Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lối tắt vào nội cảnh(3)

Phiên bản Dịch · 1144 chữ

Ba người trên mặt đất lúc đầu mang theo hi vọng, lại nhanh chóng biến thành tuyệt vọng, tâm tình lên lên xuống xuống, chịu đủ tra tấn, bọn họ đều cảm thấy, đây chính là đại sát nhân, đang giày vò nội tâm của bọn họ, so với trực tiếp giết chết bọn họ còn khủng bố hơn, tuyệt đối là người chơi trình độ cao thủ.

Vương Huyên hoàn toàn vô cảm, căn bản không nghĩ nhiều như vậy, ở nơi đó tiếp tục cảm thán: "Tôi đúng là một người hảo tâm dễ mềm lòng mà!"

Ba người trên mặt đất sau khi nghe được, cả người đều cảm thấy không tốt, giống như rơi xuống địa ngục vậy, càng ngày càng có cảm giác, người này đúng thật là ma quỷ!

Thanh Mộc sau khi nhận được tin tức liền tự mình chạy tới, anh ta cũng bị chọc giận, trước đó không lâu còn cùng Vương Huyên trò chuyện, nói cho hắn biết tổ chức Hôi Huyết ở Cựu Thổ bị diệt tận gốc, ngày mai khắp nơi đều phải bắt đầu an phận. Kết quả, vào đêm cuối cùng này, tổ chức Hôi Huyết lại tới giết Vương Huyên, đây cuối cùng là quá mức điên cuồng, hay là kiêu ngạo quá đáng?!"

Sau khi Thanh Mộc nhìn thấy tình huống trong phòng, nhếch miệng cười một tiếng, công kích của Tiểu Vương thật là lợi hại, mặt nữ sát thủ này bị đánh thành cái quỷ gì kia?

"Đã như vậy rồi, sao cậu còn không bổ thêm một cái tát? Cho bọn họ thống khoái luôn đi."

"Tôi chưa từng giết người!" Vương Huyên nghiêm túc cự tuyệt!

Thanh Mộc cắn răng nói: "Được, tôi sẽ tự mình thẩm vấn rồi xử lý sau." Anh ta vung tay một cái, có mấy người tiến vào mang ba sát thủ rời đi, nhân tiện cho người dọn dẹp lại phòng, xóa sạch mấy vết máu trên mặt đất, quả nhiên rất chuyên nghiệp.

Vương Huyên hỏi anh ta, sách da thú màu bạc lần trước lấy được ở núi Thanh Thành rốt cuộc có thẩm định được giá trị hay không, lúc nào thì đền bù cho hắn.

Bởi vì Thanh Mộc từng nói, quyển sách da thú kia quá kinh người, khẳng định là vượt xa những lần thám hiểm trước đây có được, dựa theo quy định của tổ chức, sẽ có đền bù.

"Không có, còn đang trong quá trình giải mã, cái quỷ họa phù kia đã làm khó rất nhiều lão học sĩ, bọn họ nhìn chằm chằm cả ngày cũng không nhận dạng được, làm sao vậy, cậu hiện tại rất thiếu tiền sao?"

Vương Huyên thở dài, nói: "Thấy không, chủ nhà nói, bàn học này là gỗ lim, tôi chỉ một sinh viên vừa tốt nghiệp ngay cả tiền lương tháng đầu cũng chưa được nhận, căn bản bồi thường không nổi."

Thanh Mộc nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, lại nhìn ba sát thủ bị hắn đánh đến tê liệt đang bị lôi ra ngoài, nhất thời im lặng một lúc, nhìn thế nào cũng cảm thấy kỳ quái.

"Được rồi, trước tiên tôi sẽ cho cậu mượn một ít." Thanh Mộc xin số tài khoản của hắn, sau đó lại quay đầu hỏi: "Sao cậu không nghĩ ra biện pháp là, ba sát thủ rơi vào tay cậu, thì bảo bọn họ chuyển khoản cho cậu đi."

Vương Huyên nói: "Tôi sợ bị bộ phận có liên quan theo dõi, tôi không muốn tiền bẩn, phải là tiền chính tôi quang minh chính kiếm được."

"Cậu được lắm." Thanh Mộc vỗ vai hắn, không nói thêm lời nào nữa, xoay người dẫn người rời đi.

Trong phòng dần yên tĩnh lại, Vương Huyên thu dọn đồ đạc, lẩm bẩm: "Hy vọng hai khối Vũ Hóa Thạch đừng làm ta thất vọng."

Chính vì gần đây luyện thành Kim Thân Thuật, thực lực cũng đủ mạnh, hắn mới có thể không sợ ba đại sát thủ, thuận lợi bắt được bọn họ.

Tương lai sẽ như thế nào, hắn không biết, nhưng hắn nhất định phải nhanh chóng mạnh lên, mới có thể ung dung đối mặt với mọi chuyện, đối mặt với tổ chức Hôi Huyết và những tổ chức khác, chỉ cần hắn đủ mạnh, đứng đủ cao, sớm muộn gì cũng có thể trực tiếp bắt được người phía sau màn.

Về sau khi hắn mạnh tới một trình độ nhất định, khiến cho tổ chức Hôi Huyết sợ hãi, nói không chừng sẽ chủ động khai ra người phía sau màn, thậm chí đưa tới trước mặt hắn.

Vương Huyên cho rằng, bất kể lúc nào, hắn đều nên khiến cho thực lực chân chính của mình cao hơn dự đoán của mọi người, như vậy mới có thể tự bảo vệ mình cũng như đối phó với địch nhân tốt hơn.

Trên mặt hắn lộ ra nụ cười, cầm trong tay hai khối Vũ Hóa Thạch, có chút chờ mong, hy vọng có điều kinh hỉ!

Trong phòng vô cùng yên tĩnh, nhân tố thần bí nồng đậm thông qua khối đá hướng về thân thể của Vương Huyên, tẩm bổ tinh thần của hắn, gọt rửa gân cốt của hắn.

Sau đó, hắn quả thật lần nữa nhìn thấy... ranh giới nội cảnh, tuy rất mơ hồ, nhưng lại ở cách không xa, hắn muốn tiếp cận.

Vũ Hóa Thạch quả nhiên là kỳ vật, hiện tại hắn không kích phát siêu cảm giác, nhưng vẫn thấy được vùng đất hư không như trước!

Vương Huyên vô cùng khát vọng, nếu như có thể đi vào lần nữa, thì chính là một thu hoạch vô cùng lớn không thể nghi ngờ.

Nhưng mà, mặc dù tinh thần của hắn tràn đầy vô cùng, cộng thêm đang vận chuyển căn pháp của phương sĩ Tiên Tần, cũng vẫn không cách nào tiếp cận vùng mông lung kia.

Tuy rằng có thể nhìn thấy, nhưng giữa hắn và nơi đó vẫn có một khoảng cách không thể xê dịch.

Rắc rắc!

Vương Huyên không do dự bóp vỡ một khối Vũ Hóa Thạch, ngay sau đó liền bị bao phủ bởi vật chất thần bí nồng đậm, hơn nữa hắn lập tức rút ngắn được khoảng cách, nội cảnh như gần trong gang tấc.

Rắc rắc!

Hắn lại tiếp tục không do dự bóp vỡ thêm một khối Vũ Hóa Thạch khác, nhân tố thần bí bao phủ Vương Huyên càng nồng đậm.

Trong thoáng chốc, Vương Huyên phát hiện mình đã tiến vào trong nội cảnh địa, hắn thật sự có thể thành công, tuy nhiên lần này so với lần tiến vào nội cảnh địa trước lại có chút khác biệt!

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 207

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.