Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc rực rỡ

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

Chương 139: Kết thúc rực rỡ

Trần Khải hơn năm mươi tuổi, vừa nhìn đã biết không phải người bình thường, tuy rằng ông ta muốn giữ dáng vẻ khiêm tốn, nhưng giữa hai mắt khép hờ như có tia sáng gần giống như thực thể xẹt qua.

"Không thể thương lượng sao?" Trần Khải hỏi.

Lão Trần khi còn trẻ đã biết ông ta, người này từng là một thành viên trong đội thám hiểm, sau đó đến Tân Tinh, vừa đi liền biến mất gần ba mươi năm.

Không thể ngờ rằng, trong thời gian ba mươi năm, ông ta cùng một số người ở nơi thần bí nào đó, một mực khai quật và nghiên cứu Tân Thuật, hôm nay đã trở thành Đại Tông Sư.

"Cậu cảm thấy thế nào?" Lão Trần lạnh lùng hỏi ngược lại.

Trần Khải thở dài, bọn họ đã kích bạo vấn đề ngũ tạng của lão Trần, vốn tưởng rằng lão Trần sắp chết, nhưng hiện tại xem ra đối phương vẫn có sức để đánh một trận.

"Vậy thì không còn gì để nói!" Trần Khải dứt khoát.

Đột nhiên, lão Trần lui về phía sau trong nháy mắt, chỉ lưu lại một tàn ảnh, rầm một tiếng, nơi ông ta vừa đứng xuất hiện một hố sâu cực lớn, thậm chí một số đất đá ở đó đã tan chảy!

Lão Trần đã hình thành tinh thần lực hiếm thấy trên đời từ sớm, có thể cảm nhận được trước, cho nên đã sớm tránh đi.

Trong khoảnh khắc, một luồng ánh sáng màu bạc phát ra từ sau lưng ông ta, như có một đôi cánh bạc dang rộng, đó là máy đẩy mà Ngô gia nghiên cứu chế tạo ra, giúp ông ta có thể vọt ra ngoài cực nhanh.

Mục tiêu của ông ta là một cơ giáp, vừa rồi có người sử dụng pháo năng lượng với ông ta.

Đài cơ giáp kia điên cuồng nổ súng, muốn ngăn cản ông ta lại, nhưng tiếc là đã chậm, ánh sáng bạc sau lưng lão Trần phát tán khắp nơi, càng ngày càng hướng đến gần hơn.

Rắc rắc!

Trường kiếm đen dài 1,5m trong tay ông ta chém xuống, cơ giáp kia nhanh chóng nứt ra, cùng với máu tươi tuôn trào, cơ giáp vỡ nát trên mặt đất.

Tiếp theo, lão Trần nhanh chóng thay đổi vị trí, không chút nương tay, chém vào ba đài cơ giáp khác, tia lửa điện văng khắp nơi, máu chảy lênh láng.

Một khi bị lão Trần tiếp cận, đại khai sát giới trong đội ngũ cơ giáp, căn bản không thể nào phòng ngự.

Tiểu đội cơ giáp này tổng cộng có bốn người khống chế cơ giáp mới nhất, hiện tại một chiếc cũng không giữ được, toàn bộ đều bị lão Trần chém nổ, cả người lẫn cơ giáp hoàn toàn bị hủy diệt.

Ông ta không chút nương tay, bởi vì ba đài cơ giáp khi ông ta tới gần cũng từng phát sáng, mấy lần muốn khóa chặt ông ta, đã như vậy thì ông ta sẽ chém toàn bộ.

Mọi người chấn động, người đi đường Cựu Thuật mà đạt tới cấp độ này, gần như là siêu nhiên!

Lão Trần xách theo trường kiếm đen bước từng bước quay lại, tuy rằng thở dốc hồng hộc, nhưng vẫn chấn động lòng người như cũ, khiến mọi người ở khắp nơi đều cảm giác tim đập nhanh.

Chính tiếng bước chân của ông ta trên đất đã gây ra sự bất an mãnh liệt cho những người trong lĩnh vực Tân Thuật.

Đại Tông Sư Trần Khải khẽ thở dài, Trần Vĩnh Kiệt này quả nhiên khó lường, lúc trước vì sợ ông ta đột phá cảnh giới, sau đó giải quyết tai họa ngầm trong cơ thể, thì sẽ không còn ai có thể sánh bằng.

Bây giờ, ông ta cũng đã cảm giác tương đối khó giải quyết, Trần Vĩnh Kiệt này rốt cuộc là trạng thái gì vậy?

Lão Trần thanh âm trầm thấp, nói: "Kỳ thật các người không tới tìm tôi, sau vài năm nữa chính tôi đã không thể áp chế được vấn đề ngũ tạng nữa rồi. kết quả là các người sợ tôi đột phá, muốn giải quyết tôi trước, vậy thì tôi xin lỗi, hôm nay tôi sẽ đại khai sát giới!"

Nói xong lời cuối cùng, lão Trần gầm to một tiếng, chấn động khiến cả vùng cao nguyên đều run rẩy, những ngọn núi lớn bên cạnh đều quanh quẩn tiếng gào thét kinh hoàng của ông ta.

Sắc mặt của Thanh Mộc trắng bệch, anh ta nhìn ra rõ là tình trạng của sư phụ mình không ổn, vô cùng lo lắng.

Vương Huyên thở dài: "Không có việc gì đâu, mệnh của lão Trần rất cứng!"

Lần này, Thanh Mộc hận không thể khiến miệng hắn thật sự "khai quang", bảo đảm sư phụ anh ta bình yên vô sự, ngàn vạn lần không chết ở Thông Lĩnh!

Bùm!

Đại chiến bùng nổ, hơn nữa còn do Trần Khải phát động công kích trước, trán của ông ta cư nhiên phát ra một chùm sáng chói mắt, sau đó, không gian chung quanh ông ta đều như bị vặn vẹo, có chút mông lung và mơ hồ.

A......

Bên cạnh có không ít người kêu la thảm thiết, ôm đầu, cảm giác đau đớn vô cùng, nhanh chóng lui về phía sau.

Cũng có một số người ý chí yếu ớt, bị năng lượng thần bí nào đó đánh trúng tại chỗ, trước mắt hóa thành màu đen, lung lay sắp đổ.

Đây là yêu thuật gì? Rất nhiều người chấn động, tất cả đều lùi lại.

Ngô Nhân cảm thấy đau đầu, cảm giác rất khó chịu, bởi vì cô ấy và Vương Huyên đều cách lão Trần gần như nhau, ở tại nơi cách chỗ quyết chiến không xa.

Công bằng mà nói, biểu hiện của cô ấy đã coi như không tệ rồi, bởi vì cạnh đó đã có vài người trực tiếp vì đau mà ngất đi.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.