Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyển nhập tông môn đầu tiên

Phiên bản Dịch · 2021 chữ

Thành Trường An năm thái nhất thứ 3734

Mới đó mà đã một tháng trôi qua, lúc này Sở Dương cùng Hồng Trần đã được Bá Hoàng cho ở nhờ tại nhà một người phu dịch của hắn.Tuy hiện tại mọi thứ đã tạm ổn nhưng Sở Dương trong lòng mỗi đêm vẫn không quên được cảnh trưởng làng mất, Phan Hy không biết sống chết ra sao, dân làng từng cưu mang mình bị sát hại một cách tàn độc và sự lạnh nhạt của đám được xưng là thần, miệng lúc nào cũng lên tiếng mang danh chính nghĩa nhưng coi mạng người như cỏ rác. Hắn hận, hận tất cả lũ xưng thần ngụy quân tử, hận những tên ma tộc tàn ác và hơn tất cả, hắn hận bản thân mình quá yếu đuối. Không dám ở lại cũng với tộc nhân của mình. Đúng rồi, ta phải mạnh lên, phải đủ mạnh để giết hết bọn chúng, không - ta phải là người mạnh nhất, ha ha ha ... Cùng với tràng cười này là từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt, dường như sự tàn độc của thế giới này đã khiến đạo tâm của một đứa trẻ 14 tuổi như hắn không thể chống đỡ nổi, khiến hắn sinh ra tâm ma. Đang miên man suy nghĩ cùng đau khổ bỗng có tiếng gõ cửa:

- Sở Dương, ngươi làm gì mà cười như điên vậy? hôm nay chúng ta có hẹn với Bá Hoàng đi khảo nghiệm đệ tử này, mau dậy đi thôi không trễ giờ mất.

Sở Dương chấn an lại tinh thần, đứng dậy ra mở cửa, ánh nắng buổi sáng sớm chiếu vào khuôn mặt hắn, hiện lên không còn là gương mặt của một đứa trẻ vui vẻ như lúc trước nữa, bây giờ khuôn mặt của hắn gầy gộc hơn, nhưng lại mang đầy sự băng lãnh, cảm giác như một người vừa trải qua đủ mọi loại kiếp nạn đau khổ của trần gian.

- Này sao còn đờ đẫn ra đó, đi thôi - Hồng Trần

Sở Dương đi theo Hồng Trần ra ngoài đến Trúc Tửu Quán tìm gặp Bá Hoàng như dự tính lúc trước và tất nhiên tên Bá Hoàng này lén trốn cha hắn đi học tu pháp. Đi được khoảng nửa canh giờ thì đến nơi. Lúc này hai người thấy Bá Hoàng đang trốn ở một góc tường phía sau tửu lâu, đang vẫy vẫy bọn họ, cũng không thấy mấy tên thủ vệ thường ngày vẫn đi theo hắn đâu nữa, tiến lại gần Hồng Trần gặng hỏi :

- Này, sao huynh trốn ra được hay vậy? thủ vệ của huynh đâu? mà mùi gì hôi quá vậy? hắn đang hỏi thì bịt mũi.

- Ngươi nghĩ Bá Hoàng ta là ai chứ, chỉ cần ta muốn thì ta sẽ có cách, chỉ là, có thể đi nhanh rồi tìm chổ nào có nước cho ta rửa tay được không, chui qua rãnh cống thối quá.

Cả bọn phì cười, sau đó bọn họ cùng thuê một chiếc xe ngựa để đi đến Chư Thiên Tông. Nghe nói Chư Thiên Tông là do một vị lão nhân tồn tại trước thời thần vương Đông Hoàng Thái Nhất đăng cơ tạo ra. Lúc đó mọi thứ còn trong thời kì chiến tranh liên miên. Hỗn mang, ma thú còn hoành hành, từng có mười vị chí tôn của nhân tộc đứng lên bảo vệ tộc nhân của mình. Nhân tộc khi ấy vẫn là một thế lực đủ mạnh để chống lại sự đe dọa của những tộc khác. Tuy nhiên vào một ngày, có một vị chí tôn bởi sát tâm quá nặng từ những trận chiến, vị chí tôn này ham muốn giết chóc nên kích động các vị chí tôn khác làm nên sự xáo trộn, chiến tranh nội bộ trong nhân tộc xảy ra. Dần dần về sau nhân tộc càng ngày càng đi xuống, không còn vị chí tôn nào được sinh ra nữa. Bất quá, còn trụ vững đến bây giờ là nhờ sự cống nạp cho thần tộc cùng phật gia nên được bảo vệ lại một số ít thành trì.

