Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1482 chữ

Chuyện nhà của Hà Thành, bà ấy đã nghe thằng ba nhà mình nói qua, cho nên vô cùng yêu thương con gái của Hà Thành, ngoại trừ trứng gà đỏ ra còn cho một túi kẹo và bánh khô. Bà ấy nghĩ tới thằng ba nhà mình sẽ đi ra ngoài bốn năm ngày, nên hỏi Hà Thành cũng dẫn theo con gái sao?

Hà Thành lắc đầu, nói là cho cô bé một ít tiền và nhờ người nông dân có căn nhà mà anh ta đang thuê để nuôi dưỡng giúp trong vài ngày.

Nghe Lâm Xuân Hoa nói thẳng lá gan của anh ta cũng quá lớn, trong lòng lại cảm thấy đứa bé này không có mẹ ở bên cạnh thật là đáng thương, nên lúc tiễn Hà Thành đi bà ấy nói với anh ta: “Nếu lần sau phải đi ra ngoài không thể chăm sóc cho con được, hoặc là có thể đưa đến bên này, nhà chúng tôi sẽ trông giúp cho, hoặc là nhanh chóng tìm một người mẹ tốt cho con.”

Thời gian vẫn luôn trôi qua, ắt sẽ có số, nhưng những lời này bà ấy để ở trong lòng không nói ra lời.

Buổi chiều Phương Tử Quân đến nhà họ Giang, nói chuyện đi thăm hỏi đầy tháng của đứa trẻ nhà họ Tần, nhất là khen ngợi ba đứa bé rất phi phàm, thích cười không sợ người lạ, rất khiến người khác yêu thích. Còn nói người nhà của Tần Chí Quân đều tới thành phố B, trong nhà trông rất náo nhiệt, chỉ là chỗ ở hơi chật, trong phòng khách còn kéo rèm đặt giường nhỏ.

Nhà của Tần Chí Quân quá gây chú ý, nhất thời quả thật không dễ vào ở, ông cụ Giang nghe vậy mỉm cười, xoay người trở về phòng sách cầm hai tập tài liệu đi đến chỗ đại thủ trưởng.

Chuyến đi này của ông ấy, thực sự là làm báo cáo về cuộc thi đấu của đại quân khu Binh Vương cả nước. Trông giống như một cuộc cạnh tranh đơn giản về khả năng chiến đấu cá nhân của các sĩ quan, nhưng sau lưng là đại thủ trưởng đang sàng lọc nhân tài để thành lập lực lượng quân đội đặc chủng.

Các quốc gia trên quốc tế đều có quân đội đặc chủng, thật ra Trung Quốc cũng có, Long Viêm chính là quân đội đặc chủng có trình độ cao nhất hiện tại và cũng thần bí nhất của Trung Quốc, thành viên của Long Viêm, trừ đại thủ trưởng, một người quân tư lệnh như Giang Ích Dân cũng chỉ nghe đến tên của Long Viêm, nhưng không biết người.

So với những năm trước, tình hình Trung Quốc hiện nay được coi là hòa bình, khả năng bùng nổ chiến tranh với quy mô lớn không cao, nhưng cũng không thiếu rối loạn cục bộ. Bây giờ kết cấu của quân đội cồng kềnh, nhưng không có nhiều quân đội có năng lực tác chiến mạnh. Trung Quốc, chỉ một đơn vị Long Viêm là không đủ, điểm mấu chốt là phải thành lập mấy đơn vị quân đội đặc chủng có tố chất cao và năng lực tác chiến mạnh mẽ.

Ông ấy đưa một số tài liệu trong đó cho đại thủ trưởng, báo cáo tình hình kiểm tra lần này, lại nói: “Mười tám thành viên của Long Viêm đối đầu với tập đoàn quân của quân khu năm ở thành phố B, chỉ có bốn người chiến thắng, trong đó Tần Chí Quân có biểu hiện xuất sắc nhất, năng lực tác chiến cá nhân cao hơn nhiều so với các sĩ quan cấp tiểu đoàn khác, có thực lực cạnh tranh với đại đội trưởng Long Viêm, tôi cảm thấy, cậu ấy rất thích hợp vào Thương Lang."

Đại thủ trưởng có ấn tượng sâu sắc với cái tên Tần Chí Quân, nghe Giang Ích Dân nhắc tới thì cười nói: “Là một nhân tài, tôi nhớ ngày đó ông nói cậu ấy là người cộng tác với cháu ngoại ông mấy năm, cháu ngoại ông vào Long Viêm gần một năm, là chuẩn bị để cho cậu ấy rèn luyện và trực tiếp dẫn dắt Thương Lang đúng không?”

