Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Miếu hoang

Tiểu thuyết gốc · 1458 chữ

Bạch Tiểu An vừa mới rời khỏi không bao lâu, Từ Kê liền từ trong hắc ám trở về.

Hắn cố ngồi dậy dựa vào lan can hành lang, xoa xoa cái đầu rồi thầm nghĩ.

"Mẹ nó làm sao lại ngủ quên đi? Không phải ta đang dự định hốt một mẻ to, chưa xuất thủ liền đi ngủ, không được, sau này nhất định phải ngủ thêm buổi trưa, tránh tình trạng này xảy ra."

Mà Bạch Tiểu An lúc này chạy thục mạng, còn không biết tên áo đen vừa rồi tỉnh dậy, Tịch Diệt chi nhãn còn kèm theo hiệu quả xóa đi ký ức vừa rồi của hắn, Bạch Tiểu An 5 năm tuổi thọ cũng theo đó biến mất theo.

Hồng hộc...

Cậu dừng lại, hai tay chống xuống đầu gối, thở dóc cố lấy lại sức.

Chạy một khoảng thời gian, bây giờ có lẽ đã cách xa thôn trấn kia.

Nghĩ lại tới chuyện vừa rồi, Bạch Tiểu An hoảng sợ.

Thế giới này trong miệng cha mẹ cậu là thực lực vi tôn, mạng người như cỏ rác.

Nhưng cậu đến thế giới này còn chưa đủ 7 ngày. Kiếp trước sống ở thế giới yên bình, tính mạng luôn được đảm bảo, cậu cũng chỉ mới hai lăm tuổi, giết người cũng không giống như trên phim ảnh, không thể xem qua liền xong, cái này là một mạng người chứ không phải chuyện chơi.

Ọe ọe~~

Bạch Tiểu An ói ra một hơi, cậu lúc này thật hoảng, chưa bao giờ có cảm giác như thế này, còn đáng sợ hơn lần trước bị người diệt tộc.

"Có lẽ mình cần nhiều thời gian hơn để làm quen với thế giới này."

Bạch Tiểu An phát hiện phía trước có cái miếu hoang, hết cách, cậu cũng không thể ngủ bên ngoài, không nói ở đây có rắn độc, sói hoang hay không, tiếng muỗi kêu không ngừng cũng làm cậu khó chịu.

Mặt Bạch Tiểu An trắng bệch, dáng đi trong như người bệnh tật, nếu như bây giờ tóc cậu trắng đi, liền sẽ ứng nghiệm với câu vì quá sầu lo mà trở nên bạc đầu.

Trong miếu không gian rộng lớn, miếu thờ một tượng phật đã đổ nát, có lẽ đã nhiều năm không có người đến đây.

Hôm nay may mắn bên ngoài có trăng sáng dẫn đường, nếu không có lẽ Bạch Tiểu An cũng không nhìn thấy ngôi miếu hoang này.

Bạch Tiểu An đang muốn tìm một chỗ đặt mông ngồi xuống, thì liền nghe phía sau có giọng nói truyền đến.

"Ai u, sao lại manh động như thế, lỡ như có người thấy thì sao?"

"Ha ha, nơi này còn có ai, ta chặt đầu xuống cho nàng làm bô."

Bạch Tiểu An nghe đến thì nghĩ quả nhiên hảo hán, khá lắm, mời đại hiệp chặt đầu xuống làm bô ngồi cho vị nữ nhân kia.

Cậu trong lòng thầm mắng mình xui xẻo, hôm nay nhiều chuyện vậy mà đến cùng một lúc, khiến Bạch Tiểu An không thể chuẩn bị trước để đối phó.

A, hình như chuyện như thế này cũng khó mà ứng phó.

Bạch Tiểu An nhớ tới người yêu kiếp trước.

"Hừ, gian phu dâm phụ".

Cậu trong lòng đậu đen rau má, đây chính là phong cách của người bị người yêu đá, thấy người khác tình tứ với nhau, liền trù ẻo cho sớm chia tay.

Nhưng mà Bạch Tiểu An lịch sự, cũng không muốn ở lại nơi này làm phiền người ta, dù gì đây là một chuyện tốt, hai người kia đang vì thế giới này sáng tạo sinh mệnh, mình làm sao sẽ phá đám chứ.

Bạch Tiểu An muốn rón rén rời đi, thì vô tình đụng trúng cái cột nhà gần đó.

Bịch

Xxx nhà nó

Bùi Tiếu An trong lòng gào thét.

"Ai".

Bên trong quát ra một tiếng, liền có một tên quần áo không chỉnh tề chạy ra, hắn khuôn mặt xinh đẹp, làn da lại trắng, sợ rằng con gái đều không xinh đẹp bằng hắn.

Nhìn thấy Bạch Tiểu An đứng cạnh cửa ra vào, tên kia ánh mắt híp lại, liền hỏi:

"Người là ai?"

Ta là ta.

