Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Danh sách (2)

Phiên bản Dịch · 1121 chữ

Anh ta không tìm ra manh mối gì trên người Điền Đậu Đậu. Con quỷ kia ghi tên mười sáu người vào danh sách báo thù, cho thấy chắc chắn đây không phải là chuyện nhỏ.

Trữ Huyền Lương lên mạng tìm kiếm các tin tức gần đây về trường đại học A. Gió yên biển lặng, mọi thứ đều yên bình và hài hòa, dường như không có chuyện gì xảy ra.

Anh ta nhập danh sách đã ghi lại vào hệ thống thông tin để tra cứu.

Trong số mười sáu người, hiện có ba người là sinh viên năm ba, một người là sinh viên năm tư, sáu người là nghiên cứu sinh vừa tốt nghiệp, sáu người là công nhân viên của trường A.

Tất cả mọi người đều đến từ khắp nơi, không ai có tiền án tiền sự. Sinh viên đến từ Học viện Máy tính, Học viện Quản lý, Học viện Kế toán và Học viện Tài chính. Nhìn bề ngoài, thật khó để tìm ra mối liên hệ giữa họ.

Trữ Huyền Lương miết sống mũi, thấy thời gian đã gần đến, mang theo công cụ của mình, đến gặp Giang Phong lấy tờ giấy đáng ngờ kia.

"Tôi mang cho cậu hai lá bùa."

Trữ Huyền Lương đưa một chiếc túi nhỏ màu đỏ cho Giang Phong, nói:

"Thể chất của cậu có chút kì quái, cẩn thận một chút. Đừng nhìn thấy gì cũng tùy tiện bắt chuyện, cậu như vậy rất nguy hiểm đấy biết không?"

Giang Phong:

"....."

Hắn nhận lấy túi gấm rồi cất vào túi quần, cảm ơn ý tốt của Trữ Huyền Lương.

Khi Trữ Huyền Lương đến trường A, hiệu trưởng đang bận họp, viện trưởng Học viện Quản lý và giáo viên phụ đạo của Điền Đậu Đậu đã đón tiếp anh ta.

Phó viện trưởng và một sinh viên đều phải nhập viện vì những triệu chứng kỳ lạ, điều này khiến bà có phần lo lắng. Bà khá tôn trọng Trữ Huyền Lương vì anh ta có quen biết với hiệu trưởng.

Trữ Huyền Lương không đề cập đến chuyện của Điền Đậu Đậu mà đi thẳng vào vấn đề:

"Trong số các sinh viên tốt nghiệp năm ngoái, có ai nghiên cứu về lý luận của William Delbert Gann và Triền Trung Thuyết Thiền không?"

Viện trưởng ngạc nhiên trong giây lát, nhưng nhanh chóng phản ứng lại:

"Có. Có một người, nhưng cô bé đó không phải là sinh viên năm tư, mà là nghiên cứu sinh. Cũng không thuộc Học viện Quản lý của chúng tôi, mà thuộc Học viện Tài chính bên cạnh."

Trữ Huyền Lương ngờ vực:

"Viện trưởng cũng nhớ được việc này sao?"

Hàng ngàn đề tài luận văn của sinh viên tốt nghiệp, hơn nữa lại không phải của khoa mình, anh ta chỉ nói sơ qua đã biết?

Sao có khả năng!

"Nhớ chứ."

Viện trưởng nhíu mày nói:

"Ngay trước kỳ thi cuối kỳ năm ngoái, cô bé nhảy lầu tự tử. Học sinh này, các giáo viên và lãnh đạo trong trường đều biết. Đề tài nghiên cứu của cô bé rất có triển vọng, cũng từng học qua lớp của tôi, thật đáng tiếc."

"Tự tử?"

Mí mắt Trữ Huyền Lương giật giật:

"Đã báo cảnh sát chưa? Thật sự là tự tử à? Lý do tự tử là gì?"

