Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc gặp gỡ đầu tiên

Phiên bản Dịch · 1492 chữ

Sở Dương cùng Hồng Trần cùng nhau vượt qua biết bao đèo suối, tuy chỉ là những đứa trẻ nhưng vì lòng hận thù cả 2 đều không than thở một câu nào. Đi hoài đi mãi, thấm thoắt đã hơn 3 ngày không có gì vào bụng, cả hai sắp ngã gục vì không chịu nổi nữa thì từ phía xa có một cỗ xe bò đi ngang qua, hai đứa trẻ mừng rỡ vừa vẫy tay về phía chiếc xe vừa nói:

- sống rồi, sống rồi

Phu xe nghe có tiếng người thì nhìn về hướng bọn chúng, tiến lại gần 2 đứa trẻ là một người trung niên khoảng hơn 50 tuổi, nhìn quần áo rách rưới của Sở Dương và Hồng Trần hắn hỏi:

- Các ngươi là người ở đâu, sao lại đi lang thang ở ngoài chốn sơn dã này ?

Vị đại thúc này, ngườii có biết đường đến thành Trường An không? có thể cho chúng ta đi nhờ một đoạn được không? - Hồng Trần hỏi

Được thôi, hai ngươi lên xe đi, ta ở thanh Thạch Trấn, cách thành Trường An 5 dặm - người phu xe đáp

Cả hai gắng sức lên xe,cảm giác được nằm lên đống cỏ khô thật thoải mái cứ như vậy mà thiếp đi.

Này này, các ngươi dậy đi. Đã đến nơi rồi - người phu xe gọi

Hai người còn chưa mở mắt ra thì được người phu xe dúi cho hai củ khoai lang rồi nói :

Ăn đi, ta thấy hai ngươi sắp chết đói rồi đấy, từ đây đi về hướng đông 1 dặm là tới thành Trường An rồi, các ngươi đi đi.

Sở Dương im lặng suốt chặng đường bây giờ mới lên tiếng:

Cảm tạ đại thúc, không biết đại thúc tên là gì để sau này bọn ta có thể được báo đáp?

Haha, các ngươi lo cho thân mình trước đi. Ta cũng chỉ được sự nhờ vả của người ta thôi, có người muốn xem chặng đường sau này của các ngươi, hãy cố mà sống cho tốt - người phu xe đáp

Cả hai người Hồng Trần và Sở Dương đều không hiểu gì cả. Ai mà lại muốn biết về bọn hắn cơ chứ ? bọn hắn bây giờ có khác gì hai thằng nhóc ăn mày vô dụng đâu, nhưng càng đáng kinh ngạc hơn là vừa thất thần được mấy khắc thì đã không thấy lão bá đánh xe bò đâu nữa cả.

Gặp quỷ rồi, gặp quỷ rồi - Hồng Trần hét lên

Im ngay ,giữa ban ngày làm gì có quỷ, mà cho dù là quỷ người ta cũng giúp chúng ta, ngươi hét cái gì - Sở Dương quát

Mãi đến một hồi sau Hồng Trần mới bình tĩnh lại được, cả hai tiếp tục đi về phía trước. Đi được nửa canh giờ thì cả hai bắt đầu nhìn thấy có thứ gì thấp thoáng trong ánh tà dương buổi chiều . Bỗng chốc cả hai đều đứng sững lại, há hốc mồm vì sự nguy nga, đồ sộ của tòa thành trước mặt kia, vì đây là lần đầu chúng đi ra khỏi làng Vân Nhai.

- To...to quá ,ngươi đánh ta xem có phải là ta bị ảo giác không ? - Hồng Trần chết lặng

Chưa nói hết câu Hồng Trần liền bị Sở Dương tát cho một cú ngã lăn quay.

Ngươi bị điên à tên kia - Hồng Trần ôm mặt quát

Chứ không phải ngươi bảo ta đánh ngươi sao - Sở Dương

Nói rồi Hồng Trần đứng phắt dậy chạy theo đòi đánh Sở Dương, hai tên nhóc chạy một mạch vào thành. Dường như chúng vừa chợt quên đi những mệt mỏi và hận thù đã đeo trên người suốt những ngày qua. Vào trong thành, hai đứa bé bị choáng ngợp bởi sự phồn hoa của tòa thành, xung quanh là đông đúc tiếng cười nói, những hàng quán ven đường như réo gọi làm cho bụng của Hồng Trần réo lên.

Này, Sở Dương, ta đói bụng quá - Hồng Trần

Ta cũng thế, nhưng bây giờ không có một xu ngân lượng nào cả, ta cũng không biết Lão Lục sống ở đâu - Sở Dương đáp

Cả 2 đang thẫn thờ vì đói thì bỗng nghe bộp 1 tiếng, Sở Dương ngã lăn ra đất. Hắn nhìn về trước mặt thì thấy có một tên thiếu niên ăn mặc màu mè nhìn có vẻ là một tiểu thiếu gia. Sau lưng hắn là hai tên tùy tùng thân hình cao lớn.

