Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lối tắt vào nội cảnh

Phiên bản Dịch · 1142 chữ

Trong nháy mắt khi Vương Huyên né đi, người kia tiếp tục đánh về phía hắn.

Người còn lại cũng xông lên gần như cùng lúc, thân thủ kinh người, vượt xa năng lực nữ sát thủ vừa rồi, có thể nhìn ra đây là hai cao thủ Cựu Thuật.

Bọn họ không mang theo vũ khí nóng, một người cầm đoản đao, một người dùng tay không, cố gắng giết chết mục tiêu.

Vương Huyên thở dài, nếu như có cơ hội hắn nhất định sẽ đi luyện kỹ thuật bắn súng, ngay cả bắn mấy phát súng cũng không trúng mục tiêu, tính chuẩn xác thật sự quá kém.

Kỳ thật, chủ yếu cũng vì hai người này đều cực kỳ lợi hại, di chuyển trong nháy, né tránh, nhảy, lăn, di chuyển nhạy bén, thực sự đã luyện Thể Thuật đến trình độ cực kỳ cao thâm.

Hai người này không chỉ đã sớm luyện khí, mà còn là sát thủ được bồi dưỡng nhiều năm, nếu như là đổi thành Vương Huyên của một tuần trước, để đối phó với bọn họ cũng phải cố hết sức, thậm chí có nguy hiểm.

Nhưng sau lần hắn bị bắn lén, tiến vào được nội cảnh một lần, tất cả mọi thứ đã khác.

Hắn ném khẩu súng xuống, trực tiếp dùng tay không đối phó với hai người.

Bùm!

Một người trong đó dùng bàn tay trực tiếp đập tới, kết quả là bị Vương Huyên dùng tay phải mạnh mẽ đánh qua, cứng rắn chặn lại, phát ra tiếng vang nặng nề.

Tên sát thủ hơi kinh ngạc, hắn rõ ràng hơn bất cứ ai rằng một chưởng này của mình có bao nhiêu lực lượng, một khi đập trúng, có thể làm cho người vừa luyện khí và thành công tu luyện nội công đứt gãy gân cốt, kết quả hiện tại người thanh niên này lại không có việc gì.

Vương Huyên quả thật có chút kinh hãi, chú ý tới bàn tay khác thường của hắn, dày và rộng hơn nhiều so với người bình thường, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là người luyện Thiết Sa Chưởng, bàn tay đều biến dạng, ngày càng tăng sinh các loại chất xương, làm nó dày lên, đánh lên người tuyệt đối là trí mạng.

Rắc!

Người kia đột nhiên dùng sức, trực tiếp đập nát bàn học của Vương Huyên, xác định Thiết Sa Chưởng của mình không có vấn đề gì, nhưng tại sao lại không đánh nổi người thanh niên đối diện kia?

Sắc mặt Vương Huyên lập tức trầm xuống, nếu tới để giết hắn, động thủ với hắn là được, lại còn hủy đi vật phẩm trong phòng hắn, quả thực là khinh người quá đáng.

Sau đó, hai sát thủ ngẩn người, vừa rồi động thủ muốn giết người cũng không thấy sắc mặt đối phương biến hóa, hiện tại làm sao lại tức giận như vậy, trực tiếp ra tay đánh mạnh về phía họ.

Bọn họ không biết rằng, Tiểu Vương vừa mới bắt đầu đi làm, tiền lương tháng đầu tiên còn chưa nhận, hiện tại phải bồi thường cho chủ nhà một cái bàn học, với số tiền trong tay quả thật có chút eo hẹp.

Hai người không thể tin được, thanh niên nhìn có vẻ mảnh khảnh này lại mạnh đến mức khiến người ta sợ chết khiếp, khi hắn đánh bọn họ, khiến bọn họ có cảm giác như bị một con tê giác đang chạy trốn đụng trúng, mấy lần bay lên, rất nhiều xương cốt đều bị vỡ.

Mà khi bàn tay sắt của bọn họ va chạm với bàn tay của người thanh niên kia, đối phương không có cảm giác gì, ngược lại bàn tay thô ráp của bọn họ lại vỡ vụn, máu chảy đầm đìa.

Bùm! Bùm!

Hai người rơi xuống đất, không thể động đậy, xương cánh tay, xương đùi, xương ngực các loại, tất cả đều gãy, bọn họ nghiêm túc nghi ngờ tổ chức phái bọn họ tới chịu chết, đây mà là người vừa mới luyện khí cùng thành công tu luyện nội công sao? Cơ quan tình báo đúng là có mắt như mù!

Vương Huyên mở miệng nói: "Hủy bàn học của tôi, lại trì hoãn việc tôi thăm dò con đường Vũ Hoá Đăng Tiên..."

Cái quái gì thế? Một cái bàn học rách nát đáng giá mấy đồng tiền, còn có con đường Vũ Hoá Đăng Tiên là cái gì? Trong lòng hai sát thủ cảm thấy lạnh lẽo đồng thời cũng có chút mông lung.

Hai nam sát thủ khoảng chừng bốn mươi tuổi, tướng mạo bình thường, đều luyện Thiết Sa Chưởng, khung xương thô to, mà tay phải của mỗi người là bộ phận nổi bật nhất, thô ráp, dày và lớn, giống như là móng vuốt của gấu, nhưng hiện tại lại nát vụn, đang không ngừng chảy máu.

Cựu Thuật phát huy công dụng rất chậm, bọn họ đều là người luyện Thể Thuật ba mươi năm trở lên, đến tuổi này mới xem như có chút thành tựu phi phàm, lại bại bởi một người trẻ tuổi mới chỉ hai mươi tuổi, nhất thời có chút không thể chấp nhận.

Cách đó không xa, nữ sát thủ kia dần tỉnh lại, cảm giác khuôn mặt, cánh tay mình đều đau nhức, kết quả Vương Huyên lại đi qua, dùng một tay xách cô ta lên rồi giơ một cánh tay khác lên, răng rắc một tiếng, cánh tay trái của cô ta cũng gãy, đau đến nỗi cô ta suýt nữa la toáng lên.

Vương Huyên cảm thấy, ba người bọn họ đều là kẻ liều mạng, còn là sát thủ, nếu không bẻ gãy tay bọn họ, bảo đảm bọn họ sẽ có tâm tư khác, tỷ như đột nhiên lấy ra một khẩu súng, hoặc bất ngờ tung ra một loại mê dược nào đó.

Thái độ cẩn thận này của hắn rơi vào trong mắt ba người, cảm nhận hoàn toàn không giống nhau, càng ngày càng cảm thấy mình đã gặp phải một con quái vật khó chọc, coi mạng người như cỏ rác.

"Muốn chém muốn giết thì làm đi." Một nam tử luyện Thiết Sa Chưởng mở miệng, giọng nói khàn khàn, trên người xương gãy khắp nơi, nằm ở nơi đó không còn chút sức lực.

"Các ngươi thuộc tổ chức nào?" Vương Huyên hỏi.

"Hôi Huyết." Bất ngờ là, người nằm trên mặt đất lại thoải mái nói cho hắn biết, không chút giấu diếm.

Sắc mặt Vương Huyên không thay đổi, trong lòng lại có chút kinh ngạc, đối phương lại rất phối hợp, trực tiếp nói ra lai lịch của mình.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.