Giang Ích Dân cúi thấp đầu, nói: “Không sợ ông cười nhạo, tôi đúng là có ý định này, đứa nhỏ Chu Dương này là người tài giỏi nhất trong các hậu bối trong gia đình, tôi quả thật hơi quan tâm, nhưng nó cũng không khiến tôi thất vọng, làm một quân nhân, cũng rất ưu tú về mọi mặt.”

Đại thủ trưởng cười ha ha, chỉ vào Giang Ích Dân nói: “Ông đó, cũng là quá cẩn thận rồi, từ xưa tới nay chỉ có đề cử người có tài không tránh người thân, chẳng lẽ bởi vì có ông ngoại như ông thì phải cố gắng đè ép ông ngoại như ông thì phải cố gắng đè ép cậu ấy sao? Có thể vào Long Viêm rèn luyện một năm mà có thể không có trình độ sao? Theo quan điểm của tôi, nếu hai đứa trẻ này đã hợp sức trong những năm nay, thì tổ chức và thành lập Thương Lang cứ để cho hai người bọn họ đi.”

Ông ấy nhìn tài liệu về Tần Chí Quân ở trên tay, nói: “Trao quân hàm đại tá cho hai đứa nó, Chu Dương lên chức đoàn trưởng, Tần Chí Quân lên chức phó đoàn trưởng, có thể đi tới một bước kia thì phải xem đơn vị đội ngũ được bọn họ dẫn dắt như thế nào.”

Giang Ích Dân mừng rỡ: “Tôi thay mặt giá hai đứa trẻ cảm ơn ông đã cho cơ hội, nhất định sẽ bảo bọn họ làm thật tốt, không phụ sự kỳ vọng và đề bạt của ông.”

Ông ấy đặt cược đúng chỗ rồi, sao đại thủ trưởng có thể không biết gì về hậu bối của mấy nhà bọn họ, lần trước ông ấy cố ý nói ra Chu Dương và Tần Chí Quân là người cộng tác mấy năm, Tần Chí Quân có thành tích như vậy, chỉ cần ông ấy chịu nâng đỡ, vào Thương Lang là chuyện chắc như định đóng cột, hôm nay thuận lý thành chương khiến đại thủ trưởng đặt Chu Dương vào, còn là từ tiểu đoàn trưởng trực tiếp thăng chức thành đoàn trưởng, tiếp nhận thượng tá, sao ông ấy có thể không vui.

Đã nói xong chuyện chính, ông ấy cũng đưa lên một tập tài liệu khác đang cầm trên tay, đó là một tập báo cáo thử nghiệm thuốc.

“Là thuốc Hồi Xuân Hoàn do vợ của Tần O VỢ Chí Quân tặng, trong lúc đang kiểm nghiệm dược liệu thì phát hiện thuốc này không chỉ chữa trị ngoại thương, mà còn rất có tác dụng đối với cơ thể có rất nhiều nội thương. Những chiến sĩ cũ đã từng dùng thuốc, hàng năm trời trở lạnh các vết thương cũ sẽ đau nhói nhưng năm nay thì không, cho nên thuốc này thật sự có tác dụng chăm sóc sức khỏe rất tốt, nhất là đối với những chiến sĩ cũ đã để lại vết thương trên chiến trường, thuốc này vô cùng tốt.”

“Còn có hiệu quả như vậy sao?” Đại thủ trưởng nhướng mày, đây có thể coi là niềm vui ngoài ý muốn, phải nói một đám người bọn họ chiến đấu trên chiến trường, trên người ai mà không có mấy vết thương cũ, bây giờ thì không cần ra chiến trường, nhưng mùa đông hàng năm những vết thương cũ phát tác thật sự có thể lấy đi nửa cái mạng.

Chờ Giang Ích Dân rời đi, ông ấy gọi bác sĩ chăm sóc sức khỏe tới, bảo ông ấy kiểm tra toa thuốc Hồi Xuân Hoàn. Có thể làm bác sĩ chăm sóc sức khỏe của đại thủ trưởng, nên người này có y thuật rất cao, y học Trung Quốc không thể tách rời, sau khi ông ấy xem pha chế toa thuốc Hồi Xuân Hoàn thì vỗ tay khen ngợi.

“Đây là cách điều chế vô cùng tuyệt diệu, vết thương cũ trên người ông có thể sử dụng mấy đợt điều trị Hồi Xuân Hoàn là có hy vọng hết bệnh, nếu như có thể dùng dược liệu Hồi Xuân Hoàn kết hợp với người cao tuổi, sẽ có công hiệu cao hơn.”

Những ngày qua vết thương cũ của đại thủ trưởng đang tái phát, ông ấy nghe thấy mừng rỡ, để cho người đưa tới mấy bình thuốc để uống trước, mời bác sĩ chăm sóc sức khoẻ tìm dược liệu giúp ông ấy làm thuốc.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.