- Đến nơi rồi, chúng ta xuống báo danh thôi.

Bá Hoàng nhanh nhảu nhảy xuống trước, lại gần một người đang ngồi một chổ có lá cờ đăng ký báo danh.

- Đây là thẻ báo danh của ta và hai người kia, cùng 20 lạng bạc mỗi người.

Hồng Trần nghe vậy liền chạy tới níu lấy tay Bá Hoàng mà nói :

Này Hoàng huynh, nếu bọn ta không đủ tư cách vào thì thế nào? nhiều..nhiều bạc như vậy, ta sợ trả không nổi mất.

Xì,sợ gì. Chúng ta là huynh đệ với nhau mà, tiếc chi mấy đồng bạc đó, cứ thử đi, nếu ta đậu ta dắt huynh đi kỹ viện một lần cho biết.

Khác với hai người Hồng Trần và Bá Hoàng, Sở Dương từ lúc khởi hành vẫn không nói một câu nào. Hắn cứ im lặng như vậy đi theo vào cổng Chư Thiên Tông. Vào trong mọi thứ còn hơn với sự tưởng tượng của hắn trên suốt đường đi, tông phái này rất lớn, nhìn viện trước viện sau nối đuôi nhau không thấy điểm cuối. Xung quanh hắn có rất nhiều người, kẻ nào cũng khí thế tự tin xếp dài cả ngàn người. Xung quanh hai bên là đệ tử của Chư Thiên Tông được bố trí nghiêm ngặt chỉnh tề, mơ hồ một lúc lâu, hắn nhìn lên chính giữa đại điện có một cây cột đá cao, có một người trung niên đứng bên cạnh bộ dáng thoát tục, phong thái khác thường, bỗng ông ta nói to lên :

- Tất cả các người nghe đây, ta là đại trưởng lão của Chư Thiên Tông, gọi ta là lão Phàm. Bây giờ ta sẽ nói cho các ngươi biết điều kiện gia nhập tông môn năm nay, nên nhớ Tông phái ta mười năm mới tuyển một lần, ai cố ý dối gạt sẽ bị nghiêm trị.

Thứ nhất, phàm những kẻ trên 16 tuổi sẽ không được tham gia

Thứ hai, đây là tra nguyên thạch. Cứ mỗi một ô trụ sáng thì sẽ là một nguyên lực. Dưới 3 nguyên lực là loại, từ ba đến năm nguyên lực được vào ngoại môn, ngoại môn sẽ được học công pháp nhân cấp và được lĩnh 3 nguyên thạch mỗi tháng cho việc tu luyện. Từ năm đến bảy nguyên lực sẽ được vào nội môn, sẽ được học công pháp địa cấp và sáu nguyên thạch mỗi tháng. Và cuối cùng từ bảy đến chín nguyên lực sẽ được các vị đại lão chọn làm đệ tử chân truyền, được bồi dưỡng đặt biệt.

Tuy nhiên các ngươi nên nhớ, đã vào tông môn phải theo quy tắc của tông môn, nếu vi phạm nhẹ thì phế tu vi, đuổi khỏi tông nặng thì hậu quả không thể tưởng tượng được đâu. Cho dù là thiên tài cũng không ngoại lệ.

Sau khi nghe bài diễn thuyết dài dòng xong Sở Dương nghe xung quanh nhiều tiếng thở dài than thở luật năm nay quá khó. Hơn một nữa người tham gia khảo hạch đều đi về vì quá số tuổi. Thì bỗng có mấy tiếng người vang lên.

Đại trưởng lão, ta thấy cái cột có mười ô, sao chỉ tính tới chín thôi ạ? có phải ngài tính thiếu gì không?

Đúng vậy, đúng vậy - tiếng đồng thanh vang lên

Lúc này đại trưởng lão ho lên một tiếng, cảm giác uy áp lan truyền xuống phía dưới làm cho tất cả im bặt, Sở Dương cũng nằm trong số đó, hắn bỗng chốc cảm nhận lại cảm giác bị Thanh Đế trấn áp như lần trước làm máu hắn sôi sục lên. Nhưng hôm nay là cơ hội mạnh lên của hắn, hắn không thể để cho sự nóng giận làm hỏng mất tâm trạng.

