Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu luyện 1

1613 chữ

Sáng ngày đầu tiên tại đỉnh côn lôn,Sở Dương được Thiên Cơ lão đưa đến một hồ nước ở cạnh sườn núi. Mà nói đây là hồ nước thì cũng không phải vì vũng nước này khá nhỏ như một cái ao.

Sở nhi, căn cơ của con tốt nhưng đáng tiếc tâm mạch quá bất ổn cộng thêm con từ nhỏ đến lớn chưa tu luyện bất kì gì cả nên hôm nay ta dắt con đến đây để giúp con tẩy kinh. Nó giúp cho tâm cốt con trở nên bình ổn hơn, không dễ bị xáo loạn tâm trí trong lúc tu luyện. - Thiên Cơ lão nói

Sư phụ, người có thể nói rõ hơn cho con được không. Con vẫn chưa hiểu lắm.- Sở Dương tò mò hỏi

Ha ha, đứa bé này thật là. Con không cần phải lo, con người muốn tu luyện trước mắt phải đả thông nguyên mạch và tâm mạch, nếu một trong hai kinh mạch này bị bế tắc sẽ làm cho họ khó có bước tiến trong tu luyện. Tâm mạch của con vì một nguyên do nào đó quá xáo trộn, nếu cứ để im như vậy mà tu luyện rất có thể sinh ra tâm ma, cho nên là con cứ tin tưởng ở ta. Nào, con hãy cởi áo ra rồi bước xuống hồ nước này đi.

Sở Dương không hỏi nữa, hắn nghĩ rằng có lẽ mình quá cẩn thận với mọi người rồi, người này là sư phụ mình không thể nào lại đi hại mình được. Hắn cởi áo ra, nhìn cơ thể hắn gầy gộc đầy những vết sẹo, dấu ấn còn lại khi chạy khỏi làng lần trước khiến cho sư phụ hắn cũng đau xót thay, bước chân xuống hồ nước dần dần ngồi xuống hắn cảm giác hơi lạnh bắt đầu xông vào da thịt, cơ thể nhỏ bé của Sở Dương như có cảm giác cả ngàn cây kim nhỏ đang len vào cơ thể khiến cho hắn dần dần có cảm giác đau nhói trong người.

Sư phụ, đây là hồ nước gì vậy, sao da thịt con đau như bị kim châm thế ?.

Thiên Cơ lão thấy kỳ lạ liền bước tới chạm tay vào hồ nước rồi nói.

Quái lạ, đây là Luyện Thức Linh Thuỷ dùng để luyện lại tâm mạch cho võ giả. Thường thì người chưa tu luyện như con thì chỉ có cảm giác ê ẩm nhẹ thôi ,mà cảm giác đau đớn chỉ xuất hiện ở những kẻ đã bước vào con đường tu luyện. Trừ khi....

Thiên cơ lão đang nói liền ngập ngừng, xong lão bắt đầu đưa ngón tay lên bấm nốt tính toán. Mà nói qua Thiên Cơ lão chúng ta vẫn chưa nhắc đến, Thiên Cơ lão trước kia khi còn trẻ là một nhân vật có máu mặt, lão từng là quân sư của nhiều doanh trại của nhân tộc. Khi nhắc đến cái tên Thiên Cơ người ta thường nghĩ đến một tên tuy là cường giả bát trùng thiên cảnh giới nhưng rất giỏi tính toán, âm mưu và cái đáng sợ nhất là khả năng đoán trước vận mệnh của kẻ khác rất đáng sợ giúp ông ấy thắng được nhiều trận chiến giúp bảo vệ nhân tộc. Quay trở lại Côn Lôn sơn lúc này Thiên Cơ lão đang mải tính thì bỗng dừng lại, mặt ông ta biến sắc miệng lẩm bẩm.

- Không, không thể nào. Đứa trẻ này sao lại đáng sợ như vậy, không biết ta dạy hắn thành võ giả có phải là đúng đắn không.......Thôi, coi như là duyên phận vậy, đằng nào cũng là sư trò, mà hắn còn nhỏ sau này có thể uốn nắn dạy dỗ lại được, chỉ mong là như vậy.

Chẳng ai biết là lão đã nhìn thấy gì mà khiến lão biến sắc như vậy, tuy nhiên nếu làm cho một vị cường giả bát trùng thiên cảnh giới đã từng trải qua bao nhiêu cảnh máu me chiến trận, là kẻ luôn tính toán mưu kế với kẻ địch khiến bao nhiêu người sợ mà nay lại kinh hãi với vận mệnh của một đứa trẻ.

- Sư phụ, sao người lại ngây người ra như thế ? con phải ngâm ở đây trong bao lâu vậy ạ? - Sở Dương nói.

Tiếng gọi của Sở Dương khiến cho Thiên Cơ lão chợt tỉnh, lão nói với Sở Dương.

Sở nhi à, Luyện Thức Linh Thuỷ này dùng để luyện tâm mạch cho nên con phải tĩnh tâm, hãy nhắm mắt lại đừng suy nghĩ gì cả buông bỏ mọi chấp niệm, thả lỏng tâm trí còn lại mọi việc cứ để ta lo, đau đớn chứng tỏ ý chí con mạnh hơn người bình thường nên đừng lo lắng gì cả.

