Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên kim lái xe(3)

Phiên bản Dịch · 1066 chữ

Lão Trần quay đầu nhìn về phía Vương Huyên, không ngờ hắn lại chủ động muốn đi Tân Tinh trước.

Ông ta chà xát tay, nói: "Không thành vấn đề, có điều thiên kim tài phiệt bên kia, quả phụ gia tộc nơi đó, cạnh tranh kịch liệt."

Vương Huyên liếc xéo ông ta, nói: "Lão Trần, ông có phải xem quá nhiều tiểu thuyết thời đại trước rồi hay không? Ông nên sắp xếp như này mới đúng, sau khi tôi đến Tân Tinh, nên để thiên kim tài phiệt đến làm bảo tiêu cho tôi, để quả phụ tuyệt sắc tới làm lái xe cho tôi, như vậy còn tạm được."

Lão Trần thở dài: "Người tuổi trẻ bây giờ thật hấp tấp, không hiểu được chịu khổ nhọc bắt đầu từ đầu, vừa đi lên liền như mãnh long quá giang, yêu cầu này của cậu khá cao đấy."

Vương Huyên nhìn dáng vẻ chững chạc đàng hoàng của ông ta, giống như thật có thể sắp xếp, cũng ra vẻ thâm trầm, nói: "Người giống như tôi, có thể giải chân tướng Vũ Hóa, ông không an bài cho tôi mấy cao thủ đỉnh tiêm mà được à? Yêu cầu này của tôi không cao."

"Cũng có lý." Lão Trần thế mà gật đầu, lại nói: "Sau khi cậu đi Tân Tinh, tôi sẽ sắp xếp cho cậu."

Vương Huyên lười đáp lại, hắn cho rằng lão Trần vì tiên pháp Vũ Hóa, thật sự là một chút tiết tháo cũng không cần, trắng trợn tròn mắt nói lời bịa đặt.

Lão Trần nghĩ hồi lâu, nói: "Cậu cảm thấy cô gái bị cậu đá một cước vào trên mông, rơi vào trong hồ thế nào? Để cô ta làm lái xe cho cậu nhé."

Vương Huyên không phản ứng lại ông ta, không muốn nghe ông ta nói linh tinh.

"Tiểu Vương, cậu đã hơi coi thường lão Trần tôi cùng tổ chức của chúng ta đấy." Lão Trần nhìn hắn, nói: "Nếu như ở dĩ vãng, quả thật sẽ hơi khó. Nhưng lần này là bọn lão Ngô tới cầu cạnh, để cô gái nhỏ chịu đạp kia làm lái xe thì đã sao, dễ dàng giúp cậu che giấu thân phận. Nếu như hợp tác, cậu cũng coi như là nhân tố mang tính then chốt, bọn họ dựa vào cái gì mà không vui lòng? Khẳng định nguyện ý phối hợp."

Vương Huyên bỗng nhiên quay người, nhìn về phía lão Trần, hồi trước ông lão này đã khuyến khích hắn đi Tân Tinh, hóa ra sớm đã có kế hoạch hợp tác gì đó, đây là bán hắn đi trước rồi sao?

"Lão Trần, các người có phải muốn đi đào Địa Tiên thảo hay không? Ta không tham dự hành động này!" Vương Huyên lên tiếng cự tuyệt, Tân Tinh nhiều tổ chức cùng tài phiệt thực lực cường đại như vậy, cho tới bây giờ đều không có ai hái được Địa Tiên thảo, có thể nghĩ độ khó lớn bao nhiêu, hắn không muốn đi làm pháo hôi.

Lão Trần nhịn không được cười lên, nói: "Cậu nghĩ đi đâu thế, kế hoạch Địa Tiên thảo sắp xếp ở phía sau, hiện tại còn chưa tới lượt, lần hành động này không có gì nguy hiểm, cậu phải tin tưởng nhân cách lão Trần tôi chứ."

Vương Huyên nhìn ông ta, nếu thật sự tin vị lão đồng nghiệp này mới gặp quỷ đấy!

Lão Trần nói: "Cậu nghĩ đi, cô gái nhỏ Ngô gia cũng tham dự, làm tài xế cho cậu, ờ, tài xế lái phi thuyền loại nhỏ, kỹ thuật của cô ấy không có vấn đề. Có cả cô ấy đi cùng, có thể có nguy hiểm gì?"

Vương Huyên nhìn ông ta, luôn cảm thấy suy nghĩ của ông ta không đáng tin, hiện tại còn có cảm giác già mà không đứng đắn.

"Lão Trần, nói chuyện chính đi. Đương nhiên, tôi nói trước, ông đừng nghĩ đến việc bán tôi cho Ngô gia, nếu không cho dù tôi có truyền cho ông tiên pháp Vũ Hóa thì sau này ông cũng sẽ xảy ra chuyện."

Lão Trần tất nhiên rất muốn lập tức lắng nghe bí mật về tiên pháp Vũ Hóa, nhưng ông ta vẫn bổ sung một câu, nói: "Tiểu Vương, cậu không nên cảm thấy lời tôi nói không đáng tin cậy, lần này thật sự là do bọn họ đến cầu chúng ta. Ở trong lĩnh vực Cựu thuật tôi rất có tiếng nói, vẫn đáng giá để bọn họ trịnh trọng mời. Hiện tại, bọn họ càng thêm ý thức được, có một số vấn đề nhất định phải tìm người luyện Cựu thuật mới có thể giải quyết."

"Lão Trần, nhìn dáng vẻ vô cùng tự tin này của ông, rốt cục đã luyện Cựu thuật tới trình độ nào rồi?" Vương Huyên quả thật có chút hiếu kỳ.

Lão Trần cười nhạt, tương đối tự phụ, nói: "Nói như vậy đi, tên Tôn Thừa Khôn cùng cậu liều mạng tranh đấu ở núi Đại Hắc kia, năm đó lúc chưa bị trọng thương, ở trạng thái đỉnh cao nhất, đừng nhìn tuổi tác không khác tôi là bao nhưng mỗi lần gặp nhau, đều tất cung tất kính gọi tôi một tiếng Trần lão sư."

Mẹ kiếp! Vương Huyên nhìn ông ta, càng nghi ngờ, đây rốt cuộc là thật hay giả, lão Trần biến thái như vậy sao?

Lúc này, bọn họ chạy tới bên trong nhà máy bỏ hoang phía sau viện thiết kế, lão Trần thường xuyên đến bên hồ nước này câu cá.

"Thấy không, đống máy móc sắt thép vứt đi kia, còn có bánh răng cỡ lớn, máy xoắn các loại, lúc tôi còn trẻ không ít lần dùng tay không đập bọn chúng, thường luyện công ở gần đó." Lão Trần chỉ về một mảnh máy móc rỉ sét phía trước, khắp nơi đen nghìn nghịt, không biết nặng bao nhiêu tấn.

Nói đến đây, ông ta còn đi thẳng về phía trước, dùng tay vỗ vỗ một khối thép phế phẩm dày mười mấy centimet, nói: "Tôi đã nhiều năm không xuất thủ."

Sau đó ông ta thúc giục Vương Huyên, có thể nói về bí mật tiên pháp Vũ Hóa rồi.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.