"Mỗi trường đại học đều có một vài sinh viên tự tử. Đặc biệt là những trường danh tiếng. Có những người không chịu nổi áp lực tốt nghiệp mà tự tử, cũng có những người từ trường khác đến tự tử. Thấy mãi cũng thành quen, trường học cần phát triển, cũng không cần thiết phải công bố rộng rãi."

Viện trưởng thở dài nói:

"Luận văn tốt nghiệp năm ngoái của cô bé không qua, có lẽ là áp lực học tập lớn. Đạo trưởng, sao ngài biết được chuyện này?"

Trữ Huyền Lương không trả lời câu hỏi của bà, tiếp tục hỏi:

"Cô ấy và sinh viên tên là Điền Đậu Đậu kia có quan hệ gì không?"

Viện trưởng đáp:

"Chắc không có đâu nhỉ? Cô bé không phải là sinh viên của học viện chúng tôi."

Trữ Huyền Lương:

"Luận văn thì sao?"

"Không liên quan gì. Năm ngoái Điền Đậu Đậu là sinh viên năm hai, làm sao có liên quan đến luận văn của cô bé được?"

Viện trưởng nói:

"Hai người này có lẽ còn chưa từng gặp nhau ấy nhỉ?"

Trữ Huyền Lương gật đầu, biểu thị đã hiểu. Anh ta lấy một tờ giấy trắng từ trong túi ra, mở ra và chỉ vào những cái tên trên đó:

"Giúp tôi kiểm tra mối quan hệ giữa những sinh viên này. Cô có biết ai không?"

Đây là bản anh ta chép lại, đã loại bỏ tên các lãnh đạo trường. Chỉ còn lại mười cái tên của sinh viên.

Viện trưởng nhìn kỹ hai lần, cố nhớ lại.

"Có vài người tôi biết, là sinh viên của trường."

Viện trưởng nói:

"Là sinh viên của phó viện trưởng."

Trữ Huyền Lương:

"Sinh viên của Lã Quyền?"

Viện trưởng:

"Đúng. Còn Lã Manh là con gái của ông ấy."

Trữ Huyền Lương:

"Bây giờ họ đang ở đâu?"

Viện trưởng không chắc chắn:

"Không ở thành phố A thì phải?"

Giáo viên phụ đạo bổ sung:

"Cô bé xin nghỉ nửa tháng, cộng thêm kỳ nghỉ Quốc Khánh, cô bé có lẽ sẽ trở lại vào giữa tháng mười."

Viện trưởng:

"Phó viện trưởng bị bệnh mà cũng không gọi cô bé về."

Viện trưởng tò mò nhìn mấy cái tên trên danh sách, thấy tên "Điền Đậu Đậu" trên đó, bỗng có dự chẳng lành:

"Đạo trưởng, ngài lấy tờ giấy này từ đâu?"

Trữ Huyền Lương nở một nụ cười đầy quỷ dị:

"Cô nói xem?"

Viện trưởng lập tức thấp thỏm:

"Ý ngài là sao?"

Trữ Huyền Lương cất giấy lại, nói:

"Nếu không nhận lầm, đây có lẽ là của sinh viên đã tự tử cho tôi."

Viện trưởng và giáo viên phụ đạo đều chấn động. Viện trưởng lại càng dùng lực lau tay lên quần.

Trữ Huyền Lương đi về phía trước, nói:

"Tôi đã báo cảnh sát. Cần điều tra lại nguyên nhân cái chết của cô ấy."

Viện trưởng theo sau:

"Chắc có hiểu lầm gì chăng?"

Trữ Huyền Lương đáp:

"Tôi không biết có hiểu lầm hay không, dù sao thì trước tiên hãy dẫn tôi đến chỗ cô ấy tự tử và ký túc xá từng ở xem. Nếu là tự tử, hồn phách có lẽ vẫn ở đó."

Bạn đang đọc Thần hồn phán quan của Thối Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dattranth
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.