Câm miệng, nấc thứ mười này trước giờ chưa ai có thể làm nó sáng lên cả ngoại trừ vị lão tổ lập ra tông ta. Các ngươi đừng nghĩ tới chuyện hão huyền nữa. Bắt đầu kiểm tra.

Sau lời nói của vị đại trưởng lão, từng người từng đợt đi lên kiểm tra, hầu như đều là nguyên căn biến tạp, từng tiếng hô loại đều nhau vang lên.

- Ha ha, ta được bốn nguyên lực, các ngươi thấy chưa, ta đã bảo là ta có thiên phú tu luyện mà, sau này hãy gọi ta là lão đại, ta sẽ bảo kê các ngươi...

Chưa kịp nói hết câu thì có tiếng vang lên. Là bảy nguyên lực kìa, tên đó trông yếu đuối như vậy mà thiên phú ghê vậy, thiếu một nấc nữa là có thể có tiền đồ vô hạn rồi. Cả hai người Sở Dương và Bá Hoàng quay lại nhìn thì không tin vào mắt mình, là Hồng Trần - hắn thường ngày nhát gan như vậy mà lại có thể có nguyên lực dồi dào như vậy sao? Sở Dương bàng hoàng, đến lượt mình rồi, liệu mình có vượt qua không. Vừa đi lên bục, Sở Dương vừa quay đầu lại, hơn một ngàn người tham gia mới đầu mà giờ vượt qua chỉ có không quá 50 người, cái khảo nghiệm chết tiệt gì đây chứ.

Đặt tay lên cột, dồn tất cả nội lực vào khí trung của ngươi.

Miên man suy nghĩ, bỗng Sở Dương giật mình vì có một câu nói vang lên trong đầu hắn, hắn nhìn qua đại trưởng lão. Không, không thể là ông ta, từ đầu đến giờ ông ta chỉ nói đúng một lần thuyết trình mà không nói thêm gì nữa. Thôi kệ, là ai cũng được, cơ duyên lần này đặt cược vào ngươi đó.

Ba nguyên lực, ngoại môn đệ tử.

Vị giám sát nói to lên, Sở Dương như thở phào trong người, đang định rút tay thì hắn lại nghe vang lên

Là nă..không lên rồi..sáu..bả..mười nguyên lực, là thiên tiên căn nguyên lực, là thiên tiên căn nguyên lực….

Tất cả mọi người đều chấn kinh, phải biết là lúc trước vị đại trưởng lão kia đã nói hàng ngàn năm nay chưa có một ai có thể khiến cho mười cột đá đều sáng.đều đó đủ chứng tỏ rằng tên Sở Dương này không phải là một người bình thường

Tất cả im lặng…..

Lúc này bỗng nhiên bên cạnh Sở Dương xuất hiện một lão giả, tuy ông ta không bức ra uy áp nhưng sự uy nghiêm cũng đủ khiến cho mọi người sợ hãi.

Các vị, ta là chưởng môn của Chư Thiên Tông, ta mong những gì các vị thấy hôm nay có thể giữ kín cho lão phu. Ta có thể nói cho các vị biết rằng nhân tộc chúng ta vừa xuất hiện một tia hy vọng, truyền thuyết kể rằng, nhân tộc chúng ta muốn tu luyện lên chí tôn đều cần phải có căn cốt thiên tiên căn nguyên lực thì con đường tu luyện đến đỉnh phong mới có tia hy vọng. Cho nên, nếu ngoại tộc biết được chúng ta có một tộc nhân như vậy, bọn chúng sẽ tìm đủ mọi cách để tiêu diệt hạt giống này. Tất cả nhưng người có mặt ở đây hôm nay, hãy ban cho họ mỗi người 50 lượng, nếu ai dám lan truyền tin này ra thì hậu quả sẽ là diệt tộc.

Nghe vị lão giả kia nói xong tất cả đều im bặt, họ dường như hiểu được sự nghiêm trọng của việc này, không ai dám nói ra một lời nào nữa. Khi đã yên tâm, vị lão giả quay qua nói nhỏ với Sở Dương

Tâm ma của ngươi quá nặng, im lặng mà đi theo ta.

Nói xong cả hai biến mất trong sự bàng hoàng của mọi người.

HẾT CHƯƠNG 3

Bạn đang đọc Thần Ma Giới Thiên của Tiểu Tuệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuphu07
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.