Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu luyện 2

Phiên bản Dịch · 1724 chữ

Hôm nay là ngày thứ 8 kể từ lúc bước vào Luyện Thức Chi Thuỷ,mỗi ngày Sở Dương đều trôi qua cuộc sống tự mình tu luyện.Buổi sáng cậu ta ra ngoài luyện thể lực chiều đến tối lại tập luyện tĩnh tâm,cuộc sống cứ thế trôi qua,mà Sở Dương lúc này đã cảm thấy các giác quan của mình minh mẫn hơn trước,thính giác thị giác đều nhạy bén hơn đến cả suy nghĩ nội tâm của mình cũng thông suốt hơn hẳn,nếu mà so với trước kia việc gì cũng không hiểu,việc gì cũng phải hỏi qua thì bây giờ hắn cảm thấy mình lúc ấy thật ngây ngô.Chỉ mới tu luyện một tuần mà hắn đã như vậy,thì giờ hắn đã hiểu tại sao trước kia chỉ một tên nhất trùng thiên của ma vực đã có thể đánh cả trăm người bình thường.Đang miên man suy nghĩ thì trên đầu bổng có tiếng gió thổi mạnh,sương mù bắt đầu tản ra cùng với đó xuất hiện một dáng người quen thuộc đứng trên đám mây bay dần xuống.

-Sư phụ,người về rồi à. - Sở Dương vui mừng hét lớn.

Thiên Cơ lão đáp xuống kế bên Sở Dương,quét mắt qua một lượt rồi gật đầu nói với hắn:

- Tốt,có nổ lực.Mới có vài ngày mà ta trông con khác hẳn ngày mới tới đây,trông có sức sống hơn rồi.

- Sư phụ,con cảm thấy trong người tốt lắm,con có thể cảm nhận mọi thứ rõ hơn nhiều rồi. - Sở Dương tự tin nói

- Đứa trẻ này thật là.... Sở nhi con chỉ mới đặt chân vào tu hành,con đường này còn rất dài.So với họ con bây giờ chẳng khác gì một kẻ yếu đuối,đến một tên nhất trùng thiên cũng có thể đánh được mười kẻ như con.

Nói rồi Thiên Cơ lão lấy từ trong tay áo ra một quyển sách đưa cho Sở Dương rồi tiếp tục nói:

-Vì nguyên lực của con quá lộn xộn cho nên rát khó có thể luyện một môn công pháp cụ thể,cho nên ta đã tìm cho con quyển Tụ Nguyên Hồn.Nó giúp con củng cố nguyên lực,nếu nổ lực có thể đặt chân vào cảnh giới nhất trùng thiên để bắt đầu tập luyện võ công.Nào,bây giờ con ngồi xuống bắt đầu tập luyện đi,ta sẽ hộ pháp chỉ điểm cho con.

Sở Dương ngồi xuống bắt đầu nhìn vào quyển công pháp và đọc khẩu quyết ghi trên đó,từng dòng trôi qua Sở Dương bắt đầu nhắm mắt lại cảm nhận,hắn cảm thấy xung quanh có một làn khí màu xanh đang bắt đầu tràn vào cơ thể vào hội tụ tại đan điền của mình.Thiên Cơ lão nhìn thấy cũng phải gật đầu thầm khen ngợi trước sự thiên phú của đứa trẻ này,hắn không biết là vì để giúp Sở Dương loại bỏ chấp niệm báo thù của mình,những ngày qua Thiên Cơ lão đã đến biến giới ma vực nơi mà Thanh Đế cai quản để điều tra về việc làng Vân Nhai bị tàn sát,tuy biết là nơi này rất nguy hiểm vì có thể chạm mặt Thanh Đế bất cứ lúc nào.Thật ra mọi người đều không biết Thiên Cơ lão đời này kẻ mà hắn kiêng dè nhất là Thanh Đế,Thanh Đế là kẻ mà sức mạnh lẫn sự tính toán đều luôn hơn Thiên Cơ một bước,hắn là người đã khiến ông ta thua thảm bại ở trận cuối cùng đến nổi phải quay về quy ẩn ở tông môn của mình.Biên giới ma vực này là do chính hắn lập ra và đặt quy định nơi này là vùng đất trung lập,bất kể kẻ ngoại lai nào vào đây đều sẽ chịu sự trừng phạt.

