Dương Lâu rồi.”

Đây thật sự là lời nói rất tinh tế, lúc đôi mắt dịu dàng của cô nhìn Tần Chí Quân, sự sùng bái trong mắt đều tràn ra. Cô cảm thấy anh cả Tần của cô là người đàn ông bản lĩnh nhất thế giới này.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.