Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lối tắt vào nội cảnh(2)

Phiên bản Dịch · 1124 chữ

Kỳ thật, chủ yếu là sát thủ trên mặt đất có chút sợ hãi, nhìn hắn tùy ý đã chặt đứt được cánh tay người, khuôn mặt nữ sát thủ nhìn qua không tệ cũng bị đập thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ, bọn họ cho rằng Vương Huyên có thể vô cùng hung hãn, sợ mình cũng có tình trạng tương tư, còn không bằng trực tiếp nói ra, dù sao trên người cũng không có gì có thể uy hiếp đến bí mật của tổ chức Hôi Huyết.

Tiếp đó ba người họ có gì nói nấy, bọn họ cũng không phải là tử sĩ gì, chỉ là sát thủ chuyên nghiệp có tiền thì làm việc, sẽ không tuyệt đối trung thành với ai.

Cứ điểm của tổ chức Hôi Huyết ở Cựu Thổ tối nay liên tiếp bị hủy, có thể nói là tổn thất nghiêm trọng, nhưng vẫn có vài người làm việc âm thầm, không bị ảnh hưởng.

Ba người họ nhận được nhiệm vụ, thừa dịp tình hình hỗn loạn của đêm nay đến giết Vương Huyên, dù cho kết quả như thế nào, sáng sớm ngày mai cũng tạm thời không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Vương Huyên sắc mặt lạnh lùng, uy hiếp của Cựu Thổ có tác dụng, nhưng những sát thủ này đêm qua còn điên cuồng như vậy, dám tới giết hắn, thật sự là khinh người quá đáng, thật sự coi hắn là Tiểu Vương có thể tùy ý xoa nắn sao?

"Đúng là có người muốn tăng thêm tiền hoa hồng để giết cậu, nhưng chúng tôi thực sự không biết đó là ai..."

Sau khi bọn họ nhận được thông báo, chỉ phụ trách ra ngoài giết người, đến cuối cùng là ai sau màn cung cấp khoản hoa hồng kinh người như vậy, ba người họ căn bản không có khả năng biết được.

Đối với tình hình cấp cao bên trong tổ chức Hôi Huyết, bọn họ càng không chạm đến được, trong tổ chức có biện pháp phòng ngừa và tự bảo vệ nghiêm ngặt, cho dù bắt được một lượng lớn sát thủ làm tù binh, cũng không ảnh hưởng đến hoạt động của tổ chức Hôi Huyết.

Hết lần này đến lần khác bị người ta nhắm vào, dù là tượng đất cũng có thổ tính, huống chi là Vương Huyên, người phía sau màn hai lần liên tiếp phái tổ chức Hôi Huyết tới giết hắn, thật sự làm cho hắn không thể chịu đựng được.

Nhìn ba người nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích, hắn giơ tay lên ra hiệu vài lần, nhưng đều không rơi xuống.

Về cơ bản mà nói, ba người này cũng chỉ là công cụ giết người, cách chủ mưu đứng sau xa mười vạn tám ngàn dặm, dù giết bọn họ cũng không biết được người đứng phía sau màn kia, thậm chí đối với tổ chức Hôi Huyết mà nói cũng không có tổn thất gì.

Vừa rồi lúc bị ám sát, sát khí trong lòng Vương Huyên sôi trào, nhưng hiện tại sau khi tỉnh táo lại, nếu hắn thật sự đánh chết ba người này ngay tại nhà của mình, tạo ra một căn phòng đầy máu, thật sự hắn không xuống tay được, còn có chút chán ghét.

"Người lần trước tới giết tôi đang ở nơi nào?" Vương Huyên hỏi.

"Đã bỏ chạy hết rồi, một người trong số đó trở thành người thực vật, một người phải thay tim nhân tạo, đời này coi như thành phế nhân." Mặc dù luyện Thiết Sa Chưởng, nam tử trung niên luôn máu lạnh vô tình, nhưng khi nghĩ đến kết cục của hai người trong nhóm sát thủ trước, anh ta cũng cảm thấy sợ hãi, người trẻ tuổi trước mắt này một khi ra tay, thật đúng là khiến cho người ta không rét mà run.

Vương Huyên cảm thấy bất ngờ, viên đá được ném ra lần trước đã nghiền nát xương trán của một sát thủ, không ngờ được anh ta vẫn còn sống, chỉ trở thành người thực vật, một người khác bị thanh thép đâm xuyên thân thể, trái tim bị xé rách, vậy mà cũng sống sót.

"Thật may, đời này tôi chưa từng giết người." Vương Huyên cảm thán, nhưng ở trong mắt ba sát thủ, hoàn toàn không phải thiện lương trong sạch, thậm chí còn cho rằng hắn đang tự giễu.

Vương Huyên cúi đầu nhìn bọn họ, nói: "Nếu không, ba người các ngươi tự sát đi, hoặc là giúp đỡ nhau giải quyết ha."

Sắc mặt ba sát thủ đều thay đổi, tất cả đều sợ hãi, âm thầm lo lắng, nghe đi, đây còn là tiếng người sao? Hắn không muốn tự mình động thủ, lại thay đổi phương pháp giết người, đây tuyệt đối là một đại sát nhân!

Bọn họ tất nhiên đã hiểu nhầm, bản thân Vương Huyên thật sự không muốn giết người, nhưng lại cảm thấy không thể lòng dạ đàn bà như vậy, đối phương đều tới để giết hắn, không thể thả đi dễ dàng như vậy.

Ba sát thủ nằm ở đó, thân thể cứng đờ, không biết làm sao mới tốt, chẳng lẽ thật sự tự mình động thủ giải quyết? Bọn họ đều cảm thấy có chút bi thương, bởi vì bọn họ luôn cho rằng, đại sát nhân Vương Huyên này đang làm vậy để tra tấn bọn họ, có thể còn có thủ đoạn khác.

"Thôi vậy, tôi cũng không đành lòng." Cuối cùng, Vương Huyên thở dài lắc đầu, nói: "Dù sao tôi còn chưa từng giết người, tạm thời cũng không muốn phá lệ."

Ba người sau khi nghe được, lập tức cảm giác mây đen trên bầu trời bị một tia nắng xóa tan, bỗng nhiên trở nên sáng sủa, bọn họ đều có chút kích động, vận mệnh còn có thể đảo ngược như thế sao?

Vương Huyên liếc bọn họ một cái, nói: "Các ngươi nghĩ cái gì vậy? Trên tay các người đều là máu tươi của người khác, nếu thả đi, chẳng khác nào là đang dung túng cho cái ác. Ta sẽ không cho các ngươi cơ hội giết người, vẫn là giao cho người chuyên nghiệp đến xử lý các ngươi đi, để cho bọn họ tiễn các ngươi lên đường."

Hắn trực tiếp liên hệ với Thanh Mộc, hỗ trợ giải quyết chuyện này, nếu không, chỉ việc xử lý thi thể ba người thôi đã đủ phiền toái, hắn luôn là một công dân tốt tuân thủ kỷ luật.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 169

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.