Trên đường bay ngang qua làng Vân Nhai Thiên Cơ lão nhìn xuống cảnh hoang tàn mà cảm thấy đau lòng thay,nhân tộc quá yếu lại không đồng lòng mới xảy ra những cảnh như thế này,ông ta đáp xuống làn,nhìn một lượt xung quanh lão ta thấy những cọc gỗ cắm cao trên mặt đất,bên trên cột những xác chết của dân làng đã mục rữa,khô queo vì nhiều ngày phơi nắng.Thiên Cơ lão xót xa trong lòng lặng lẽ mang những cái xác này đem đi chôn,sau khi chôn cất nghi lễ xong xuôi,Thiên Cơ lão dùng thuật Quy Khứ Hồi Gian để xem lại những gì đã xảy ra ở đây.Quy Khư Hồi Gian là một thuật xem quá khứ đoán tương lai mà Thiên Cơ lão sáng tạo ra,tuy có thể đoán vận mệnh tuy nhiên lại đánh đổi bằng gấp ba sinh mệnh của số thời gian mà mình đoán ra,vì thế nên lão rất hiếm khi sử dụng thuật này trừ khi lâm vào những tình huống thập tử nhất sinh mới sử dụng,cho nên những gì lão Sở Dương cho thấy rằng đứa trẻ này rất quan trọng với ông ta.

-Chậc,thì ra là vậy.Đúng là ở đâu cũng có người tốt kẻ xấu,không ngờ lại có kẻ vì chút tư lợi mà bán đứng cả dân làng và những người thân thích với mình.thật là đáng hận.

Nói xong lão ta niệm lực phóng thần thức ra xa ngàn dặm dò quét xung quanh tìm kiếm sự tồn tại của ma tộc xung quanh đây,tuy biết là nguy hiểm có thể đả động đến Thanh Đế nhưng nếu phải tìm từ từ thì hắn không thể,vì lão còn một đồ đệ cần phải dạy dổ đang chờ.Khoảng 10 khắc sau lão đã thấy một doanh trại ở bờ rìa biên giới cách làng Vân Nhai 300 dặm,nếu trực tiếp đánh vào thì rất nguy hiểm khi chưa mà chưa biết được địch mạnh yếu thế nào,nghĩ ngợi một hồi lão bèn dịch dung bản thân biến thành môt ma binh bay về hướng doanh trại ma tộc kia.Khi tới nơi lão hạ xuống đất rồi đi bộ tới thành trì,nhưng kì lạ là nhìn trên doanh luỹ này lại không có bóng dáng của ma binh nào canh gác cả mà không khí bên trong cũng yên tĩnh đến lạ thường,lão đứng trước cổng gọi mấy lần nhưng không ai đáp lại.Lão cảm thấy có gi đó không đúng liền không kiêng dè nữa nhún chân bay lên trên tường thành,trước mắt lão là một cảnh còn máu me hơn cả làng Vân Nhai,xung quanh đầy những thi thể ma tộc,hơn ngàn thi thể tên nào cũng đứt lìa đầu một nơi thân một nơi,mà trên khuôn mặt của những thủ cấp đó biểu hiện đầy vẻ sợ hãi,nhìn lên tường doanh trì đầy những vết cắt dài.Là kẻ địch như thế nào mà lại có thể khiến cho một doanh tại của ma tộc sợ hãi lâm vào cảnh tan hoang như thế này chứ,đang mãi suy nghĩ thì Thiên cơ lão nghe thấy một tiếng kêu yếu ớt ở đằng sau lưng,lão ta quay đầu lại thì thấy một ma binh người đầy thương tích đang nằm dưới một cái hố ngay góc doanh trại,lão tiến lại gần hỏi:

-Ngươi sao rồi,trả lời ta tại sao doanh trại lại biến thành thế này. - Thiên Cơ lão hỏi

Vì vẫn đang trong hình dạng dịch dung thành ma tộc,làm cho tên ma binh kia không chút cảnh giác mà trả lời.

