Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị cướp công(3)

Phiên bản Dịch · 1310 chữ

Ánh sáng trắng sôi sục, Đại Tông Sư Mạc Hải ra tay ngăn cản lão Trần giết Hạ Thanh, bảy sợi xích ánh sáng bay tới, có ý đồ muốn khóa chặt tứ chi xương cốt của lão Trần.

Lão Trần xoay người, một quyền đánh ra xuyên thủng hàng rào âm thanh, bảy sợi xích ánh sáng trực tiếp nổ tung, ông ta nhảy ra ngoài hơn mười mét, đánh về phía Mạc Hải.

Mạc Hải sử dụng toàn lực để đánh trả, nhưng rầm một tiếng, ánh sáng trắng toàn thân ông ta vẫn bị đánh tan. Mặc dù ông ta đã phản ứng nhanh chóng, tránh né kịp thời, nhưng phần vai trái của áo giáp vẫn bị nổ tung, nửa người bị thương, vết máu loang lổ, bị đánh bay ra ngoài, ngã sấp xuống đất.

Hai vị Đại Tông Sư lĩnh vực Tân Thuật đều bị thương nặng, nhất thời không thể đứng dậy, trọng thương không thể cứu vãn, xương cốt hai người đều đứt lìa ít nhất hai mươi cái, thân thể thậm chí còn bị đâm thủng.

Thân thể lão Trần dường như cũng có vấn đề nghiêm trọng, ông dừng bước lại, lấy tay che ngực, thở dốc kịch liệt, tạm thời dừng lại.

Những người đi con đường Tân Thuật vừa rung động vừa cảm thấy kinh hãi, lão Trần một mình đánh bại hai vị Đại Tông Sư, thực lực quá kinh khủng.

Có người không nhịn được muốn tiến lên, cảm thấy không thể trơ mắt nhìn hai vị Đại Tông Sư bị giết, đồng thời cũng có một số người nhìn thấy trạng thái của lão Trần có vấn đề, nóng lòng muốn đi xem thử, nếu thừa dịp hiện tại giết chết nhân vật đứng hàng đầu trong lĩnh vực Cựu Thuật, con đường này sẽ đi đời!

Vương Huyên trực tiếp bước lên phía trước, những người theo con đường Cựu Thuật thấy tình hình không ổn cũng đều tiến lên, không thể nhìn lão Trần một mình ở phía trước.

"Lão Trần, dừng tay lại đi, hôm nay kết thúc như vậy là được rồi." Thường Hằng mở miệng, vẻ mặt phức tạp, tiếc hận thở dài.

Ông ta biết rằng sau hôm nay chắc là sẽ không bao giờ gặp lại lão Trần nữa, vấn đề ngũ tạng của ông ta đã bị kích hoạt.

Đồng thời, ông ta cũng hiểu rõ rằng hai vị Đại Tông Sư khả năng cao cũng không thể sống sót, dựa vào tính cách của lão Trần thì làm sao có thể giữ lại tính mạng cho bọn họ.

"Thường Hằng, ông muốn ra tay ngăn cản tôi sao?" Lão Trần thở hổn hển hỏi.

Thường Hằng nghe vậy trong lòng nhảy nhót không ngừng, lúc còn trẻ ông ta đã biết lão Trần, tương đối hiểu rõ ông ấy, hơn nữa hiện tại nhìn thấy ánh sáng lạnh lùng sâu trong đáy mắt ông ấy, Thường Hằng không nói hai lời, xoay người bước lên phi thuyền.

"Ta luyện Tân Thuật là vì muốn thân thể cường tráng, hiện tại cũng chỉ nghiên cứu lý luận mà thôi." Ông ta nói xong những lời này, đồng thời gọi những người quen biết lên phi thuyền.

Lão Trần nói: "Lão Vương, cậu thấy không, những người được giữ lại trong mắt đều có sát ý, bọn họ rất sợ tôi, cũng không muốn Cựu Thuật đứng dậy một lần nữa, lấy lại vinh quang."

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, ông ta đang nói chuyện với ai vậy, lão Vương là ai? Mọi người suy đoán liệu có phải là một vị lão giả theo con đường Cựu Thuật!

Chỉ có Vương Huyên và Thanh Mộc hiểu được, ông ta đang nói chuyện với ai.

