Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù Đệ Ma (1)

Phiên bản Dịch · 1395 chữ

Chương 04: Phù Đệ Ma (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ngày đầu tiên mỗi tháng, đệ tử Diệp gia đều sẽ có một bát cháo linh phúc lợi. Ngày hôm đó, Diệp Giang Xuyên cũng có quyền ngồi trên bàn lớn Tam phòng, uống một bát cháo linh.

Lần nào Diệp Giang Xuyên cũng chỉ uống có nửa bát, còn lại đưa vào quán rượu, có thể kiếm được ba bốn linh khí.

Hoặc sau tết, trong bữa cơm đoàn viên Diệp gia, hắn có thể âm thầm tiết kiệm hơn mười linh khí.

Điều này khiến cho sức khỏe của Diệp Giang Xuyên lúc nào cũng yếu ớt, tu luyện thua kém người ta. Hắn khổ luyện công pháp gia truyền Mộc Diệp Ngưng Nguyên Pháp năm năm nhưng cũng chỉ mới đạt đến cảnh giới tầng hai.

Cứ vất vả tích lũy một chút, liều mạng thu thập, dùng miệng dùng cơ thể để kiếm tiền. Bây giờ, Diệp Giang Xuyên đã có được mười bảy linh khí, tám văn tiền kim tinh.

Mặc dù tám văn tiền kim tinh không nhiều, cách một trăm còn rất xa, nhưng Diệp Giang Xuyên cũng không vội, bởi vì hắn còn cơ duyên lần thứ hai.

Năm mười hai tuổi, hắn đau khổ kiếm tiền, rốt cuộc hắn đã gặp được một người có diện mạo rõ ràng bên trong quán rượu.

Tướng mạo người này đường đường, một thân bạch bào, trang nhã vô cùng, khí vũ phi phàm.

Diệp Giang Xuyên không nhìn rõ ông ta là ai, nhưng hắn vẫn khẩn cầu.

Người kia mỉm cười, đáp: “Ta là Tiên Tần Hỗn Nguyên Tông Lạc Cách, vô tình đến nơi giao hội ánh sáng này. Chỉ cần ngươi có mười hai văn tiền đại đạo, ta sẽ bán cho ngươi một kỳ tích lớn.”

Diệp Giang Xuyên cười khổ. Hắn chẳng có thứ gì.

Lạc Cách lắc đầu nói: “Em bé đáng thương, được rồi, để ta giúp ngươi có được một kỳ tích nhỏ.”

Nói xong, người này rời đi.

Sau đó, Diệp Giang Xuyên phát hiện cứ tết xuân hàng năm, vào một khắc đồng hồ canh giờ thứ nhất ngày mùng một đầu năm, quán rượu sẽ thay đổi, sẽ có một thời khắc kỳ tích.

Trong khoảnh khắc đó, thẻ bài trong quán rượu sẽ thay đổi, giá từ một trăm văn tiền kim tinh biến thành mười văn tiền kim tinh.

Một đãi ngộ thật lớn.

Đây chính là thời cơ của Diệp Giang Xuyên, là tiểu kỳ tích.

Bây giờ cách cuối năm vẫn còn bốn tháng, cách mười văn tiền kim thành chỉ còn thiếu một văn với tám mươi ba đạo linh khí.

Diệp Giang Xuyên thở ra một hơi, yên lặng động viên mình.

Cơ hội đang ở trước mắt.

Tháng tám nắng nóng khó chịu, tháng chín mùa thu êm dịu, tháng mười lá rụng vàng úa.

Đầu mỗi tháng đều có một bát cháo bát linh phúc lợi. Lần nào Diệp Giang Xuyên cũng đều uống một ngụm nhỏ, số linh khí còn lại rót vào trong quán rượu.

Mùng một tháng mười, quán rượu thay đổi, biến thành một khách điếm cổ xưa. Tiểu nhị lão Hắc cũng biến thành tiểu nhị khách điếm Bạch Triển Đường.

Thẻ bài cũng có sự thay đổi, từ Phi Long Tham Vân biến thành Tiên Nhục Như Sơ.

Thẻ bài: Tiên Nhục Như Sơ.

Cấp bậc phổ thông, hình vẽ bên ngoài là một hàng thịt, bên trên treo đầu đầu heo trắng bóng.

Bên dưới có giải thích, kích hoạt tấm thẻ có thể duy trì trạng thái thịt tươi như mới, giống như vừa mới giết mổ xong, bao nhiêu năm cũng không hư thối.

Một câu cuối cùng: Thịt tươi mới nhất, một cân chỉ cần mười văn tiền.

Diệp Giang Xuyên im lặng. Thẻ bài này một chút giá trị cũng không có, chẳng lẽ hắn mua luôn ông chủ sạp thịt lợn, thịt lợn sẽ không bao giờ hư thối.

Thẻ bài này chẳng có chút ý nghĩa hay may mắn nào cho Diệp Giang Xuyên, mà hắn cũng mua không nổi.