Này, hai tên ăn mày kia, các ngươi chán sống rồi hay sao, dám va vào ta hả, mấy tên bẩn thỉu này - hắn quát

Rõ ràng là ngươi va vào bọn ta, tại sao lại nói bọn ta va vào ngươi ? - Hồng Trần run rẩy đáp

Các ngươi là ăn xin ở khu nào? nói nhanh.

Sở Dương bây giờ mới lom khom đứng dậy, nhìn bộ dạng tên này cùng hai tên hộ vệ, hắn nghĩ mình vừa mới đến không nên chuốc thêm phiền phức, Sở Dương liền dịu giọng :

Vị đại ca này, bọn ta ở núi Vân Nhai cách đây 200 dặm hôm nay mới đến thành Trường An lần đầu, là mắt bọn ta thấp kém nên va phải ngươi, mong ngươi đại nhân rộng lượng bỏ qua.

Không hiểu tại sao, tên công tử kia vừa nghe đến núi Vân Nhai liền mắt sáng rực lên hỏi:

Núi Vân Nhai, mau..mau kể cho ta...có phải là nơi mà biên giới thần với ma tộc chiến tranh liên miên ko ?

Cái này... - Sở Dương dừng lại suy nghĩ

Yên tâm, ta tên là Bá Hoàng, nào- ta mời các ngươi vào tửu lâu bên cạnh ăn uống rồi kể cho ta nghe về Ma tộc với Thần tộc trông như thế nào đi.

Nói xong hắn lôi tay hay người Sở Dương cùng Hồng Trần vào quán. Mà cũng phải nói, tên Bá Hoàng này là con của một vị đại trưởng lão trong Vân Tiền Trang ở nội thành, từ nhỏ hắn đam mê nghe những người thuyết pháp kể về những người tu tiên, thần tộc hay yêu ma . Hắn luôn muốn được ra ngoài thành được đi đây đi đó cầu tiên vấn đạo nhưng luôn bị cha hắn ngăn cấm. Vì để hắn không chạy lung tung, luôn có ít nhất hai thủ về đi theo hắn kể cả lúc hắn ngủ.

Này, các ngươi ăn rồi thì cho ta hỏi, ma tộc có phải rất to lớn, ba đầu sáu tay, người cao mười trượng như mọi người vẫn hay kể không?

ummm...úng ậy - Sở Dương Hồng Trần vừa nhai vừa đáp

Vậy thần tiên có phải rất uy nghiêm, phép thuật đầy mình, hô mưa gọi gió, thoắt ẩn thoắt hiện không?

ummm...úng hế - Sở Dương Hồng Trần vẫn vừa nhai vừa đáp

Các ngươi nhìn xem, nếu ta cũng là người tu tiên có phải rất tiêu soái oai phong không?

Hắn vừa nói vừa hích cái mũi heo lên, nhìn thân hình mập mạp của hắn làm Sở Dương và Hồng Trần ráng gồng mình để không cười đến rung cả ghế mà đáp

Hảo hảo...rất..rất tiêu sái...oai..phong !!!

Thật là khó lắm mới tìm được người có mắt nhìn người, từ nay hai ngươi hãy đi theo ta, ta sẽ giúp các ngươi có tiền đồ hơn bây giờ - Bá Hoàng nói

Theo huynh, nhưng theo huynh làm gì chứ ?- Sở Dương hỏi

Các ngươi có biết Chư Thiên Tông sắp tới sắp tuyển đồ đệ không? ta có thể đăng ký xin thí luyện đồ đệ trong đó thêm cho hai ngươi, trong đó yêu cầu dưới 16 tuổi và phải có thẻ trong thành chỉ có ta mới cho được hai ngươi thôi, đổi lại hai ngươi không được nói với ai là ta tham gia và phải bảo vệ ta trong đó, không được để cha ta biết ta đi tu tiên.

Bá Hoàng ghé tai nói nhỏ cho hai người như sợ hai tên thủ vệ đằng sau nghe thấy.

Cái này... - Hồng Trần nhìn Sở Dương ra hiệu

Sở Dương suy nghĩ, nếu như hắn đã giúp ta mạnh lên thì ngại gì kết thêm một bằng hữu chứ. Nếu từ chối cơ hội này thì khó có thể có được một cơ duyên tốt như vậy xuất hiện nữa.không suy nghĩ gì thêm sở dương liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Hảo, hảo huynh đệ, cạn ly rượu này chúng ta sẽ thành huynh đệ. Sau này có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia - Bá Hoàng nói

(Đại hội tuyển đệ tử liệu 3 người có được vào Chư Thiên Tông hay không? liệu sẽ gặp những thử thách nào tiếp theo, đợi chương 3 sẽ rõ)

HẾT CHƯƠNG 2

Bạn đang đọc Thần Ma Giới Thiên của Tiểu Tuệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuphu07
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.