Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự khởi đầu giai thoại

Phiên bản Dịch · 1460 chữ

Từ cổ chí kim,khi thời hồng hoang bắt đầu.Thiên hạ được chia thành nhiều thế lực nhỏ, được cai quản bởi 3 thế lực lớn :

Thần : được coi là thế lực chủ quản của đạo gia,được cai trị bởi Đông Hoàng Thái Nhất - thế lực đứng hàng đầu của thiên hạ

Ma tộc : thế lực hắc ám được chấp chưởng bởi tộc nhân tu la,cai trị là Huyết Tu La Vương,cai quản phần khuyết của thế giới - kẻ thù vạn kiếp của chúng sinh.

Phật : được coi là thế lực đứng bên ngoài trung lập,tuy nhiên cả thiên hạ đều biết kẻ đáng sợ nhất vẫn là chúng - tâm cơ luôn muốn thôn phệ 2 thế lực còn lại.

Vì muốn thế giới được cân bằng, Thiên Đạo vẫn luôn không cho phép 1 thế lực nào biến mất,giữ sự cân bằng cho thế giới,vì thế cuộc chiến vẫn duy trì hàng vạn năm nay.

Vạn sinh chư lai khiếu,nhất tiếu tề thiên hạ

Vĩnh sinh nhân bất tử,thọ mệnh cùng nhân gian.

Sở dương - một kẻ phàm tục đang chăn trâu ở trên núi Vân Nhai nghêu ngao hát. Hắn là 1 đứa con của Nhân tộc, một tộc mà thời bấy giờ vẫn luôn yếu nhất, là con mồi của toàn bộ các thế lực còn lại ngăm nghe.

Sở Dương ngươi lại hát bậy bạ gì thế - Hồng trần

Hồng Trần là bạn chí cốt từ bé của Sở Dương, tính cách của hắn rất nhút nhát.

Ta muốn sau này sẽ thống nhất thiên hạ, đưa nhân tộc đi lên, để cho những tên đè đầu cưỡi cổ chúng ta phải biết nhân tộc chúng ta không yếu - Sở Dương nói

Dựa vào tên chăn trâu như ngươi, haha, cười chết ta mất - Hồng Trần cười nói.

Vân Nhai là 1 vùng biên giới giữa ma tộc và địa tiên quanh năm chiến tranh liên miên, làng của Sở Dương cũng lâm vào cảnh khốn cùng, nhưng may mắn hơn làng của hắn được bao bọc bởi trận nhãn mà các địa tiên bố trí mà chỉ người trong làng mới biết được cửa vào.

Sở Dương, Hồng Trần, 2 ngươi lại lén đi lên núi chơi đấy à, các ngươi không sợ yêu quái bắt đi sao - Phan Hy ( thanh mai trúc mã của Sở Dương)

Ái chà chà, quan tâm quá cơ, đúng là thanh mai trúc mã có khác - Hồng Trần mỉa mai

Thôi vào ăn cơm đi, ta đói bụng lắm rồi - Sở Dương cười nói

Phan Hy là người cùng Sở Dương lớn lên từ bé, cô ấy với Hồng Trần cùng Sở Dương là 3 trẻ mồ côi trong trận chiến năm xưa của thần tộc cùng ma tộc may mắn sống sót, được dân làng nhặt về, chúng cùng nhau sống chung trong 1 ngôi nhà, được dân làng quý mến. Làng Vân Nhai thuộc một một nơi trên núi Côn Luân, nơi đất đai màu mỡ, địa hình đắc đạo - vậy nên luôn là nơi mà Ma tộc nhắm đến. Vì thế Thần tộc vẫn luôn giúp đỡ nơi này trấn thủ.

Không hay rồi, ma tộc xông vào đây rồi - một cảnh vệ hét lên

Sau đó là tiếng hét thất thanh từ đằng xa vọng tới, mọi người đều chấn kinh.

Tất cả chạy vào địa đạo - trưởng làng hét lên

Mọi người chạy vào địa đạo nhưng lối thông đằng sau đã bị sụp mất do đại trận bị sụp đổ, chỉ còn một lỗ hổng bằng 3 tấc, người lớn không thể chui qua được mà phía sau tiếng hét cùng tiếng binh đao va vào nhau vẫn đang vang lên.

Tại sao bọn chúng lại vào được đây, không phải đại trận vẫn được các địa tiên thường xuyên kiểm tra sao ? - trưởng làng hỏi

Thưa trưởng làng, tôi thấy Diệp Vô Thiên đi cùng với lũ ma tộc, có lẽ hắn đã bán đứng chúng ta - cảnh vệ trả lời.

Diệp Vô Thiên ? uổng công bao lâu nay ta quan tâm hắn, thật là lòng người khó đoán mà - trưởng làng giận dữ mà nói.