Thật ra, thẻ bài kỳ tích cũng không nhất định vô dụng. Nói thịt không hư thối nhưng thịt gì thì không có nói. Xương rồng tim phượng thịt ma thần cũng đều được tính là thịt, dùng tốt thì đều có giá trị hết.

Chỉ có bài sư kỳ tích vô dụng chứ không có thẻ bài kỳ tích vô dụng.

Diệp Giang Xuyên chỉ có thể yên lặng cầu nguyện, đến Tết, thẻ bài biến hóa ngàn lần vạn lần phải có giá trị.

Nhiều năm như vậy, từ lúc có thẻ bài, cho dù mua không nổi, Diệp Giang Xuyên đều ghi nhớ chúng, không thiếu một cái.

Nếu thẻ bài đầu năm cũng là loại thẻ nát như Tiên Nhục Như Sơ, hắn phải làm sao bây giờ?

Vô số lần Diệp Giang Xuyên hỏi mình như thế.

Cuối cùng, hắn cắn răng, nếu đến lúc đó vẫn là thẻ Tiên Nhục Như Sơ, hắn sẽ bỏ, cùng lắm thì cố gắng nhịn một năm. Thu hoạch tiền kim tinh không dễ.

Bỏ được, bỏ được, có bỏ mới có được.

Nhất định phải vững vàng, cho dù là chó cũng phải an toàn.

Hắn nhất định phải lựa chọn một thẻ bài kỳ tích thay đổi vận mệnh của mình. Dù sao, hắn cũng là một tên ngốc, không cần tuân thủ tộc quy ra ngoài liều mạng.

Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã đến tháng mười hai. Thật ra, sau khi tiến vào tháng mười, hắn đã không cách nào thu hoạch linh khí được nữa.

Đến tháng mười hai, linh khí trong hồ nước bắt đầu ít đến thương cảm. Bảy tám ngày mới có được một luồng.

Lúc này, Diệp Giang Xuyên đã tập hợp được chín văn tiền kim tinh, mười tám linh khí, còn thiếu khoảng mười văn tiền kim tinh và không ít linh khí.

Nhưng hắn cũng không vội. Bởi vì hắn biết tứ tỷ sẽ quay về.

Tứ tỷ Diệp Giang Linh lớn hơn Diệp Giang Xuyên bốn tuổi. Diệp Giang Linh là thập tam tiểu thư. Nàng và Diệp Giang Xuyên là chị em cùng cha cùng mẹ.

Ngoại trừ tứ tỷ còn có nhị thập ngũ đệ đệ Diệp Giang Nham, cũng là em trai ruột của Diệp Giang Linh và Diệp Giang Xuyên, nhưng đứa em trai này luôn xem thường Diệp Giang Xuyên, coi hắn là đồ ngu.

Cái gọi là tử tỷ hoặc nhị thập ngũ đệ đệ chính là số thứ tự được xếp theo toàn bộ con cái năm phòng Giang Bố Tử Đệ. Diệp Giang Xuyên xếp thứ mười bảy.

Đại gia tộc chính là như vậy. Đây chỉ là bài vị Diệp gia Giang Bối Tử Đệ. Nếu tính luôn cả dòng chính Diệp gia Giang Bối Tử Đệ thành Thiết Lĩnh, tổng lại cũng phải hơn ba trăm.

Có thể nói tứ tỷ là người thân nhất của Diệp Giang Xuyên, từ nhỏ đã chăm sóc cho hắn, không bao giờ xem hắn là đồ ngốc, lại đặc biệt yêu thương hắn. Bởi vì mẫu thân yêu thương nhị thập ngũ đệ, nàng và mẹ đã ầm ĩ với nhau mấy lần.

Hai năm trước, Diệp Giang Linh tu luyện đến luyện thể tầng bảy, dựa theo tộc quy, nàng phải rời Bạch Kỳ Hương ra ngoài dốc sức làm việc.

Sau đó, nàng gặp người mình yêu Vương Thất Sơn, hai người thật lòng yêu nhau.

Không nghĩ đến Vương Thất Sơn lại xuất thân Bạch Kỳ Hương thượng giới thành Thiết Lĩnh, thuộc tầng lớp thiếu gia Vương gia, phụ mẫu có tiền có thế, cuối cùng đưa hai người về lại thành Thiết Lĩnh, rốt cuộc không cần bán mạng liều chết ở bên ngoài.

Diệp Giang Linh một bước lên trời, trở thành nãi nãi đại thiếu Vương gia, cả đời hưởng phúc. Thất cô bát bà năm phòng Diệp gia hâm mộ mất ba tháng.

Một tháng trước có tin tức truyền về, hai vợ chồng tứ tỷ sẽ về nhà bái kiến cha mẹ trước khi Tết đến.

Đây là quy củ của giới này.

Bạn đang đọc Thái Ất (Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.