Sau khi nghe Thiên Cơ lão nói xong Sở Dương bắt đầu buông lỏng suy nghĩ, cố bỏ lại tất cả những quá khứ bi thương lại. Nhưng thường nói thì dễ hơn làm, mỗi lúc cố gạt đi suy nghĩ thì hình ảnh Trưởng thôn cùng dân làng từng đợt từng đợt cùng với hình ảnh Phan Hy bị sói tha đi khiến cho hắn cau mày không thôi. Thiên Cơ lão thấy không ổn liền bay đến giữa hồ điểm một ngón tay lên giữa trán Sở Dương, sau đó những ký ức đau thương vui buồn của Sở Dương tràn qua đầu lão. Lão không chịu được cảnh đồ nhi của mình lại bị dằn vặt như vậy nên là lão bèn lập một trận pháp nhỏ ở trong ký ức của Sở Dương phong bế lại một phần ký ức đau thương và chết chóc, lão biết đó chỉ là biện pháp nhất thời nếu mà sau này đứa bé này thành cường giả mà phần ký ức này mở ra thì rất dễ gây ra tâm ma, nhưng mà giờ chỉ có biện pháp tạm thời như vậy.

Sở nhi, ta biết tiến vào ký ức của con là không đúng. Kẻ làm sư phụ như ta cũng chỉ có thể giúp con như vậy thôi, ta phong bế một phần ký ức của của con, sau này nếu phong ấn bị phá vỡ thì con phải dựa vào chính mình thôi.

Thiên Cơ lão vừa nhìn sắc mặt của Sở Dương dần dần bình ổn lại, không còn nhăn nhó như trước nữa. Lúc này Sở Dương đã rơi vào trạng thái vô thức, cảm giác đau đớn đã không còn cảm nhận được nữa. Sâu trong tâm thức của đứa trẻ này đang dần sinh ra một tia sáng kỳ lạ, tuy yếu ớt nhưng lại toả ra một thứ gì đó rất cổ quái. Cứ thế hắn ngồi im bất động qua hai ngày, đến khi tỉnh lại hắn thấy sư phụ mình vẫn ngồi tại chỗ đó bất động nhìn mình. Sở Dương cảm thấy ấm áp trong lòng, đứa trẻ này đã lâu mới có cảm giác an tâm đến vậy, cảm giác mà có một người quan tâm bảo vệ mình khiến cho bản thân có được sự tin tưởng.

Sở nhi, con tỉnh rồi à, mau lên đây cho ta xem nào. - Thiên Cơ lão nói

Sở Dương đứng dậy tiến tới Thiên Cơ lão, ông ấy chạm ngón tay vào giữa trán Sở Dương quét qua một vòng rồi gật đầu nói.

Có vẻ mọi thứ đã tạm ổn rồi, chắc con đói rồi, để ta lấy gì đó cho con ăn tạm. - Thiên Cơ lão nói xong liền lấy trong túi ra mấy quả táo đưa chơ Sở Dương

Sư phụ, con cảm giác mọi thứ minh mẫn hơn, tầm nhìn, thính lực cũng xa hơn hẳn, có phải là do tác dụng của thứ nước này không ạ? - Sở Dương cầm táo vừa ăn vừa hỏi.

Đúng vậy, tuy Luyện Thức Linh Thuỷ không phải quá quý hiếm nhưng cũng là thứ trân quý không phải dễ tìm. Nó giúp cho võ giả xây dựng linh thức tạo nền móng cho việc tu luyện sau này ,như con thì chỉ là bước khởi đầu thôi - Thiên Cơ lão

Vậy linh thức mạnh thì sẽ như thế nào ạ? - Sở Dương

Có thể tạo ra thức hải, thần hồn quét xa ngàn dặm phá bỏ được mê hoặc, giúp đạo tâm vững chắc. - Thiên Cơ lão xoa đầu Sở Dương nói.

Oaaaa, vậy con có thể có linh thức mạnh như vậy không? - Sở Dương trầm trồ

Haizz. Đứa trẻ ngốc này, tất nhiên là có thể rồi. Nào, bây giờ ăn xong rồi thì vào trong nhà nghỉ ngơi đi, tất cả chỉ là bắt đầu thôi. Con hãy vào tập luyện cho vững đến khi nào thành thạo được việc không để ngoại vật làm phân tâm đi, Vài ngày nữa ta sẽ đến truyền công pháp cho con bắt đầu luyện tập.

Nói rồi Thiên Cơ lão đứng lên nhún người bay lên xuyên qua đám mây mù trên đầu rồi biến mất, lúc này Sở Dương mới để ý trong người vì mãi ngồi suốt hai ngày nên rất uể oải. Hắn bước về phía căn nhà, trong đầu hắn dường như đã quên mất thứ gì đó, Sở Dương cố nhớ nhưng không thể nhớ ra được. Dường như là một thứ gì đó rất quan trọng với hắn. Mà thôi bỏ đi, hôm nay cứ vào nghỉ ngơi đã, mọi chuyện để đó tính sau, Sở Dương nghĩ luyên thuyên rồi bước vào căn nhà nhỏ.

HẾT CHƯƠNG 8

Bạn đang đọc Thần Ma Giới Thiên của Tiểu Tuệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuphu07
Phiên bản VietPhrase
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.