Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Danh sách (1)

Phiên bản Dịch · 1057 chữ

Giang Phong nhìn từ trên xuống dưới danh sách một lượt.

Có tới mười sáu cái tên trên danh sách. Được viết bằng mực đen và đỏ để phân biệt.

Tên đầu tiên là Lã Quyền, là phó viện trưởng của hắn, hắn quen biết, được viết bằng mực đỏ. Phía sau còn có ba cái tên được đánh dấu đỏ, trong đó có một cái tên hắn cảm thấy có hơi quen tai, có lẽ là một giáo viên dạy môn tự chọn nào đó của hắn, còn hai cái tên kia thì hắn không có ấn tượng.

Trong danh sách mười sáu người, còn xuất hiện tên của mấy vị lãnh đạo trường.

Giang Phong không biết cô gái xảy ra chuyện hôm nay có trong danh sách này hay không.

Sinh viên đại học thường không thân thiết lắm, huống hồ hắn lại không ở ký túc xá, cũng không tham gia hoạt động câu lạc bộ nào. Ở trường hắn gần như không có bạn. Ngay cả bạn cùng lớp hắn còn không nhớ mặt chứ nói gì đến tên.

Giang Phong cầm tờ giấy trong tay, vò nhẹ, cảm thấy khó hiểu.

Đây là ý gì?

Lúc này, ông chủ gọi điện thoại cho hắn, nói có vài đơn hàng nữa cần hắn giao.

Giang Phong nhét tờ giấy vào túi, trước tiên quay lại quán lấy đồ ăn.

Thời điểm này, người đặt đồ ăn cũng không còn nhiều. Đơn hàng cũng là của sinh viên trường A.

Hắn cầm hộp cơm đến dưới tòa ký túc xá, rút điện thoại ra, gọi số trên đơn hàng.

"Đồ ăn của bạn đến rồi, xuống lấy nhé."

Đầu bên kia chần chừ:

"Giang Phong?"

Giang Phong:

"Cậu là ai?"

"... Cậu không lưu số của tôi à? Cậu không lưu thật à? Đã năm ba rồi đấy anh bạn!"

Đầu bên kia tương đối cạn lời:

"Tôi là lớp trưởng của cậu, Trương Dương Dương đây!"

Giang Phong ậm ừ:

"Giao đồ ăn."

Trương Dương Dương:

"Cậu mang lên đây đi, tôi đang bận tối mắt tối mũi đây. 301 đợi cậu! Cảm ơn nhé huynh đệ, lên đây tôi mời uống nước!"

Nói xong, cậu ta tự động cúp máy.

Giang Phong nhìn điện thoại bị ngắt, trầm mặc hai giây.

May là tầng của ký túc xá không cao, chỉ ở tầng ba. Giang Phong đến cửa phòng 301, thấy cửa không đóng liền trực tiếp bước vào.

Lớp trưởng cởi trần, đang ngồi trước bàn viết miệt mài, nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại:

"Ôi, cậu đến rồi à? Cảm ơn nhé, anh bạn!"

Giang Phong liếc qua, hỏi:

"Có bài tập à?"

"Không, bài tập gì chứ? Hôm nay Điền Đậu Đậu chẳng phải gặp chuyện ở lớp sao, tôi đang viết báo cáo cho giáo viên phụ đạo."

Lớp trưởng dùng tay quạt quạt cho mình, nói:

"Hôm nay xui thật, kí túc xá quên nộp tiền điện, cô phụ trách nạp tiền lại không đi làm, tôi phải viết tay, cuộc sống này đúng là không chịu nổi mà!"

Điền Đậu Đậu?

Giang Phong nghe thấy cái tên này tinh thần liền chấn động:

"Thế Lưu Tĩnh thì sao?"

"Cậu cũng biết à? Tin tức nhạy thật đấy! Cậu ấy hôm nay cũng xin nghỉ. Trông sắc mặt không được khỏe, xin nghỉ dài hạn."

Lớp trưởng gật đầu, lẩm bẩm nói:

"Tôi nói chứ, Lưu Tĩnh, Điền Đậu Đậu, còn có Lã Manh, ba chị em này năm nay thế nào mà vừa khai giảng đã không may, hết người này đến người kia gặp chuyện. Chẳng lẽ phong thủy học viện chúng ta không tốt?"

Giang Phong nghe thấy những cái tên này, đại khái hiểu ra, lại hỏi cái tên tiếp theo trong danh sách:

"Cậu biết Hạ Thịnh không?"

"Không biết."

Lớp trưởng ngẩng đầu nói:

"Người của trường chúng ta à? Cậu có việc tìm cậu ta à? Tôi có thể giúp cậu hỏi."

"Ừ, tôi cũng không quen."

Giang Phong ngẫm nghĩ rồi nói:

"Nếu cậu tìm thấy cậu ta, nói với cậu ta một tiếng. Dạo này cẩn thận chút, đi đường đừng ngã."

Lớp trưởng trợn mắt.

Đệt, người này có bệnh không vậy?

Trước ánh mắt soi mói của đối phương, Giang Phong bình thản chào tạm biệt:

"Tôi đi đây."

Hắn giao xong đồ ăn, đúng lúc buổi chiều không có tiết học liền về phòng trọ của mình.

Thực ra nếu ở ký túc xá, chi phí sẽ tiết kiệm hơn nhiều. Nhưng Giang Phong rất ghét ở chung phòng với người khác.

Hắn ngồi trước quạt điện, gọi điện cho Trữ Huyền Lương, bảo anh ta dẫn nữ quỷ kia đi. Sau đó kể chi tiết một lượt những gì xảy ra ngày hôm nay.

Trữ Huyền Lương nghi hoặc:

"Cậu làm gì ở trường đại học A?"

Giang Phong:

"... Tôi đi học."

Trữ Huyền Lương giọng đầy kinh ngạc:

"Cậu vẫn là sinh viên à?!"

"......”

Giang Phong hỏi:

"Người Trung Quốc dự đoán kia là ai?"

"Triền Trung Thuyết Thiền. Tôi có nghe qua. Đáng tiếc là qua đời từ sớm, không liên quan đến ông ấy."

Trữ Huyền Lương nói:

“Rồi sao nữa?"

Giang Phong:

"Không còn gì nữa."

"Được, chuyện này tôi đang điều tra. Qủa thật có chút kỳ quái."

Trữ Huyền Lương hỏi:

"Danh thiếp của tôi cậu đưa cho cô gái đó à?"

Giang Phong:

"Đúng vậy."

Trữ Huyền Lương:

"Tôi đã đến gặp cô ấy, cô ấy không nói gì cả. Tôi dự định hôm nay đến trường cậu xem xem, đã liên hệ với hiệu trưởng của các cậu. Cậu đưa tờ giấy đó cho tôi."

Giang Phong báo địa chỉ của mình:

"Anh tiện đường thì ghé qua lấy."

Trữ Huyền Lương đồng ý, trước khi cúp máy còn lẩm bẩm:

"Sao cậu lại được quỷ thích thế nhỉ?"

Trữ Huyền Lương đặt điện thoại xuống bàn, di chuột trên máy tính, thở dài.

Tượng thần sáu phương tuy đã được bổ sung, nhưng vẫn còn không ít lệ quý trốn ra từ tòa nhà bỏ hoang, ai biết đây có phải là một trong số đó không.

Lương thưởng của đạo môn thấp, áp lực đạo môn lại lớn quá.

Bạn đang đọc Thần hồn phán quan của Thối Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dattranth
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.