Lão Trần lại nói: "Lão Vương, cậu hãy nhớ kỹ những người này, về sau phải cẩn thận hơn, có thể giết được thì hãy giết, đây là nhóm người thù hận với con đường Cựu Thuật, trong đó có không ít người từng đi theo con đường Cựu Thuật, nhưng thành tựu không được tốt lắm, ngày nay lại đổi qua con đường Tân Thuật."

Vương Huyên nhìn về phía đối diện, ghi nhớ thật kỹ, nhưng trong lòng cũng rất bất an, sao lão Trần lại nói giống như đang dặn dò hậu sự vậy chứ?

"Lão Vương là ai?" Ngô Nhân đứng bên cạnh Vương Huyên, nhỏ giọng hỏi hắn.

Vương Huyên đờ đẫn, rất muốn nói, Đại Ngô, ông đang muốn đánh nhau à?! Nhưng hắn chỉ có thể mặt không đổi sắc đáp lại: "Tôi không biết."

"Tôi còn tưởng là chú bác gì của cậu." Ngô Nhân nói, bởi vì họ đều mang họ Vương.

Ngô Thành Lâm cười cười, nói: "Chắc là một lão nhân, trong số những người luyện Cựu Thuật bên cạnh."

Vương Huyên không nói lời nào, trong lòng thầm nghĩ, lão Ngô tôi ghim cô rồi đấy! Hôm sau sẽ tính sổ với cô.

Lúc này, lồng ngực lão Trần phập phồng biên độ ngày càng lớn, nhưng ông ta lại rút thanh trường kiếm đen cắm ở trong đất lạnh ra, bắt đầu cất bước, hướng về hai Đại Tông Sư.

"Lão Trần, dừng lại đi, mọi chuyện hôm nay nên kết thúc tại đây." Cuối chân trời, Trần Khải đi tới, sau khi nói xong, ông ta cũng đã đến chiến trường, tốc độ làm cho người ta kinh hãi.

Ai cũng hiểu, đây lại là một vị Đại Tông Sư!

"Đợi lâu như vậy, tôi đoán ông cũng nên tới." Lão Trần cầm trường kiếm đen kịt, lồng ngực phập phồng dần đỡ hơn.

Phía xa, tim Vương Huyên đập điên cuồng, tình huống của lão Trần là thế nào? Ông ta vẫn luôn thích câu cá, hôm nay sẽ không phải lấy chính bản thân làm mồi nhử chứ?

Đại Tông Sư Trần Khải nói: "Lão Trần, đừng cố gắng chống đỡ nữa, tôi và ông đều biết rõ tình trạng của ông bây giờ rất không tốt, tôi đã sắp xếp đội ngũ y tế tốt nhất, lập tức chữa trị giúp ông."

" Ngưng đạo đức giả đi!" Lão Trần đeo mặt nạ màu bạc, giơ trường kiếm màu đen trong tay lên, nói: "Ba Đại Tông Sư các người cùng xuất hiện, không phải vì muốn kích nổ bệnh cũ của tôi sao? Còn chữa trị cái gì?"

Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt tạo ra một trận xôn xao, tất cả mọi người đều giật mình, nhiều người cơ bản còn không biết ẩn tình trong đó, ngay cả Thanh Mộc cũng không rõ ràng, sắc mặt nhất thời trắng bệch.

"Tôi cố ý không giết hai người bọn họ, chính là đang chờ ông xuất hiện. Tôi biết, cho dù là muốn đổi người chết, các người cũng sẽ không đứng nhìn cả hai Đại Tông Sư bị tôi giết chết, một đổi một là điểm mấu chốt của các ngươi đúng không?" Lão Trần nói tới đây, cười lạnh nói: "Đáng tiếc, các người đã đánh giá thấp tôi, lần này ta sẽ giết cả ba Đại Tông Sư các người!"

Sát khí của Lão Trần cao ngút trời!

Tuy rằng lồng ngực ông ta lại hơi phập phồng, nhưng đó là loại khí thế khinh thường tất cả mọi người, cũng vô cùng sắc bén, khiến cho tất cả mọi người tim đập nhanh, cảm giác sợ hãi.

Nói tới đây, lão Trần lại nhìn về phía doanh trại Tân Thuật bên kia, lạnh giọng nói: "Còn các người nữa, nếu ở lại không chịu đi, thù hận tôi cùng với Cựu Thuật thì cũng không cần phải sống, hôm nay tôi sẽ giết sạch toàn bộ!"

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.