Báo, đã thổi kèn xin cầu cứu, nhưng các địa tiên đến chỉ đứng nhìn chứ không giúp chúng ta - một cảnh vệ khác

Trời diệt làng ta rồi - trưởng làng cắn chặt môi, khuôn mặt buồn bã nói. Ông quay lại nhìn đám Sở Dương mà lên tiếng :

Bây giờ các con là những đứa trẻ cuối cùng cuối cùng của làng Vân Nhai chúng ta, các con hãy cầm miếng ngọc này đến gặp đại huynh kết nghĩa của ta là Lão Lục ở Trường An, lão ấy sẽ chiếu cố cho các ngươi.

Không, bọn con muốn ở lại với lão bá, bọn con không đi đâu cả - đám Sở Dương,Hồng Trần, Phan Hy đồng thanh nói.

Đột nhiên có tiếng động mạnh vang lên ở cổng thôn, tất cả đều im bặt chấn kinh trong vài khắc

Nhanh, đi ngay, nếu không thì không kịp mất- trưởng làng quát

Sở Dương, Hồng Trần, lau nước mắt chui vào lỗ hổng nhỏ kia, cảm giác chật chội đến mức không thể tiến đến phía trước, khi đến lượt Phan Hy thì bổng nghe một tiếng gầm gừ, từ đâu xuất hiện một con sơn lang cắn lấy chân cô bé lôi lại, đám Sở Dương ,Hồng Trần muốn quay lại nhưng không thể được, cái hang quá nhỏ không thể quay người lại được.

Trong này còn 2 tên nhóc, mau đào rộng hang ra kéo bọn chúng ra, chúng ta đang thiếu nô lệ.

Tiếng hô quát phát ra từ phía sau lưng huynh đệ Sở Dương, Hồng Trần.

Có lẽ chúng ta không thoát được rồi, mong kiếp sau vẫn là huynh đệ với ngươi - Hồng Trần khóc lóc

Câm miệng, cố bò tiếp cho ta, ngươi muốn phụ sự hy sinh của trưởng làng à - Sở Dương khóc theo

Bỗng dưng ở dưới bụng 2 tên sáng lên từng tia sáng màu xanh chói mắt, khiến cả 2 không tài nào mở mắt được nữa, sau đó cả 2 ngất đi. Đến khi chúng tỉnh dậy thì thấy mình đã xuất hiện ở bờ suối mà bọn chúng hay lén đi chơi lúc nhỏ cách làng 5 dặm rồi.

Các ngươi tỉnh rồi à ? - một thanh âm trong trẻo cất lên

Quay đầu lại cả 2 thấy một vị tiên nhân, dáng hình tiêu sái đang ngồi trên một nhành liễu chơi cầm

Ngươi là ai ? - Hồng Trần run rẩy hỏi

Ta là kẻ cai quản vùng này, các ngươi vừa đi vào cấm chế dịch chuyển mà ta tạo ra để giám sát biên giới kề cận làng Vân Nhai.

Ngươi là Thanh Đế sao ? - Hồng Trần giật mình

Lúc này Sở Dương vẫn im lăng nãy giờ bổng đứng lên quát :

Bọn ta vẫn cống nạp tài nguyên cho các ngươi, tại sao khi làng ta gặp nạn các ngươi thấy chết mà không cứu ?

Các ngươi chỉ là một con cờ trong tay chúng ta thôi, cứu các ngươi để ta mất đi một tiên tộc nào, thật không đáng - Thanh Đế đáp

Ngươi … - Sở Dương tức giận nói không nên lời.

Lúc này bỗng Thanh Đế cười nhạt để tay lên cầm, từng tiếng từng tiếng nhạc ngân lên khiến cho Sở Dương và Hồng Trần không thể cử động, rồi sau đó từ từ biến mất mới khiến mọi thứ trở lại bình thường.

Sở Dương giờ chúng ta tính sao đây ?

Lúc này chỉ thấy Sở Dương lẩm bẩm:( gì mà thần chứ, gì là ma chứ, chỉ là một lũ dối trá...sinh mạng nhân tộc ta là cỏ rác ư, sẽ có một ngày ta đạp lũ các ngươi dưới chân, chó chết) tiếng lẩm bẩm cùng nghiến răng khiến cho Hồng Trần sợ hãi, ngay sau đó Sở Dương quay nhanh lại nhìn Hồng Trần nói :

Đi, chúng ta đi tìm Lão Lục, trước mắt phải có chốn dung thân trước đã, sau đó chúng ta sẽ tìm cơ hội báo thù.

Nhưng chúng ta thì có thể làm được gì cơ chứ ?

Ta chưa biết, nhưng ta tin có một ngày nhân tộc sẽ quật khởi để không bị chà đạp như vậy nữa.

Nói rồi hai đứa trẻ 14-15 tuổi đi về hướng đông đến thành Trường An tìm Lão Lục trong lời của trưởng thôn, bước đi trên con đường vô định để tìm sự quật khởi cho nhân tộc, bắt đầu cho một câu chuyện về một bậc anh hùng.

HẾT CHƯƠNG 1

Bạn đang đọc Thần Ma Giới Thiên của Tiểu Tuệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuphu07
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.