-Than...Thanh...Đế... - tên ma binh trả lời yếu ớt

-Vậy thằng nhóc Diệp Vô Thiên lúc trước chỉ điểm tiêu diệt làng Vân Nhai đâu rồi. - Thiên Cơ lão.

-Súc sinh đó....tạo phản.....trốn..rồi..rồ...

Trả lời xong tên ma binh tắt hơi thở,Thiên Cơ lão suy nghĩ trong đầu " kỳ lạ,tên Thanh Đế này trước giờ không ra tay tuỳ tiện,chỉ khi nào có tên nào quấy rối đến lãnh địa của hắn mới bị giết,tại sao bây giờ hắn lại đích thân đi diệt doanh trại nhỏ này chứ,trong này có uẩn khuất gì chăng." Thôi suy nghĩ,lão huỷ dịch dung bay về Côn Lôn sơn,trên đường về lão tiện đường đến Chư Thần Tông gặp đại trưởng lão Lão Phàm để căn dặn tìm kiếm tên nghiệp súc Diệp Vô Thiên về để xét xử,nếu để tên tiểu nhân này ở ngoài thì ắt sẽ còn nhiều người bị hắn hãm hại,sau đó ông ta đi tới Tàng bảo Pháp tìm vài quyển công pháp nhập môn mang về cho Sở Dương.

Quay về hiện tại đã qua năm canh giờ Sở Dương đang dần dần quen thuộc với công pháp hấp thụ nguyên khí này,Sở Dương hỏi :

-Sư phụ,con đã tích tụ được vài giọt nguyên lực,con cảm thây tích tụ nguyên lực cũng không quá khó,đến bao giờ con có thể học võ công được ạ.

- Đứa trẻ ngốc này,muốn học võ công đâu có dễ dàng như vậy.Con ở đây hấp thụ nguyên khí nhanh như vậy là nhờ ta bố trí trận pháp giúp hội tụ nguyên khí của núi côn lôn này con mới có thể hấp thụ nhanh như vậy nếu như ra bên ngoài nguyên khí còn chưa tới một phần mười ở sơn cốc này,há có thể dễ dàng như vậy. -Thiên Cơ lão đáp

- Sư phụ người nói xem,nếu như vậy không phải ra khỏi nơi này con sẽ rất khó để tu luyện sao. - Sở Dương hỏi

- Ha ha,con bắt đầu sáng suốt hơn rồi đó.Tài nguyên và công pháp tu luyện không phải ở đâu cũng có,nên là con hãy cố gắng tập luyện cho tốt,hãy luyện hấp thu nguyên khí này tới mức thuần thục nhất đến mức khi làm bất cứ việc gì hay khi ngủ cũng có thể tự động hấp thu.Có rất nhiều kẻ khi tu luyện đã coi thường những môn công pháp cơ bản này mà vội vàng học võ công khiến cho căn cơ không vững mà cả đời cũng thể thành cường giả,cả đời chỉ dừng lại ở giai đoạn cảnh giới thấp. - Thiên Cơ lão nói

- Con hiểu rồi ạ. - Sở Dương trả lời xong liền quay lại điên cuồng tập luyện,cậu ta bây giờ hiểu rằng nếu mọi thứ dễ dàng như vậy thì cường giả đâu có ít đến như vậy,con đường tu luyện này có vẻ không dễ dàng gì rồi,có lẽ mình vẫn còn quá ngây thơ.

HẾT CHƯƠNG 9

Bạn đang đọc Thần Ma Giới Thiên của Tiểu Tuệ

Truyện Thần Ma Giới Thiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuphu07
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.