Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lộ hết rồi kìa!

Phiên bản Dịch · 1106 chữ

Chương 80: Lộ hết rồi kìa!

Yên tĩnh, hoang vu, phóng tầm mắt ra xa cũng không nhìn thấy giới hạn, giống như là một vũ trụ khô kiệt không có ngôi sao nào, nơi này chính là nội cảnh địa.

Cảnh giới cao nhất của thiền định, ở thế giới bên ngoài chỉ là mấy phút, nhưng sau khi tiến vào chỗ này lại có thể phát triển như mấy năm.

Đương nhiên, cách giải thích của Đạo gia về Hoàng Đình Nội Cảnh là hợp lý nhất, vùng đất hư không, đứng trong thời gian trống rỗng, có thể ở lại lâu dài, duy trì sự vô tư và bình tĩnh, thần quỷ khó lường.

Vương Huyên lần thứ hai tiến vào, nội tâm kích động, bởi vì hắn rất rõ ràng giá trị như nào khi đi tới nơi này, đây chính là nơi chứa đựng nguyên nhân cốt lõi của sức mạnh phi thường của phương sĩ Tiên Tần.

"Có dấu vết bị sét đánh!"

Vương Huyên ngưng thần, cẩn thận quan sát, nội cảnh ảm đạm, thậm chí có chút lạnh lẽo, có nhiều chỗ bị cháy đen, khác với lần trước hắn nhìn thấy.

Rất nhanh, hắn bình tĩnh trở lại, biết rằng một khi tiến vào nơi này, cảm giác sẽ nhạy cảm bất thường, hơn nữa tâm tính sẽ tự thăng lên đến một loại trạng thái cực kỳ lạnh lùng.

Vương Huyên quan sát vùng cháy đen kia, cẩn thận đi về phía trước, trong không khí u ám trầm lặng, như đang tràn ra một vật chất có thể hủy diệt mọi thứ.

Tuy rằng đang đứng ở không thời gian hư vô, tâm thần tĩnh lặng, nhưng hắn vẫn cảm nhận được một cỗ áp lực làm cho người ta hít thở không thông.

Rầm một tiếng, tựa như là hồi tưởng lại quá khứ, hắn lần nữa nhìn thấy những tia sét kinh thiên động địa năm xưa, xẹt qua bầu trời cao của thời đại Tiên Tần, như sao chổi va chạm vào Trái Đất, lực lượng vô cùng lớn, có thể hủy diệt tất cả.

Trong thoáng chốc, dường như có thể thấy Vũ Hoá Chân Tiên ngẩng đầu, bạch y phấp phới, uy lực to lớn, nhưng vẫn không ngăn được công kích của tia sét kia, bị đánh tan cùng với tiếng nổ, Vũ Hoá Quang Vũ như xuyên qua quá khứ và hiện tại, tản ra khắp bầu trời.

Vương Huyên sởn gai ốc, con người đứng trước loại sức mạnh này, làm sao có thể chống lại?

Nhờ trạng thái tách biệt tuyệt đối khiến hắn nhanh chóng trở về trạng thái tĩnh lặng và lạnh lùng, tiếp tục im lặng quan sát.

Trong nội cảnh có một mảnh cháy đen rất lớn, đến hiện tại vẫn còn lưu lại lôi quang, vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn.

Trong nhận thức của Vương Huyên, nơi hư không này ngăn cách với thực tại, chỉ có tinh thần có thể xâm nhập, những thứ khác đều không thể chạm đến, thân thể chỉ có thể ở lại thế giới bên ngoài.

Theo quan sát của hắn, nơi này hoang vắng, yên tĩnh thậm chí không có sự sống, chỉ còn sót lại lôi quang chợt lóe chợt tắt kia, trở lại thiêu đốt mặt đất cháy đen, phá vỡ nhận thức của hắn.

Hắn cất bước tiến về phía trước, nhưng khi hắn chỉ còn cách vùng đất bị thiêu đốt kia một đoạn nhỏ, làn gió dưới chân hắn bỗng xuất hiện tạo ra một sự thay đổi dữ dội trước mặt hắn.

Diện tích vùng cháy đen kia, cùng với tia sét còn sót lại lại nhanh chóng biến mất, giống như lâu đài cát chỉ trong khoảnh khắc đã sụp đổ, biến mất trong sóng biển

Khi Vương Huyên đi tới, tất cả những cảnh tượng vừa nãy hắn nhìn thấy, chỉ cần là có khác biệt với trước kia, đều tan thành tro bụi, những mảnh cháy đen, hay ánh sáng sấm sét, tất đều không còn.

Vương Huyên dừng lại, nhìn khu vực xung quanh khôi phục thành vùng hoang vu và trống rỗng một lần nữa, như có điều suy nghĩ.

"Nội cảnh địa, tóm lại không phải là nơi thực tại có khả năng can thiệp vào sao? Vừa rồi ta có thể nhìn thấy, nhưng khi đi về phía trước, tất cả đều hóa thành khói bụi, mục nát."

Hắn đứng tại chỗ, yên lặng cảm ứng, cuối cùng than nhẹ: "Tuy ta tận mắt chứng kiến, nhưng cũng chỉ là tái hiện lại lịch sử, không phải cảnh sắc chân thực."

Khi hắn nói xong những lời này, dường như nội cảnh càng thêm hiu quạnh, không có sức sống.

Vương Huyên đại khái hiểu được rằng thứ vừa rồi hắn nhìn thấy là do linh lực tàn dư của nữ phương sĩ ngày xưa tạo nên, cũng không phải là những tia sét lớn thực sự đánh xuống năm đó.

"Vũ Hóa Thạch này quả thật là bảo vật vô giá!" Ánh mắt Vương Huyên sâu thẳm, đối với con đường Cựu Thuật càng có lòng tin, hắn thấy được rất nhiều khả năng trong tương lai.

Thời khắc này, đột nhiên hắn hoàn toàn hiểu rõ vì sao chính mình lại có thể xuất hiện ở chỗ này.

Năm đó, nữ phương sĩ vô cùng cường đại, có khao khát mạnh mẽ muốn trở thành Tiên, nhưng cuối cùng lại Vũ Hoá Đăng Tiên thất bại, bị tia sét to lớn đánh tan thần hồn.

Khi đó đã phát sinh một vụ nổ lớn kinh hoàng trong hang động dưới lòng đất kia, sức mạnh tinh thần của nàng, cùng với nhân tố thần bí nàng mang theo từ trong nội cảnh địa, đều tràn ra ngoài.

"Vật chất thần bí, cùng với tinh thần lực còn sót lại của nàng, cùng tản vào trong tầng nham thạch, phần lớn bộ phận đều tiêu tán, chỉ giữ lại một chút, trở thành Vũ Hóa Thạch."

Chính vì như vậy, dù Vương Huyên không kích phát siêu cảm giác, vẫn mơ hồ nhìn thấy ranh giới nội cảnh địa, rồi cuối cùng lần nữa tới được nơi này.

Bởi vì, bên trong Vũ Hóa Thạch còn sót lại tinh thần lực, có nguồn gốc từ nữ phương sĩ, mặc dù nàng đã sớm chết đi, nhưng một chút tinh thần lực còn sót lại này đối với hậu thế nhân mà nói vẫn vô cùng có ý nghĩa.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 188

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.