Bạch Tiểu An cũng không thể trả lời như thế, thế giới này quá nguy hiểm, thực lực mình còn nhỏ bé, không nên trêu chọc thì không cần chọc.

"Ta chỉ là một người đi ngang qua, muốn ở lại một đêm, nhưng thấy ở đây không hợp phong thủy, liền muốn rời đi, không ngờ bên trong có người."

Bạch Tiểu An lợi dụng bóng đêm nói láo, hắn không tin xa như thế, tên kia liền nhìn ra sơ hở của cậu.

Người kia có chút lông mày giãn ra, nhưng cũng không quên đề phòng, người có suy nghĩ đều biết tên thiếu niên kia lời nói đều là nói láo, ở đâu ra ở miếu hoang cần hợp phong thủy.

"Thì ra là vậy, sắc trời đã tối, tiểu huynh đệ ngươi vào bên trong nghỉ ngơi đi, sáng mai lại đi."

Nhìn thấy nụ cười tà mị của tên kia, Bạch Tiểu An thấy hơi rung lên.

"Không cần, ta liền có chuyện gấp, cáo từ".

Ta đêm nay cũng không muốn thấy cảnh ngươi chặt đầu làm bô đâu nha, chuyện vừa rồi đã khiến ta quá kinh hãi, bao nhiêu là đủ.

Thấy Bạch Tiểu An người đi, người kia hơi liếm môi một cái.

"Đáng tiếc."

Hắn bước lại vào trong, nhìn thấy một tên đàn ông đang nằm ở đó, cả người như bị hút khô, chỉ còn lại khuôn mặt già nua.

"Tên này cũng quá già đi, nếu đổi thành vị thiếu niên vừa rồi có lẽ sẽ hợp khẩu vị, đáng tiếc đêm nay ăn no."

~~

Bạch Tiểu An còn chưa biết lúc này mình lại vô tình đi dạo tới quỷ môn quan lần nữa.

Trong một tuần liền đi tham quan quỷ môn quan hai lần, tương lai đây cũng sẽ là một chuyện đáng để Bạch Tiểu An thổi cả đời.

"Xxx nhà nó, xui xẻo như vậy."

Bạch Tiểu An vừa rồi lựa chọn rời đi ngoài chuyện không muốn phá đám người khác, còn có một lý do khiến cậu không đi không được.

Vừa rồi cậu không phải vấp phải cột nhà, mà là một cái xương lớn ở dưới đất, lúc tên kia bước ra, Bạch Tiểu An nhìn xuống đất mới thấy rõ, đó rõ ràng là bộ xương người.

Mà ở gần đó cũng có thị trấn, ai rảnh rỗi lại đi tới miếu hoang hành sự, không sợ dơ bẩn hay sao.

Bạch Tiểu An lúc đó sợ muốn chết, nhưng cũng không thể lộ ra sơ hở, người không biết liền không có tội.

Cậu liền đánh cược thử xem, nếu ép cậu ra tay, cậu cũng chưa chắc đánh thua tên đó. Bây giờ ngoài Tịch Diệt chi nhãn chưa đều khiển thành thạo ra, cậu còn có thể phóng điện ra ngoài nhờ vào Lôi thể.

Không ngờ tên đó lại bỏ qua cho mình, sợ rằng nếu đồng ý ở lại, có lẽ mình sẽ trở thành bộ sưu tập xương của hắn đi.

Một đêm không ngủ, Bạch Tiểu An lộ ra sự mệt mỏi, thức đến khuya cậu vẫn có thể làm được, nhưng đây là một chuyện tiêu hao rất nhiều tinh thần.

Bạch Tiểu An thầm nghĩ, bây giờ cũng không thể ngủ trong rừng được, nhỡ như có một tên vua núi nào đó xuất hiện, nói cậu ngủ trên đất nhà hắn, bắt cậu bồi thường khoảng tiền lớn, thì như vậy cậu rất khó xử.

Mặt trời bắt đầu lên tới đỉnh đầu, Bạch Tiểu An cũng tìm được một thôn trấn để nghỉ ngơi, nơi này phồn hoa rộng lớn hơn trấn nhỏ kia nhiều lắm, điều kiện phòng ốc cũng là tốt hơn.

Bạch Tiểu An còn thấy bên ngoài có mấy tên hộ vệ, khuôn mặt như lúc nào cũng có thể ăn ba bốn tên trẻ con, trong rất dữ tợn.

Cậu liền nghĩ nơi này bảo an tốt như thế, có lẽ an toàn đi.

Nhưng lý do an toàn, Bạch Tiểu An liền để một cái chậu đồng ở cửa sổ cùng cửa ra vào, chỉ cần có ai tiến vào, chậu đồng rơi xuống đất, cậu liền có thể tỉnh dậy.

Thời cổ đại chắc có lẽ người ta sẽ không chơi thuốc mê đâu, chí ít đó là suy nghĩ của Bạch Tiểu An.

Bạn đang đọc Thần Chủ sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.